Chương : 6
Không có người làmkhó dễ, Thính Vũ Hiên chẳng mấy chốc đã được sửa sang lại hoàn tất. MạcTử Liên vừa giảm sốt đã cho người dời viện sang đó dứt khoát không mộtchút lưu luyến. Những nữ nhân ở hậu viện vừa nghe việc này lập tức vuivẻ cho rằng một nữ nhân đã bị gia đẩy vào lãnh cung. Mọi người lại bắtđầu trù tính kế hoạch nhắm vào Ngạc Xuân Viện, mong đợi tới gần ĐôngPhương Thiên Trạch. Ngược lại khiến cho chỗ Mạc Tử Liên bên này trở nênyên ắng hơn nhiều.
Quản gia quả thật cũng không làm việc qualoa, mọi đồ đạc trong Thính Vũ Hiên đều là đồ tốt. Viện cũng không lớn,nhỏ hơn một chút so với Ngạc Xuân Viện nhưng mặt khác yên tĩnh hơn rấtnhiều, bên cạnh lại có rừng lê thơ mộng mát mẻ, không xa lại là cửa NamVương phủ, quả thực là một nơi tuyệt vời để tĩnh cư.
Khu vựcnày lại nằm sâu nhất trong Vương phủ, cơ bản là rất hiếm người lảng vảng quanh đây vì thế quản gia cũng chu đáo dựng một phòng bếp nhỏ, sángláng cho người đưa rau dưa tới. Trong viện cũng chỉ có Linh Nhi, YênNhi, Vương ma ma chuyên nấu bếp và một nha đầu thô sử Tiểu Lan. Mạc TửLiên hết sức hài lòng với hoàn cảnh hiện tại.
Bây giờ nàng có thể yên tâm trốn vào trong không gian tĩnh dưỡng, thuận tiện chăm sócvườn thảo dược của mình. Thật ra trong những kiếp đầu tiên trọng sinhcủa Mạc Tử Liên có một kiếp là tu tiên, trong kiếp đó nàng cũng đã rấtcố gắng tu luyện tự mở ra cho mình một không gian thậm chí còn tạo ra ôn tuyền rồi trồng rất nhiều linh dược nơi này. Nàng còn chu du khắp nơichữa bệnh và thu thập linh thảo nhưng cuối cùng kiếp đó nàng cũng vì cứu người mà chết.
Mạc Tử Liên cũng không ngờ từ đó mỗi lần nàng trọng sinh không gian này vẫn theo sát không rời. Mặc dù mỗi lần trọngsinh tu vi một đời đều theo đó mất đi tuy nhiên trong không gian linhdược linh thảo ngày một nhiều, linh khí cũng ngày một sung túc. Ngoài ra còn một ít bí tịch, điển tịch, binh khí, ngọc thạch, linh thạch... kếthợp với y thuật ngày càng tăng lên.
Thứ duy nhất không giannày không có chính là tiền tài, vàng bạc, châu báu.... mấy thứ này MạcTử Liên chưa từng để mắt tới, cũng chưa từng có ý niệm tích trữ, đối với nàng những thứ đó đều là vô dụng.
Mấy hôm trước mới vừa tỉnh dậy luôn có người bên cạnh túc trực chăm sóc nên nàng cũng không dámthử. Bây giờ đã chuyển vào viện mới, công việc cũng khá nhiều, ai cũngbận rộn khiến Mạc Tử Liên cũng được yên tĩnh. Nàng quyết định vào khônggian ngâm ôn tuyền, sẵn tiện nghiên cứu điều dưỡng cơ thể này một chút.
Tương lai còn rất dài, nàng còn có nhiều chuyện muốn làm, cơ thể này nếu quá yếu ớt cũng không phải chuyện tốt.
Quản gia quả thật cũng không làm việc qualoa, mọi đồ đạc trong Thính Vũ Hiên đều là đồ tốt. Viện cũng không lớn,nhỏ hơn một chút so với Ngạc Xuân Viện nhưng mặt khác yên tĩnh hơn rấtnhiều, bên cạnh lại có rừng lê thơ mộng mát mẻ, không xa lại là cửa NamVương phủ, quả thực là một nơi tuyệt vời để tĩnh cư.
Khu vựcnày lại nằm sâu nhất trong Vương phủ, cơ bản là rất hiếm người lảng vảng quanh đây vì thế quản gia cũng chu đáo dựng một phòng bếp nhỏ, sángláng cho người đưa rau dưa tới. Trong viện cũng chỉ có Linh Nhi, YênNhi, Vương ma ma chuyên nấu bếp và một nha đầu thô sử Tiểu Lan. Mạc TửLiên hết sức hài lòng với hoàn cảnh hiện tại.
Bây giờ nàng có thể yên tâm trốn vào trong không gian tĩnh dưỡng, thuận tiện chăm sócvườn thảo dược của mình. Thật ra trong những kiếp đầu tiên trọng sinhcủa Mạc Tử Liên có một kiếp là tu tiên, trong kiếp đó nàng cũng đã rấtcố gắng tu luyện tự mở ra cho mình một không gian thậm chí còn tạo ra ôn tuyền rồi trồng rất nhiều linh dược nơi này. Nàng còn chu du khắp nơichữa bệnh và thu thập linh thảo nhưng cuối cùng kiếp đó nàng cũng vì cứu người mà chết.
Mạc Tử Liên cũng không ngờ từ đó mỗi lần nàng trọng sinh không gian này vẫn theo sát không rời. Mặc dù mỗi lần trọngsinh tu vi một đời đều theo đó mất đi tuy nhiên trong không gian linhdược linh thảo ngày một nhiều, linh khí cũng ngày một sung túc. Ngoài ra còn một ít bí tịch, điển tịch, binh khí, ngọc thạch, linh thạch... kếthợp với y thuật ngày càng tăng lên.
Thứ duy nhất không giannày không có chính là tiền tài, vàng bạc, châu báu.... mấy thứ này MạcTử Liên chưa từng để mắt tới, cũng chưa từng có ý niệm tích trữ, đối với nàng những thứ đó đều là vô dụng.
Mấy hôm trước mới vừa tỉnh dậy luôn có người bên cạnh túc trực chăm sóc nên nàng cũng không dámthử. Bây giờ đã chuyển vào viện mới, công việc cũng khá nhiều, ai cũngbận rộn khiến Mạc Tử Liên cũng được yên tĩnh. Nàng quyết định vào khônggian ngâm ôn tuyền, sẵn tiện nghiên cứu điều dưỡng cơ thể này một chút.
Tương lai còn rất dài, nàng còn có nhiều chuyện muốn làm, cơ thể này nếu quá yếu ớt cũng không phải chuyện tốt.