Chương 178: Trúng đạn
Lúc này, người của lão ta nhanh chóng tiến vào bao vây cả nơi này
Tô Khâm lên tiếng
Bảo những tên bắn tỉa đó mau chóng bỏ súng xuống đi
Bạch Dạ Phi Ưng không còn cách nào, giơ tay ra lệnh
Vào vấn đề đi, ông muốn gì. Muốn con mình được gả vào Bạch gia?
Haha, thứ mà tao muốn... là cổ phần và bất động sản mà mày có
Lão lộ rõ mưu đồ. Lập tức có 1 tên đem đến cho hắn 1 bản hợp đồng
Bên trên ghi rõ, hắn phải chuyển nhượng toàn bộ tài sản sang tên Tô Khâm
Bạch Dạ Phi Ưng cười mỉa mai
Dã tâm của ông đúng là khiến người khác mở rộng tầm mắt
Tao muốn xem thử con khốn này trong lòng mày có giá trị bao nhiêu. Nếu còn không ký tên thì lần gặp của mày với nó là ở dưới hoàng tuyền đó
Hắn lấy cây bút đưa lên. Lạc Y Y thấy vậy liền vùng vẫy, lão ta thấy vậy liền siết chặt cái cổ của cô
Bạch Dạ Phi Ưng nhìn thấy, tức giận nói
Nếu dám làm cô ấy bị thương thì ông đừng mong có được bất cứ điều gì!!!
Lão ta nghe xong có chút dè chừng, bàn tay béo mập đeo đầy nhẫn liền nới lỏng
Đùng!!!
Bàn tay béo ú xuất hiện 1 cái lỗ, lão ta đau điếng cúi thụp người xuống đất la thất thanh
Muốn ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng giết tất cả, nhưng bọn chúng đã phải đi trước 1 bước
Bạch Dạ Phi Long cùng người của mình tiến vào, trang bị đày đủ vũ khí
Em trai... lần này em nợ anh 1 khoảng lớn đó
Sẽ đem quà tạ lễ đến nhà anh sau
Lạc Y Y nhân cơ hội lập tức chạy về phía hắn
Bạch Dạ Phi Ưng lao đến ôm cô vào lòng. Nhìn thấy trên người cô chằng chịt vết thương, hắn đau xót không thôi
Cô không muốn ở lại nơi đáng sợ này, chỉ muốn rời khỏi càng sớm càng tốt. Khi cảm nhận được vòng tay lớn ấm áp của hắn, trong lòng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều
Đoàng, đoàng, đoàng!!!
Âm thanh to lớn và mùi thuốc súng lan toả nồng nặc trong không khí khiến cô giật mình
Tô Khâm cố nén đau, loạng choạng đứng dậy dồn tất cả sức lực cuối cùng vào nhữngphát súng
Lạc Y Y mở to mắt, hắn vẫn ôm lấy cô nhưng vị trí của cả 2 đảo ngược
Nhìn thấy nòng súng của lão già kia cách họ không xa, vẫn còn khói bay ra. Bàn tay của cô đặt trên vai hắn có chút run run
Cô cảm thấy đau, nhưng là do những vết thương trước đó gây ra chứ không phải súng đạn bắn vào người
Bàn ta nhỏ bé của cô giơ lên. Đồng tử hẹp lại, nhịp tim cũng như muốn ngừng đập
Chất lỏng ấm nóng màu đỏ cứ thế bao phủ đầy trên đôi tay của cô
Hắn vỗ về cái đầu nhỏ, giọng nói có chút sủng nịch cùng an tâm
Không sao đâu, anh... sẽ không để bất cứ ai tổn hại đến em... chúng ta... cùng nhau về nhà... với tiểu An...
Không... không....
Cô bất giác không thể nói thành câu hoàn chỉnh. Đầy óc trống rỗng chẳng nghĩ được gì, tai cũng bắt đầu ù rồi. Âm thanh xung quanh không nghe thấy nữa
Người đàn ông thân hình to lớn đột nhiên lại rất nặng nề. Hắn khụy xuống, gương mặt không còn chút huyết sắc
Bạch Dạ Phi Long nghe thấy tiếng súng, xoay đầu nhìn thì thấy em trai mình đang ngồi trên vũng máu. Hắn gần như phát điên hướng súng về phía lão già khốn kiếp kia bắn 1 phát chuẩn xác vào vai, lão ta ngã xuống
Mau trói lại!!!
Tô Ngọc Liên bị trói ngồi đó, miệng vẫn còn bị bịch kín. Mắt cô không nhìn rõ mọi việc, nhưng tai cô còn rất thính
Mỗi lời nói đều được cô nghe không sót. Nước mắt không ngừng tuông, nhưng cô phải cố nén lại cùng với cơn khó chịu đang quẩn quanh ngực đau âm ỉ
Nếu còn khóc, sẽ không thở được mất
Lão đại đi đến đỡ em trai mình lên, Lạc Y Y, Tô Ngọc Liên và lão già khốn kia cũng được đưa đến bệnh viện
Căn nhà hoang vốn tiêu điều nay lại càng ghê rợn, chung quanh toàn vết tích ẩu đả cùng mùi máu và thuốc súng
Bạch Dạ Phi Long ra ngoài, lệnh cho thuộc hạ đốt cháy nơi này không vết tích
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, nhấn chìm toàn bộ căn nhà
Bạch Dạ Phi Ưng được đưa vào phòng cấp cứu tiến hành phẫu thuật loại bỏ 3 viên đạn đang cắm sâu vào trong cơ thể
2 viên trên vai và 1 viên bên mạn sườn
Trong lúc tiến hành, dù đã tiêm thuốc mê. Hắn vẫn luôn miệng thều thào 2 tiếng
Y Y...
Tô Khâm lên tiếng
Bảo những tên bắn tỉa đó mau chóng bỏ súng xuống đi
Bạch Dạ Phi Ưng không còn cách nào, giơ tay ra lệnh
Vào vấn đề đi, ông muốn gì. Muốn con mình được gả vào Bạch gia?
Haha, thứ mà tao muốn... là cổ phần và bất động sản mà mày có
Lão lộ rõ mưu đồ. Lập tức có 1 tên đem đến cho hắn 1 bản hợp đồng
Bên trên ghi rõ, hắn phải chuyển nhượng toàn bộ tài sản sang tên Tô Khâm
Bạch Dạ Phi Ưng cười mỉa mai
Dã tâm của ông đúng là khiến người khác mở rộng tầm mắt
Tao muốn xem thử con khốn này trong lòng mày có giá trị bao nhiêu. Nếu còn không ký tên thì lần gặp của mày với nó là ở dưới hoàng tuyền đó
Hắn lấy cây bút đưa lên. Lạc Y Y thấy vậy liền vùng vẫy, lão ta thấy vậy liền siết chặt cái cổ của cô
Bạch Dạ Phi Ưng nhìn thấy, tức giận nói
Nếu dám làm cô ấy bị thương thì ông đừng mong có được bất cứ điều gì!!!
Lão ta nghe xong có chút dè chừng, bàn tay béo mập đeo đầy nhẫn liền nới lỏng
Đùng!!!
Bàn tay béo ú xuất hiện 1 cái lỗ, lão ta đau điếng cúi thụp người xuống đất la thất thanh
Muốn ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng giết tất cả, nhưng bọn chúng đã phải đi trước 1 bước
Bạch Dạ Phi Long cùng người của mình tiến vào, trang bị đày đủ vũ khí
Em trai... lần này em nợ anh 1 khoảng lớn đó
Sẽ đem quà tạ lễ đến nhà anh sau
Lạc Y Y nhân cơ hội lập tức chạy về phía hắn
Bạch Dạ Phi Ưng lao đến ôm cô vào lòng. Nhìn thấy trên người cô chằng chịt vết thương, hắn đau xót không thôi
Cô không muốn ở lại nơi đáng sợ này, chỉ muốn rời khỏi càng sớm càng tốt. Khi cảm nhận được vòng tay lớn ấm áp của hắn, trong lòng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều
Đoàng, đoàng, đoàng!!!
Âm thanh to lớn và mùi thuốc súng lan toả nồng nặc trong không khí khiến cô giật mình
Tô Khâm cố nén đau, loạng choạng đứng dậy dồn tất cả sức lực cuối cùng vào nhữngphát súng
Lạc Y Y mở to mắt, hắn vẫn ôm lấy cô nhưng vị trí của cả 2 đảo ngược
Nhìn thấy nòng súng của lão già kia cách họ không xa, vẫn còn khói bay ra. Bàn tay của cô đặt trên vai hắn có chút run run
Cô cảm thấy đau, nhưng là do những vết thương trước đó gây ra chứ không phải súng đạn bắn vào người
Bàn ta nhỏ bé của cô giơ lên. Đồng tử hẹp lại, nhịp tim cũng như muốn ngừng đập
Chất lỏng ấm nóng màu đỏ cứ thế bao phủ đầy trên đôi tay của cô
Hắn vỗ về cái đầu nhỏ, giọng nói có chút sủng nịch cùng an tâm
Không sao đâu, anh... sẽ không để bất cứ ai tổn hại đến em... chúng ta... cùng nhau về nhà... với tiểu An...
Không... không....
Cô bất giác không thể nói thành câu hoàn chỉnh. Đầy óc trống rỗng chẳng nghĩ được gì, tai cũng bắt đầu ù rồi. Âm thanh xung quanh không nghe thấy nữa
Người đàn ông thân hình to lớn đột nhiên lại rất nặng nề. Hắn khụy xuống, gương mặt không còn chút huyết sắc
Bạch Dạ Phi Long nghe thấy tiếng súng, xoay đầu nhìn thì thấy em trai mình đang ngồi trên vũng máu. Hắn gần như phát điên hướng súng về phía lão già khốn kiếp kia bắn 1 phát chuẩn xác vào vai, lão ta ngã xuống
Mau trói lại!!!
Tô Ngọc Liên bị trói ngồi đó, miệng vẫn còn bị bịch kín. Mắt cô không nhìn rõ mọi việc, nhưng tai cô còn rất thính
Mỗi lời nói đều được cô nghe không sót. Nước mắt không ngừng tuông, nhưng cô phải cố nén lại cùng với cơn khó chịu đang quẩn quanh ngực đau âm ỉ
Nếu còn khóc, sẽ không thở được mất
Lão đại đi đến đỡ em trai mình lên, Lạc Y Y, Tô Ngọc Liên và lão già khốn kia cũng được đưa đến bệnh viện
Căn nhà hoang vốn tiêu điều nay lại càng ghê rợn, chung quanh toàn vết tích ẩu đả cùng mùi máu và thuốc súng
Bạch Dạ Phi Long ra ngoài, lệnh cho thuộc hạ đốt cháy nơi này không vết tích
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, nhấn chìm toàn bộ căn nhà
Bạch Dạ Phi Ưng được đưa vào phòng cấp cứu tiến hành phẫu thuật loại bỏ 3 viên đạn đang cắm sâu vào trong cơ thể
2 viên trên vai và 1 viên bên mạn sườn
Trong lúc tiến hành, dù đã tiêm thuốc mê. Hắn vẫn luôn miệng thều thào 2 tiếng
Y Y...