Chương : 39
Editor: Nguyệt
Thân thể trầm nặng của cơ giáp đạp đất tạo ra tiếng vang ầm ầm, vì để đảm bảo lực va chạm, Chung Thịnh không nhẹ tay nhẹ chân như khi lẻn vào vừa rồi.
Tiếng động lớn như thế tất nhiên sẽ kinh động hai chiếc cơ giáp thủ vệ phía trước. Bọn họ hơi ngạc nhiên vì đằng sau có kẻ địch xuất hiện, nhưng ngay lập tức phát tín hiệu cảnh báo.
Đáng tiếc, bởi vì trước đó Chung Thịnh đã mở hệ thống làm nhiễu sóng điện tử, cho nên ý đồ phát tín hiệu cảnh báo của họ bị bóp chết từ trong nôi. Mà chiếc cơ giáp bị Chung Thịnh nhắm làm mục tiêu trực tiếp bị thân hình to nặng của Tê Giác đánh bay.
Chiếc cơ giáp còn lại phát hiện tín hiệu bị làm nhiễu, vội vàng rút súng laser. Nhưng vũ khí công kích tầm xa này không thể phát huy tác dụng quá lớn khi đối phương ở gần người.
Chiếc cơ giáp cầm súng laser chỉ có thể dùng nó để chắn trái chắn phải. Chiếc Tê Giác cầm dao găm hợp kim trong mắt hắn cứ như sát thần vậy.
Sau vài lần phòng ngự công kích, chiếc cơ giáp này đột nhiên lại phát hiện cái cơ giáp bị đánh bay vốn dĩ phải quay về viện trợ mình ngay, nhưng chờ nửa ngày vẫn chưa phản ứng. Hắn không nhịn đươc quay lại nhìn, nhất thời lòng can đảm vỡ nát. Thì ra trên người chiếc cơ giáp vừa bị đánh bay lúc nãy có một cái lỗ cực lớn, mà vị trí nằm ngay khoang điều khiển.
Trên bả vai của chiếc Tê Giác màu than chì là những cái gai hợp kim bén nhọn tản ra ánh quang u ám. Chính thứ này đã giúp Chung Thịnh chiến thắng chỉ trong một kích, cộng thêm lực va chạm, giải quyết triệt để một chiếc cơ giáp.
Chiến sĩ điều khiển chiếc cơ giáp còn lại mặt trắng bệch không còn một giọt máu. Hắn trăm triệu lần không ngờ rằng chiến sĩ lái chiếc cơ giáp Tê Giác này có thể dùng một kích duy nhất giải quyết chiến sĩ cơ giáp cùng cấp úy với mình. Chẳng lẽ … người này đã đạt đến trình độ sĩ quan cấp tá?
Chẳng hề biết anh chiến sĩ cơ giáp kia nghĩ gì, Chung Thịnh không tiếp tục lãng phí thời gian. Trên người chiếc Tê Giác này không chỉ có một chỗ giấu gai hợp kim, khuỷu tay và đầu gối còn có một ‘niềm vui bất ngờ’ nữa.
Có lẽ bị khủng hoảng vì chiêu thức tàn độc của Chung Thịnh, chiến sĩ cơ giáp kia sau đó để lộ rất nhiều sơ hở.
Đối với tình huống này, Chung Thịnh tất nhiên không có lòng đồng tình gì nhiều, dùng khuỷu tay đánh ra một đòn, lợi dụng lớp gai hợp kim đâm xuyên qua hộp năng lượng của cơ giáp, làm nó rơi vào trạng thái tê liệt, sau đó một quyền đánh thủng khoang điều khiển.
Ngoài đời thật, đánh thủng khoang điều khiển cơ giáp thật sự là một chuyện rất tàn bạo. Nhưng đây là không gian giả thuyết trên mạng chiến đấu, Chung Thịnh không nghĩ bọn họ sẽ có bóng ma tâm lý gì.
“Con mẹ nó, tên khốn này, thế mà đánh thủng khoang điều khiển của ông mày. Bà nó chứ, quá hung tàn!” Một thanh niên tóc vàng sắc mặt tái nhợt, căm giận ném mũ giáp, lớn tiếng mắng: “Tên khốn chết tiệt, vất vả lắm mới xin được cơ hội tham gia cuộc thi thăng cấp tinh nhuệ, thế mà lại thất bại!”
“Có chuyện gì thế? Feliz thân mến, sao lại tức giận như vậy?” Một mỹ nữ tóc vàng dung mạo kiều diễm đẩy cửa phòng ngủ ra bước vào, mỉm cười nhìn cậu.
“Chị …” Thanh niên tóc vàng nhất thời mất hết khí thế, ủ rũ nói.
“Sao thế? Có ai bắt nạt Feliz yêu quý của chị à?” Mỹ nữ tóc vàng nhặt chiếc mũ giáp rơi trên mặt đất lên, ánh mắt nhìn thanh niên có vài phần sắc bén.
“Không … không có …” Feliz lắp bắp, dường như rất kiêng kỵ người chị này.
Mỹ nữ tóc vàng nhướn mày, cười hỏi: “Ồ? Vậy sao em lại tức giận?”
“Không có gì …” Feliz ngậm chặt miệng, dường như quyết tâm cái gì cũng không nói.
Mỹ nữ tóc vàng cũng không ép cậu, chỉ cười nghiền ngẫm, ngắm nghía cái mũ giáp giả thuyết trên tay: “Feliz thân mến, tuy em không chịu nói cho chị biết là ai bắt nạt em, nhưng mà … cái mũ giáp này lúc nãy đã được em ‘ưu ái’ nhiều lắm phải không? Hình như nó hỏng mất rồi.”
“A!” Feliz hét thảm một tiếng, đoạt lại chiếc mũ giáp trong tay mỹ nữ, sau khi phát hiện cái mũ giáp giả thuyết làm bạn với mình ba năm đã vì hành động vừa rồi của mình mà hết dương thọ và chết tại nhà, lại bi thảm kêu rên: “A a a a a … Mũ giáp của tôi …”
Mỹ nữ tóc vàng nhếch miệng, nhìn em trai ôm chiếc mũ giáp đã xong đời khóc lóc rên rỉ, thoải mái gẩy móng tay: “Nếu chị nhớ không lầm, toàn bộ tiền tiết kiệm gần đây của em đã dùng để cải tạo … ừm, gọi là gì ấy nhỉ?”
“… Là Kim Giáp Trùng siêu cấp vô địch vũ trụ!” Feliz nói với vẻ mặt tự hào, hoàn toàn quên mất vừa rồi mình còn ôm mũ giáp kêu rên.
Mỹ nữ tóc vàng không nhịn được giật giật khóe miệng: “Được rồi.. là cái Kim Giáp Trùng gì đó …”
“Không phải Kim Giáp Trùng gì đó, mà là Kim Giáp Trùng siêu cấp vô địch vũ trụ!” Feliz lại nhấn mạnh.
Mỹ nữ tóc vàng chán nản, vô lực phất phất tay: “Mặc kệ là cái gì, dù sao tiền tiết kiệm của em đã dùng hết, hiện tại mũ giáp cũng hỏng, em định lên mạng chiến đấu bằng cái gì?”
Feliz sửng sốt một lát, nhất thời lệ rơi đầy mặt: “Được rồi, chị cứ nói đi, đến cùng là muốn em làm gì …”
Ngón tay đánh tách một cái, mỹ nữ tóc vàng lộ ra nụ cười đắc ý: “Em hiểu là tốt rồi.” Nói xong, cô mở quang não truyền sang một đống tư liệu. “Chỗ này tổng cộng có mười chiếc cơ giáp cần cải tạo, yêu cầu cụ thể đều có trong tư liệu. Cho em một tháng, phải hoàn thành xong hết.”
“Mười chiếc? Quá nhiều! Chị giết em đi cho rồi.” Feliz trợn tròn mắt, đổ phịch xuống giường nằm ngay đơ.
Mỹ nữ tóc vàng không thèm để ý đến thái độ của cậu, vẫn tươi cười nói: “Một chiếc đản thương loại mới nhất, sử dụng hiệu quả hơn gấp trăm lần cái mũ giáp giả thuyết của em đó nha.”
“Đản thương?” Feliz ngồi bật dậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mỹ nữ tóc vàng: “Chị, chị đi cướp ngân hàng đấy à? Chị lấy đâu ra nhiều tiền thế?”
Nụ cười của mỹ nữ tóc vàng cuối cùng cũng cứng lại. Cô kìm chế … kìm chế … nhưng vẫn không kìm chế được, xa xả mắng thanh niên: “Em câm miệng cho chị! Cái đồ ngốc này, sao tôi lại có thằng em trai ngốc như thế cơ chứ. Rốt cuộc em có biết những chiếc cơ giáp qua tay mình cải tạo trị giá bao nhiêu tiền không? Ít nhiều gì em cũng phải có cái khái niệm chứ. Nếu em còn tiếp tục thế này, cẩn thận sau này không lấy được vợ đâu.”
“Chậc … không phải em còn có chị sao …” Feliz phẫn nộ.
Mỹ nữ tóc vàng không nói gì nhìn cậu, thật sự thấy chán nản. Cô bất đắc dĩ phất tay. Thôi, dù sao bây giờ cô vẫn còn có thể chăm sóc cậu em này, những chuyện khác chờ tới khi nó không làm được rồi nói sau …
Đưa chiếc đản thương màu trắng tuyết vào trong phòng em mình, thấy Feliz đã bắt đầu tập trung nghiên cứu kế hoạch cải tạo mấy chiếc cơ giáp kia, mỹ nữ tóc vàng – Claudia vừa lòng gật đầu. Tuy bình thường Feliz không làm việc đàng hoàng, nhưng một khi bắt tay vào làm việc thì rất chuyên chú, cả đầu óc chỉ tập trung nghiên cứu mà không nghĩ bất cứ việc gì khác.
Nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, dặn dò những người khác ngoài ba bữa cơm một ngày ra không được vào trong đó quấy rầy.
Claudia hoàn toàn không biết rằng Feliz chỉ tốn một tuần ngắn ngủi đã giải quyết xong việc cải tạo mười chiếc cơ giáp, sau đó với lòng nhiệt tình lạ thường vùi đầu vào mạng chiến đấu. Tài năng của Feliz trên phương diện cải tạo cơ giáp còn xuất sắc hơn nhiều so với những gì Claudia nghĩ.
Chuyện xảy ra đằng sau cuộc thi lần này Chung Thịnh tất nhiên không biết. Ngay cả chuyện người lái chiếc cơ giáp bị anh đánh thủng khoang điều khiển là người chơi anh cũng không hề biết. Đương nhiên, cho dù biết, anh sẽ vẫn chẳng có gì áy náy. Dù sao trên chiến trường không phải anh chết thì là tôi mất mạng, tuy chỉ là một nhiệm vụ thăng cấp trên internet, nhưng đạo lý vẫn giống nhau.
Áp lực cái gì, Chung Thịnh hoàn toàn không có.
Thân thể trầm nặng của cơ giáp đạp đất tạo ra tiếng vang ầm ầm, vì để đảm bảo lực va chạm, Chung Thịnh không nhẹ tay nhẹ chân như khi lẻn vào vừa rồi.
Tiếng động lớn như thế tất nhiên sẽ kinh động hai chiếc cơ giáp thủ vệ phía trước. Bọn họ hơi ngạc nhiên vì đằng sau có kẻ địch xuất hiện, nhưng ngay lập tức phát tín hiệu cảnh báo.
Đáng tiếc, bởi vì trước đó Chung Thịnh đã mở hệ thống làm nhiễu sóng điện tử, cho nên ý đồ phát tín hiệu cảnh báo của họ bị bóp chết từ trong nôi. Mà chiếc cơ giáp bị Chung Thịnh nhắm làm mục tiêu trực tiếp bị thân hình to nặng của Tê Giác đánh bay.
Chiếc cơ giáp còn lại phát hiện tín hiệu bị làm nhiễu, vội vàng rút súng laser. Nhưng vũ khí công kích tầm xa này không thể phát huy tác dụng quá lớn khi đối phương ở gần người.
Chiếc cơ giáp cầm súng laser chỉ có thể dùng nó để chắn trái chắn phải. Chiếc Tê Giác cầm dao găm hợp kim trong mắt hắn cứ như sát thần vậy.
Sau vài lần phòng ngự công kích, chiếc cơ giáp này đột nhiên lại phát hiện cái cơ giáp bị đánh bay vốn dĩ phải quay về viện trợ mình ngay, nhưng chờ nửa ngày vẫn chưa phản ứng. Hắn không nhịn đươc quay lại nhìn, nhất thời lòng can đảm vỡ nát. Thì ra trên người chiếc cơ giáp vừa bị đánh bay lúc nãy có một cái lỗ cực lớn, mà vị trí nằm ngay khoang điều khiển.
Trên bả vai của chiếc Tê Giác màu than chì là những cái gai hợp kim bén nhọn tản ra ánh quang u ám. Chính thứ này đã giúp Chung Thịnh chiến thắng chỉ trong một kích, cộng thêm lực va chạm, giải quyết triệt để một chiếc cơ giáp.
Chiến sĩ điều khiển chiếc cơ giáp còn lại mặt trắng bệch không còn một giọt máu. Hắn trăm triệu lần không ngờ rằng chiến sĩ lái chiếc cơ giáp Tê Giác này có thể dùng một kích duy nhất giải quyết chiến sĩ cơ giáp cùng cấp úy với mình. Chẳng lẽ … người này đã đạt đến trình độ sĩ quan cấp tá?
Chẳng hề biết anh chiến sĩ cơ giáp kia nghĩ gì, Chung Thịnh không tiếp tục lãng phí thời gian. Trên người chiếc Tê Giác này không chỉ có một chỗ giấu gai hợp kim, khuỷu tay và đầu gối còn có một ‘niềm vui bất ngờ’ nữa.
Có lẽ bị khủng hoảng vì chiêu thức tàn độc của Chung Thịnh, chiến sĩ cơ giáp kia sau đó để lộ rất nhiều sơ hở.
Đối với tình huống này, Chung Thịnh tất nhiên không có lòng đồng tình gì nhiều, dùng khuỷu tay đánh ra một đòn, lợi dụng lớp gai hợp kim đâm xuyên qua hộp năng lượng của cơ giáp, làm nó rơi vào trạng thái tê liệt, sau đó một quyền đánh thủng khoang điều khiển.
Ngoài đời thật, đánh thủng khoang điều khiển cơ giáp thật sự là một chuyện rất tàn bạo. Nhưng đây là không gian giả thuyết trên mạng chiến đấu, Chung Thịnh không nghĩ bọn họ sẽ có bóng ma tâm lý gì.
“Con mẹ nó, tên khốn này, thế mà đánh thủng khoang điều khiển của ông mày. Bà nó chứ, quá hung tàn!” Một thanh niên tóc vàng sắc mặt tái nhợt, căm giận ném mũ giáp, lớn tiếng mắng: “Tên khốn chết tiệt, vất vả lắm mới xin được cơ hội tham gia cuộc thi thăng cấp tinh nhuệ, thế mà lại thất bại!”
“Có chuyện gì thế? Feliz thân mến, sao lại tức giận như vậy?” Một mỹ nữ tóc vàng dung mạo kiều diễm đẩy cửa phòng ngủ ra bước vào, mỉm cười nhìn cậu.
“Chị …” Thanh niên tóc vàng nhất thời mất hết khí thế, ủ rũ nói.
“Sao thế? Có ai bắt nạt Feliz yêu quý của chị à?” Mỹ nữ tóc vàng nhặt chiếc mũ giáp rơi trên mặt đất lên, ánh mắt nhìn thanh niên có vài phần sắc bén.
“Không … không có …” Feliz lắp bắp, dường như rất kiêng kỵ người chị này.
Mỹ nữ tóc vàng nhướn mày, cười hỏi: “Ồ? Vậy sao em lại tức giận?”
“Không có gì …” Feliz ngậm chặt miệng, dường như quyết tâm cái gì cũng không nói.
Mỹ nữ tóc vàng cũng không ép cậu, chỉ cười nghiền ngẫm, ngắm nghía cái mũ giáp giả thuyết trên tay: “Feliz thân mến, tuy em không chịu nói cho chị biết là ai bắt nạt em, nhưng mà … cái mũ giáp này lúc nãy đã được em ‘ưu ái’ nhiều lắm phải không? Hình như nó hỏng mất rồi.”
“A!” Feliz hét thảm một tiếng, đoạt lại chiếc mũ giáp trong tay mỹ nữ, sau khi phát hiện cái mũ giáp giả thuyết làm bạn với mình ba năm đã vì hành động vừa rồi của mình mà hết dương thọ và chết tại nhà, lại bi thảm kêu rên: “A a a a a … Mũ giáp của tôi …”
Mỹ nữ tóc vàng nhếch miệng, nhìn em trai ôm chiếc mũ giáp đã xong đời khóc lóc rên rỉ, thoải mái gẩy móng tay: “Nếu chị nhớ không lầm, toàn bộ tiền tiết kiệm gần đây của em đã dùng để cải tạo … ừm, gọi là gì ấy nhỉ?”
“… Là Kim Giáp Trùng siêu cấp vô địch vũ trụ!” Feliz nói với vẻ mặt tự hào, hoàn toàn quên mất vừa rồi mình còn ôm mũ giáp kêu rên.
Mỹ nữ tóc vàng không nhịn được giật giật khóe miệng: “Được rồi.. là cái Kim Giáp Trùng gì đó …”
“Không phải Kim Giáp Trùng gì đó, mà là Kim Giáp Trùng siêu cấp vô địch vũ trụ!” Feliz lại nhấn mạnh.
Mỹ nữ tóc vàng chán nản, vô lực phất phất tay: “Mặc kệ là cái gì, dù sao tiền tiết kiệm của em đã dùng hết, hiện tại mũ giáp cũng hỏng, em định lên mạng chiến đấu bằng cái gì?”
Feliz sửng sốt một lát, nhất thời lệ rơi đầy mặt: “Được rồi, chị cứ nói đi, đến cùng là muốn em làm gì …”
Ngón tay đánh tách một cái, mỹ nữ tóc vàng lộ ra nụ cười đắc ý: “Em hiểu là tốt rồi.” Nói xong, cô mở quang não truyền sang một đống tư liệu. “Chỗ này tổng cộng có mười chiếc cơ giáp cần cải tạo, yêu cầu cụ thể đều có trong tư liệu. Cho em một tháng, phải hoàn thành xong hết.”
“Mười chiếc? Quá nhiều! Chị giết em đi cho rồi.” Feliz trợn tròn mắt, đổ phịch xuống giường nằm ngay đơ.
Mỹ nữ tóc vàng không thèm để ý đến thái độ của cậu, vẫn tươi cười nói: “Một chiếc đản thương loại mới nhất, sử dụng hiệu quả hơn gấp trăm lần cái mũ giáp giả thuyết của em đó nha.”
“Đản thương?” Feliz ngồi bật dậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mỹ nữ tóc vàng: “Chị, chị đi cướp ngân hàng đấy à? Chị lấy đâu ra nhiều tiền thế?”
Nụ cười của mỹ nữ tóc vàng cuối cùng cũng cứng lại. Cô kìm chế … kìm chế … nhưng vẫn không kìm chế được, xa xả mắng thanh niên: “Em câm miệng cho chị! Cái đồ ngốc này, sao tôi lại có thằng em trai ngốc như thế cơ chứ. Rốt cuộc em có biết những chiếc cơ giáp qua tay mình cải tạo trị giá bao nhiêu tiền không? Ít nhiều gì em cũng phải có cái khái niệm chứ. Nếu em còn tiếp tục thế này, cẩn thận sau này không lấy được vợ đâu.”
“Chậc … không phải em còn có chị sao …” Feliz phẫn nộ.
Mỹ nữ tóc vàng không nói gì nhìn cậu, thật sự thấy chán nản. Cô bất đắc dĩ phất tay. Thôi, dù sao bây giờ cô vẫn còn có thể chăm sóc cậu em này, những chuyện khác chờ tới khi nó không làm được rồi nói sau …
Đưa chiếc đản thương màu trắng tuyết vào trong phòng em mình, thấy Feliz đã bắt đầu tập trung nghiên cứu kế hoạch cải tạo mấy chiếc cơ giáp kia, mỹ nữ tóc vàng – Claudia vừa lòng gật đầu. Tuy bình thường Feliz không làm việc đàng hoàng, nhưng một khi bắt tay vào làm việc thì rất chuyên chú, cả đầu óc chỉ tập trung nghiên cứu mà không nghĩ bất cứ việc gì khác.
Nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, dặn dò những người khác ngoài ba bữa cơm một ngày ra không được vào trong đó quấy rầy.
Claudia hoàn toàn không biết rằng Feliz chỉ tốn một tuần ngắn ngủi đã giải quyết xong việc cải tạo mười chiếc cơ giáp, sau đó với lòng nhiệt tình lạ thường vùi đầu vào mạng chiến đấu. Tài năng của Feliz trên phương diện cải tạo cơ giáp còn xuất sắc hơn nhiều so với những gì Claudia nghĩ.
Chuyện xảy ra đằng sau cuộc thi lần này Chung Thịnh tất nhiên không biết. Ngay cả chuyện người lái chiếc cơ giáp bị anh đánh thủng khoang điều khiển là người chơi anh cũng không hề biết. Đương nhiên, cho dù biết, anh sẽ vẫn chẳng có gì áy náy. Dù sao trên chiến trường không phải anh chết thì là tôi mất mạng, tuy chỉ là một nhiệm vụ thăng cấp trên internet, nhưng đạo lý vẫn giống nhau.
Áp lực cái gì, Chung Thịnh hoàn toàn không có.