Chương : 52
Dịch: argetlam7420
***
Nghe Vương lão thất nói như vậy, Cơ Cừu liền đem đĩa đồng từ trên giường tới đưa cho lão, "Đây này, ông nhìn rồi thử xem có mở được không?"
Vương lão thất nhận lấy đĩa đồng, cầm trong tay quan sát kỹ càng, "Vật này làm thế nào ngươi có được?"
"Ông cứ mở được nó ra, ta sẽ nói cho ông biết." Cơ Cừu cười đáp, Ngũ Hành Bàn này là hắn được một người thần bí tặng cho, toàn bộ chuyện xảy ra đêm đó đều cực kỳ quỷ dị.
Vương lão thất cười hắc hắc, sau đó chỉ vào đĩa đồng mà nói, "Ngũ Hành Bàn tổng cộng có ba vòng, vòng ngoài cùng là bát quái, vòng giữa là Ngũ Hành, vòng trong cùng là Âm Dương."
"Ồ thế hả, ông không nói ta còn tưởng trên đó khắc thiên can địa chi chứ." Cơ Cừu cười chế nhạo.
Vương lão thất bị trêu chọc cũng không để bụng, tiếp tục nói, "Đừng thấy Ngũ Hành Bàn chỉ có ba vòng mà tưởng dễ xơi, muốn mở nó ra độ khó cực cao. Lấy Âm Dương làm căn bản, Ngũ Hành làm then chốt, bát quái là cửa mở, ba vòng chuyển động cùng một lúc chứ không phải là ba vòng độc lập như ngươi nghĩ trước đó đâu, ba vòng này phải đồng thời khớp nhau mới có thể mở được đĩa đồng."
"Làm sao ông biết ta nghĩ nó là ba vòng độc lập?" Cơ Cừu hỏi.
"Bởi vì ngươi cầm nó xoay lung tung hết cả lên này, " Vương lão thất cười nói, "Nếu là ba vòng độc lập thì đến con heo cũng có thể mở được. "
"Chớ có nói nhảm, rốt cuộc ông có thể mở được nó không?" Cơ Cừu lên tiếng thúc giục, hắn lúc trước quả có suy nghĩ đúng như Vương lão thất nói, hắn đã từng thử giữ cố định hai vòng trong và giữa, xoay vòng ngoài cùng, nhưng kết quả là Ngũ Hành Bàn bị kẹt, cả ba vòng đều không thể xoay được, mà chỉ cần xoay một vòng thì hai vòng kia đều sẽ xoay theo.
Vương lão thất không thèm đáp lời, bắt tay vào mở khoá. Đầu tiên lão xoay vòng trong cùng sao cho Dương ở trên Âm ở dưới, sau đó lại xoay Ngũ Hành ba vòng, sao cho hành Thổ thẳng với Dương, tiếp đến lão xoay vòng ngoài cùng chín vòng, sao cho bát quái quẻ Càn thẳng với hai mốc trên.
Xoay xong, không thấy đĩa đồng có phản ứng gì, Vương lão thất khẽ nhíu mày, lại một lần nữa xoay vòng trong cùng, Âm trên Dương dưới, sau đó xoay Ngũ Hành ba vòng, để Thuỷ thẳng với Âm, cuối cùng xoay ngược lại bát quái một vòng sao cho quẻ Khôn thẳng với hai mốc trên.
Đợi thêm chốc lát, đĩa đồng vẫn không có phản ứng gì.
"Không đúng nha, nếu ta nhớ không nhầm Ngũ Hành Bàn chỉ có hai cách mở này thôi mà, đã xảy ra vấn đề ở khâu nào?" Vương lão thất nhăn nhó gãi đầu.
"Hé hé, ông bó tay rồi hả." Cơ Cừu cười gian xảo.
Vương lão thất không để ý tới Cơ Cừu, nhíu mày suy nghĩ, lại lẩm bẩm một mình, "Trục bên trong thay đổi liên tục, thuận thì ba - chín, ngược thì ba - một, không sai mà."
"Ông không làm sai, chỉ có điều không mở được thôi." Cơ Cừu cười nhạo.
Vương lão thất nhìn Cơ Cừu một cái, tiếp tục khổ tư suy nghĩ, chốc lát sau lão hiểu ra, vỗ trán nói, "Ta biết bên trong này là cái gì!"
Cơ Cừu bị Vương lão thất dọa cho giật mình, "Ông làm gì thế, làm ta sợ hết hồn."
"Ta biết bên trong này là thứ gì." Vương lão thất nghiêm nghị nói.
"Thứ gì?" Cơ Cừu nghi ngờ nghiêng đầu.
Vương lão thất đáp, "Ngũ Hành Bàn của Vu Tộc kích thước rất nhỏ, chỉ có thể bỏ được ba loại sự vật. Một là Linh Đan, hai là Linh Ảnh, nhưng vừa rồi ta đã thử xem qua, trong này chắc chắn không phải hai loại đó."
Vương lão thất nói đến đây liền dừng lại, rất rõ ràng lão không muốn nói, Cơ Cừu càng tò mò truy hỏi.
Mặc dù biết rõ Vương lão thất không muốn nói, Cơ Cừu vẫn là không nhịn được hỏi tới, "Linh Đan là cái gì? Linh Ảnh là cái gì?"
Vương lão thất lấy chén uống rượu, phát hiện chén rượu đã cạn sạch, bèn ho khan hai cái rồi lên tiếng nói, " Linh Đan của Vu Tộc hoàn toàn khác so với Linh Đan của Nhân tộc, Linh Đan Nhân tộc là vật dùng để bổ khí, có thể luyện chế được, công hiệu chỉ dừng lại ở Linh Tịch kỳ. Mà Linh Đan Vu Tộc chính là do vu sư dùng linh khí bản thân để luyện thành, nó chính là tinh hoa, chứa đựng toàn bộ linh khí của vị vu sư ấy, nếu sử dụng Linh Đan của Vu Tộc ngươi đồng thời cũng sẽ kế thừa tất cả tri thức của người đó nữa."
Cơ Cừu gật gù rồi lại hỏi tiếp, "Thế còn Linh Ảnh?"
"Vu sư của Vu Tộc tinh thông các loại vu thuật, có thể ngưng tụ linh khí thành ảo ảnh bỏ vào trong này, khi ngươi mở ra Ngũ Hành Bàn thì ảo ảnh liền sẽ hiện ra, bình thường nó hay được dùng để truyền tin tức trọng yếu." Vương lão thất nói.
"À, " Cơ Cừu mơ hồ hiểu ra, "Nhưng ông vừa nói trong cái đĩa đồng này cũng không phải là hai loại trên nhỉ."
"Đúng thế, " Vương lão thất gật đầu, "Nếu như ta không nhìn lầm, bên trong Ngũ Hành Bàn này hẳn là đang chứa linh sủng của một vị vu sư."
"Linh sủng?" Cơ Cừu càng tỏ ra tò mò, "Ý ông là toạ kỵ ấy hả? Cái đĩa đồng này nhỏ như vậy, làm sao mà..."
Không đợi Cơ Cừu nói xong, Vương lão thất đã khoát tay ngắt lời hắn nói, "Linh sủng không nhất định phải là toạ kỵ, mà có thể là một loại dị thú quý hiếm nào đó."
"Thật ấy hả?" Cơ Cừu nửa tin nửa ngờ, "Cái đĩa đồng này nhỏ như vậy, ngay cả một con chuột con cũng chẳng vừa nổi."
"Sự lạ trên đời ngươi còn chưa thấy hết đâu, đúng là kiến thức nông cạn, " Vương lão thất bĩu môi nói, "Ngươi chẳng lẽ không biết những linh sủng đạo hạnh cao thâm đều có khả năng tuỳ ý biến hóa hình thể hay sao."
"Cứ cho là ông nói thật đi, vậy tại sao vị vu sư này phải đem linh sủng của gã bỏ vào trong đĩa đồng?", Cơ Cừu vẫn không phục.
"Làm sao ta biết được, " Vương lão thất lắc đầu nói, "Trừ phi ngươi kể hết cho ta nghe toàn bộ quá trình ngươi lấy được Ngũ Hành Bàn này."
"Không nói, " Cơ Cừu nói, "Nào nào, trước hết ông cứ mở được nó ra đã."
"Không xác định bên trong chứa loại linh sủng nào, sao ta có thể tuỳ tiện mở chứ?" Vương lão thất lắc đầu.
"Tóm lại là ông không muốn mở đúng không?" Cơ Cừu mất kiên nhẫn.
"Không phải không muốn mở, mà là không thể mở." Vương lão thất nói.
Nghe lão nói như vậy, Cơ Cừu liền lấy lại Ngũ Hành Bàn, "Nói nửa ngày rốt cuộc cũng là nói nhảm hết, ông không mở được thì nói luôn cho nhanh, ta còn phải đi ngủ. Không tiễn!"
Thấy Cơ Cừu khinh bỉ đuổi người, Vương lão thất cũng bối rối, "Ngươi xem ngươi kìa, lời ta nói hoàn toàn là sự thật vì sao ngươi không tin, nếu như bên trong là một con mãng xà nghìn năm thành tinh, hay là hung thú sống vạn năm, tuỳ tiện thả nó ra, chẳng phải sẽ gây hoạ cho toàn Trấn Hồn Minh hay sao."
Cơ Cừu duỗi người một cái, "Ta nhìn thấu ông rồi, ông ngoài khoác lác ra cái gì cũng không biết."
"Tiểu tử miệng còn hôi sữa, không biết phải trái." Vương lão thất than thở không biết làm sao.
"Đi mau, đi mau, đừng có ở đây nói phét nữa, ông mà không đi thì chẳng cần đợi đám Chu Đại Xương đánh ông, ta liền đánh ông trước đó." Cơ Cừu đe dọa.
"Ài, " Vương lão thất lại thở dài, "Cũng không trách ngươi được, chung quy vẫn phải mắt thấy tai nghe thì ngươi mới tin, đi thôi, chúng ta lên núi, ta sẽ truyền cho ngươi Thông Tâm thuật."
"Nghỉ đi, đêm hôm khuya khoắt lại định lừa ta đi leo núi." Cơ Cừu ngồi bên mép giường cởi giày chuẩn bị ngủ.
Thấy hắn như vậy, Vương lão thất có chút vội vàng, tiến lên níu áo bảo, "Ngươi tin ta một lần nữa đi, ta sẽ thi triển tuyệt kỹ, bảo đảm khiến ngươi mở mang tầm mắt."
"Ông thật sự có thể khống chế điều khiển đám toạ kỵ kia?" Cơ Cừu nghiêng đầu nhìn lão.
"Thật mà." Vương lão thất trịnh trọng gật đầu.
"Tất cả toạ kỵ đều có thể điều khiển?" Cơ Cừu hỏi lại.
"Ngươi cứ chọn tuỳ thích, ngươi chỉ con nào ta liền điều khiển con đó.” Vương lão thất rất tự tin.
"Con cóc của Tiếu Lôi Chân nhân ông có thể điều khiển được chứ?" Cơ Cừu cười đểu.
Vương lão thất nghe vậy nhăn mặt cười khổ, thấy Cơ Cừu mặt lộ vẻ khinh bỉ, lão đành thở dài thườn thợt, "Thôi được, ta sẽ điều khiển nó cho ngươi xem một lần."
"Nếu ông gạt ta thì làm thế nào?" Cơ Cừu hỏi.
"Ta gạt ngươi làm gì, lời ta nói đều là thật, chẳng qua ngươi không tin thôi." Vương lão thất đáp.
"Nếu ông còn dám gạt ta nữa ta sẽ đánh ông một trận." Cơ Cừu cố làm ra vẻ nghiêm túc.
" Được." Vương lão thất gật đầu.
Cơ Cừu nghe vậy lòng hiếu kỳ nổi lên, xỏ giày đi xuống đất, "Vậy được, ta sẽ tin ông thêm một lần nữa, đi trêu chọc con cóc kia nào..."
***
Nghe Vương lão thất nói như vậy, Cơ Cừu liền đem đĩa đồng từ trên giường tới đưa cho lão, "Đây này, ông nhìn rồi thử xem có mở được không?"
Vương lão thất nhận lấy đĩa đồng, cầm trong tay quan sát kỹ càng, "Vật này làm thế nào ngươi có được?"
"Ông cứ mở được nó ra, ta sẽ nói cho ông biết." Cơ Cừu cười đáp, Ngũ Hành Bàn này là hắn được một người thần bí tặng cho, toàn bộ chuyện xảy ra đêm đó đều cực kỳ quỷ dị.
Vương lão thất cười hắc hắc, sau đó chỉ vào đĩa đồng mà nói, "Ngũ Hành Bàn tổng cộng có ba vòng, vòng ngoài cùng là bát quái, vòng giữa là Ngũ Hành, vòng trong cùng là Âm Dương."
"Ồ thế hả, ông không nói ta còn tưởng trên đó khắc thiên can địa chi chứ." Cơ Cừu cười chế nhạo.
Vương lão thất bị trêu chọc cũng không để bụng, tiếp tục nói, "Đừng thấy Ngũ Hành Bàn chỉ có ba vòng mà tưởng dễ xơi, muốn mở nó ra độ khó cực cao. Lấy Âm Dương làm căn bản, Ngũ Hành làm then chốt, bát quái là cửa mở, ba vòng chuyển động cùng một lúc chứ không phải là ba vòng độc lập như ngươi nghĩ trước đó đâu, ba vòng này phải đồng thời khớp nhau mới có thể mở được đĩa đồng."
"Làm sao ông biết ta nghĩ nó là ba vòng độc lập?" Cơ Cừu hỏi.
"Bởi vì ngươi cầm nó xoay lung tung hết cả lên này, " Vương lão thất cười nói, "Nếu là ba vòng độc lập thì đến con heo cũng có thể mở được. "
"Chớ có nói nhảm, rốt cuộc ông có thể mở được nó không?" Cơ Cừu lên tiếng thúc giục, hắn lúc trước quả có suy nghĩ đúng như Vương lão thất nói, hắn đã từng thử giữ cố định hai vòng trong và giữa, xoay vòng ngoài cùng, nhưng kết quả là Ngũ Hành Bàn bị kẹt, cả ba vòng đều không thể xoay được, mà chỉ cần xoay một vòng thì hai vòng kia đều sẽ xoay theo.
Vương lão thất không thèm đáp lời, bắt tay vào mở khoá. Đầu tiên lão xoay vòng trong cùng sao cho Dương ở trên Âm ở dưới, sau đó lại xoay Ngũ Hành ba vòng, sao cho hành Thổ thẳng với Dương, tiếp đến lão xoay vòng ngoài cùng chín vòng, sao cho bát quái quẻ Càn thẳng với hai mốc trên.
Xoay xong, không thấy đĩa đồng có phản ứng gì, Vương lão thất khẽ nhíu mày, lại một lần nữa xoay vòng trong cùng, Âm trên Dương dưới, sau đó xoay Ngũ Hành ba vòng, để Thuỷ thẳng với Âm, cuối cùng xoay ngược lại bát quái một vòng sao cho quẻ Khôn thẳng với hai mốc trên.
Đợi thêm chốc lát, đĩa đồng vẫn không có phản ứng gì.
"Không đúng nha, nếu ta nhớ không nhầm Ngũ Hành Bàn chỉ có hai cách mở này thôi mà, đã xảy ra vấn đề ở khâu nào?" Vương lão thất nhăn nhó gãi đầu.
"Hé hé, ông bó tay rồi hả." Cơ Cừu cười gian xảo.
Vương lão thất không để ý tới Cơ Cừu, nhíu mày suy nghĩ, lại lẩm bẩm một mình, "Trục bên trong thay đổi liên tục, thuận thì ba - chín, ngược thì ba - một, không sai mà."
"Ông không làm sai, chỉ có điều không mở được thôi." Cơ Cừu cười nhạo.
Vương lão thất nhìn Cơ Cừu một cái, tiếp tục khổ tư suy nghĩ, chốc lát sau lão hiểu ra, vỗ trán nói, "Ta biết bên trong này là cái gì!"
Cơ Cừu bị Vương lão thất dọa cho giật mình, "Ông làm gì thế, làm ta sợ hết hồn."
"Ta biết bên trong này là thứ gì." Vương lão thất nghiêm nghị nói.
"Thứ gì?" Cơ Cừu nghi ngờ nghiêng đầu.
Vương lão thất đáp, "Ngũ Hành Bàn của Vu Tộc kích thước rất nhỏ, chỉ có thể bỏ được ba loại sự vật. Một là Linh Đan, hai là Linh Ảnh, nhưng vừa rồi ta đã thử xem qua, trong này chắc chắn không phải hai loại đó."
Vương lão thất nói đến đây liền dừng lại, rất rõ ràng lão không muốn nói, Cơ Cừu càng tò mò truy hỏi.
Mặc dù biết rõ Vương lão thất không muốn nói, Cơ Cừu vẫn là không nhịn được hỏi tới, "Linh Đan là cái gì? Linh Ảnh là cái gì?"
Vương lão thất lấy chén uống rượu, phát hiện chén rượu đã cạn sạch, bèn ho khan hai cái rồi lên tiếng nói, " Linh Đan của Vu Tộc hoàn toàn khác so với Linh Đan của Nhân tộc, Linh Đan Nhân tộc là vật dùng để bổ khí, có thể luyện chế được, công hiệu chỉ dừng lại ở Linh Tịch kỳ. Mà Linh Đan Vu Tộc chính là do vu sư dùng linh khí bản thân để luyện thành, nó chính là tinh hoa, chứa đựng toàn bộ linh khí của vị vu sư ấy, nếu sử dụng Linh Đan của Vu Tộc ngươi đồng thời cũng sẽ kế thừa tất cả tri thức của người đó nữa."
Cơ Cừu gật gù rồi lại hỏi tiếp, "Thế còn Linh Ảnh?"
"Vu sư của Vu Tộc tinh thông các loại vu thuật, có thể ngưng tụ linh khí thành ảo ảnh bỏ vào trong này, khi ngươi mở ra Ngũ Hành Bàn thì ảo ảnh liền sẽ hiện ra, bình thường nó hay được dùng để truyền tin tức trọng yếu." Vương lão thất nói.
"À, " Cơ Cừu mơ hồ hiểu ra, "Nhưng ông vừa nói trong cái đĩa đồng này cũng không phải là hai loại trên nhỉ."
"Đúng thế, " Vương lão thất gật đầu, "Nếu như ta không nhìn lầm, bên trong Ngũ Hành Bàn này hẳn là đang chứa linh sủng của một vị vu sư."
"Linh sủng?" Cơ Cừu càng tỏ ra tò mò, "Ý ông là toạ kỵ ấy hả? Cái đĩa đồng này nhỏ như vậy, làm sao mà..."
Không đợi Cơ Cừu nói xong, Vương lão thất đã khoát tay ngắt lời hắn nói, "Linh sủng không nhất định phải là toạ kỵ, mà có thể là một loại dị thú quý hiếm nào đó."
"Thật ấy hả?" Cơ Cừu nửa tin nửa ngờ, "Cái đĩa đồng này nhỏ như vậy, ngay cả một con chuột con cũng chẳng vừa nổi."
"Sự lạ trên đời ngươi còn chưa thấy hết đâu, đúng là kiến thức nông cạn, " Vương lão thất bĩu môi nói, "Ngươi chẳng lẽ không biết những linh sủng đạo hạnh cao thâm đều có khả năng tuỳ ý biến hóa hình thể hay sao."
"Cứ cho là ông nói thật đi, vậy tại sao vị vu sư này phải đem linh sủng của gã bỏ vào trong đĩa đồng?", Cơ Cừu vẫn không phục.
"Làm sao ta biết được, " Vương lão thất lắc đầu nói, "Trừ phi ngươi kể hết cho ta nghe toàn bộ quá trình ngươi lấy được Ngũ Hành Bàn này."
"Không nói, " Cơ Cừu nói, "Nào nào, trước hết ông cứ mở được nó ra đã."
"Không xác định bên trong chứa loại linh sủng nào, sao ta có thể tuỳ tiện mở chứ?" Vương lão thất lắc đầu.
"Tóm lại là ông không muốn mở đúng không?" Cơ Cừu mất kiên nhẫn.
"Không phải không muốn mở, mà là không thể mở." Vương lão thất nói.
Nghe lão nói như vậy, Cơ Cừu liền lấy lại Ngũ Hành Bàn, "Nói nửa ngày rốt cuộc cũng là nói nhảm hết, ông không mở được thì nói luôn cho nhanh, ta còn phải đi ngủ. Không tiễn!"
Thấy Cơ Cừu khinh bỉ đuổi người, Vương lão thất cũng bối rối, "Ngươi xem ngươi kìa, lời ta nói hoàn toàn là sự thật vì sao ngươi không tin, nếu như bên trong là một con mãng xà nghìn năm thành tinh, hay là hung thú sống vạn năm, tuỳ tiện thả nó ra, chẳng phải sẽ gây hoạ cho toàn Trấn Hồn Minh hay sao."
Cơ Cừu duỗi người một cái, "Ta nhìn thấu ông rồi, ông ngoài khoác lác ra cái gì cũng không biết."
"Tiểu tử miệng còn hôi sữa, không biết phải trái." Vương lão thất than thở không biết làm sao.
"Đi mau, đi mau, đừng có ở đây nói phét nữa, ông mà không đi thì chẳng cần đợi đám Chu Đại Xương đánh ông, ta liền đánh ông trước đó." Cơ Cừu đe dọa.
"Ài, " Vương lão thất lại thở dài, "Cũng không trách ngươi được, chung quy vẫn phải mắt thấy tai nghe thì ngươi mới tin, đi thôi, chúng ta lên núi, ta sẽ truyền cho ngươi Thông Tâm thuật."
"Nghỉ đi, đêm hôm khuya khoắt lại định lừa ta đi leo núi." Cơ Cừu ngồi bên mép giường cởi giày chuẩn bị ngủ.
Thấy hắn như vậy, Vương lão thất có chút vội vàng, tiến lên níu áo bảo, "Ngươi tin ta một lần nữa đi, ta sẽ thi triển tuyệt kỹ, bảo đảm khiến ngươi mở mang tầm mắt."
"Ông thật sự có thể khống chế điều khiển đám toạ kỵ kia?" Cơ Cừu nghiêng đầu nhìn lão.
"Thật mà." Vương lão thất trịnh trọng gật đầu.
"Tất cả toạ kỵ đều có thể điều khiển?" Cơ Cừu hỏi lại.
"Ngươi cứ chọn tuỳ thích, ngươi chỉ con nào ta liền điều khiển con đó.” Vương lão thất rất tự tin.
"Con cóc của Tiếu Lôi Chân nhân ông có thể điều khiển được chứ?" Cơ Cừu cười đểu.
Vương lão thất nghe vậy nhăn mặt cười khổ, thấy Cơ Cừu mặt lộ vẻ khinh bỉ, lão đành thở dài thườn thợt, "Thôi được, ta sẽ điều khiển nó cho ngươi xem một lần."
"Nếu ông gạt ta thì làm thế nào?" Cơ Cừu hỏi.
"Ta gạt ngươi làm gì, lời ta nói đều là thật, chẳng qua ngươi không tin thôi." Vương lão thất đáp.
"Nếu ông còn dám gạt ta nữa ta sẽ đánh ông một trận." Cơ Cừu cố làm ra vẻ nghiêm túc.
" Được." Vương lão thất gật đầu.
Cơ Cừu nghe vậy lòng hiếu kỳ nổi lên, xỏ giày đi xuống đất, "Vậy được, ta sẽ tin ông thêm một lần nữa, đi trêu chọc con cóc kia nào..."