Chương : 6
“Thả tôi xuống!”
“Không thả!”
“Thả tôi xuống!”
“Không thả!”
Kì An Tu chưa nói được hai câu hơi thở đã có chút không ổn, ồ ồ ghé vào lỗ tai Diêu Nhật Hiên thở dốc, ngậm lấy cái lỗ tai của bảo bối không biết nghe lời.
“Ngô!” Diêu Nhật Hiên mẫn cảm cả người run lên, vô lực giãy dụa, “Mau…… mau buông ra……”
“Muốn anh không?” Kì An Tu mút vành tai cậu, thanh âm tràn ngập từ tính cúi đầu hỏi, hơi thở nóng rực từ lỗ tai lý chui thẳng vào trong lòng, khiến cho toàn thân đều ngứa ngáy khó chịu.
“Không muốn……” Diêu Nhật Hiên cố gắng khắc chế *** đang trào dâng, hai tay gắt gao túm lấy áo của mình, không biết càng muốn kéo lại lại càng khiến cho nó càng nhanh bị cởi ra.
“Muốn!”.
“Không…… Không muốn!”.
“Linh……” Tiếng chuông điện thoại lỗi thời bỗng nhiên vang lên bén nhọn, phá vỡ bầu không khí kiều diễm dần dần không khống chế được.
Kì An Tu cố gắng khống chế bản thân mình bình tĩnh một chút, mới ấn nút trò chuyện.
“Tổng giám đốc, thư ký của công ty Phong Hoa vừa xác nhận với tôi, phó tổng giám đốc của bọn họ sau nửa giờ nữa sẽ tới. Chúng ta bên này các quản lý phòng nghiệp vụ, phòng thị trường và phòng tài vụ đã chờ sẵn trong phòng họp, xin hỏi còn vấn đề gì nữa không ạ?” Thư ký dùng âm thanh nhẹ nhàng nói lại vô tình nêu lên bây giờ còn là thời gian làm việc.
Shit! Kì An Tu ở trong lòng thầm mắng một tiếng, vô cùng bình tĩnh nói, “Tô San, cô cùng đối phương xác nhận hội đàm đúng hạn tiến hành. Rồi mời họ đến quán cà phê, gọi cho tất cả mọi người, bao gồm cả cô, mỗi người một ly cà phê, tôi mời! Mở chút nhạc, để cho mọi người thả lỏng một lúc.”
“Vâng. Cám ơn tổng giám đốc!” Thư ký đi làm việc.
Cắt điện thoại, Kì An Tu bất đắc dĩ nói,“Nửa giờ, anh còn phải chuẩn bị một chút, chúng ta chỉ có khoảng mười phút.”
Mười phút, để làm gì cơ? Diêu Nhật Hiên vẫn còn mở to đôi mắt ngơ ngác không hiểu.
“Dùng miệng được không?” Kì An Tu hỏi xong, liền trực tiếp đem đầu của cậu ấn xuống.
“Tôi không muốn!” Diêu Nhật Hiên cường ngạnh xoay đầu, đánh chết cậu cũng không làm loại chuyện này! Thật sự…… rất *** đãng.
Kì An Tu thở dài, cũng không miễn cưỡng, lại trực tiếp ôm Diêu Nhật Hiên điều chỉnh tư thế ngồi, đem cậu như trước đặt ngồi ở trên bàn làm việc, để cậu khóa ngồi ở trên người hắn, hai chân thon dài khép lại, hai đùi kẹp lấy tiểu huynh đệ của mình.
Đây là làm gì vậy? Diêu Nhật Hiên vẫn không hiểu gì cả.
“Em kẹp chặt!”
Không cần Diêu Nhật Hiên cử động, Kì An Tu tự mình kích thích lên.
Phân thân nóng rực ở hạ thân Diêu Nhật Hiên cọ xát, quét sát hai tiểu huyệt sưng đỏ mẫn cảm của cậu.
Kích thích này, thật đúng là khác thường!
“Không muốn! Mau…… mau thả tôi ra!”
“Đàm phán buổi chiều rất quan trọng! Quan hệ đến tiền thưởng cuối năm của toàn công ty! Chẳng lẽ em lại muốn hại toàn bộ nhân viên trong công ty không có tiền lì xì mừng năm mới à? Em nhanh lên, làm cho anh bắn ra, nếu không, anh thế này làm sao mà đi tiếp khách được?”
Tiền thưởng cuối năm của toàn công ty? Dường như rất quan trọng nga! Toàn bộ công ty từ trên xuống dưới cũng phải vài ngàn người nha! Mà bây giờ kinh tế cũng không tốt lắm, giá hang hóa mỗi ngày đều tăng cao, Diêu Nhật Hiên không muốn hại nhiều người như vậy không có tiền mừng năm mới.
Nhưng này…… cậu chỉ là một nhân viên thử việc nho nhỏ thì làm được cái gì chứ?
“Không……” Lời cự tuyệt còn chưa kịp ra khỏi miệng đã bị ngăn chặn, nửa người trên bị đầu heo mạnh mẽ áp chế, hai đùi vô lực không thể chống đỡ, hoàn toàn tùy người ta bài bố.
Kì An Tu nhịn cũng rất khó chịu, rõ ràng có hai điểm mất hồn ngay tại trước mặt hắn, lại cố tình không cho hắn đi vào, này thật sự là rất rất rất dày vò!
Áo mưa! Hắn hận áo mưa!
“Ngô…… A……” Đùi trong lẫn hạ thể bởi vì sưng đỏ mà phá lệ mẫn cảm, làn da mềm mại được ma sát sinh ra khoái cảm khác thường khiến cho người ta không khỏi run rẩy.
Diêu Nhật Hiên khống chế không được mà bật ra tiếng rên rỉ sảng khoái, tiếng rên trong văn phòng rộng lớn này lại có vẻ hết sức *** đãng, cậu lập tức cảm thấy thẹn thùng mà cắn môi dưới.
Lại bị ngón tay Kì An Tu cường ngạnh tách ra,“Kêu a! Anh thích nghe tiếng em kêu! Kêu to một chút!”(Các nường có thấy câu lày wen wen hem)
Xuất phát từ lo lắng giữ bí mật, gian phòng này của hắn được cách âm rất tốt, dù cho có la hét to đến thế nào thì bên ngoài cũng nghe không thấy một chút động tĩnh.
Diêu Nhật Hiên hết nói nổi, sống chết không chịu ra phát ra tiếng, Kì An Tu không nhẹ không nặng một ngụm cắn lên hầu kết của cậu.
“A!”.
Một tiếng rên không thể khống chế mà bật ra, Diêu Nhật Hiên chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu từ trong hoa huy*t đáng xấu hổ trào ra.
Cái kẻ cần phát tiết nhanh kia càng thêm hưng phấn, không hề kiêng kị ở những nơi mẫn cảm trên người cậu từng chỗ từng chỗ cắn mút, tạo nên một đóa lại một đóa hoa hồng.
“Ngô…… a……” Diêu Nhật Hiên hoàn toàn khống chế không được thân thể của mình, *** thủy từ trong hoa huy*t không ngừng trào ra, theo cặp chân dài chảy xuống, không khí thổi qua khiến cho phía dưới lạnh lạnh, mang theo tê dại khác thường. Phân thân cũng rất có tinh thần đứng thẳng lên, vô thức ở cọ xát vào bụng Kì An Tu.
Phối hợp như vậy, đương nhiên càng khiến cho Kì An Tu phi thường vui sướng, càng thêm dùng sức ôm chặt cậu,“Tiểu Hiên Hiên, đừng lo lắng, chúng ta cùng nhau!”
Liên tiếp dùng thêm nhiều lực, hai người cơ hồ đồng thời đạt tới cao trào.
Kì An Tu có thể cảm nhận được, cả hai tiểu huyệt trước sau của Diêu Nhật Hiên đều đang co thắt lại, *** thủy ướt đẫm, bộ dạng đói khát đáng thương hề hề.
“Còn nói không muốn anh?” Ác liệt tìm được hạ thể của cậu nhẹ nhàng an ủi, làm cho chúng nó bình tĩnh trở lại,“Xem chúng nó đói kìa!”
Diêu Nhật Hiên quả thực xấu hổ đến không còn mặt mũi gặp người! Toàn thân xụi lơ ở trên bàn công tác, không thể động đậy.
Kì An Tu ôm lấy cậu, đi vào một gian phòng ẩn bên cạnh, người này có một gian phòng nghỉ nho nhỏ, có một chiếc giường đơn cùng vài đồ dung đơn giản và mấy quyển sách.
Vào phòng tắm, đem quần áo dính đầy yêu dịch của hai người toàn bộ cởi ra, đơn giản tẩy rửa sạch sẽ, sau đó dùng áo tắm của mình đem Diêu Nhật Hiên gói kỹ lưỡng ném lên trên giường,“ Chiều nay em cứ ở đây ngủ một lúc đi, anh không gọi em thì trăm ngàn lần đừng đi ra..
Hắn thoải mái trần truồng lộ thể, lấy quần áo sạch trong tủ đồ thay.
“Nhưng……” Diêu Nhật Hiên vừa lên tiếng, mới phát hiện giọng nói của mình khàn khàn không giống bình thường, “Còn đi làm thì sao?”
Kì An Tu có chút buồn cười, rót một ly nước cho cậu,“Em như vậy mà còn có thể đi ra ngoài gặp người à?”
Diêu Nhật Hiên xấu hổ lập tức dúi đầu vào trong chiếc áo tắm rộng thùng thình, bất mãn than thở,“Đều tại anh!”
Làm đã làm, tiện nghi lại bị đầu heo chiếm hết, oán giận cũng vô lực, tiếng nói khàn khàn đậm chất ***, dụ hoặc nói không nên lời, nghe như là tình nhân làm nũng, khiến cho trong lòng của Kì An Tu lại nhộn nhạo.
“Cảnh cáo em! Đừng có câu dẫn anh nữa! Ngoan ngoãn nằm yên đi, đừng có lên tiếng! Nếu không, anh đành đem lịch trình buổi chiều toàn bộ hủy bỏ!”
Hủy bỏ thì hủy bỏ!
Diêu Nhật Hiên chỉ dám kháng nghị ở trong lòng, một tiếng cũng không dám cho ra khỏi cổ họng, sợ hắn lại hóa thân thành sắc lang, rồi lại đem mình ra xơi tái thêm một lần.
Nhưng hành động ngoan ngoãn này ở trong mắt Kì An Tu, cũng là hảo đáng yêu nga!
“Ngoan ngoãn! Ở chỗ này đợi anh!”
Kì An Tu sau khi khoác tây trang vào thoạt nhìn lại đầy chuyên nghiệp tinh anh như cũ, hoàn toàn nhìn không ra cái kẻ tà ác hạ lưu mới nãy.
Đúng là heo khoác da người mà!
Cậu còn chưa mắng xong, Kì An Tu lại đem mặt áp sát vào,“Lại muốn câu dẫn anh?”
Khổng tước xòe đuôi, tự mình đa tình! Diêu Nhật Hiên mắng thầm trong lòng.
“Ngủ không được thì mở máy tính mà chơi. Trong tủ lạnh có hoa quả với sữa, đói bụng thì lấy ăn.” Kì An Tu xoa xoa mái tóc rối ướt sũng của cậu, thật sự là luyến tiếc buông tay, nhưng hắn sao có thể làm vậy được? Là một người đàn ông có trách nhiệm, hắn đương nhiên phải kiếm tiền về nuôi cả nhà a?
Thực không thể tiếp tục ngây người ở đây, cúi đầu ở trên trán cậu hạ xuống một nụ hôn trấn an, Kì An Tu đi ra ngoài.
Đem văn phòng tẩy sạch sẽ, lại đem cửa sổ toàn bộ mở ra, để cho kia hương vị *** tán đi. Hắn cảm thấy thần thanh khí sảng, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Tiểu Hiên Hiên quả nhiên chính là nguồn năng lượng của hắn, cho hắn tinh thần làm việc!
Nhưng mà năng lượng trong bụng cũng rất quan trọng, Kì An Tu như gió cuốn mây tan đem đồ ăn đã sớm nguội lạnh trở thành hư không, bắt đầu củng cố lại tinh thần, tập trung tinh lực chuẩn bị cho thương vụ hiệp đàm sắp tới.
***.
Ngày xem ra dài hơn chương nga! Còn có thịt thịt ăn![ Xin đừng ghét bỏ không đủ kích thích!].
Muốn vote vote! Ô ô, Hoa Quế thiếu phiếu phiếu nghiêm trọng, nhìn thật khiến cho người khác thương tâm nga!
Phỏng chừng buổi chiều tiểu biên sẽ thả cũ hoan đi ra. Hắc hắc……
Cám ơn Qqo321 đưa tới hai lễ vật, còn có Lam Ảnh Vũ thúc giục văn, hiện tại liền đưa lên cho mọi người! Ôm một cái mọi người, ta vẫn là rất yêu các nàng! Nhiều đến nhắn lại nga!
“Không thả!”
“Thả tôi xuống!”
“Không thả!”
Kì An Tu chưa nói được hai câu hơi thở đã có chút không ổn, ồ ồ ghé vào lỗ tai Diêu Nhật Hiên thở dốc, ngậm lấy cái lỗ tai của bảo bối không biết nghe lời.
“Ngô!” Diêu Nhật Hiên mẫn cảm cả người run lên, vô lực giãy dụa, “Mau…… mau buông ra……”
“Muốn anh không?” Kì An Tu mút vành tai cậu, thanh âm tràn ngập từ tính cúi đầu hỏi, hơi thở nóng rực từ lỗ tai lý chui thẳng vào trong lòng, khiến cho toàn thân đều ngứa ngáy khó chịu.
“Không muốn……” Diêu Nhật Hiên cố gắng khắc chế *** đang trào dâng, hai tay gắt gao túm lấy áo của mình, không biết càng muốn kéo lại lại càng khiến cho nó càng nhanh bị cởi ra.
“Muốn!”.
“Không…… Không muốn!”.
“Linh……” Tiếng chuông điện thoại lỗi thời bỗng nhiên vang lên bén nhọn, phá vỡ bầu không khí kiều diễm dần dần không khống chế được.
Kì An Tu cố gắng khống chế bản thân mình bình tĩnh một chút, mới ấn nút trò chuyện.
“Tổng giám đốc, thư ký của công ty Phong Hoa vừa xác nhận với tôi, phó tổng giám đốc của bọn họ sau nửa giờ nữa sẽ tới. Chúng ta bên này các quản lý phòng nghiệp vụ, phòng thị trường và phòng tài vụ đã chờ sẵn trong phòng họp, xin hỏi còn vấn đề gì nữa không ạ?” Thư ký dùng âm thanh nhẹ nhàng nói lại vô tình nêu lên bây giờ còn là thời gian làm việc.
Shit! Kì An Tu ở trong lòng thầm mắng một tiếng, vô cùng bình tĩnh nói, “Tô San, cô cùng đối phương xác nhận hội đàm đúng hạn tiến hành. Rồi mời họ đến quán cà phê, gọi cho tất cả mọi người, bao gồm cả cô, mỗi người một ly cà phê, tôi mời! Mở chút nhạc, để cho mọi người thả lỏng một lúc.”
“Vâng. Cám ơn tổng giám đốc!” Thư ký đi làm việc.
Cắt điện thoại, Kì An Tu bất đắc dĩ nói,“Nửa giờ, anh còn phải chuẩn bị một chút, chúng ta chỉ có khoảng mười phút.”
Mười phút, để làm gì cơ? Diêu Nhật Hiên vẫn còn mở to đôi mắt ngơ ngác không hiểu.
“Dùng miệng được không?” Kì An Tu hỏi xong, liền trực tiếp đem đầu của cậu ấn xuống.
“Tôi không muốn!” Diêu Nhật Hiên cường ngạnh xoay đầu, đánh chết cậu cũng không làm loại chuyện này! Thật sự…… rất *** đãng.
Kì An Tu thở dài, cũng không miễn cưỡng, lại trực tiếp ôm Diêu Nhật Hiên điều chỉnh tư thế ngồi, đem cậu như trước đặt ngồi ở trên bàn làm việc, để cậu khóa ngồi ở trên người hắn, hai chân thon dài khép lại, hai đùi kẹp lấy tiểu huynh đệ của mình.
Đây là làm gì vậy? Diêu Nhật Hiên vẫn không hiểu gì cả.
“Em kẹp chặt!”
Không cần Diêu Nhật Hiên cử động, Kì An Tu tự mình kích thích lên.
Phân thân nóng rực ở hạ thân Diêu Nhật Hiên cọ xát, quét sát hai tiểu huyệt sưng đỏ mẫn cảm của cậu.
Kích thích này, thật đúng là khác thường!
“Không muốn! Mau…… mau thả tôi ra!”
“Đàm phán buổi chiều rất quan trọng! Quan hệ đến tiền thưởng cuối năm của toàn công ty! Chẳng lẽ em lại muốn hại toàn bộ nhân viên trong công ty không có tiền lì xì mừng năm mới à? Em nhanh lên, làm cho anh bắn ra, nếu không, anh thế này làm sao mà đi tiếp khách được?”
Tiền thưởng cuối năm của toàn công ty? Dường như rất quan trọng nga! Toàn bộ công ty từ trên xuống dưới cũng phải vài ngàn người nha! Mà bây giờ kinh tế cũng không tốt lắm, giá hang hóa mỗi ngày đều tăng cao, Diêu Nhật Hiên không muốn hại nhiều người như vậy không có tiền mừng năm mới.
Nhưng này…… cậu chỉ là một nhân viên thử việc nho nhỏ thì làm được cái gì chứ?
“Không……” Lời cự tuyệt còn chưa kịp ra khỏi miệng đã bị ngăn chặn, nửa người trên bị đầu heo mạnh mẽ áp chế, hai đùi vô lực không thể chống đỡ, hoàn toàn tùy người ta bài bố.
Kì An Tu nhịn cũng rất khó chịu, rõ ràng có hai điểm mất hồn ngay tại trước mặt hắn, lại cố tình không cho hắn đi vào, này thật sự là rất rất rất dày vò!
Áo mưa! Hắn hận áo mưa!
“Ngô…… A……” Đùi trong lẫn hạ thể bởi vì sưng đỏ mà phá lệ mẫn cảm, làn da mềm mại được ma sát sinh ra khoái cảm khác thường khiến cho người ta không khỏi run rẩy.
Diêu Nhật Hiên khống chế không được mà bật ra tiếng rên rỉ sảng khoái, tiếng rên trong văn phòng rộng lớn này lại có vẻ hết sức *** đãng, cậu lập tức cảm thấy thẹn thùng mà cắn môi dưới.
Lại bị ngón tay Kì An Tu cường ngạnh tách ra,“Kêu a! Anh thích nghe tiếng em kêu! Kêu to một chút!”(Các nường có thấy câu lày wen wen hem)
Xuất phát từ lo lắng giữ bí mật, gian phòng này của hắn được cách âm rất tốt, dù cho có la hét to đến thế nào thì bên ngoài cũng nghe không thấy một chút động tĩnh.
Diêu Nhật Hiên hết nói nổi, sống chết không chịu ra phát ra tiếng, Kì An Tu không nhẹ không nặng một ngụm cắn lên hầu kết của cậu.
“A!”.
Một tiếng rên không thể khống chế mà bật ra, Diêu Nhật Hiên chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu từ trong hoa huy*t đáng xấu hổ trào ra.
Cái kẻ cần phát tiết nhanh kia càng thêm hưng phấn, không hề kiêng kị ở những nơi mẫn cảm trên người cậu từng chỗ từng chỗ cắn mút, tạo nên một đóa lại một đóa hoa hồng.
“Ngô…… a……” Diêu Nhật Hiên hoàn toàn khống chế không được thân thể của mình, *** thủy từ trong hoa huy*t không ngừng trào ra, theo cặp chân dài chảy xuống, không khí thổi qua khiến cho phía dưới lạnh lạnh, mang theo tê dại khác thường. Phân thân cũng rất có tinh thần đứng thẳng lên, vô thức ở cọ xát vào bụng Kì An Tu.
Phối hợp như vậy, đương nhiên càng khiến cho Kì An Tu phi thường vui sướng, càng thêm dùng sức ôm chặt cậu,“Tiểu Hiên Hiên, đừng lo lắng, chúng ta cùng nhau!”
Liên tiếp dùng thêm nhiều lực, hai người cơ hồ đồng thời đạt tới cao trào.
Kì An Tu có thể cảm nhận được, cả hai tiểu huyệt trước sau của Diêu Nhật Hiên đều đang co thắt lại, *** thủy ướt đẫm, bộ dạng đói khát đáng thương hề hề.
“Còn nói không muốn anh?” Ác liệt tìm được hạ thể của cậu nhẹ nhàng an ủi, làm cho chúng nó bình tĩnh trở lại,“Xem chúng nó đói kìa!”
Diêu Nhật Hiên quả thực xấu hổ đến không còn mặt mũi gặp người! Toàn thân xụi lơ ở trên bàn công tác, không thể động đậy.
Kì An Tu ôm lấy cậu, đi vào một gian phòng ẩn bên cạnh, người này có một gian phòng nghỉ nho nhỏ, có một chiếc giường đơn cùng vài đồ dung đơn giản và mấy quyển sách.
Vào phòng tắm, đem quần áo dính đầy yêu dịch của hai người toàn bộ cởi ra, đơn giản tẩy rửa sạch sẽ, sau đó dùng áo tắm của mình đem Diêu Nhật Hiên gói kỹ lưỡng ném lên trên giường,“ Chiều nay em cứ ở đây ngủ một lúc đi, anh không gọi em thì trăm ngàn lần đừng đi ra..
Hắn thoải mái trần truồng lộ thể, lấy quần áo sạch trong tủ đồ thay.
“Nhưng……” Diêu Nhật Hiên vừa lên tiếng, mới phát hiện giọng nói của mình khàn khàn không giống bình thường, “Còn đi làm thì sao?”
Kì An Tu có chút buồn cười, rót một ly nước cho cậu,“Em như vậy mà còn có thể đi ra ngoài gặp người à?”
Diêu Nhật Hiên xấu hổ lập tức dúi đầu vào trong chiếc áo tắm rộng thùng thình, bất mãn than thở,“Đều tại anh!”
Làm đã làm, tiện nghi lại bị đầu heo chiếm hết, oán giận cũng vô lực, tiếng nói khàn khàn đậm chất ***, dụ hoặc nói không nên lời, nghe như là tình nhân làm nũng, khiến cho trong lòng của Kì An Tu lại nhộn nhạo.
“Cảnh cáo em! Đừng có câu dẫn anh nữa! Ngoan ngoãn nằm yên đi, đừng có lên tiếng! Nếu không, anh đành đem lịch trình buổi chiều toàn bộ hủy bỏ!”
Hủy bỏ thì hủy bỏ!
Diêu Nhật Hiên chỉ dám kháng nghị ở trong lòng, một tiếng cũng không dám cho ra khỏi cổ họng, sợ hắn lại hóa thân thành sắc lang, rồi lại đem mình ra xơi tái thêm một lần.
Nhưng hành động ngoan ngoãn này ở trong mắt Kì An Tu, cũng là hảo đáng yêu nga!
“Ngoan ngoãn! Ở chỗ này đợi anh!”
Kì An Tu sau khi khoác tây trang vào thoạt nhìn lại đầy chuyên nghiệp tinh anh như cũ, hoàn toàn nhìn không ra cái kẻ tà ác hạ lưu mới nãy.
Đúng là heo khoác da người mà!
Cậu còn chưa mắng xong, Kì An Tu lại đem mặt áp sát vào,“Lại muốn câu dẫn anh?”
Khổng tước xòe đuôi, tự mình đa tình! Diêu Nhật Hiên mắng thầm trong lòng.
“Ngủ không được thì mở máy tính mà chơi. Trong tủ lạnh có hoa quả với sữa, đói bụng thì lấy ăn.” Kì An Tu xoa xoa mái tóc rối ướt sũng của cậu, thật sự là luyến tiếc buông tay, nhưng hắn sao có thể làm vậy được? Là một người đàn ông có trách nhiệm, hắn đương nhiên phải kiếm tiền về nuôi cả nhà a?
Thực không thể tiếp tục ngây người ở đây, cúi đầu ở trên trán cậu hạ xuống một nụ hôn trấn an, Kì An Tu đi ra ngoài.
Đem văn phòng tẩy sạch sẽ, lại đem cửa sổ toàn bộ mở ra, để cho kia hương vị *** tán đi. Hắn cảm thấy thần thanh khí sảng, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Tiểu Hiên Hiên quả nhiên chính là nguồn năng lượng của hắn, cho hắn tinh thần làm việc!
Nhưng mà năng lượng trong bụng cũng rất quan trọng, Kì An Tu như gió cuốn mây tan đem đồ ăn đã sớm nguội lạnh trở thành hư không, bắt đầu củng cố lại tinh thần, tập trung tinh lực chuẩn bị cho thương vụ hiệp đàm sắp tới.
***.
Ngày xem ra dài hơn chương nga! Còn có thịt thịt ăn![ Xin đừng ghét bỏ không đủ kích thích!].
Muốn vote vote! Ô ô, Hoa Quế thiếu phiếu phiếu nghiêm trọng, nhìn thật khiến cho người khác thương tâm nga!
Phỏng chừng buổi chiều tiểu biên sẽ thả cũ hoan đi ra. Hắc hắc……
Cám ơn Qqo321 đưa tới hai lễ vật, còn có Lam Ảnh Vũ thúc giục văn, hiện tại liền đưa lên cho mọi người! Ôm một cái mọi người, ta vẫn là rất yêu các nàng! Nhiều đến nhắn lại nga!