Chương 11: Tình địch
Mấy hôm sau hai người được mời đi dự một bữa tiệc, vẫn là không khí như bữa tiệc chào mừng lễ quốc khánh trước kia Little từng tham gia, toàn là những người có máu mặt và xa lạ. Little không nghĩ mình sẽ đến những nơi như thế, nhưng vì là đi cùng ngài Phó - và hiện tại là chồng cô nên cô cảm thấy ổn hơn nhiều. Hơn nữa, đây cũng coi như là lần ra mắt của cặp đôi mới này, cũng là lần đầu tiên ngài Phó đường đường chính chính xuất hiện cùng vợ của mình, ngài không còn một mình cô đơn lẻ loi nữa.
Họ bước vào bữa tiệc, chào hỏi mọi người một chút, ai cũng chúc mừng cặp vợ chồng mời cưới này. Những người khác Little không chú ý lắm, nhưng khi gặp một người phụ nữ này, trực giác nhạy cảm của một người phụ nữ mách bảo Little rằng giữa ngài Phó và người phụ nữ này có gì đó.
Little thấy ngài Phó khi gặp người phụ nữ này có chút gượng gạo, mặc dù ngài cố tỏ ra bình thường nhưng Little có thể nhìn thấy qua ánh mắt người phụ nữ này nhìn ngài Phó hơn nữa ngài lại cứ muốn nhanh nhanh chóng chóng kéo Little rời khỏi người phụ nữ này trong khi Little muốn nán lại nói chuyện một chút. Điều này làm Little cảm thấy rất nghi ngờ. Có chồng vừa đẹp vừa giỏi là cảm giác thế đấy. Cảm giác xung quanh anh ấy lúc nào cũng có mấy cái vệ tinh lúc nào cũng trực chờ để bắt chồng mình đi. Không được, Little không bao giờ chấp nhận chuyện đó.
Chờ lúc ngài Phó không để ý, Little chạy tới chỗ người phụ nữ kia hỏi chuyện. Đây là người phụ nữ trung niên, tuổi tác dường như ngang ngửa ngài Phó, tuy nhiên vẻ bề ngoài lại rất trẻ trung quý phái cùng quyến rũ. Đứng trước người phụ nữ này, Little cảm thấy có chút lép vế, chính là cô lại nghĩ tình địch thì sao, coi như cô ấy gặp ngài Phó trước mình thì đã sao, không phải hiện tại người đứng cạnh ngài Phó là mình sao. Nghĩ như vậy, cô tự tin hơn mà đến trước mặt người phụ nữ.
"Chào chị, vừa nãy đi vội chưa kịp chào hỏi chị đàng hoàng, thật thất lễ."
"Không sao, đừng để bụng." Người phụ nữ trả lời, mắt thâm trầm mà nhìn Little như muốn đánh giá người phụ nữ trước mắt xem có điểm gì hơn mình không vậy.
Little bị nhìn vậy cảm thấy có chút khó chịu, tuy nhiên cô vẫn nở một nụ cười tươi nhưng không mất lễ phép mà hỏi người phụ nữ: "Không biết chị và chồng tôi có quan hệ gì, có vẻ hai người từng rất thân thiết trước đây."
"Chuyện này cô nên đi hỏi chồng cô mới phải." Nói xong liền cong cong một chút khóe miệng rồi rời đi để Little đứng đó không hiểu gì.
Tiệc tan, hai người cùng trở về nhà. Sau khi nói chuyện cùng người phụ nữ đó xong, lúc sau Little không nói với ngài Phó câu nào mà cứ im lặng như đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó.
Vào đến trong nhà ngài Phó mới hỏi Little: "Em sao vậy, không khỏe chỗ nào sao?"
Little không trả lời mà nhìn ngài Phó thật sâu như muốn nhìn thấu tâm tư ngài Phó vậy.
"Sao thế, mặt anh dính gì sao?" Ngài Phó có chút chột dạ, ngài biết Little là từ khi cùng mình gặp người phụ nữ kia mới trở nên lạ lùng như thế, chẳng lẽ do ngài phản ứng thái quá khiến Little suy nghĩ lung tung sao, như thế thì không được, không thể Little cảm thấy thiếu cảm giác an toàn khi ở cạnh mình được.
"Về chuyện của cô ấy.."
Little chưa nghe ngài Phó nói hết đã vồ vập hôn ngài Phó, cô hôn thật sâu, sau đó đẩy ngài Phó xuống giường, vừa hôn vừa cởi quần áo.
Ngài Phó hành động như vậy cảm thấy rất khó chịu, ngài lật lại người, đè Little ở dưới thân, tay giữ chặt tay cô.
"Dừng lại, em có biết em đang làm gì không?"
"Vì người phụ nữ đó nên anh mới không chạm vào em đúng không?"
Little nói, đôi mắt ngấn lệ nhìn ngài Phó. Cô không dám nghĩ như vậy, cô thực sự không muốn ngài Phó của cô nghĩ đến người phụ nữ nào khác ngoài cô, cô thực sự rất yêu ngài Phó nhưng cô cũng không thể chấp nhận sự phản bội, nếu ngài Phó thực sự làm chuyện có lỗi với cô thì cô thực sự không biết phải làm thế nào nữa. Cô thực sự cảm thấy rất bất lực. Trước khi gặp người phụ nữ kia, Little đã nghĩ rằng vì ngài Phó e thẹn nên không chạm vào cô, nhưng khi bị người phụ nữ kia áp đảo, cô cảm thấy rất bất an, người phụ nữ trưởng thành quyến rũ như thế làm sao người đàn ông không mê đắm cho được. Little thực sự cảm thấy rất ủy khuất.
Ngài Phó tròn mắt kinh ngạc, thì ra Little nghĩ rằng mình lưu luyến người phụ nữ khác nên mới không chạm đến cô sao.
"Không phải. Anh với cô ấy không có gì cả, anh và cô ấy từng là bạn rất thân, cô ấy từng tỏ tình với anh nhưng anh chỉ coi cô ấy là bạn nên đã từ chối, anh cảm thấy ngại khi gặp cô ấy vì dù sao bọn anh đã từng rất thân, cô ấy đã giúp anh rất nhiều, anh không muốn làm tổn thương cô ấy cũng không muốn khiến em nghĩ nhiều. Còn chuyện kia.."
Ngài Phó dừng lại một chút, nhìn đôi mắt ngấn lệ của Little, đưa tay lau nước mắt cho cô, cúi xuống hôn lên môi Little một chút, "Anh rất yêu em, anh rất muốn cùng em làm những chuyện mà những cặp vợ chồng thường làm, nhưng anh sợ rằng em khó có thể tiếp nhận, vì thế.."
Little vòng tay ôm lấy cổ ngài Phó, "Anh làm sao biết rằng em không muốn chứ?" Nói xong rướn người lên hôn ngài Phó.
Họ trải qua một đêm mặn nồng.
Họ bước vào bữa tiệc, chào hỏi mọi người một chút, ai cũng chúc mừng cặp vợ chồng mời cưới này. Những người khác Little không chú ý lắm, nhưng khi gặp một người phụ nữ này, trực giác nhạy cảm của một người phụ nữ mách bảo Little rằng giữa ngài Phó và người phụ nữ này có gì đó.
Little thấy ngài Phó khi gặp người phụ nữ này có chút gượng gạo, mặc dù ngài cố tỏ ra bình thường nhưng Little có thể nhìn thấy qua ánh mắt người phụ nữ này nhìn ngài Phó hơn nữa ngài lại cứ muốn nhanh nhanh chóng chóng kéo Little rời khỏi người phụ nữ này trong khi Little muốn nán lại nói chuyện một chút. Điều này làm Little cảm thấy rất nghi ngờ. Có chồng vừa đẹp vừa giỏi là cảm giác thế đấy. Cảm giác xung quanh anh ấy lúc nào cũng có mấy cái vệ tinh lúc nào cũng trực chờ để bắt chồng mình đi. Không được, Little không bao giờ chấp nhận chuyện đó.
Chờ lúc ngài Phó không để ý, Little chạy tới chỗ người phụ nữ kia hỏi chuyện. Đây là người phụ nữ trung niên, tuổi tác dường như ngang ngửa ngài Phó, tuy nhiên vẻ bề ngoài lại rất trẻ trung quý phái cùng quyến rũ. Đứng trước người phụ nữ này, Little cảm thấy có chút lép vế, chính là cô lại nghĩ tình địch thì sao, coi như cô ấy gặp ngài Phó trước mình thì đã sao, không phải hiện tại người đứng cạnh ngài Phó là mình sao. Nghĩ như vậy, cô tự tin hơn mà đến trước mặt người phụ nữ.
"Chào chị, vừa nãy đi vội chưa kịp chào hỏi chị đàng hoàng, thật thất lễ."
"Không sao, đừng để bụng." Người phụ nữ trả lời, mắt thâm trầm mà nhìn Little như muốn đánh giá người phụ nữ trước mắt xem có điểm gì hơn mình không vậy.
Little bị nhìn vậy cảm thấy có chút khó chịu, tuy nhiên cô vẫn nở một nụ cười tươi nhưng không mất lễ phép mà hỏi người phụ nữ: "Không biết chị và chồng tôi có quan hệ gì, có vẻ hai người từng rất thân thiết trước đây."
"Chuyện này cô nên đi hỏi chồng cô mới phải." Nói xong liền cong cong một chút khóe miệng rồi rời đi để Little đứng đó không hiểu gì.
Tiệc tan, hai người cùng trở về nhà. Sau khi nói chuyện cùng người phụ nữ đó xong, lúc sau Little không nói với ngài Phó câu nào mà cứ im lặng như đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó.
Vào đến trong nhà ngài Phó mới hỏi Little: "Em sao vậy, không khỏe chỗ nào sao?"
Little không trả lời mà nhìn ngài Phó thật sâu như muốn nhìn thấu tâm tư ngài Phó vậy.
"Sao thế, mặt anh dính gì sao?" Ngài Phó có chút chột dạ, ngài biết Little là từ khi cùng mình gặp người phụ nữ kia mới trở nên lạ lùng như thế, chẳng lẽ do ngài phản ứng thái quá khiến Little suy nghĩ lung tung sao, như thế thì không được, không thể Little cảm thấy thiếu cảm giác an toàn khi ở cạnh mình được.
"Về chuyện của cô ấy.."
Little chưa nghe ngài Phó nói hết đã vồ vập hôn ngài Phó, cô hôn thật sâu, sau đó đẩy ngài Phó xuống giường, vừa hôn vừa cởi quần áo.
Ngài Phó hành động như vậy cảm thấy rất khó chịu, ngài lật lại người, đè Little ở dưới thân, tay giữ chặt tay cô.
"Dừng lại, em có biết em đang làm gì không?"
"Vì người phụ nữ đó nên anh mới không chạm vào em đúng không?"
Little nói, đôi mắt ngấn lệ nhìn ngài Phó. Cô không dám nghĩ như vậy, cô thực sự không muốn ngài Phó của cô nghĩ đến người phụ nữ nào khác ngoài cô, cô thực sự rất yêu ngài Phó nhưng cô cũng không thể chấp nhận sự phản bội, nếu ngài Phó thực sự làm chuyện có lỗi với cô thì cô thực sự không biết phải làm thế nào nữa. Cô thực sự cảm thấy rất bất lực. Trước khi gặp người phụ nữ kia, Little đã nghĩ rằng vì ngài Phó e thẹn nên không chạm vào cô, nhưng khi bị người phụ nữ kia áp đảo, cô cảm thấy rất bất an, người phụ nữ trưởng thành quyến rũ như thế làm sao người đàn ông không mê đắm cho được. Little thực sự cảm thấy rất ủy khuất.
Ngài Phó tròn mắt kinh ngạc, thì ra Little nghĩ rằng mình lưu luyến người phụ nữ khác nên mới không chạm đến cô sao.
"Không phải. Anh với cô ấy không có gì cả, anh và cô ấy từng là bạn rất thân, cô ấy từng tỏ tình với anh nhưng anh chỉ coi cô ấy là bạn nên đã từ chối, anh cảm thấy ngại khi gặp cô ấy vì dù sao bọn anh đã từng rất thân, cô ấy đã giúp anh rất nhiều, anh không muốn làm tổn thương cô ấy cũng không muốn khiến em nghĩ nhiều. Còn chuyện kia.."
Ngài Phó dừng lại một chút, nhìn đôi mắt ngấn lệ của Little, đưa tay lau nước mắt cho cô, cúi xuống hôn lên môi Little một chút, "Anh rất yêu em, anh rất muốn cùng em làm những chuyện mà những cặp vợ chồng thường làm, nhưng anh sợ rằng em khó có thể tiếp nhận, vì thế.."
Little vòng tay ôm lấy cổ ngài Phó, "Anh làm sao biết rằng em không muốn chứ?" Nói xong rướn người lên hôn ngài Phó.
Họ trải qua một đêm mặn nồng.