Chương 42
Nghỉ Tết xong lại bắt đầu lao đầu vào học, học kỳ hai lớp mười hai bắt đầu phân ban.Vì để cùng lớp với Dương cô sẽ thi khối A. Nhờ ôn thi tốt nghiệp THPT, Dương và Linh được học cùng một lớp, Dương dĩ nhiên giữ riêng một bàn cho Linh, hai người học cùng một lớp việc dạy học cho Linh cũng dễ dàng hơn, mỗi bài cô không hiểu Dương sẽ dạy lại cho Linh.Quân và An lại chọn khối C, hai người họ không cùng một lớp, nhưng lại cạnh lớp, mỗi buổi chiều giải lao đều sẽ đứng ngoài hành lang nói chuyện.Ngày điền nguyện vọng, nguyện vọng một của Linh là trường đại học Quốc gia Hà Nội, nguyện vọng hai là trường đại học Hà Nội bởi vì trường này rất gần với học viện chính trị.Nguyện vọng một của Dương là học viện chính trị, nguyện vọng hai là đại học Quốc gia Hà Nội.Lớp mười hai sẽ thi cuối kỳ trước một tuần, vào đầu tháng năm nhà trường đã tổ chức thi cuối học kỳ cho lớp mười hai.Lễ trưởng thành tổ chức sau khi khối mười và mười một thi xong, mới sáng sớm học sinh khối mười hai đã dậy sớm để chuẩn bị cho buổi lễ. Hôm nay là ngoại lệ sáng sớm An đã chạy xe lên phòng Linh cùng cô trang điểm.Trên sân trường tiếng nhạc vang vọng, sân đã xếp đầy ghế và người đông đúc. Dương đang thử micro, hôm nay cậu sẽ hát lại bài “Người thầy” và dẫn lời trong lễ trưởng thành của lớp 11A1.Từ xa cậu nhìn thấy cô gái nhỏ đang bước qua dưới sân, ngây người nhìn thật lâu, hôm nay cô mặc một bộ áo dài màu trắng, cô đi đôi giày cao gót vuông ROSATA màu bạc mà cậu tặng trong ngày sinh nhật, trên đầu là một vòng hoa hồng nhỏ màu trắng, mái tóc đen dài uốn cong phía sau, trên gương mặt nhỏ được điểm nhẹ một lớp phấn.Linh cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ sân khấu, cô quay đầu lại nhìn thấy Dương liền hơi mỉm cười, hôm nay Dương mặc một bộ áo sơ mi trắng và quần tây đen, dưới chân là đôi giày sneaker màu be cô không biết là hiệu gì, trên mái tóc được vuốt ngược ra sau rất đẹp, An ở bên cạnh vỗ vai Linh, Linh mới dùng khẩu hình miệng chào Dương rồi về lớp, Dương cứ ngẩn ngơ nhìn đến khi cô đi khuất.Lễ trưởng thành mỗi lớp sẽ có một học sinh lên đọc lời dẫn, trong đó sẽ là tri ân thầy cô, Linh xuống mời thầy Bạch mắt đã đỏ hoe lên sân khấu rồi tặng một món quà cho thầy, giọng hát của Vũ lớp trưởng vang lên, cảm giác xúc động trong lòng không giấu nổi. Linh hơi ngẩng đầu nhìn cây bằng lăng lá đã chuyển màu vàng, giọt nước mắt óng ánh rơi xuống. Vậy là kết thúc những ngày tháng học sinh rồi, mong sau này sẽ không còn gì tiếc nuối.Kết thúc lễ trưởng thành mọi người kéo nhau đi chụp ảnh, sau khi chụp ảnh lớp xong lại chụp ảnh cá nhân.Dương nhờ một nhiếp ảnh gia trên sân trường chụp cho cậu và Linh một tấm ảnh, nhiếp ảnh gia rất vui lòng hướng máy ảnh về phía hai người.Dương nắm tay cô gái hai người cùng nhìn vào ống kính, một người cười rạng rỡ, còn một người hơi mỉm cười nhưng trong mắt rất dịu dàng.Tấm ảnh thứ hai Linh vẫn cười rạng rỡ, chỉ là Dương khom lưng xuống thơm nhẹ lên má cô.Những ngày tháng ôn tập vất vả để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp, mỗi tối cô đều thức đến gần sáng để học tiếng Anh, học đến mức Dương lo lắng, kết quả một ngày cô bị ngất đi vì quá mệt, Dương rất tức giận cậu lập một thời khoá biểu hợp lý cho cô học và nghỉ ngơi đúng giờ, Linh ngồi trên giường bệnh mút sữa gật đầu thật mạnh đồng ý.Mãi cũng gần đến ngày thi tốt nghiệp THPT Quốc gia. Cuối tháng sáu mùa hè nóng oi bức, sân trường tiếng ve kêu vang.Các sĩ tử được bố mẹ đưa đi thi, Linh nhìn chị gái Dương đang dặn dò ân cần trước mặt.- Hai em bình tĩnh thi nhớ chưa? Đã mang bút bi bút chì đủ chưa?Linh gật đầu cong mắt.- Dạ, đủ rồi.Chị Khánh gật đầu, Linh và Dương cùng nhau vào cổng trường đi đến trước phòng thi.Hai ngày thi khắc nghiệt diễn ra cuối cùng cũng kết thúc. Bước ra cổng thi các anh chị tình nguyện viên đứng dọc trước cổng, thở phào nhẹ nhõm lại có chút không nỡ.Quý lớp còn lại khá nhiều, giáo viên chủ nhiệm giao lại cho học sinh để chúng tự đi liên hoan. Buổi chiều tối mọi người đã thảo luận xong họ kéo nhau xuống sân vận động để liên hoan.Đến gần khuya Dương xuống đón Linh về, Linh cảm nhận được mùi cồn trên người cậu, lớp cậu cũng đi liên hoan nhưng là quán nhậu.Dương chưa muốn về cậu nắm tay cô cùng nhau đi dạo trên bờ sông một lát, thấy cô mỏi cậu cởi giày sneaker Louis Vuitton của mình ra ngồi lên rồi vỗ lên đùi mình.Linh nhìn một chút rồi đỏ mặt ngồi lên. Dương chôn mặt lên cổ cô hạ giọng hỏi.- Ngày mai em về nhà rồi à?- Vâng.Dương ôm chặt eo cô, cậu đưa tay sờ vào túi quần chạm đến chiếc hộp nhung nhỏ rồi lại buông ra.Bây giờ cô mặc bộ váy trắng thắt eo, dài đến đầu gối, chính là món quà thứ hai cậu tặng cho cô vào ngày sinh nhật.Dương hôn lên cổ của cô gái, cô nhột co người lại.Dương lại hôn lên một cái chôn mặt ở cổ cô một lúc lâu, cậu đưa mặt ra nheo mắt nhìn vết đỏ trên cổ của cô nàng, cậu nhìn thẳng mắt cô nói.- Vết này là đánh dấu, em là của anh nhớ chưa?Linh đỏ mặt gật đầu, Dương phì cười thoả mãn hôn lên mặt cô, bây giờ cô tẩy trang rồi, cậu đưa tay lên vuốt ve, không hiểu sao trong lòng lại lo lắng.Cậu vén sợi tóc mai của cô ra sau tai, Linh thấy mắt cậu rất dịu dàng, trong mắt như có gì đấy buồn bã. Linh vòng tay lên cổ cậu nói.- Hai tháng nữa có giấy báo nhập học em sẽ xuống tìm anh.Dương gật đầu, hôn lên môi cô. Linh cảm nhận được trong người cậu hình như đang rất nóng, cô giật mình định đứng dậy, nhưng Dương lại kéo tay cô giữ chặt.- Để anh hôn em một chút, anh sẽ không làm gì đâu.- Nhưng anh rất nóng, anh bị ốm à? trán còn có mồ hôi.Dương nheo mắt bật cười.- Đúng là bé của anh còn nhỏ quá.Cậu nói rồi hôn loạn khắp mặt cô. Trong người có phản ứng rồi, Dương bực bội ôm chặt cô trong lòng, thật lâu mới bình tĩnh lại được.Dương cau mày nói.- Khi nào có điểm thi đại học anh sẽ thông báo cho em, em xuống nhập học anh sẽ tặng em một món quà, lúc đấy không được từ chối.Linh gật đầu đồng ý, Dương mỉm cười ngẩng đầu ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.