Chương 12: Thử thuốc
Sau khi Vương Nhất nói xong, Lý Mộng Đình vốn mặt mày đang giận dữ bỗng nhiên ngây ra, ba giây sau, sắc mặt trở nên không thể tin nổi, giọng nói cũng cất cao hơn vài tông.
“Cái gì? Anh điên rồi sao?”
Ngay cả Châu Mỹ Ngọc ở bên cạnh cũng cảm thấy Vương Nhất đang nói vớ vẩn.
“Vương Nhất, cậu có biết bản thân đang nói cái gì không? Buổi đấu thầu lần này, cậu có biết bao nhiêu công ty tham gia không? Cái gì cũng không biết thì đừng lên tiếng!”
Theo Châu Mỹ Ngọc thấy, Vương Nhất đâu hiểu cái gì là hợp tác thương nghiệp, nhưng Vương Nhất không hiểu, không đại biểu bà ta không hiểu.
Bà ta biết rất rõ, buổi đấu thầu lần này có thể gọi đây là buổi đấu thầu có giá trị thương mại lớn nhất và quy mô lớn nhất trong năm nay, ai cũng muốn hợp tác với Lệ Tinh Quốc Tế tập đoàn hàng đầu của thành phố Thiên An, từ các xưởng sản xuất nhỏ đến các công ty niêm yết lớn đều tranh nhau sứt đầu mẻ trán, đâu đến lượt nhà họ Lý bọn họ?”
Nếu là nhà họ Lý 5 năm trước không bị nhà họ Kim phá tan, ngược lại có chút hy vọng, bây giờ bọn họ ngay cả Ẩn Long – tập đoàn niêm yết duy nhất cũng bị cướp mất, chỉ có thể dựa vào một vài công ty con miễn cưỡng có được suất dự thầu, muốn áp chế quần hùng, bộc lộ tài năng, về cơ bản là không thể.
Vương Nhất lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Chuyện hai người không làm được, không đại biểu người khác không làm được.”. Ngôn Tình Ngược
“Anh nói cái gì? Dám xem thường chúng tôi?”
Nghe thấy lời của Vương Nhất, Lý Mộng Đình bỗng nổi giận, sau đó mặt mày đầy sự mỉa mai: “Nghe ý của anh, anh có thể giúp chúng tôi trúng thầu?”
“Mong hai người đừng hiểu lầm.”
Vương Nhất nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Nếu không phải là ba không muốn nhà họ Lý lụi bại như vậy, tôi sẽ không quản các người.”
Đây là lời thật lòng của Vương Nhất, thái độ trước sau của Lý Mộng Đình, đã khiến anh hiểu một đạo lý, lòng người đều sẽ thay đổi, xã hội chính là một thùng nhuộm lớn, người có ngây thơ đơn thuần hơn nữa sau khi bước vào xã hội đều sẽ chịu sự bào mòn.
Nói câu không khách khí, cả nhà họ Lý, cũng chỉ có Lý Thiên Dương mới là người thân duy nhất của Vương Nhất.
Đối đãi với người thân, Vương Nhất sẽ cực kỳ giúp đỡ.
“Hừ, không tự lượng sức mình, tôi ngược lại muốn nhìn xem, cậu dựa vào đâu mà trúng được gói thầu!” Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nhìn Vương Nhất, cặp mặt sắc lạnh, vẻ mặt khinh thường.
Lý Mộng Đình ở một bên vừa nghe thì sắc mặt lại hơi thay đổi, kéo Châu Mỹ Ngọc sang một bên, kinh ngạc nói: “Không phải chứ, mẹ, mẹ thật sự định giao buổi đấu thầu lần này cho tên phế vật đó phụ trách sao? Nếu chúng ta đến, còn có một chút khả năng, giao cho anh ta, thật sự không có hy vọng.”
“Nói như vậy không có sai, nhưng mà con gái à, con thật sự cảm thấy nhà họ Lý chúng ta có hy vọng sao?”
Vẻ mặt của Châu Mỹ Ngọc vô cùng lãnh khốc: “Nếu đã không có hy vọng, tại sao không nhân cơ hội này, đuổi tên phế vật đó ra khỏi nhà họ Lý mãi mãi?”
Nghe vậy, Lý Mộng Đình cũng bị dọa giật mình: “Mẹ, thì ra mẹ là muốn mượn cơ hội này để đuổi anh ta đi...”
“Không sai.”
Trong đôi mắt của Châu Mỹ Ngọc lập lòe tia sắc lạnh: “Vừa hay, mẹ còn đang rầu rĩ không thể đuổi cậu ta đi, nếu cậu ta xung phong nhận việc, vậy thì đừng trách mẹ.”
“Chỉ cần cậu ta làm hỏng buổi đấu thầu, cho dù Trấn Hoành có bảo vệ cậu ta thế nào đi nữa, cũng không thể nói được gì.”
Lý Mộng Đình cũng gật đầu, xoay người nói với Vương Nhất: “Vậy được thôi, đấu thầu có thể để anh phụ trách, nhưng nếu thất bại thì mãi mãi không thể bước chân một bước vào cửa lớn của nhà họ Lý, cũng không được phép xuất hiện ở trước mặt chúng tôi.”
“Được.”
Vương Nhất vẫn không có phản ứng gì lớn, lạnh nhạt nói: “Có điều, ba có thể sẽ không cho phép các người làm như vậy.”
“Chuyện này cậu không cần quan tâm.”
Châu Mỹ Ngọc cười lạnh một tiếng, nói: “Cậu vẫn là nghĩ làm sao ứng phó với buổi đấu thầu sắp diễn ra đi.”
Nói xong, bà ta kéo Lý Mộng Đình đến vị trí ngồi xuống, Vương Nhất lại đứng ở góc bên cạnh.
Anh rút điện thoại ra, sắc mặt bình tĩnh soạn một tin nhắn, một lát sau, điện thoại đổ chuông.
Vương Nhất để ở bên tai nghe máy, cả quá trình, không có nói một câu.
“Tôi biết rồi.”
Sau khi cúp máy, thần sắc của Vương Nhất phức tạp, yên tĩnh đợi buổi đấu thầu bắt đầu.
Sau đó lục đục có một vài doanh nghiệp đến, bên ban tổ chức gọi thầu, cũng chính là Điền Thịnh – giám đốc bộ phận tuyên truyền của bên phía tập đoàn Lệ Tinh Quốc Tế.
Anh ta hắng giọng, nhìn tất cả các doanh nghiệp công ty ở bên dưới, khẽ mỉm cười nói: “Các bạn doanh nghiệp, chào buổi chiều, rất cảm ơn mọi người trong lúc bận rộn có thể tham gia buổi đấu thầu hợp tác của Lệ Tinh Quốc Tế chúng tôi...”
Sau những lời khách sáo, Điền Thịnh đi thẳng vào vấn đề chính: “Những gì Lệ Tinh Quốc Tế chúng tôi luôn tìm kiếm là sự hợp tác đôi bên cùng có lợi, các bản mẫu thiết kế của sản phẩm nước hoa mới “Thiên Sứ” đã được làm ra, mọi người nhìn màn hình lớn...”
Sau đó, màn hình lớn chiếu một một trang ppt được thiết kế đẹp mắt, mô tả ý tưởng thiết kế, ý nghĩa và thành phần của nước hoa “Thiên Sứ” cho mọi người tại đây.
“Công việc tiếp theo chính là đóng gói và sản xuất sản phẩm mới, vì vậy mới có buổi hợp tác gọi thầu lần này, thời gian tiếp theo, sân khấu giao cho mọi người, bản kế hoạch sẽ được chiếu lên màn hình lớn, giải thích ý tưởng của công ty các bạn cho mọi người, bên chúng tôi sẽ lấy đó làm xét duyệt đợt đầu, sau khi qua xét duyệt đợt đầu thì sẽ do Lý tổng của chúng tôi xét duyệt cuối cùng.”
“Thuận tiện nói một câu, đây là livestream trực tiếp, Lý tổng bởi vì công việc bận rộn, không thể đến, nhưng cô ấy sẽ quan sát livestream buổi đấu thầu này.”
Lời này vừa dứt, người dưới sân khấu đều xì xầm nói chuyện riêng.
“Ngay cả Lý tổng cũng xem trọng buổi đấu thầu lần này, xem ra buổi đấu thầu lần này có ý nghĩa rất quan trọng...”
“Lý tổng này là nhân vật truyền kỳ của giới thương nghiệp Thiên An chúng ta.”
“Tôi còn tưởng giám đốc Điền có thể quyết định buổi đấu thầu lần này, không ngờ chỉ là xét duyệt lượt đầu.”
Biết được Lý tổng sẽ xét duyệt cuối cùng, tất cả các doanh nghiệp tại đây đều có chút áp lực, ngay cả Tôn Lập cũng không thoải mái tự tin như trước nữa.
Dù sao, giám đốc Điền đã là người lãnh đạo cao nhất mà anh ta quen ở Lệ Tinh Quốc Tế rồi.
Chỉ có một mình Vương Nhất, vẻ mặt vẫn bình thản, dường như tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát.
“Vậy thì, tôi tuyên bố, buổi đấu thầu bắt đầu.”
Nói xong, Điền Thịnh đi xuống sân khấu, đi về phía ban giám khảo.
Khi đi qua dãy của Tôn Lập, mỉm cười gật đầu với Tôn Lập.
Cảm nhận được ánh mắt của Điền Thịnh, trong lòng Tôn Lập khẽ yên tâm
“Bình thường mà nói, lão Điền ghi tên, phía Lý tổng hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ có sức nặng...”
Các doanh nghiệp dựa theo thứ tự, lần lượt đi lên sân khấu, trong màn hình lớn cũng chiếu ppt được thiết kế đẹp mắt, người đại diện thuyết trình một cách sinh động về ý tưởng thiết kế của công ty mình.
Sau khi thuyết trình xong, Điền Thịnh cũng không nói kết quả như thế nào, chỉ ghi gì đó, một số người đại diện của doanh nghiệp nhìn thấy điều gì đó từ mặt của Điền Thịnh, ai nấy đều mang vẻ thất vọng.
Điều này khiến không ít người trong lòng không có tự tin.
Lý Mộng Đình càng xem càng sợ hãi, ngồi không yên mà nói với Châu Mỹ Ngọc: “Mẹ, những công ty kia bất luận là phương án thiết kế bao thầu, hay là kênh sản xuất, đều tốt hơn chúng ta rất nhiều, nếu bọn họ không có hy vọng, vậy chúng ta...”
“Suỵt.”
Vẻ mặt của Châu Mỹ Ngọc cũng không tự nhiên, giả bộ lạnh lùng: “Tiếp tục xem.”
Tuy hai mẹ con đều coi buổi đấu thầu lần như một trò hề để đuổi Vương Nhất đi, nhưng về bản chất, vẫn hy vọng nhà họ Lý có thể bộc lộ tài năng.
Dù sao, nhà họ Lý một khi sụp đổ, bọn họ cũng sẽ thất nghiệp.
“Doanh nghiệp tiếp theo, tập đoàn Ẩn Long!”
Sau tiếng tuyên bố của Điền Thịnh, Tôn Lập cũng hít sâu một hơi, chỉnh trang vẻ ngoài, cầm bản kế hoạch và USB tự tin đi về phía sân khấu.
“Cái gì? Anh điên rồi sao?”
Ngay cả Châu Mỹ Ngọc ở bên cạnh cũng cảm thấy Vương Nhất đang nói vớ vẩn.
“Vương Nhất, cậu có biết bản thân đang nói cái gì không? Buổi đấu thầu lần này, cậu có biết bao nhiêu công ty tham gia không? Cái gì cũng không biết thì đừng lên tiếng!”
Theo Châu Mỹ Ngọc thấy, Vương Nhất đâu hiểu cái gì là hợp tác thương nghiệp, nhưng Vương Nhất không hiểu, không đại biểu bà ta không hiểu.
Bà ta biết rất rõ, buổi đấu thầu lần này có thể gọi đây là buổi đấu thầu có giá trị thương mại lớn nhất và quy mô lớn nhất trong năm nay, ai cũng muốn hợp tác với Lệ Tinh Quốc Tế tập đoàn hàng đầu của thành phố Thiên An, từ các xưởng sản xuất nhỏ đến các công ty niêm yết lớn đều tranh nhau sứt đầu mẻ trán, đâu đến lượt nhà họ Lý bọn họ?”
Nếu là nhà họ Lý 5 năm trước không bị nhà họ Kim phá tan, ngược lại có chút hy vọng, bây giờ bọn họ ngay cả Ẩn Long – tập đoàn niêm yết duy nhất cũng bị cướp mất, chỉ có thể dựa vào một vài công ty con miễn cưỡng có được suất dự thầu, muốn áp chế quần hùng, bộc lộ tài năng, về cơ bản là không thể.
Vương Nhất lại lắc đầu, bình tĩnh nói: “Chuyện hai người không làm được, không đại biểu người khác không làm được.”. Ngôn Tình Ngược
“Anh nói cái gì? Dám xem thường chúng tôi?”
Nghe thấy lời của Vương Nhất, Lý Mộng Đình bỗng nổi giận, sau đó mặt mày đầy sự mỉa mai: “Nghe ý của anh, anh có thể giúp chúng tôi trúng thầu?”
“Mong hai người đừng hiểu lầm.”
Vương Nhất nói với vẻ mặt không cảm xúc: “Nếu không phải là ba không muốn nhà họ Lý lụi bại như vậy, tôi sẽ không quản các người.”
Đây là lời thật lòng của Vương Nhất, thái độ trước sau của Lý Mộng Đình, đã khiến anh hiểu một đạo lý, lòng người đều sẽ thay đổi, xã hội chính là một thùng nhuộm lớn, người có ngây thơ đơn thuần hơn nữa sau khi bước vào xã hội đều sẽ chịu sự bào mòn.
Nói câu không khách khí, cả nhà họ Lý, cũng chỉ có Lý Thiên Dương mới là người thân duy nhất của Vương Nhất.
Đối đãi với người thân, Vương Nhất sẽ cực kỳ giúp đỡ.
“Hừ, không tự lượng sức mình, tôi ngược lại muốn nhìn xem, cậu dựa vào đâu mà trúng được gói thầu!” Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng nhìn Vương Nhất, cặp mặt sắc lạnh, vẻ mặt khinh thường.
Lý Mộng Đình ở một bên vừa nghe thì sắc mặt lại hơi thay đổi, kéo Châu Mỹ Ngọc sang một bên, kinh ngạc nói: “Không phải chứ, mẹ, mẹ thật sự định giao buổi đấu thầu lần này cho tên phế vật đó phụ trách sao? Nếu chúng ta đến, còn có một chút khả năng, giao cho anh ta, thật sự không có hy vọng.”
“Nói như vậy không có sai, nhưng mà con gái à, con thật sự cảm thấy nhà họ Lý chúng ta có hy vọng sao?”
Vẻ mặt của Châu Mỹ Ngọc vô cùng lãnh khốc: “Nếu đã không có hy vọng, tại sao không nhân cơ hội này, đuổi tên phế vật đó ra khỏi nhà họ Lý mãi mãi?”
Nghe vậy, Lý Mộng Đình cũng bị dọa giật mình: “Mẹ, thì ra mẹ là muốn mượn cơ hội này để đuổi anh ta đi...”
“Không sai.”
Trong đôi mắt của Châu Mỹ Ngọc lập lòe tia sắc lạnh: “Vừa hay, mẹ còn đang rầu rĩ không thể đuổi cậu ta đi, nếu cậu ta xung phong nhận việc, vậy thì đừng trách mẹ.”
“Chỉ cần cậu ta làm hỏng buổi đấu thầu, cho dù Trấn Hoành có bảo vệ cậu ta thế nào đi nữa, cũng không thể nói được gì.”
Lý Mộng Đình cũng gật đầu, xoay người nói với Vương Nhất: “Vậy được thôi, đấu thầu có thể để anh phụ trách, nhưng nếu thất bại thì mãi mãi không thể bước chân một bước vào cửa lớn của nhà họ Lý, cũng không được phép xuất hiện ở trước mặt chúng tôi.”
“Được.”
Vương Nhất vẫn không có phản ứng gì lớn, lạnh nhạt nói: “Có điều, ba có thể sẽ không cho phép các người làm như vậy.”
“Chuyện này cậu không cần quan tâm.”
Châu Mỹ Ngọc cười lạnh một tiếng, nói: “Cậu vẫn là nghĩ làm sao ứng phó với buổi đấu thầu sắp diễn ra đi.”
Nói xong, bà ta kéo Lý Mộng Đình đến vị trí ngồi xuống, Vương Nhất lại đứng ở góc bên cạnh.
Anh rút điện thoại ra, sắc mặt bình tĩnh soạn một tin nhắn, một lát sau, điện thoại đổ chuông.
Vương Nhất để ở bên tai nghe máy, cả quá trình, không có nói một câu.
“Tôi biết rồi.”
Sau khi cúp máy, thần sắc của Vương Nhất phức tạp, yên tĩnh đợi buổi đấu thầu bắt đầu.
Sau đó lục đục có một vài doanh nghiệp đến, bên ban tổ chức gọi thầu, cũng chính là Điền Thịnh – giám đốc bộ phận tuyên truyền của bên phía tập đoàn Lệ Tinh Quốc Tế.
Anh ta hắng giọng, nhìn tất cả các doanh nghiệp công ty ở bên dưới, khẽ mỉm cười nói: “Các bạn doanh nghiệp, chào buổi chiều, rất cảm ơn mọi người trong lúc bận rộn có thể tham gia buổi đấu thầu hợp tác của Lệ Tinh Quốc Tế chúng tôi...”
Sau những lời khách sáo, Điền Thịnh đi thẳng vào vấn đề chính: “Những gì Lệ Tinh Quốc Tế chúng tôi luôn tìm kiếm là sự hợp tác đôi bên cùng có lợi, các bản mẫu thiết kế của sản phẩm nước hoa mới “Thiên Sứ” đã được làm ra, mọi người nhìn màn hình lớn...”
Sau đó, màn hình lớn chiếu một một trang ppt được thiết kế đẹp mắt, mô tả ý tưởng thiết kế, ý nghĩa và thành phần của nước hoa “Thiên Sứ” cho mọi người tại đây.
“Công việc tiếp theo chính là đóng gói và sản xuất sản phẩm mới, vì vậy mới có buổi hợp tác gọi thầu lần này, thời gian tiếp theo, sân khấu giao cho mọi người, bản kế hoạch sẽ được chiếu lên màn hình lớn, giải thích ý tưởng của công ty các bạn cho mọi người, bên chúng tôi sẽ lấy đó làm xét duyệt đợt đầu, sau khi qua xét duyệt đợt đầu thì sẽ do Lý tổng của chúng tôi xét duyệt cuối cùng.”
“Thuận tiện nói một câu, đây là livestream trực tiếp, Lý tổng bởi vì công việc bận rộn, không thể đến, nhưng cô ấy sẽ quan sát livestream buổi đấu thầu này.”
Lời này vừa dứt, người dưới sân khấu đều xì xầm nói chuyện riêng.
“Ngay cả Lý tổng cũng xem trọng buổi đấu thầu lần này, xem ra buổi đấu thầu lần này có ý nghĩa rất quan trọng...”
“Lý tổng này là nhân vật truyền kỳ của giới thương nghiệp Thiên An chúng ta.”
“Tôi còn tưởng giám đốc Điền có thể quyết định buổi đấu thầu lần này, không ngờ chỉ là xét duyệt lượt đầu.”
Biết được Lý tổng sẽ xét duyệt cuối cùng, tất cả các doanh nghiệp tại đây đều có chút áp lực, ngay cả Tôn Lập cũng không thoải mái tự tin như trước nữa.
Dù sao, giám đốc Điền đã là người lãnh đạo cao nhất mà anh ta quen ở Lệ Tinh Quốc Tế rồi.
Chỉ có một mình Vương Nhất, vẻ mặt vẫn bình thản, dường như tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát.
“Vậy thì, tôi tuyên bố, buổi đấu thầu bắt đầu.”
Nói xong, Điền Thịnh đi xuống sân khấu, đi về phía ban giám khảo.
Khi đi qua dãy của Tôn Lập, mỉm cười gật đầu với Tôn Lập.
Cảm nhận được ánh mắt của Điền Thịnh, trong lòng Tôn Lập khẽ yên tâm
“Bình thường mà nói, lão Điền ghi tên, phía Lý tổng hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ có sức nặng...”
Các doanh nghiệp dựa theo thứ tự, lần lượt đi lên sân khấu, trong màn hình lớn cũng chiếu ppt được thiết kế đẹp mắt, người đại diện thuyết trình một cách sinh động về ý tưởng thiết kế của công ty mình.
Sau khi thuyết trình xong, Điền Thịnh cũng không nói kết quả như thế nào, chỉ ghi gì đó, một số người đại diện của doanh nghiệp nhìn thấy điều gì đó từ mặt của Điền Thịnh, ai nấy đều mang vẻ thất vọng.
Điều này khiến không ít người trong lòng không có tự tin.
Lý Mộng Đình càng xem càng sợ hãi, ngồi không yên mà nói với Châu Mỹ Ngọc: “Mẹ, những công ty kia bất luận là phương án thiết kế bao thầu, hay là kênh sản xuất, đều tốt hơn chúng ta rất nhiều, nếu bọn họ không có hy vọng, vậy chúng ta...”
“Suỵt.”
Vẻ mặt của Châu Mỹ Ngọc cũng không tự nhiên, giả bộ lạnh lùng: “Tiếp tục xem.”
Tuy hai mẹ con đều coi buổi đấu thầu lần như một trò hề để đuổi Vương Nhất đi, nhưng về bản chất, vẫn hy vọng nhà họ Lý có thể bộc lộ tài năng.
Dù sao, nhà họ Lý một khi sụp đổ, bọn họ cũng sẽ thất nghiệp.
“Doanh nghiệp tiếp theo, tập đoàn Ẩn Long!”
Sau tiếng tuyên bố của Điền Thịnh, Tôn Lập cũng hít sâu một hơi, chỉnh trang vẻ ngoài, cầm bản kế hoạch và USB tự tin đi về phía sân khấu.