Chương : 1
Tại một phòng vip trong khách sạn sang trọng ở Thiên Kiều phố, một đôi nam nữ đang triền miên không rời.
" Hastoryy, anh không sợ cô ta giết anh sao?"- cô gái vòng tay ôm cổ nam nhân nũng nịu hỏi.
" Cô ta không giết anh đâu. Bởi vì cô ta... rất ngốc". - tên nam nhân dứt lời thì cúi xuống cắn mút cô gái.
" Hastoryy, anh sẽ không yêu cô ta rồi bỏ rơi người ta chứ".- cô gái lại nũng nịu hỏi.
" Đừng lo em yêu, anh chỉ coi cô ta là ví tiền của chúng ta thôi" - hắn vừa nói vừa mơn trớn bầu ngực căn tròn của cô gái.
" Rầm " - tiếng phá cửa vang lên bất chợt, cắt đứt cuộc vui của bọn họ. Nam nhân cùng cô gái xoay người nhìn cái kẻ phá đám kia.
Do đèn phòng đã bị tắt nên họ không nhìn rõ mặt kẻ phá đám kia, chỉ thấy một bóng nữ nhân đang tựa người vào khung cửa, mặc một bộ váy lửng ngang gối phồng phềnh, cất giọng thanh thoát.
" Các người lăn đủ chưa?"
" Ngọc...Ngọc...không phải như em thấy...đâu" - tên nam nhân vừa nghe được giọng nói quen thuộc thì luống cuống giải thích.
Cô gái kia không ai khác chính là cô nàng ngốc mà lúc nãy họ nhắc đến, thiên kim nhà giàu - Lưu Ngọc.
Cô gái nhỏ đặt tay lên công tắt đèn gần đó rồi bật lên. Ánh sáng lan tỏa khắp căn phòng, soi rõ cảnh tượng giường chiếu của đôi cẩu nam nữ kia mà tên nam nhân kia không ai khác chính là bạn trai cô, kẻ mà hôm qua vẫn còn tay trong tay với cô đi mua sắp,đi bar với cô.
Lúc này, có thể nhìn rõ cô gái kia đang rất giận dữ, ánh mắt hình viên đạn xuyên về phía đôi nam nữ kia.
" Đoạn Hùng, không ngờ anh lại cắm cho tôi một cái sừng lớn đến thế"- cô lạnh lùng nói rồi ra hiệu cho hai vệ sĩ phía sau tiến về phía đôi nam nữ kia.
" Đừng, xin em tha cho anh,xin em" - Bị vệ sĩ lôi ra khỏi chăn, hắn quỳ xuống van xin sự tha thứ của Lưu Ngọc, hắn biết cô không phải là người hiền lành gì, huống chi lần này hắn đã phản bội cô, chọc đến lòng kiêu ngạo của cô, cô ấy sẽ phanh thây hắn ra cho chó ăn cũng không chừng.
" Tha, nếu biết trước hậu quả thì đừng làm ra những trò ngu ngốc đó. Chẳng phải các người mắng tôi ngốc sao? Được, tôi sẽ cho các người thấy con ngốc tôi sẽ trừng trị đôi cẩu nam nữ các người như thế nào. Ném bọn chúng ra đường lớn cho tôi, đồng thời thu hồi tất cả những thẻ tín dụng,nhà và xe của hắn lại, sau đó đưa họ đến quán bar, nam là trai bao, nữ là gái bao, ngày đêm làm việc không công cho tôi" - Lưu ngọc ra lệnh cho vệ sĩ, ánh mắt cô lúc này trông thật đáng sợ.
Từ bên ngoài, có thêm 4 vệ sĩ áo đen cao to nữa tiến vào.<code>Lập tức, đôi nam nữ kia bị lôi ra ngoài, đưa lên xe rồi bị "ném" ra khỏi xe trong khi thân thể vẫn còn lõa thể không manh áo. Người dân nhanh chóng tụ tập lại trỉ chỏ, mắng nhiết đôi nam nữ phong lưu kia, hẳn là rất dâm loạn nên mới bị người ta trừng phạt như thế. </code>Lưu Ngọc mặc cho bọn họ khóc thét van xin, vẫn điềm nhiên vô tâm để vệ sĩ lôi họ đi. Cô không thể nào để kẻ lừa gạt cô sống thoải mái được. Cô lấy làm thỏa mãn về việc mình làm.
Tuy nhiên, trong lòng cô lại có chút gì đó chua sót. Không lẽ trên đời này con người ta chỉ biết vụ lợi nhau, lợi dụng và lừa gạt tình cảm của nhau thôi sao. Dù không yêu sâu đậm nhưng cô thực có phần thực tâm thích Đoạn Hùng nhưng hắn sao lại đối với cô như thế. Thế gian này có lẽ không tồn tại cái gì gọi là tình yêu chân chính gì đó, mấy câu danh ngôn chỉ là lừa người. Tâm rối bời, cô ra lệnh cho vệ sĩ không cần đi theo nữa, cô muốn yên tĩnh một chút.
Cô lái chiếc ZenvoTS1 màu cam của mình rời khỏi khách sạn, cô muốn đi dạo một chút để thư giãn một chút. Zenvo TS1 là siêu xe hiệu suất cao được sản xuất bởi công ty Đan Mạch Zenvo. Đây là model đầu tiên của công ty và được sản xuất gần như hoàn toàn bằng tay bởi một nhóm thợ tay nghề cao. Chỉ vài chi tiết được cắt cnc. Siêu xe này chỉ được sản xuất giới hạn 15 chiếc trên toàn cầu. Ít nhất thì khi lái chiếc xe cưng của mình đi dạo thì cô thấy cảm thấy vui vẻ hơn. Quả thực, với những người đam mê tốc độ như cô thì việc " lượn" khi có tâm sự là cách giải tỏa tốt nhất.
Cô đạp thanh ga, tăng vận tốc lên tối đa, chiếc xe vun vút với vận tốc hơn 300km/h. Cũng may cô đang đi trên đường cao tốc, hướng ra ngoại thành.Vì trời tối nên ít xe cộ lưu thông nếu không hôm nay thật sự sẽ xảy ra chuyện.
Buổi tối,ngoại thành thật yên tĩnh. Cô hạ mui xe xuống, cảm nhận những trận gió đêm lướt qua da thịt có cút ran rát. Bầu trời hôm nay có nhiều sao, những ngôi sao lấp lánh treo lơ lững giữa bức màng đen của màn đêm. Mỗi ngôi sao đều rời rạc không gần nhau. Giống như con người trên thế giới này, luôn xa cách nhau như vậy.
Cô chợt nhớ đến câu chuyện về Ngưu Lang Chức Nữ, họ yêu nhau nhưng bị ngăn cấm, mỗi năm chỉ được gặp nhau một lần trên cầu Ô Thước, nhưng họ vẫn yêu nhau, yêu đến sâu đậm và vĩnh hằng. Có lẽ đó là câu chuyện chỉ có thể ở cổ tích. Còn hiện tại, khi tình yêu có được quá thoải mái, chỉ cần 1 cành hoa hay một lời tỏ tình và 1 tờ giấy chứng nhận kết hôn thì có thể chung sống cùng nhau thế nên người ta cũng chẳng biết quý trọng lẫn nhau. Con người là thế, cái gì dễ dàng có được thì không biết trân trọng. Dù bề ngoài có tỏ ra mạnh mẽ ngang tàng bao nhiêu đi nữa thì sâu bên trong người cô vẫn là một tâm hồn thiếu nữ yếu ớt,dễ tổn thương, cái cô mong muốn nhất vẫn là một tình yêu,một gia đình.
Cô cảm thấy mắt mình có chút ướt ướt. Cô nhanh chóng đem những giọt nước kia ép lại trong lòng, cô không thể khóc vì một kẻ như thế, hắn không xứng đáng. Cô lại lên ga, phóng xe vun vút trên đường.
Được một lúc, cái bụng nhỏ của cô đã đánh trống.
Haii... vì nóng lòng đến xử lý hai kẻ kia nên vừa nhận được tình báo của thám tử thì cô lập tức đến đó mà quên mất là mình chưa ăn tối.
Dù có chuyện gì đi nữa thì cô cũng không muốn ngược đãi bản thân mình đâu, phải kiếm gì đó bỏ bụng cái đã. Nghĩ vậy,cô vòng xe trở lại thành phố. Cô cũng giảm tốc độ xem vừa phải, rẽ sang đường tắt đến khu ẩm thực trung tâm thành phố.
Đang chạy trên đường, bỗng có một người chạy từ trong ngõ nhỏ ra băng ngang đường. Cô vội đạp phanh thắng, tiếng bánh xe lếch trên đường một đoạn. Nhưng vẫn không kịp, cái người kia đã bị cô tông trúng, ngã ra đất.
" Hastoryy, anh không sợ cô ta giết anh sao?"- cô gái vòng tay ôm cổ nam nhân nũng nịu hỏi.
" Cô ta không giết anh đâu. Bởi vì cô ta... rất ngốc". - tên nam nhân dứt lời thì cúi xuống cắn mút cô gái.
" Hastoryy, anh sẽ không yêu cô ta rồi bỏ rơi người ta chứ".- cô gái lại nũng nịu hỏi.
" Đừng lo em yêu, anh chỉ coi cô ta là ví tiền của chúng ta thôi" - hắn vừa nói vừa mơn trớn bầu ngực căn tròn của cô gái.
" Rầm " - tiếng phá cửa vang lên bất chợt, cắt đứt cuộc vui của bọn họ. Nam nhân cùng cô gái xoay người nhìn cái kẻ phá đám kia.
Do đèn phòng đã bị tắt nên họ không nhìn rõ mặt kẻ phá đám kia, chỉ thấy một bóng nữ nhân đang tựa người vào khung cửa, mặc một bộ váy lửng ngang gối phồng phềnh, cất giọng thanh thoát.
" Các người lăn đủ chưa?"
" Ngọc...Ngọc...không phải như em thấy...đâu" - tên nam nhân vừa nghe được giọng nói quen thuộc thì luống cuống giải thích.
Cô gái kia không ai khác chính là cô nàng ngốc mà lúc nãy họ nhắc đến, thiên kim nhà giàu - Lưu Ngọc.
Cô gái nhỏ đặt tay lên công tắt đèn gần đó rồi bật lên. Ánh sáng lan tỏa khắp căn phòng, soi rõ cảnh tượng giường chiếu của đôi cẩu nam nữ kia mà tên nam nhân kia không ai khác chính là bạn trai cô, kẻ mà hôm qua vẫn còn tay trong tay với cô đi mua sắp,đi bar với cô.
Lúc này, có thể nhìn rõ cô gái kia đang rất giận dữ, ánh mắt hình viên đạn xuyên về phía đôi nam nữ kia.
" Đoạn Hùng, không ngờ anh lại cắm cho tôi một cái sừng lớn đến thế"- cô lạnh lùng nói rồi ra hiệu cho hai vệ sĩ phía sau tiến về phía đôi nam nữ kia.
" Đừng, xin em tha cho anh,xin em" - Bị vệ sĩ lôi ra khỏi chăn, hắn quỳ xuống van xin sự tha thứ của Lưu Ngọc, hắn biết cô không phải là người hiền lành gì, huống chi lần này hắn đã phản bội cô, chọc đến lòng kiêu ngạo của cô, cô ấy sẽ phanh thây hắn ra cho chó ăn cũng không chừng.
" Tha, nếu biết trước hậu quả thì đừng làm ra những trò ngu ngốc đó. Chẳng phải các người mắng tôi ngốc sao? Được, tôi sẽ cho các người thấy con ngốc tôi sẽ trừng trị đôi cẩu nam nữ các người như thế nào. Ném bọn chúng ra đường lớn cho tôi, đồng thời thu hồi tất cả những thẻ tín dụng,nhà và xe của hắn lại, sau đó đưa họ đến quán bar, nam là trai bao, nữ là gái bao, ngày đêm làm việc không công cho tôi" - Lưu ngọc ra lệnh cho vệ sĩ, ánh mắt cô lúc này trông thật đáng sợ.
Từ bên ngoài, có thêm 4 vệ sĩ áo đen cao to nữa tiến vào.<code>Lập tức, đôi nam nữ kia bị lôi ra ngoài, đưa lên xe rồi bị "ném" ra khỏi xe trong khi thân thể vẫn còn lõa thể không manh áo. Người dân nhanh chóng tụ tập lại trỉ chỏ, mắng nhiết đôi nam nữ phong lưu kia, hẳn là rất dâm loạn nên mới bị người ta trừng phạt như thế. </code>Lưu Ngọc mặc cho bọn họ khóc thét van xin, vẫn điềm nhiên vô tâm để vệ sĩ lôi họ đi. Cô không thể nào để kẻ lừa gạt cô sống thoải mái được. Cô lấy làm thỏa mãn về việc mình làm.
Tuy nhiên, trong lòng cô lại có chút gì đó chua sót. Không lẽ trên đời này con người ta chỉ biết vụ lợi nhau, lợi dụng và lừa gạt tình cảm của nhau thôi sao. Dù không yêu sâu đậm nhưng cô thực có phần thực tâm thích Đoạn Hùng nhưng hắn sao lại đối với cô như thế. Thế gian này có lẽ không tồn tại cái gì gọi là tình yêu chân chính gì đó, mấy câu danh ngôn chỉ là lừa người. Tâm rối bời, cô ra lệnh cho vệ sĩ không cần đi theo nữa, cô muốn yên tĩnh một chút.
Cô lái chiếc ZenvoTS1 màu cam của mình rời khỏi khách sạn, cô muốn đi dạo một chút để thư giãn một chút. Zenvo TS1 là siêu xe hiệu suất cao được sản xuất bởi công ty Đan Mạch Zenvo. Đây là model đầu tiên của công ty và được sản xuất gần như hoàn toàn bằng tay bởi một nhóm thợ tay nghề cao. Chỉ vài chi tiết được cắt cnc. Siêu xe này chỉ được sản xuất giới hạn 15 chiếc trên toàn cầu. Ít nhất thì khi lái chiếc xe cưng của mình đi dạo thì cô thấy cảm thấy vui vẻ hơn. Quả thực, với những người đam mê tốc độ như cô thì việc " lượn" khi có tâm sự là cách giải tỏa tốt nhất.
Cô đạp thanh ga, tăng vận tốc lên tối đa, chiếc xe vun vút với vận tốc hơn 300km/h. Cũng may cô đang đi trên đường cao tốc, hướng ra ngoại thành.Vì trời tối nên ít xe cộ lưu thông nếu không hôm nay thật sự sẽ xảy ra chuyện.
Buổi tối,ngoại thành thật yên tĩnh. Cô hạ mui xe xuống, cảm nhận những trận gió đêm lướt qua da thịt có cút ran rát. Bầu trời hôm nay có nhiều sao, những ngôi sao lấp lánh treo lơ lững giữa bức màng đen của màn đêm. Mỗi ngôi sao đều rời rạc không gần nhau. Giống như con người trên thế giới này, luôn xa cách nhau như vậy.
Cô chợt nhớ đến câu chuyện về Ngưu Lang Chức Nữ, họ yêu nhau nhưng bị ngăn cấm, mỗi năm chỉ được gặp nhau một lần trên cầu Ô Thước, nhưng họ vẫn yêu nhau, yêu đến sâu đậm và vĩnh hằng. Có lẽ đó là câu chuyện chỉ có thể ở cổ tích. Còn hiện tại, khi tình yêu có được quá thoải mái, chỉ cần 1 cành hoa hay một lời tỏ tình và 1 tờ giấy chứng nhận kết hôn thì có thể chung sống cùng nhau thế nên người ta cũng chẳng biết quý trọng lẫn nhau. Con người là thế, cái gì dễ dàng có được thì không biết trân trọng. Dù bề ngoài có tỏ ra mạnh mẽ ngang tàng bao nhiêu đi nữa thì sâu bên trong người cô vẫn là một tâm hồn thiếu nữ yếu ớt,dễ tổn thương, cái cô mong muốn nhất vẫn là một tình yêu,một gia đình.
Cô cảm thấy mắt mình có chút ướt ướt. Cô nhanh chóng đem những giọt nước kia ép lại trong lòng, cô không thể khóc vì một kẻ như thế, hắn không xứng đáng. Cô lại lên ga, phóng xe vun vút trên đường.
Được một lúc, cái bụng nhỏ của cô đã đánh trống.
Haii... vì nóng lòng đến xử lý hai kẻ kia nên vừa nhận được tình báo của thám tử thì cô lập tức đến đó mà quên mất là mình chưa ăn tối.
Dù có chuyện gì đi nữa thì cô cũng không muốn ngược đãi bản thân mình đâu, phải kiếm gì đó bỏ bụng cái đã. Nghĩ vậy,cô vòng xe trở lại thành phố. Cô cũng giảm tốc độ xem vừa phải, rẽ sang đường tắt đến khu ẩm thực trung tâm thành phố.
Đang chạy trên đường, bỗng có một người chạy từ trong ngõ nhỏ ra băng ngang đường. Cô vội đạp phanh thắng, tiếng bánh xe lếch trên đường một đoạn. Nhưng vẫn không kịp, cái người kia đã bị cô tông trúng, ngã ra đất.