Chương 33: Bất ngờ ngã ngửa
Một căn biệt phủ rộng gần 800 mét vuông, bề ngoài màu trắng ngà bên trong lại sặc sỡ với màu vàng, nội thất được nhập từ Châu Âu về, có 5 tầng hơn 20 phòng, nhà được lắp thang máy riêng biệt để tiện cho việc đi chuyển.
Đây là căn biệt thự sang chảnh của Bùi Hữu Sang, hắn sống một mình nhưng lại có đến 20 người hầu cả trái lẫn gái.
Quản gia Từ là người trực tiếp quản lý mọi việc trong biệt thự, cũng là người do ông nội hắn Bùi Nhật Tấn đều đến giúp đỡ cho Bùi Hữu Sang.
Nói về độ giàu có nhà họ Bùi không thua kém gì nhà họ Lâm, tập đoàn Tấn Phát mấy chục năm nay luôn cạnh tranh bảng xếp hạng cao thấp với Nam An.
Ba của Bùi Hữu Sang mất không rõ nguyên do, mẹ của hắn thì mất năm hắn 8 tuổi.
Bùi Hữu Sang có một người chú là Bùi Thanh Hiện, người chú này ngoài mặt thì hiền hoà yêu thương cháu mình, nhưng trong lòng luôn muốn đá cháu mình ra khỏi cái ghế người thừa kế.
Kim đồng hồ trên tường nhẹ điểm giờ, đã 5 giờ 45 phút chiều.
Một nhóm ba người hầu chạy tới bên cạnh Bùi Hữu Sang, một người cởi áo, một người tháo giày, một người cầm điếu thuốc của hắn.
Hắn đi vào bồn tắm ngồi ngâm mình với nước ấm người hầu đã pha, điện thoại của hắn sáng lên một tin nhắn được gửi tới, là tấm hình của 2 cô gái đó là hình của Đường Đường và Phạm Tâm Châu.
" Thì ra đây là hai cô gái của hai thằng điên đó sao, đúng là có gu đấy có lẻ sắp tới có nhiều chuyện để giải trí rồi. "
…
8 giờ tối
Quán bar X
Lê Đức Huy, Trần Kinh Văn và Thiên Khải rủ nhau đi tới đây để giải khuây, ba người ngồi một bàn uống rượu, uống rượu mà như uống nước vậy còn liên tục hít hà khen ngon.
" Đúng là mùi vị này vẫn ngon như vậy, ê mà Khải dạo này công việc ông sao rồi ổn chứ? "
Kinh Văn cụng ly ông bạn rồi lên tiếng hỏi, Thiên Khải uống một ngụm rượu rồi trả lời
" Công việc vẫn vậy, bận tối mặt tối mũi, cũng vì tiền công ăn lương mà tui còn để dành tiền cưới vợ nữa, anh biết đấy Nhã và em đã yêu nhau ba năm rồi, tụi em tính cuối năm tổ chức đám cưới. "
Hai người Huy và Văn bật cười hai bên nâng ly dô với người anh em xã hội.
" Chú mày kết hôn ông đây sẽ đi phong bì to tính ra Khải là người lập gia đình sớm nhất trong 5 người đấy chứ. " Lê Đức Huy nói
" Thì trong nhóm thì thằng Khải là đứa giống người bình thường nhất còn gì, vừa là một bác sĩ giỏi vừa đẹp trai dịu dàng, con gái không thích sao được chứ. " Kinh Văn nói
Thiên Khải công môi cười hạnh phúc, cậu cảm thấy rất may mắn vì gặp được Nhã, cậu đã có kế hoạch hết rồi ngày cầu hôn, nhẫn, lời thổ lộ điều tận tâm chuẩn bị.
Một âm thanh đổ vỡ vang lên bên tai ba người.
" Bỏ tôi ra…không…tôi không đi đâu hết…tôi muốn về nhà…tôi không làm nữa "
Cô gái trẻ bị một người đàn ông nắm tay kéo đi, Kinh Văn vừa nhìn liền biết lại là chuyện thường hay thấy, vốn định cậu không định quan tâm rồi vì hôm nay cậu chỉ đến đây chơi thôi.
" Văn! Đi đâu đó…"
Hai người chạy theo Văn, Trần Kinh Văn đi được một đoạn thì nghe thấy tiếng động giống như âm thanh đánh nhau, lần theo âm thanh tới một căn phòng.
Ba người chưa kịp mở cửa thì cánh cửa đã tự mở ra, một cảm giác mềm mại ôm lấy Trần Kinh Văn.
Cậu ta bất ngờ được con gái ôm, người con gái nét mặt đỏ hồng hai mắt lúc mở lúc nhắm vừa nhìn đã biết đã bị chuốc cho say.
" Anh…anh…cứu tôi…tôi muốn về nhà…về nhà…"
Kinh Văn trực tiếp bế cô gái đang náo động trong lòng mình lên, lúc bỏ lên xe anh mới nhận ra rằng mình có từng gặp cô gái này rồi.
Đây chẳng phải con gái của ông chú bán thịt hôm bữa nhóm cậu giúp hay sao.
Văn thì ôm con gái đi mất còn hai thằng Huy Khải nhìn nhau, cả hai vẫn còn chưa hiểu chuyện gì, ủa hẹn ba thằng đi nhậu mà thằng kia nó ôm người đẹp bỏ đi rồi.
" Thôi đi uống rượu tiếp đi, hôm nay đứa nào gục trước đứa đó trả tiền ok không? "
" Ok luôn anh "
Hai người đi được mấy bước thì một cánh cửa phòng mở ra người đi ra lại là bạn gái của Khải, cô ta còn ôm ấp với một người đàn ông trung niên.
Thiên Khải đứng hình không tin vào hình ảnh trước mắt mình, Đức Huy chưa kịp cản thì người đã lao tới chỗ hai người đó.
Rầm!
Bàn tay nắm thành quyền nóc vào ngày bản mặt già dê của ông ta, Nhã mất hồn khi người bị đánh sau khi nhìn rõ mặt của người mới đánh thì cô ta mới cứng người.
" Nhã! Em nói đi tên khốn này là ai? Em nói em bận học mà? Sao em lại đi với tên già này!"
Người đàn ông trung niên ôm mặt giận dữ nhìn cậu, ông ta hung hăng chỉ tay vào mặt của Khải.
" Mày là thằng nào mà dám đấy tao? Mày quen biết bé yêu của ông này à? "
Nhã ôm lấy cánh tay của lão, chuyện đến nước này thì cũng không cần che giấu nữa thôi thì cứ nói rõ hết đi.
" Anh thấy rồi đó, đây là người yêu mới của tôi, anh ấy tốt hơn anh cho tôi được nhiều thứ hơn anh, quan trọng là anh ấy được còn anh thì không được. ".
Cô ta nói rồi nhìn xuống dưới quần của Khải, Huy đứng một bên cũng há hốc mồm, anh ta vừa biết được một bí mật kinh thiên luôn rồi.
" Thì ra đây là thằng bạn trai cũ yếu sinh lý mà em nói đây à? Nhìn ngoại hình cũng đẹp đó mà tiếc quá lại không dùng được. "
Đức Huy tát lệch bên mặt còn lại của gã, dám đụng tới anh em của anh ta thì anh ta không chịu được.
" Ngậm mồm lại, ông thì tốt đẹp lắm à tuổi thì bằng ba của bọn này luôn mà ăn nói ngứa tai vậy? Muốn ăn đòn nữa không? Lôi con ả này cút đi, nếu không tao đánh hết cả hai! "
Thái độ hung hăng của Đức Huy khiến hai bọn họ rén ngang, Huy chỉ dơ nắm đấm hờ thì cả hai đã dắt nhau chạy mất.
Quay lại nhìn thằng em, Huy giật mình khi thấy cậu em khóc, chia tay người yêu thôi mà có gì mà khóc, khóc vì người yêu tốt thì không nói, còn đây còn ả đã cắm sừng mình còn nói mình yếu thì không đáng.
" Thôi! Tối nay chầu này anh bao, chia tay kẻ cắm sừng mình thì phải vui chứ sao khóc? Đi nào anh mày dắt mày đi làm quen mày cô em dễ thương. "
Đây là căn biệt thự sang chảnh của Bùi Hữu Sang, hắn sống một mình nhưng lại có đến 20 người hầu cả trái lẫn gái.
Quản gia Từ là người trực tiếp quản lý mọi việc trong biệt thự, cũng là người do ông nội hắn Bùi Nhật Tấn đều đến giúp đỡ cho Bùi Hữu Sang.
Nói về độ giàu có nhà họ Bùi không thua kém gì nhà họ Lâm, tập đoàn Tấn Phát mấy chục năm nay luôn cạnh tranh bảng xếp hạng cao thấp với Nam An.
Ba của Bùi Hữu Sang mất không rõ nguyên do, mẹ của hắn thì mất năm hắn 8 tuổi.
Bùi Hữu Sang có một người chú là Bùi Thanh Hiện, người chú này ngoài mặt thì hiền hoà yêu thương cháu mình, nhưng trong lòng luôn muốn đá cháu mình ra khỏi cái ghế người thừa kế.
Kim đồng hồ trên tường nhẹ điểm giờ, đã 5 giờ 45 phút chiều.
Một nhóm ba người hầu chạy tới bên cạnh Bùi Hữu Sang, một người cởi áo, một người tháo giày, một người cầm điếu thuốc của hắn.
Hắn đi vào bồn tắm ngồi ngâm mình với nước ấm người hầu đã pha, điện thoại của hắn sáng lên một tin nhắn được gửi tới, là tấm hình của 2 cô gái đó là hình của Đường Đường và Phạm Tâm Châu.
" Thì ra đây là hai cô gái của hai thằng điên đó sao, đúng là có gu đấy có lẻ sắp tới có nhiều chuyện để giải trí rồi. "
…
8 giờ tối
Quán bar X
Lê Đức Huy, Trần Kinh Văn và Thiên Khải rủ nhau đi tới đây để giải khuây, ba người ngồi một bàn uống rượu, uống rượu mà như uống nước vậy còn liên tục hít hà khen ngon.
" Đúng là mùi vị này vẫn ngon như vậy, ê mà Khải dạo này công việc ông sao rồi ổn chứ? "
Kinh Văn cụng ly ông bạn rồi lên tiếng hỏi, Thiên Khải uống một ngụm rượu rồi trả lời
" Công việc vẫn vậy, bận tối mặt tối mũi, cũng vì tiền công ăn lương mà tui còn để dành tiền cưới vợ nữa, anh biết đấy Nhã và em đã yêu nhau ba năm rồi, tụi em tính cuối năm tổ chức đám cưới. "
Hai người Huy và Văn bật cười hai bên nâng ly dô với người anh em xã hội.
" Chú mày kết hôn ông đây sẽ đi phong bì to tính ra Khải là người lập gia đình sớm nhất trong 5 người đấy chứ. " Lê Đức Huy nói
" Thì trong nhóm thì thằng Khải là đứa giống người bình thường nhất còn gì, vừa là một bác sĩ giỏi vừa đẹp trai dịu dàng, con gái không thích sao được chứ. " Kinh Văn nói
Thiên Khải công môi cười hạnh phúc, cậu cảm thấy rất may mắn vì gặp được Nhã, cậu đã có kế hoạch hết rồi ngày cầu hôn, nhẫn, lời thổ lộ điều tận tâm chuẩn bị.
Một âm thanh đổ vỡ vang lên bên tai ba người.
" Bỏ tôi ra…không…tôi không đi đâu hết…tôi muốn về nhà…tôi không làm nữa "
Cô gái trẻ bị một người đàn ông nắm tay kéo đi, Kinh Văn vừa nhìn liền biết lại là chuyện thường hay thấy, vốn định cậu không định quan tâm rồi vì hôm nay cậu chỉ đến đây chơi thôi.
" Văn! Đi đâu đó…"
Hai người chạy theo Văn, Trần Kinh Văn đi được một đoạn thì nghe thấy tiếng động giống như âm thanh đánh nhau, lần theo âm thanh tới một căn phòng.
Ba người chưa kịp mở cửa thì cánh cửa đã tự mở ra, một cảm giác mềm mại ôm lấy Trần Kinh Văn.
Cậu ta bất ngờ được con gái ôm, người con gái nét mặt đỏ hồng hai mắt lúc mở lúc nhắm vừa nhìn đã biết đã bị chuốc cho say.
" Anh…anh…cứu tôi…tôi muốn về nhà…về nhà…"
Kinh Văn trực tiếp bế cô gái đang náo động trong lòng mình lên, lúc bỏ lên xe anh mới nhận ra rằng mình có từng gặp cô gái này rồi.
Đây chẳng phải con gái của ông chú bán thịt hôm bữa nhóm cậu giúp hay sao.
Văn thì ôm con gái đi mất còn hai thằng Huy Khải nhìn nhau, cả hai vẫn còn chưa hiểu chuyện gì, ủa hẹn ba thằng đi nhậu mà thằng kia nó ôm người đẹp bỏ đi rồi.
" Thôi đi uống rượu tiếp đi, hôm nay đứa nào gục trước đứa đó trả tiền ok không? "
" Ok luôn anh "
Hai người đi được mấy bước thì một cánh cửa phòng mở ra người đi ra lại là bạn gái của Khải, cô ta còn ôm ấp với một người đàn ông trung niên.
Thiên Khải đứng hình không tin vào hình ảnh trước mắt mình, Đức Huy chưa kịp cản thì người đã lao tới chỗ hai người đó.
Rầm!
Bàn tay nắm thành quyền nóc vào ngày bản mặt già dê của ông ta, Nhã mất hồn khi người bị đánh sau khi nhìn rõ mặt của người mới đánh thì cô ta mới cứng người.
" Nhã! Em nói đi tên khốn này là ai? Em nói em bận học mà? Sao em lại đi với tên già này!"
Người đàn ông trung niên ôm mặt giận dữ nhìn cậu, ông ta hung hăng chỉ tay vào mặt của Khải.
" Mày là thằng nào mà dám đấy tao? Mày quen biết bé yêu của ông này à? "
Nhã ôm lấy cánh tay của lão, chuyện đến nước này thì cũng không cần che giấu nữa thôi thì cứ nói rõ hết đi.
" Anh thấy rồi đó, đây là người yêu mới của tôi, anh ấy tốt hơn anh cho tôi được nhiều thứ hơn anh, quan trọng là anh ấy được còn anh thì không được. ".
Cô ta nói rồi nhìn xuống dưới quần của Khải, Huy đứng một bên cũng há hốc mồm, anh ta vừa biết được một bí mật kinh thiên luôn rồi.
" Thì ra đây là thằng bạn trai cũ yếu sinh lý mà em nói đây à? Nhìn ngoại hình cũng đẹp đó mà tiếc quá lại không dùng được. "
Đức Huy tát lệch bên mặt còn lại của gã, dám đụng tới anh em của anh ta thì anh ta không chịu được.
" Ngậm mồm lại, ông thì tốt đẹp lắm à tuổi thì bằng ba của bọn này luôn mà ăn nói ngứa tai vậy? Muốn ăn đòn nữa không? Lôi con ả này cút đi, nếu không tao đánh hết cả hai! "
Thái độ hung hăng của Đức Huy khiến hai bọn họ rén ngang, Huy chỉ dơ nắm đấm hờ thì cả hai đã dắt nhau chạy mất.
Quay lại nhìn thằng em, Huy giật mình khi thấy cậu em khóc, chia tay người yêu thôi mà có gì mà khóc, khóc vì người yêu tốt thì không nói, còn đây còn ả đã cắm sừng mình còn nói mình yếu thì không đáng.
" Thôi! Tối nay chầu này anh bao, chia tay kẻ cắm sừng mình thì phải vui chứ sao khóc? Đi nào anh mày dắt mày đi làm quen mày cô em dễ thương. "