Chương 3: Mạt thế là một trò chơi offline (3)
Không gian mười chiều rất phức tạp, hãy trân trọng đoạn nhân duyên này!
(Edit: Andy/Do not reup)
—
Địa điểm mà Cố Kinh Bạch “giáng lâm” không phải là cửa hàng thú cưng mà là một khu biệt thự của nhà giàu ở vùng ngoại ô.
Nơi đó không có con người, cũng không có tang thi, vừa an toàn, vừa có lợi trong việc che giấu thân phận. Bởi vì kỹ thuật của Cục quản lý chưa đủ hoàn thiện, thời khắc “giáng lâm” sẽ tồn tại rất nhiều biến số không lường được, bình thường thì gần như không xảy ra chuyện kinh thiên động địa nhưng trêи hết vẫn dựa vào năng lực và vận khí của cá nhân đó.
Vận may của Cố Kinh Bạch không biết là tốt hay không tốt, lúc y vừa “giáng lâm” thì nghe được một tiếng động va chạm rất lớn trong biệt thự, sau đó là tiếng ngã, ngài tang thi cứ vậy mà xuất hiện, chẳng biết chạy từ nơi nào đến.
Hình ảnh chiếu lên vừa vặn dừng lại ở thời khắc Cố Kinh Bạch và ngài tang thi bốn mắt nhìn nhau “thâm tình”.
[Đây chính là không cần sớm hay muộn, chỉ cần đúng lúc. [Nụ cười nông dân được mùa.jpg]]
[Hiểu rồi nha, là số mệnh an bài đó, không gian mười chiều rất phức tạp, phải biết quý trọng đoạn nhân duyên này!]
[Khoan hẵng vội mừng, nơi G đại thần giáng lâm là Hồng Hoang Nhất Hào Viện a a a, ông trời ơi, tê hết cả da đầu. Trong game tôi đã chết ở chỗ này 35 lần, đến giờ vẫn chưa đánh bại được Tang Thi Vương.]
[Phổ cập kiến thức cho những người không chơi “Kế hoạch Z”: Hồng Hoang Nhất Hào Viện là sàn đấu quyết chiến cuối cùng của game.]
[Trêи diễn đàn đã có rất nhiều người phân tích qua, Tang Thi Vương sống ở khu Hồng Hoang Nhất Hào Viện này. Người nào chịu trách nhiệm cho việc “giáng lâm” này? Quá thiếu trách nhiệm rồi đó! Nếu không phải vận may của G đại thần tốt thì vừa lên sàn đã bay màu cmnr!!]
[Chưa cần qua Tân Thủ thôn đã trực tiếp đối đầu với Tang Thi Vương, hình ảnh này đẹp quá, tôi không dám nhìn.]
Cố Kinh Bạch có thể đọc được bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp nhưng trợ lý nhỏ AI sẽ thay y loại bỏ trước những spam lung tung, miễn cho việc quá nhiều bình luận gây ảnh hưởng tầm mắt.
Chỉ có một vài thông tin hữu ích mới được đưa ra trước mắt Cố Kinh Bạch.
Giống như việc “giáng lâm” đúng vào sào huyệt của Tang Thi Vương… Cố Kinh Bạch không cần đọc bình luận cũng biết. Mỗi lần trước khi bắt đầu nhiệm vụ y sẽ chuẩn bị rất kĩ càng, lần này cũng tương tự, Cố Kinh Bạch đã đọc qua toàn bộ những thông tin của “Kế hoạch Z”.
Điều này cũng là nguyên nhân mà Cố Kinh Bạch quyết định không chọn tới chọn lui nữa, trực tiếp dắt theo ngài tang thi.
Trong “Kế hoạch Z”, để thể hiện sự điên cuồng của Tang Thi Vương, thiết lập được đặt ra chính là những tang thi khác chỉ ăn thịt người, Tang Thi Vương thì lại không kiêng kỵ gì, ăn cả người và tang thi, nếu không thì khu biệt thự này đã không yên ắng như vậy. Cố Kinh Bạch cảm thấy mình vậy là cũng xem như đã cứu ngài tang thi một mạng.
Nhiều khán giả lớn mật trong phòng phát sóng bắt đầu kể “chuyện ma”: Nếu như khu biệt thự kia hoàn toàn trống rỗng, không có gì cả, vậy thì tang thi mà G đại thần nhặt được là ai? Là ai?!
Một đáp án mà mọi người đồng lòng nghĩ tới.
Đối với việc ngài tang thi có phải là Tang Thi Vương hay không Cố Kinh Bạch cũng từng suy đoán, nhưng mà y phủ nhận rất nhanh.
Để làm nhiệm vụ, Cố Kinh Bạch đã xem qua tất cả các kết cục của “Kế hoạch Z”, y đã biết ngoại hình của Tang Thi Vương trông ra sao. Cố Kinh Bạch mở miệng giải thích, vừa là nói cho khán giả nghe, vừa là nói cho tiểu đội thám hiểm nghe: “Mọi người yên tâm, Tuyết Mãn chưa từng làm tổn thương ai, mọi người nhìn kỹ ngoại hình của em ấy đi.”
Tầm mắt của tiểu đội thám hiểm và khán giả không hẹn mà gặp, đều rơi lên người ngài tang thi.
Lưng cao thân dài, ít nhất cũng phải tầm 1m9, mũi cao mắt sâu, pha trộn nét Trung Quốc và phương Tây, tóc tai rối tung vĩnh viễn dừng mọc ở thời khắc biến thành tang thi, đuôi tóc hơi xoăn. Phối hợp với đôi mắt trắng đen rõ ràng là đôi môi mỏng như lưỡi dao, lúc còn sống nhất định là một người sở hữu mỹ nhan thịnh thế.
Mà đây không phải chuyện quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng trêи người ngài tang thi dung nhan lạnh lùng, ngoại trừ tứ chi cứng ngắc xanh xao thì gần như hoàn toàn không khác người thường.
Thiết lập đặt ra đối với những tang thi như thế này trong “Kế hoạch Z” chính là —- chưa từng ăn thịt người. Ăn bao nhiêu người thể hiện qua mức độ mục nát của cơ thể, dùng mắt thường cũng có thể phân biệt được. Ăn càng nhiều máu thịt, cơ thể của tang thi mục nát càng nghiêm trọng. Nhìn ngài tang thi như thế này có thể chứng minh được rằng ngài chỉ mới biến dị không lâu, hoặc là cho đến nay vẫn chưa từng ăn thịt người.
“Chuyện này thì có liên quan gì?” Cặp sinh đôi bĩu môi, ngắt lời Cố Kinh Bạch, “Làm sao có chuyện một tang thi biến dị đã lâu mà chưa từng ăn thịt người chứ?”
“Tuyết Mãn chính là người như vậy đó.” Cố Kinh Bạch hùng hồn tuyên bố.
Lời Cố Kinh Bạch nói là thật. Ngài tang thi lúc trước vẫn luôn bị nhốt trong một phòng xép của biệt thự. Vật liệu của Hồng Hoang Nhất Hào Viện rất chắc chắn, tầng tầng lớp lớp phòng ngự kiên cố, có thể nói là một kiến trúc dạng pháo đài phòng thủ, bất kể là tường hay cửa cũng đều rất dày. Trong game, thời điểm tiểu đội của nam chính Chương Thiên xông vào sào huyệt của Tang Thi Vương cũng gặp rất nhiều trở ngại.
Cố Kinh Bạch nói ra suy đoán của mình: “Trước khi Tuyết Mãn bị biến dị đã khóa trái mình trong một phòng xép của biệt thự, tránh việc ra ngoài gây tổn thương cho người khác.”
Cánh cửa kia bị sự đập phá kiên nhẫn trong hai ba năm mới nước chảy đá mòn xuất hiện vết nứt, ngài tang thi phá được cửa thoát ra, đáng tiếc, hắn chưa kịp hại người thì đã rơi vào tay Cố Kinh Bạch.
Đó cũng là lý do khiến cho Cố Kinh Bạch thay đổi kế hoạch. Dự định ban đầu của y là dùng cách đơn giản thô bạo nhất, nhổ sạch hàm răng của tang thi, bẻ gãy tay chân, tùy tiện nhét vào một cái vali hành lý, kéo theo bên người.
“Em ấy chưa từng làm tổn thương người khác, tôi cũng sẽ đảm bảo cho em ấy vĩnh viễn không thể làm tổn thương người khác. Nếu có một ngày em ấy hại người, tôi sẽ giết em ấy, sau đó tự sát tạ tội.” Lời này của Cố Kinh Bạch không phải là đang gạt người, y nói rất nghiêm túc. Dù sao việc biến ngài tang thi thành bạn trai của mình cũng là kế hoạch của y, y phải chịu trách nhiệm, sinh mạng trong thế giới nhỏ cũng là sinh mạng.
“Nếu thật sự hại người thì dù anh có tạ tội cũng đã muộn rồi.” Người anh trong cặp sinh đôi lầm bầm.
“Đúng, băn khoăn của cậu rất chính xác. Vì vậy, để đảm bảo cho sự an nguy của các vị, chúng ta chia tay nhau mỗi người một ngả ở đây thôi.” Cố Kinh Bạch đã sớm nghĩ kỹ, không hề chỉ nói suông, y sẽ tiếp tục cuộc sống lang thang cô độc của Cố Bạch, vừa không cần lo lắng bị ai đó nhìn ra đầu mối, vừa có thể đảm bảo an toàn cho mọi người.
“Cố thần sao anh lại tốt như vậy?” Lão K nhịn không được xung phong, “Tôi có thể chấp nhận được, tôi không ngại!”
“Nhưng tôi để ý…” Cố Kinh Bạch còn đang mong những người này sống khỏe để đi khắp nơi truyền bá tình cảm sâu đậm của y và ngài tang thi đây.
“Cố thần!” Lão K cảm động rơi nước mắt.
“Tuyết Mãn sẽ rất buồn nếu em ấy trở thành dáng vẻ đáng sợ mà em ấy ghét nhất. Con người là sự mê hoặc quá lớn đối với em ấy.” Chung quy chỉ là vì nhiệm vụ nhưng Cố Kinh Bạch lại dùng cách nói khác uyển chuyển đầy nghệ thuật, thu về sự sùng bái của mọi người, “Con người tôi trước giờ vẫn luôn rất ích kỷ, có chứng khiết phích, người yêu của tôi nếu muốn ăn thịt người cũng chỉ có thể ăn một mình tôi.”
[Tiểu đội thám hiểm:???]
[Ha ha ha ha ha ha ha lão K: Tình yêu trong suốt những năm này đã đặt sai người rồi!]
[Đã nói là không có gút mắc tình cảm, chán chán ngán ngán rồi mà? Thiếu chút nữa tôi tưởng là đang nói chuyện yêu đương thật rồi đấy, ngửi đi, mùi cơm chó thật thơm!]
[Đã bị biến thái nhập, cảm ơn 233]
“Nếu như tôi có cách vẹn toàn cho cả hai bên thì sao?” Thiết Tử – đội trưởng của tiểu đội thám hiểm cuối cùng cũng lên tiếng.
Thực ra vừa rồi Thiết Tử vẫn luôn suy nghĩ về tính chân thực của câu chuyện này, anh ta im lặng lâu như vậy vì đang phán đoán về Cố Bạch – dị năng giả mạnh nhất hệ Thủy trong truyền thuyết – tại sao lại là dạng người này, bây giờ, anh ta cảm thấy mình có thể nói rồi.
“Chưa kịp giới thiệu, tôi là đội trưởng của tiểu đội này, anh cứ gọi Thiết Tử là được. Trước khi mạt thế, tôi rất yêu thích “Tặc Vương X” và đoàn hải tặc Luffy, vì vậy, tiểu đội của chúng tôi có tên là…”
“Mũ Rơm?”
“Mũ Sắt. Chúng tôi đến từ tiểu đội thám hiểm Mũ Sắt.”
“…Ừm, nghe có vẻ chắc chắn hơn Mũ Rơm.”
Cố Kinh Bạch hoàn toàn không có bất kỳ biểu cảm nào nhưng ngài tang thi vẫn luôn cố gắng thoát khỏi sự khống chế ở bên cạnh đã bật cười. Khuôn mặt cứng ngắc miễn cưỡng để lộ ra một chút biểu cảm gọi là cười. Không một ai dám tin tang thi thực sự có thể hiểu được câu chuyện cười này.
Còn lão K vẫn không kìm được mà nghĩ, Cố thần, vị người yêu này của anh có chút đáng sợ đó!
Thiết Tử tiếp tục giới thiệu với Cố Kinh Bạch, “Bởi vì sở thích cá nhân, trước khi tận thế tôi trùng hợp biết được một thứ, nhà thi đấu ở phía nam Giang Tả đã từng tổ chức một triển lãm truyện tranh, có một người thợ thủ công lúc đó đã đăng weibo giới thiệu sạp hàng của mình, sau lưng ông ấy có một chiếc quan tài được làm giống 100% trong “Anh Cương Thi”.”
“Anh Cương Thi” hẳn là một bộ hoạt hình lấy cảm hứng từ thế giới nhỏ này, trước đây Cố Kinh Bạch chưa từng nghe nói, nhưng y đã hiểu ý của Thiết Tử.
Đặt ngài tang thi vào quan tài, đeo trêи lưng, thuận tiện hơn rất nhiều, cũng sẽ rất an toàn.
“Nhiệm vụ của chúng tôi cũng là tới khu phụ cận nhà thi đấu đó, nếu mọi người đã làm quen kết bạn thì có thể đi cùng nhau, giúp đỡ lẫn nhau.” Thiết Tử cũng có tính toán của riêng mình, trực tiếp nói thẳng kế hoạch ra, “Tôi biết vị trí quầy hàng đồ thủ công đó ở đâu, có thể giúp anh bớt đi thời gian tìm kiếm, đồng thời chúng tôi cũng có thể thay anh, thay anh… trông chừng bạn trai, phải canh chừng cả tang thi và những con người khác.”
“Nhiệm vụ của mọi người thì sao?” Nếu Cố Kinh Bạch đã hỏi vậy chứng tỏ giao dịch này có thể đưa ra bàn bạc.
Thiết Tử càng nhiệt tình, giao ra nhiều tín nhiệm hơn, “Nhiệm vụ nói là chỉ cần đi tới tòa nhà màu đỏ (Hồng Lâu) bên cạnh nhà thi đấu lấy một cái két sắt. Trong két sắt cụ thể chứa thứ gì thì không nói, chúng tôi cũng không thể hỏi lại.”
Tổng thể nghe rất đơn giản nhưng không hiểu tại sao Thiết Tử lại cảm thấy nhiệm vụ lần này có chút gì đó rất kỳ lạ.
Nói không chừng sự “kỳ lạ” này có thể khiến cho toàn đội mất mạng.
Giác quan thứ sáu của Thiết Tử đã giúp anh ta tránh được không ít nguy hiểm. Lần này cũng vậy. Chỉ là vạn bất đắc dĩ anh ta mới nhận nhiệm vụ, đại não vẫn luôn trong trạng thái căng thẳng kêu gào. Tình trạng này mãi cho đến khi gặp được “Cố Bạch” mới giảm bớt, anh ta không thể không đánh bạo một lần, thử cầu xin sự giúp đỡ từ người ngoài.
Cặp sinh đôi liếc nhìn đội trưởng nhà mình, nếu muốn kéo trợ giúp thì đừng nói ra mấy câu thật thà kiểu “tôi cảm thấy nhiệm vụ lần này có vấn đề” chứ? Vừa nghe là biết nguy hiểm rồi, còn ai chịu giúp nữa?
“OK.” Cố Kinh Bạch đồng ý.
Cặp sinh đôi: “…..” Đột nhiên có xúc động muốn hồng hạnh xuất tường sang làm fans của Cố Bạch a a a!!
Sau đó bọn họ chuẩn bị xuất phát, bởi vì giác quan thứ sáu của Thiết Tử nói rằng xuất phát vào lúc này là an toàn nhất. Cố Kinh Bạch thì lại thể hiện rằng y cấp bách muốn tìm chiếc một quan tài thoải mái cho người yêu của mình.
Tiểu đội Mũ Sắt có hai chiếc xe việt dã, mọi người đồng lòng nhường cho Cố Kinh Bạch và “bạn trai” y một chiếc (cho dù là lão K thì trước mắt cũng không có dũng khí dám ngồi cùng xe với một con tang thi), hoặc là để cho ngài tang thi chịu oan ức một chút, tạm thời trói lại buộc lên mui xe hoặc nhét vào cốp sau, nhưng Cố Kinh Bạch lại nói: “Tôi có xe.”
Lần thứ hai thành công làm cho tiểu đội Mũ Sắt kinh ngạc.
Ưu điểm của xe khỏi cần phải nói mà khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Tiếng động cơ cực to, dễ hấp dẫn sự chú ý của tang thi, bây giờ đã là năm thứ ba mạt thế, xăng dầu không còn dễ kiếm như lúc trước nữa.
Cố Bạch là một vị hiệp sĩ cô độc coi bốn biển là nhà, theo lý thuyết mà nói thì ô tô không phải là loại phương tiện giao thông phù hợp nhất vì mang đến nguy hiểm nhiều hơn là lợi ích.
Cho đến khi Cố Kinh Bạch lái con xe của y ra, là sản phẩm mới nhất của Viện Khoa học Ung Kỳ, dùng một nguồn năng lượng thay thế mới là dị năng. Pin cực trâu, sạc cực nhanh, còn có thể làm một chiếc lều di động, đồng thời hoàn toàn giải quyết được phiền não tiếng động cơ quá lớn. Khuyết điểm duy nhất chính là số lượng quá ít, rất nhiều người bình thường còn chưa được biết đến, tiểu đội Mũ Sắt đã từng nghe chút tiếng gió nhưng cũng chỉ nghe cho biết mà thôi.
Bây giờ được nhìn thấy đồ thật ngay trước mặt, không ai có thể kiềm chế được kϊƈɦ động. Xe, vĩnh viễn là món đồ lãng mạn nhất của những nhà thám hiểm.
Chiếc xe này ở trong game thuộc về Cố Bạch, là đồ Chương Thiên tặng. Mục đích rất rõ ràng, vừa có thể lý giải tại sao Cố Bạch một mực chung tình với Chương Thiên, cũng hợp lý hóa thân phận người thu thập thông tin, truyền tin của Cố Bạch.
Dọc đường đi, các thành viên của tiểu đội thám hiểm liên tục vô thức nhìn ra đằng sau. Chiếc xe kia thật mới, thật đẹp, quá biết hưởng thụ cuộc sống rồi! Cho dù là cặp sinh đôi fans của Chương Thiên không muốn cúi đầu trước “Cố Bạch” cũng liên tục liếc gương chiếu hậu, chỉ cần bọn họ không quay đầu lại thì không thể tính là nhìn xe được!
Thiết đội trưởng phụ trách lái xe, vì phải chú ý tình hình đường xá, không dám phân tâm nhưng cũng gấp gáp không chịu được, hỏi liên tiếp mấy câu: “Tốc độ thế nào? Mã lực thế nào? Tính ổn định thì sao? Lúc chạy có nhẹ nhàng linh hoạt không?!”
Trước đây bọn họ đều nghĩ rằng “Cố Bạch” chạy lung tung khắp nơi, ăn gió nằm sương, nhất định là rất khổ cực, rất đáng thương, bây giờ ngẫm lại thì, bọn họ chẳng có tí hiểu biết nào đối với thế giới của các đại thần cả!
Thực sự là hâm mộ muốn chết luôn đó! Còn dám tội nghiệp cho đại thần? Người đáng thương là những kẻ nghèo rớt mùng tơi như chúng ta đây này!
Đám đội viên không ai trả lời mấy câu hỏi của đội trưởng, bởi vì sau khi nhìn một lúc bọn họ phát hiện Cố thần đã hạ kính cửa xe xuống, ngài tang thi thò đầu ra, thứ đón gió bay phấp phới trong không khí chính là… chiếc vòng chống ɭϊếʍ trêи cổ ngài tang thi.
“Nếu cậu ta ngửa đầu lên trời, hướng về phía mặt trăng gào rú lên mấy tiếng thì đó chính là cảnh tượng hồi còn chưa mạt thế, mỗi chiều tôi dắt con husky nhà mình ra ngoài đi chơi được tái hiện lại.”
Vui vui vẻ vẻ, vô ưu vô lo.
—
Lời tác giả:
Bối cảnh của truyện là mạt thế, còn ngoài đời thực cho dù là người hay chó cũng không nên thò đầu ra ngoài cửa xe nha, rất nguy hiểm.
*** Hết chương 3
—
[Andy: Cố Bạch là “đại thần”, tất cả những người bình thường sẽ gọi Cố Bạch là anh để thể hiện sự tôn trọng chứ không nhất định là thua tuổi, vì chênh lệch tuổi của từng nhân vật cụ thể ra sao mình cũng chịu, những chương sau nếu có tình tiết nào đó đặc thù xác định được vai vế thì sửa lại sau (nếu cần)]
(Edit: Andy/Do not reup)
—
Địa điểm mà Cố Kinh Bạch “giáng lâm” không phải là cửa hàng thú cưng mà là một khu biệt thự của nhà giàu ở vùng ngoại ô.
Nơi đó không có con người, cũng không có tang thi, vừa an toàn, vừa có lợi trong việc che giấu thân phận. Bởi vì kỹ thuật của Cục quản lý chưa đủ hoàn thiện, thời khắc “giáng lâm” sẽ tồn tại rất nhiều biến số không lường được, bình thường thì gần như không xảy ra chuyện kinh thiên động địa nhưng trêи hết vẫn dựa vào năng lực và vận khí của cá nhân đó.
Vận may của Cố Kinh Bạch không biết là tốt hay không tốt, lúc y vừa “giáng lâm” thì nghe được một tiếng động va chạm rất lớn trong biệt thự, sau đó là tiếng ngã, ngài tang thi cứ vậy mà xuất hiện, chẳng biết chạy từ nơi nào đến.
Hình ảnh chiếu lên vừa vặn dừng lại ở thời khắc Cố Kinh Bạch và ngài tang thi bốn mắt nhìn nhau “thâm tình”.
[Đây chính là không cần sớm hay muộn, chỉ cần đúng lúc. [Nụ cười nông dân được mùa.jpg]]
[Hiểu rồi nha, là số mệnh an bài đó, không gian mười chiều rất phức tạp, phải biết quý trọng đoạn nhân duyên này!]
[Khoan hẵng vội mừng, nơi G đại thần giáng lâm là Hồng Hoang Nhất Hào Viện a a a, ông trời ơi, tê hết cả da đầu. Trong game tôi đã chết ở chỗ này 35 lần, đến giờ vẫn chưa đánh bại được Tang Thi Vương.]
[Phổ cập kiến thức cho những người không chơi “Kế hoạch Z”: Hồng Hoang Nhất Hào Viện là sàn đấu quyết chiến cuối cùng của game.]
[Trêи diễn đàn đã có rất nhiều người phân tích qua, Tang Thi Vương sống ở khu Hồng Hoang Nhất Hào Viện này. Người nào chịu trách nhiệm cho việc “giáng lâm” này? Quá thiếu trách nhiệm rồi đó! Nếu không phải vận may của G đại thần tốt thì vừa lên sàn đã bay màu cmnr!!]
[Chưa cần qua Tân Thủ thôn đã trực tiếp đối đầu với Tang Thi Vương, hình ảnh này đẹp quá, tôi không dám nhìn.]
Cố Kinh Bạch có thể đọc được bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp nhưng trợ lý nhỏ AI sẽ thay y loại bỏ trước những spam lung tung, miễn cho việc quá nhiều bình luận gây ảnh hưởng tầm mắt.
Chỉ có một vài thông tin hữu ích mới được đưa ra trước mắt Cố Kinh Bạch.
Giống như việc “giáng lâm” đúng vào sào huyệt của Tang Thi Vương… Cố Kinh Bạch không cần đọc bình luận cũng biết. Mỗi lần trước khi bắt đầu nhiệm vụ y sẽ chuẩn bị rất kĩ càng, lần này cũng tương tự, Cố Kinh Bạch đã đọc qua toàn bộ những thông tin của “Kế hoạch Z”.
Điều này cũng là nguyên nhân mà Cố Kinh Bạch quyết định không chọn tới chọn lui nữa, trực tiếp dắt theo ngài tang thi.
Trong “Kế hoạch Z”, để thể hiện sự điên cuồng của Tang Thi Vương, thiết lập được đặt ra chính là những tang thi khác chỉ ăn thịt người, Tang Thi Vương thì lại không kiêng kỵ gì, ăn cả người và tang thi, nếu không thì khu biệt thự này đã không yên ắng như vậy. Cố Kinh Bạch cảm thấy mình vậy là cũng xem như đã cứu ngài tang thi một mạng.
Nhiều khán giả lớn mật trong phòng phát sóng bắt đầu kể “chuyện ma”: Nếu như khu biệt thự kia hoàn toàn trống rỗng, không có gì cả, vậy thì tang thi mà G đại thần nhặt được là ai? Là ai?!
Một đáp án mà mọi người đồng lòng nghĩ tới.
Đối với việc ngài tang thi có phải là Tang Thi Vương hay không Cố Kinh Bạch cũng từng suy đoán, nhưng mà y phủ nhận rất nhanh.
Để làm nhiệm vụ, Cố Kinh Bạch đã xem qua tất cả các kết cục của “Kế hoạch Z”, y đã biết ngoại hình của Tang Thi Vương trông ra sao. Cố Kinh Bạch mở miệng giải thích, vừa là nói cho khán giả nghe, vừa là nói cho tiểu đội thám hiểm nghe: “Mọi người yên tâm, Tuyết Mãn chưa từng làm tổn thương ai, mọi người nhìn kỹ ngoại hình của em ấy đi.”
Tầm mắt của tiểu đội thám hiểm và khán giả không hẹn mà gặp, đều rơi lên người ngài tang thi.
Lưng cao thân dài, ít nhất cũng phải tầm 1m9, mũi cao mắt sâu, pha trộn nét Trung Quốc và phương Tây, tóc tai rối tung vĩnh viễn dừng mọc ở thời khắc biến thành tang thi, đuôi tóc hơi xoăn. Phối hợp với đôi mắt trắng đen rõ ràng là đôi môi mỏng như lưỡi dao, lúc còn sống nhất định là một người sở hữu mỹ nhan thịnh thế.
Mà đây không phải chuyện quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng trêи người ngài tang thi dung nhan lạnh lùng, ngoại trừ tứ chi cứng ngắc xanh xao thì gần như hoàn toàn không khác người thường.
Thiết lập đặt ra đối với những tang thi như thế này trong “Kế hoạch Z” chính là —- chưa từng ăn thịt người. Ăn bao nhiêu người thể hiện qua mức độ mục nát của cơ thể, dùng mắt thường cũng có thể phân biệt được. Ăn càng nhiều máu thịt, cơ thể của tang thi mục nát càng nghiêm trọng. Nhìn ngài tang thi như thế này có thể chứng minh được rằng ngài chỉ mới biến dị không lâu, hoặc là cho đến nay vẫn chưa từng ăn thịt người.
“Chuyện này thì có liên quan gì?” Cặp sinh đôi bĩu môi, ngắt lời Cố Kinh Bạch, “Làm sao có chuyện một tang thi biến dị đã lâu mà chưa từng ăn thịt người chứ?”
“Tuyết Mãn chính là người như vậy đó.” Cố Kinh Bạch hùng hồn tuyên bố.
Lời Cố Kinh Bạch nói là thật. Ngài tang thi lúc trước vẫn luôn bị nhốt trong một phòng xép của biệt thự. Vật liệu của Hồng Hoang Nhất Hào Viện rất chắc chắn, tầng tầng lớp lớp phòng ngự kiên cố, có thể nói là một kiến trúc dạng pháo đài phòng thủ, bất kể là tường hay cửa cũng đều rất dày. Trong game, thời điểm tiểu đội của nam chính Chương Thiên xông vào sào huyệt của Tang Thi Vương cũng gặp rất nhiều trở ngại.
Cố Kinh Bạch nói ra suy đoán của mình: “Trước khi Tuyết Mãn bị biến dị đã khóa trái mình trong một phòng xép của biệt thự, tránh việc ra ngoài gây tổn thương cho người khác.”
Cánh cửa kia bị sự đập phá kiên nhẫn trong hai ba năm mới nước chảy đá mòn xuất hiện vết nứt, ngài tang thi phá được cửa thoát ra, đáng tiếc, hắn chưa kịp hại người thì đã rơi vào tay Cố Kinh Bạch.
Đó cũng là lý do khiến cho Cố Kinh Bạch thay đổi kế hoạch. Dự định ban đầu của y là dùng cách đơn giản thô bạo nhất, nhổ sạch hàm răng của tang thi, bẻ gãy tay chân, tùy tiện nhét vào một cái vali hành lý, kéo theo bên người.
“Em ấy chưa từng làm tổn thương người khác, tôi cũng sẽ đảm bảo cho em ấy vĩnh viễn không thể làm tổn thương người khác. Nếu có một ngày em ấy hại người, tôi sẽ giết em ấy, sau đó tự sát tạ tội.” Lời này của Cố Kinh Bạch không phải là đang gạt người, y nói rất nghiêm túc. Dù sao việc biến ngài tang thi thành bạn trai của mình cũng là kế hoạch của y, y phải chịu trách nhiệm, sinh mạng trong thế giới nhỏ cũng là sinh mạng.
“Nếu thật sự hại người thì dù anh có tạ tội cũng đã muộn rồi.” Người anh trong cặp sinh đôi lầm bầm.
“Đúng, băn khoăn của cậu rất chính xác. Vì vậy, để đảm bảo cho sự an nguy của các vị, chúng ta chia tay nhau mỗi người một ngả ở đây thôi.” Cố Kinh Bạch đã sớm nghĩ kỹ, không hề chỉ nói suông, y sẽ tiếp tục cuộc sống lang thang cô độc của Cố Bạch, vừa không cần lo lắng bị ai đó nhìn ra đầu mối, vừa có thể đảm bảo an toàn cho mọi người.
“Cố thần sao anh lại tốt như vậy?” Lão K nhịn không được xung phong, “Tôi có thể chấp nhận được, tôi không ngại!”
“Nhưng tôi để ý…” Cố Kinh Bạch còn đang mong những người này sống khỏe để đi khắp nơi truyền bá tình cảm sâu đậm của y và ngài tang thi đây.
“Cố thần!” Lão K cảm động rơi nước mắt.
“Tuyết Mãn sẽ rất buồn nếu em ấy trở thành dáng vẻ đáng sợ mà em ấy ghét nhất. Con người là sự mê hoặc quá lớn đối với em ấy.” Chung quy chỉ là vì nhiệm vụ nhưng Cố Kinh Bạch lại dùng cách nói khác uyển chuyển đầy nghệ thuật, thu về sự sùng bái của mọi người, “Con người tôi trước giờ vẫn luôn rất ích kỷ, có chứng khiết phích, người yêu của tôi nếu muốn ăn thịt người cũng chỉ có thể ăn một mình tôi.”
[Tiểu đội thám hiểm:???]
[Ha ha ha ha ha ha ha lão K: Tình yêu trong suốt những năm này đã đặt sai người rồi!]
[Đã nói là không có gút mắc tình cảm, chán chán ngán ngán rồi mà? Thiếu chút nữa tôi tưởng là đang nói chuyện yêu đương thật rồi đấy, ngửi đi, mùi cơm chó thật thơm!]
[Đã bị biến thái nhập, cảm ơn 233]
“Nếu như tôi có cách vẹn toàn cho cả hai bên thì sao?” Thiết Tử – đội trưởng của tiểu đội thám hiểm cuối cùng cũng lên tiếng.
Thực ra vừa rồi Thiết Tử vẫn luôn suy nghĩ về tính chân thực của câu chuyện này, anh ta im lặng lâu như vậy vì đang phán đoán về Cố Bạch – dị năng giả mạnh nhất hệ Thủy trong truyền thuyết – tại sao lại là dạng người này, bây giờ, anh ta cảm thấy mình có thể nói rồi.
“Chưa kịp giới thiệu, tôi là đội trưởng của tiểu đội này, anh cứ gọi Thiết Tử là được. Trước khi mạt thế, tôi rất yêu thích “Tặc Vương X” và đoàn hải tặc Luffy, vì vậy, tiểu đội của chúng tôi có tên là…”
“Mũ Rơm?”
“Mũ Sắt. Chúng tôi đến từ tiểu đội thám hiểm Mũ Sắt.”
“…Ừm, nghe có vẻ chắc chắn hơn Mũ Rơm.”
Cố Kinh Bạch hoàn toàn không có bất kỳ biểu cảm nào nhưng ngài tang thi vẫn luôn cố gắng thoát khỏi sự khống chế ở bên cạnh đã bật cười. Khuôn mặt cứng ngắc miễn cưỡng để lộ ra một chút biểu cảm gọi là cười. Không một ai dám tin tang thi thực sự có thể hiểu được câu chuyện cười này.
Còn lão K vẫn không kìm được mà nghĩ, Cố thần, vị người yêu này của anh có chút đáng sợ đó!
Thiết Tử tiếp tục giới thiệu với Cố Kinh Bạch, “Bởi vì sở thích cá nhân, trước khi tận thế tôi trùng hợp biết được một thứ, nhà thi đấu ở phía nam Giang Tả đã từng tổ chức một triển lãm truyện tranh, có một người thợ thủ công lúc đó đã đăng weibo giới thiệu sạp hàng của mình, sau lưng ông ấy có một chiếc quan tài được làm giống 100% trong “Anh Cương Thi”.”
“Anh Cương Thi” hẳn là một bộ hoạt hình lấy cảm hứng từ thế giới nhỏ này, trước đây Cố Kinh Bạch chưa từng nghe nói, nhưng y đã hiểu ý của Thiết Tử.
Đặt ngài tang thi vào quan tài, đeo trêи lưng, thuận tiện hơn rất nhiều, cũng sẽ rất an toàn.
“Nhiệm vụ của chúng tôi cũng là tới khu phụ cận nhà thi đấu đó, nếu mọi người đã làm quen kết bạn thì có thể đi cùng nhau, giúp đỡ lẫn nhau.” Thiết Tử cũng có tính toán của riêng mình, trực tiếp nói thẳng kế hoạch ra, “Tôi biết vị trí quầy hàng đồ thủ công đó ở đâu, có thể giúp anh bớt đi thời gian tìm kiếm, đồng thời chúng tôi cũng có thể thay anh, thay anh… trông chừng bạn trai, phải canh chừng cả tang thi và những con người khác.”
“Nhiệm vụ của mọi người thì sao?” Nếu Cố Kinh Bạch đã hỏi vậy chứng tỏ giao dịch này có thể đưa ra bàn bạc.
Thiết Tử càng nhiệt tình, giao ra nhiều tín nhiệm hơn, “Nhiệm vụ nói là chỉ cần đi tới tòa nhà màu đỏ (Hồng Lâu) bên cạnh nhà thi đấu lấy một cái két sắt. Trong két sắt cụ thể chứa thứ gì thì không nói, chúng tôi cũng không thể hỏi lại.”
Tổng thể nghe rất đơn giản nhưng không hiểu tại sao Thiết Tử lại cảm thấy nhiệm vụ lần này có chút gì đó rất kỳ lạ.
Nói không chừng sự “kỳ lạ” này có thể khiến cho toàn đội mất mạng.
Giác quan thứ sáu của Thiết Tử đã giúp anh ta tránh được không ít nguy hiểm. Lần này cũng vậy. Chỉ là vạn bất đắc dĩ anh ta mới nhận nhiệm vụ, đại não vẫn luôn trong trạng thái căng thẳng kêu gào. Tình trạng này mãi cho đến khi gặp được “Cố Bạch” mới giảm bớt, anh ta không thể không đánh bạo một lần, thử cầu xin sự giúp đỡ từ người ngoài.
Cặp sinh đôi liếc nhìn đội trưởng nhà mình, nếu muốn kéo trợ giúp thì đừng nói ra mấy câu thật thà kiểu “tôi cảm thấy nhiệm vụ lần này có vấn đề” chứ? Vừa nghe là biết nguy hiểm rồi, còn ai chịu giúp nữa?
“OK.” Cố Kinh Bạch đồng ý.
Cặp sinh đôi: “…..” Đột nhiên có xúc động muốn hồng hạnh xuất tường sang làm fans của Cố Bạch a a a!!
Sau đó bọn họ chuẩn bị xuất phát, bởi vì giác quan thứ sáu của Thiết Tử nói rằng xuất phát vào lúc này là an toàn nhất. Cố Kinh Bạch thì lại thể hiện rằng y cấp bách muốn tìm chiếc một quan tài thoải mái cho người yêu của mình.
Tiểu đội Mũ Sắt có hai chiếc xe việt dã, mọi người đồng lòng nhường cho Cố Kinh Bạch và “bạn trai” y một chiếc (cho dù là lão K thì trước mắt cũng không có dũng khí dám ngồi cùng xe với một con tang thi), hoặc là để cho ngài tang thi chịu oan ức một chút, tạm thời trói lại buộc lên mui xe hoặc nhét vào cốp sau, nhưng Cố Kinh Bạch lại nói: “Tôi có xe.”
Lần thứ hai thành công làm cho tiểu đội Mũ Sắt kinh ngạc.
Ưu điểm của xe khỏi cần phải nói mà khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Tiếng động cơ cực to, dễ hấp dẫn sự chú ý của tang thi, bây giờ đã là năm thứ ba mạt thế, xăng dầu không còn dễ kiếm như lúc trước nữa.
Cố Bạch là một vị hiệp sĩ cô độc coi bốn biển là nhà, theo lý thuyết mà nói thì ô tô không phải là loại phương tiện giao thông phù hợp nhất vì mang đến nguy hiểm nhiều hơn là lợi ích.
Cho đến khi Cố Kinh Bạch lái con xe của y ra, là sản phẩm mới nhất của Viện Khoa học Ung Kỳ, dùng một nguồn năng lượng thay thế mới là dị năng. Pin cực trâu, sạc cực nhanh, còn có thể làm một chiếc lều di động, đồng thời hoàn toàn giải quyết được phiền não tiếng động cơ quá lớn. Khuyết điểm duy nhất chính là số lượng quá ít, rất nhiều người bình thường còn chưa được biết đến, tiểu đội Mũ Sắt đã từng nghe chút tiếng gió nhưng cũng chỉ nghe cho biết mà thôi.
Bây giờ được nhìn thấy đồ thật ngay trước mặt, không ai có thể kiềm chế được kϊƈɦ động. Xe, vĩnh viễn là món đồ lãng mạn nhất của những nhà thám hiểm.
Chiếc xe này ở trong game thuộc về Cố Bạch, là đồ Chương Thiên tặng. Mục đích rất rõ ràng, vừa có thể lý giải tại sao Cố Bạch một mực chung tình với Chương Thiên, cũng hợp lý hóa thân phận người thu thập thông tin, truyền tin của Cố Bạch.
Dọc đường đi, các thành viên của tiểu đội thám hiểm liên tục vô thức nhìn ra đằng sau. Chiếc xe kia thật mới, thật đẹp, quá biết hưởng thụ cuộc sống rồi! Cho dù là cặp sinh đôi fans của Chương Thiên không muốn cúi đầu trước “Cố Bạch” cũng liên tục liếc gương chiếu hậu, chỉ cần bọn họ không quay đầu lại thì không thể tính là nhìn xe được!
Thiết đội trưởng phụ trách lái xe, vì phải chú ý tình hình đường xá, không dám phân tâm nhưng cũng gấp gáp không chịu được, hỏi liên tiếp mấy câu: “Tốc độ thế nào? Mã lực thế nào? Tính ổn định thì sao? Lúc chạy có nhẹ nhàng linh hoạt không?!”
Trước đây bọn họ đều nghĩ rằng “Cố Bạch” chạy lung tung khắp nơi, ăn gió nằm sương, nhất định là rất khổ cực, rất đáng thương, bây giờ ngẫm lại thì, bọn họ chẳng có tí hiểu biết nào đối với thế giới của các đại thần cả!
Thực sự là hâm mộ muốn chết luôn đó! Còn dám tội nghiệp cho đại thần? Người đáng thương là những kẻ nghèo rớt mùng tơi như chúng ta đây này!
Đám đội viên không ai trả lời mấy câu hỏi của đội trưởng, bởi vì sau khi nhìn một lúc bọn họ phát hiện Cố thần đã hạ kính cửa xe xuống, ngài tang thi thò đầu ra, thứ đón gió bay phấp phới trong không khí chính là… chiếc vòng chống ɭϊếʍ trêи cổ ngài tang thi.
“Nếu cậu ta ngửa đầu lên trời, hướng về phía mặt trăng gào rú lên mấy tiếng thì đó chính là cảnh tượng hồi còn chưa mạt thế, mỗi chiều tôi dắt con husky nhà mình ra ngoài đi chơi được tái hiện lại.”
Vui vui vẻ vẻ, vô ưu vô lo.
—
Lời tác giả:
Bối cảnh của truyện là mạt thế, còn ngoài đời thực cho dù là người hay chó cũng không nên thò đầu ra ngoài cửa xe nha, rất nguy hiểm.
*** Hết chương 3
—
[Andy: Cố Bạch là “đại thần”, tất cả những người bình thường sẽ gọi Cố Bạch là anh để thể hiện sự tôn trọng chứ không nhất định là thua tuổi, vì chênh lệch tuổi của từng nhân vật cụ thể ra sao mình cũng chịu, những chương sau nếu có tình tiết nào đó đặc thù xác định được vai vế thì sửa lại sau (nếu cần)]