Chương : 11
Dịch Tử Hiên mang theo khuôn mặt đen như đít nồi đi đến. Anh không thể tưởng tượng nổi nếu như mình không xuất hiện thì Mạch Nhâm sẽ ra sao? Đối với Mạch Nhâm thì việc này là một chuyện rất đỗi vui mừng, cô còn đang nghĩ cách trốn Dịch Tử Hiên một thời gian, nhưng Dịch Tử Hiên thì khác, anh cảm thấy cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt Mạch Nhằm như tình địch của anh vậy. Anh vô cùng ngứa mắt với tư thế bây giờ của hai người.
Ngay khi tiếng lòng vui vẻ gào thét thì bị Dịch Tử Hiên cho đứt mạch cảm xúc. Tâm trí của Mạch Nhâm bây giờ toàn là hình ảnh mà Dịch Tử Hiên hôn cô, dù muốn quên cũng không được. Hazz, thật khó chịu
”Nhầm Nhầm, em phải ở cùng nhà với tôi”
Lâu Vũ Tình nâng mi, bàn tay đan chéo nhau để trước ngực, khuôn mặt thanh lãnh hiện lên một tia ngoan tuyệt. Dám dành người với cô sao? Tên đàn ông này...
”Nham Nham, anh ta là ai?”
Dịch Tử Hiên giật mình, đôi mắt thâm thúy chuyển lên người Mạch Nham. Bởi vì muốn chứng tỏ cô và anh rất thân nhau nên anh đã đổi cách xưng hô từ “Mạch Nham” sang “Nham Nham” nhưng lại không biết rằng cô gái thanh lãnh lạnh lùng trước mắt này cũng có mối quan hệ tốt với Mạch Nham như vậy, điều này đáng lo đây. Anh không bao giờ để một kẻ ngáng chân mình trên con đường cướp lấy trái tim của Mạch Nham, kể cả phụ nữ cũng không được.
”Anh ấy là nam thần của tớ...không, không phải, anh ấy là ảnh đế và hiện tại tớ đang là trợ lí của anh ấy”
Có lẽ bởi vì thói quen nên khi mở miệng Mạch Nham không thể tránh được câu “Nam thần“. Đối với Mạch Nham, nam thần của cô là một người ông hoàn mỹ, cao cao tại thượng khiến cho người khác phải ngước nhìn chứ không phải là người có bộ dáng dịu dàng như lúc đó.(A Hiên: Mọi người hãy đọc lại chap 9 và tưởng tượng ra bộ dáng dịu dàng của Tử Hiên).
”Nam thân của cậu?”
Lâu Vũ Tình híp mắt, đôi môi cong lên thành một đường xinh đẹp, cô quay người lại đối diện với Mạch Nham. Giọng nói cao vút:
”Mạch Nham, tớ và anh ta cậu chọn ai?”
Lâu Vũ Tình cảm thấy tình bạn mà cô dành cho Mạch Nham đã vượt quá giới hạn rồi. Dù chưa đến mức độ yêu, nhưng nếu như nói thích thì không phải là phóng đại. Con người ai cũng có thể sảy ra tình trạng yêu song tính mà, kể cả cô cũng không ngoại lệ.
Chọn? - Đầu óc không nếp nhăn của Mạch Nham giờ đã xoay mòng mòng rồi, làm sao cô có thể chọn được cơ chứ? Một bên là tình bạn vĩnh cửu không vết nứt, một bên là nam thần yêu quý của cô. Làm sao cô có thể chọn được cơ chứ?
Ngay khi vừa đưa mắt cầu cứu ai đó thì Mạch Nham đã bị ánh mắt giết người dọa cho chết khiếp. Từ khi Dịch Tử Hiên xuất hiện, Phong Tư Dạ đã hoàn toàn bị trở thành không khí, anh đứng đó, ngọn gió mát thổi qua, và không có ai để ý đến cả.
Không còn sự lựa chọn nào khác, Mạch Nham liền cắn răng nhắm mắt lại đi đến chỗ Phong Tư Dạ. Tay cô bám lấy tay áo của Phong Tư Dạ, quyết định nói:
”Tôi sẽ ở cùng nhà với Phong Tư Dạ”
Ngay khi câu nói của Mạch Nham vừa chấm dứt, Phong Tư Dạ đã bị chết đứng bởi bốn cái mắt đáng sợ của Lâu Vũ Tình và Dịch Tử Hiên rồi. Chết tiệt, Mạch Nham cô muốn giết tôi à?
Ngay khi tiếng lòng vui vẻ gào thét thì bị Dịch Tử Hiên cho đứt mạch cảm xúc. Tâm trí của Mạch Nhâm bây giờ toàn là hình ảnh mà Dịch Tử Hiên hôn cô, dù muốn quên cũng không được. Hazz, thật khó chịu
”Nhầm Nhầm, em phải ở cùng nhà với tôi”
Lâu Vũ Tình nâng mi, bàn tay đan chéo nhau để trước ngực, khuôn mặt thanh lãnh hiện lên một tia ngoan tuyệt. Dám dành người với cô sao? Tên đàn ông này...
”Nham Nham, anh ta là ai?”
Dịch Tử Hiên giật mình, đôi mắt thâm thúy chuyển lên người Mạch Nham. Bởi vì muốn chứng tỏ cô và anh rất thân nhau nên anh đã đổi cách xưng hô từ “Mạch Nham” sang “Nham Nham” nhưng lại không biết rằng cô gái thanh lãnh lạnh lùng trước mắt này cũng có mối quan hệ tốt với Mạch Nham như vậy, điều này đáng lo đây. Anh không bao giờ để một kẻ ngáng chân mình trên con đường cướp lấy trái tim của Mạch Nham, kể cả phụ nữ cũng không được.
”Anh ấy là nam thần của tớ...không, không phải, anh ấy là ảnh đế và hiện tại tớ đang là trợ lí của anh ấy”
Có lẽ bởi vì thói quen nên khi mở miệng Mạch Nham không thể tránh được câu “Nam thần“. Đối với Mạch Nham, nam thần của cô là một người ông hoàn mỹ, cao cao tại thượng khiến cho người khác phải ngước nhìn chứ không phải là người có bộ dáng dịu dàng như lúc đó.(A Hiên: Mọi người hãy đọc lại chap 9 và tưởng tượng ra bộ dáng dịu dàng của Tử Hiên).
”Nam thân của cậu?”
Lâu Vũ Tình híp mắt, đôi môi cong lên thành một đường xinh đẹp, cô quay người lại đối diện với Mạch Nham. Giọng nói cao vút:
”Mạch Nham, tớ và anh ta cậu chọn ai?”
Lâu Vũ Tình cảm thấy tình bạn mà cô dành cho Mạch Nham đã vượt quá giới hạn rồi. Dù chưa đến mức độ yêu, nhưng nếu như nói thích thì không phải là phóng đại. Con người ai cũng có thể sảy ra tình trạng yêu song tính mà, kể cả cô cũng không ngoại lệ.
Chọn? - Đầu óc không nếp nhăn của Mạch Nham giờ đã xoay mòng mòng rồi, làm sao cô có thể chọn được cơ chứ? Một bên là tình bạn vĩnh cửu không vết nứt, một bên là nam thần yêu quý của cô. Làm sao cô có thể chọn được cơ chứ?
Ngay khi vừa đưa mắt cầu cứu ai đó thì Mạch Nham đã bị ánh mắt giết người dọa cho chết khiếp. Từ khi Dịch Tử Hiên xuất hiện, Phong Tư Dạ đã hoàn toàn bị trở thành không khí, anh đứng đó, ngọn gió mát thổi qua, và không có ai để ý đến cả.
Không còn sự lựa chọn nào khác, Mạch Nham liền cắn răng nhắm mắt lại đi đến chỗ Phong Tư Dạ. Tay cô bám lấy tay áo của Phong Tư Dạ, quyết định nói:
”Tôi sẽ ở cùng nhà với Phong Tư Dạ”
Ngay khi câu nói của Mạch Nham vừa chấm dứt, Phong Tư Dạ đã bị chết đứng bởi bốn cái mắt đáng sợ của Lâu Vũ Tình và Dịch Tử Hiên rồi. Chết tiệt, Mạch Nham cô muốn giết tôi à?