Chương : 151
Tháp Tỏa Hồn
“Không biết lượng sức” nhìn trên mặt đất bảy nữ nhân không ngừng hộc máu, hắn khinh thường nói.
Thất tỷ muội liếc nhìn nhau, đều nhận lấy trọng thương, dịu đi vài giây, bảy người liền ý bảo nhau một cái, tiếp theo một trận khói các nàng cứ như vậy chợt lóe rồi biến mất, khi các nàng vừa đi, Sở Hạo tay phải cầm kiếm Thanh Long trong tay liền một gối quỳ xuống, tay trái che miệng vết thương đang lớn ra, miệng vết thương nguyên bản chưa được tốt, hơn nữa vừa mới vận động kịch liệt dẫn đến nội lực có chút tan rã, làm cho ngực hắn nhất thời có cảm giác khó chịu.
Bất quá, may mắn những nữ nhân này không có liều mạng hợp lại thêm nữa, nếu không, thể lực của hắn đích thị là không đủ .
Thấy thế, hắn liền ngồi tại chỗ bắt đầu vận động trị thương, cũng không biết qua bao lâu, trên trán của hắn mồ hôi chảy ra rất nhiều, tiếp theo hắn hít sâu một hơi, cuối cùng đã khá lên nhiều rồi, lúc này, hắn chậm rãi đứng dậy đánh giá chỗ này, sau đó bốn phía trừ bỏ tảng đá ở ngoài căn bản cũng không có lối ra, nhưng hắn nhớ rõ, bọn họ nói qua, bằng hữu của Ngữ Diên ở tầng thứ sáu, như vậy, cửa vào đến tột cùng ở nơi nào đây?
Đúng lúc này, hắn đột nhiên thoáng nhìn hình ảnh quỷ dị trên thạch bích, Sở Hạo đi từ từ tới, bức tranh quỷ dị như thế trên thạch bích lại là một bức tranh màu, bên trong bức tranh có một hoa viên khổng lồ, bên trong khắp nơi đều là hoa tươi, mặt cỏ, đình viện, cái ao, tất cả đều trông thấy rất sống động.
Sở Hạo cảm thấy chuyện này tựa hồ không đúng lắm, theo đạo lý mà nói, địa phương quỷ dị như thế làm sao có thể có hình ảnh tiên diễm sống động như vậy? Đúng lúc này, hắn đột nhiên thoáng nhìn bảy đóa hoa cuộn tròn bên trong, đóa hoa còn lại đang được mở ra, mà bảy đóa hoa toàn bộ lại tránh ở phía dưới đóa hoa mở này, tuy rằng rất bí mật, nhưng đối với người không cho là bình thường như hắn mà nói, vẫn là thấy được, Sở Hạo mày dần dần chau lên, theo bản năng vươn kiếm Thanh Long đối với một đóa hoa trong đó đâm xuống, trong chốc lát, bên trong xuất hiện sương khói, một sức mạnh cường đại bắt hắn hút vào. . . . . .
Tắm bên kia —–
“Vương Hậu người hôm nay làm như vậy. . . . . .” Bích Thanh muốn mở miệng nhưng lại không dám nói.
Ngữ Diên ngồi ở trong phòng ngủ nói: “Có cái gì thì cứ nói a, không có việc gì, ta không ăn người “
Bích Thanh lúc này mới nhỏ giọng nói: “Vương Hậu a, người nhất định phải chú ý một chút, hôm nay người như vậy, Quỷ Vương rất tức giận, hơn nữa, như vậy cũng không vệ sinh a” nàng uyển chuyển nói.
Ngữ Diên không ngại nói: “Chuyện này có cái gì, đó là thói quen của ta a, ta trước kia chính là như vậy, chẳng lẽ làm Vương Hậu nhất định phải sửa sao? Vậy xin lỗi, ta rất không quen ” Ngữ Diên nhún vai nói.
‘ Két ’ một tiếng, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Ngữ Diên cùng Bích Thanh liền nhìn sang, bên ngoài đi vào một lão thái thái đã nhiều tuổi mưu lược, bà nhìn thấy Ngữ Diên hành lễ nói: “Lão nô thỉnh an” Vương Hậu
“Đứng lên đi” Ngữ Diên nói.
Bà cười cười bưng lên một chén trà đưa cho Ngữ Diên, “Vương Hậu, đây là tổ yến Quỷ Vương cố ý để cho lão nô chuẩn bị cho người, người nếm thử đi”
Ngữ Diên thấy thế nhận lấy chén trà ưm một tiếng, nhưng vẫn chưa uống vào.
Lão bà bà này cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, Ngữ Diên thấy bà không có ý muốn đi, nghĩ đến bà đang đợi cái chén, vì thế cầm chén lên uống một hơi cạn sạch, tiếp theo đem cái chén không đưa cho bà ta, “Tốt lắm, ngươi có thể đi được rồi” cũng không biết vì sao, nàng nhìn thấy bà bà này luôn không có hảo cảm gì.
Tiếp nhận cái chén trống không bà ta đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: “Vương Hậu về sau có thể kêu lão nô là Dung mẹ”
“Cái gì? Dung mẹ?” Ngữ Diên kinh ngạc lặp lại.
Dung mẹ cười cười gật đầu, “Lão nô là phụng mệnh lệnh của Quỷ Vương đến chỉ bảo cho Vương Hậu chuẩn mực ngồi, đi, ăn, lễ nghi”
Ngữ Diên nhìn nụ cười của bà ta giảo hoạt như thế, trong lòng không khỏi sợ hãi, quả nhiên là Dung mẹ, gian trá như vậy, nhất định không phải người lương thiện, vì thế nói: “Không cần phải thế, ngươi nói cho Quỷ Vương, ta không cần người khác dạy ta”
“Xin lỗi Vương Hậu, Quỷ Vương nói, vô luận làm sao người phản đối như nào, lão nô nhất định phải làm chuyện của mình, người đâu” bà ta đột nhiên hét lớn một tiếng, bên ngoài lập tức đến đây bốn ác bà bà giống bà ta.
“Bích Thanh, ngươi còn không đi ra ngoài ở trong này làm cái gì?” Dung mẹ vô cùng tức giận trừng mắt nàng.
Bích thanh vội vàng gật đầu xoay người ly khai, lúc đến cửa lại, lo lắng lo lắng nhìn Ngữ Diên liếc mắt một cái, trời ạ, ác bà bà lớn nhất Quỷ Vực, lợi hại như vậy không biết có thể đem Vương Hậu dọa mất hay không? !
“Ngươi muốn làm gì?” Ngữ Diên thấy bộ dạng bà ta vô cùng bất hảo, nàng cũng không vui mừng.
“Vương Hậu, ngài về sau sẽ là nữ chủ nhân của nơi này, tất nhiên nhất cử nhất động của ngài có tác động đến lực chú ý của mọi người ở Quỷ Vực, cho nên, ngài nhất định phải làm tốt nhất, như vậy, Quỷ Vương cũng sẽ có mặt mũi, giống như ngài, dù sao, nhất quốc chi mẫu không phải muốn là có thể làm tốt ” Dung mẹ lạnh như băng nói.
Ngữ Diên nghe thấy vậy trong lòng thầm mắng, cây cỏ, nhất quốc chi mẫu? Nàng mới không cần ở lại đây cái thế giới nửa người nửa quỷ này đâu, thật sự là ghê tởm muốn chết nàng, đúng lúc này, nàng đột nhiên cảm giác mình thân mình có chút nhuyễn, đầu cũng có chút choáng váng vù vù.
“Ngươi. . . . . . Ngươi ở bên trong tổ yến bỏ thêm cái gì?” Ngữ Diên một tay đỡ đầu lung lay sắp ngã nói.
Dung mẹ cười cười nói: “Vương Hậu ngài không cần phải lo lắng, đây chỉ là Nhuyễn cốt tán mà thôi, đối với thân thể không có hại, lão nô làm như vậy, cũng là sợ ngài không phối hợp với chúng ta, nếu như làm ngài bị thương, nhóm lão nô chính là tội đáng chết vạn lần nha, ngài nói có đúng hay không?” Nói xong, lộ ra nụ cười giảo hoạt.
“Đê tiện, ta muốn gặp quỷ Vương. . . . . .” Ngữ Diên đầu càng ngày càng choáng váng.
“Yên tâm đi, chúng ta sẽ để cho ngài gặp quỷ Vương, ngài trước đừng có gấp a” nói xong, bà ta đột nhiên xoay người trừng mắt bốn bà bà quát lớn: “Bốn người các người còn lo lắng cái gì, còn không thay quần áo cho nàng đi?” Bà ta vung tay lên, bốn lão thái bà đi tới.
“Uy , các ngươi muốn làm gì, cách ta xa một chút a” Ngữ Diên thân mình suy yếu, nhưng ngoài miệng lại lớn tiếng kêu lên.
“Vương Hậu, ngài không cần phải lo lắng, chúng ta chỉ là tắm rửa cho người, sau đó trang điểm cho người trước, tiếp theo sẽ dạy người một ít lễ nghi cơ bản nhất ” Dung mẹ khóe miệng treo lên một tia cười lạnh, ánh mắt hung hăng trừng, bốn người liền đi tới cầm lấy y phục của nàng mà bắt đầu thoát.
“Nha, các ngươi này đồ già lưu manh, cút ngay a —–” Ngữ Diên lớn tiếng hét lên.
“Vương Hậu đừng sợ, chúng ta sẽ rất ôn nhu ” nói xong, bốn người bắt đầu động thủ .
“A? Đừng đụng ta à, ở chạm vào ta liền đánh các ngươi, a —— ngươi con lừa già ngốc này sao lại nắm lấy mông của ta a, a —– bộ ngực của ta cũng là ngươi có thể chạm sao? A —– tay ngươi làm gì thân ta? A —– địa phương kia không cho phép chạm vào !” Thanh âm của Ngữ Diên bi thương liên tục từ trong phòng không ngừng vang lên.
Ngoài phòng Quỷ Vương đi ngang qua nghe tiếng cười cười, xoay người rời đi, Bích Thanh ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua phòng trong, thình lình run run một chút, bị Dung mẹ kèm người cơ hồ đều bị chỉnh muốn chết!
Trong khách sạn bình dân trong phòng chung.
“Cái gì? Ngươi muốn đi Tháp Tỏa Hồn? Ngươi không điên đi?” Quỷ tịch nhìn về phía Phượng Ly Ca nói.
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ Tháp Tỏa Hồn rất khủng bố?” Dịch Hiên khó hiểu hỏi.
Quỷ tịch than nhẹ một tiếng rót một chén nước uống một ngụm nói: “Trong tháp Tỏa Hồn có ngàn vạn quỷ nhi, tổng cộng có sáu tầng, mỗi một tầng bên trong đều có quỷ lợi hại, tầng thứ nhất đó là mỹ nhân quan, nơi đó có bảy nữ nhân đẹp như thiên tiên, không biết quỷ nhi thì sẽ mắc mưu, nghĩ đến các nàng tốt lắm, kỳ thật a, các nàng chính là rắn rết, chuyên môn hút tinh khí nam nhân, các ngươi không biết cái Quỷ Vương kia hật sự là ghê tởm, thường xuyên đem người ném vào Tháp Tỏa Hồn, các ngươi ngẫm lại xem, phàm nhân nhìn thấy nữ tử xinh đẹp như thế sẽ không động tâm sao? Đợi cho thời điểm bọn họ kịp phản ứng, ba hồn bảy vía đã chỉ còn lại có nhất hồn nhất phách “
“Quỷ tịch huynh, chẳng lẽ phàm nhân cũng có thể nhìn đến bên trong Quỷ Hồn?” Dịch Hiên lại hỏi.
Quỷ tịch gật đầu, “Phàm là người thường bị ném vào, cho dù không có Thiên Nhãn, cũng có thể thấy rõ tất cả bên trong Tháp, đây là chỗ thần kỳ của tháp này”
Phượng Ly Ca nghe thấy vậy nhẹ lay động cây quạt nói: “Xác thực thần kỳ, thần kỳ đến phàm phu tục tử toàn bộ đều đánh mất tánh mạng”
Quỷ tịch gật đầu, “Mỗi một tầng đều có một cái huyền bí, trong Tháp không có đường, muốn tiếp tục hướng lên trên đi, nhất định phải tự mình tìm đường, sau đó đường này vô cùng bí mật, thậm chí có thể muốn lấy mạng của ngươi, bởi vậy, tầng trệt càng cao, Quỷ Hồn bên trong lại càng phát lợi hại” Quỷ tịch nói.
“So với ngươi lợi hại hơn?” Dịch Hiên hỏi.
Quỷ tịch gật đầu nói: “Đạo hạnh của ta chỉ có thể ở tầng thứ tư liền không thể đi lên “
“Vậy, nếu là đến tầng thứ sáu có thể rời đi sao? Rời đi cũng là một tầng một xuống dưới?” Dịch Hiên đột nhiên đối với tháp Tỏa Hồn này vạn phần cảm thấy hứng thú, đây tột cùng là một cái tháp như thế nào?
“Không, còn có tầng thứ bảy”
“Tầng thứ bảy? Ngươi vừa mới nói không phải tổng cộng chỉ có sáu tầng sao?” Phượng Ly Ca nhịn không được hỏi.
Quỷ tịch đứng dậy nói: “Khó khăn nhất chính là tầng thứ bảy này, là ẩn hình , muốn rời khỏi nơi này, trừ phi Quỷ Vương tự mình lại đây, trên người hắn có một lệnh bài chú, không cần pháp lực gì là có thể một tầng một tầng tiêu sái đi lên, mang theo bất kỳ một Quỷ Hồn nào, chẳng qua. . . . . . Vật này là vật phẩm bên người của hắn, ngay cả tắm rửa hắn cũng sẽ không rời khỏi người, trước kia Tiểu U có thể cầm lệnh bài nhìn ta, nhưng sau này, Quỷ Vương lại thu hồi cái lệnh bài này, không để cho Tiểu U dùng, cho nên nói, quỷ nhi muốn chạy khỏi nơi này nhất định phải tìm được tầng thứ bảy trong truyền thuyết, một khi tiến nhập tầng thứ bảy. . . . . .” Quỷ tịch đột nhiên dừng lại.
“Làm sao vậy? Tiến vào tầng thứ bảy có phải là có thể đi ra hay không?” Dịch Hiên thấy hắn không nói chuyện, không khỏi hỏi.
Quỷ tịch thở dài một tiếng, “Tầng thứ bảy, chính là sống hay chết, sống chỉ có một đường hi vọng, mà chết đã có chín cơ hội, nói cách khác, tầng thứ bảy, sẽ là nơi ác quỷ tụ tập, nơi đó thành công có trên vạn Quỷ Hồn, nghe nói có một đạo sĩ đạo hạnh đặc biệt cao từng đánh bậy đánh bạ tiến nhập tầng thứ bảy, nhưng mà. . . . . . Bị ném xuống dưới đó là hài cốt của hắn, mà hồn phách của hắn cũng đã thành vong linh bên trong” Quỷ tịch sâu kín nói.
Phượng Ly Ca nghe vậy, mày càng phát ra chau lên, biểu tình nghiêm túc đứng dậy nói: “Xem ra, kế hoạch của chúng ta phải thay đổi!”