Chương : 2
Với bất cứ ai khi lỡ yêu một người thì đôi khi đều phải trải qua cảm giác thất tình. Thất tình dường như là một phần của cuộc sống. . . . . .
"Uống ....uố...ng cạn đi ! ! !" Ở một không gian của hộp đêm cao cấp , có một cô gái tựa hồ mới mười sáu tuổi , tay cầm ly rượu , ngoài miệng la hét ‘um sùm’ , hướng về mọi người nói cười nâng cốc .
Người bạn học nhìn cô phấn khích , gương mặt không vui lắc đầu bỏ ngỏ , ra vẻ khoe khoang hỏi . "Hiểu Dao , cậu thấy chỗ này thế nào ?!"
Ngô Hiểu Dao búng búng ngón tay cái , khóe miệng nhếch mép , hài lòng gật đầu . "Không tồi , không tồi !"
"Ha ha !" Cô say xỉn cười đến ngây ngô ,rồi nhẹ híp mắt , quan sát hai chàng "trai bao" bên cạnh . "Haiz !" . Sau đó nặng nề giọng điệu thở dài , có lẽ Bích Nghi đã 'nhầm lẫn' tiêu chí chọn lựa đàn ông của mình rồi .
"Sao vậy , Hiểu Dao ?!"
Biểu hiện không mấy hài lòng hiện rõ trên mặt của Ngô Hiểu Dao . "Thật chán quá , Bích Nghi , cậu đúng là không có mắt nhìn người , hai anh này có gì thu hút ?!"
Lại nói , hai vị "trai bao" này trước giờ đều xếp đầu bảng ở hộp đêm , nếu không phải vì nể mặt mẹ của La Bích Nghi , bọn họ tuyệt đối không tiếp cô khách điên này . "Bích Nghi , bởi vì mẹ em từng là khách quen cũ của bọn anh , không thì đừng hòng bọn anh hầu rượu . Em xem , đã vậy cô ấy còn không ngừng oán trách vẻ đẹp trai của bọn anh ?!"
Hai người đàn ông bất mãn nói ra nỗi hận trong lòng , La Bích Nghi chỉ biết cười cười xấu hổ , nhỏ nhẹ thì thầm . "Thôi nào , hai anh đừng có nóng giận , chẳng qua vì bạn trai cũ của cô ấy quá đẹp trai , đáng tiếc bắt cá hai tay . Coi như hai anh nể mặt em , đừng chấp nhất cô ấy !"
Sau khi ân cần giải thích , cô xoay người căm hận chu mỏ trút giận cô gái bên cạnh . "Hiểu Dao , tớ vì cậu mà trộm thẻ VIP của mẹ , dẫn cậu đến đây giải sầu , không ngờ cậu còn oán trách ngược lại ?! Hừ"
Ngô Hiểu Dao bây giờ đang ở trạng thái lâng lâng , người ngợm say đến bí tỉ , đâu còn bận tâm đến La Bích Nghi !
Nhất thời phát giác được sai lầm của mình , cô vội vàng đứng lên , hướng về phía bạn thân cúi đầu . "Bích Nghi , tớ thật có lỗi !"
Nói xong , cô ngu dại mỉm cười , đang định chuẩn bị ngồi xuống . . . . . .
Đúng lúc thấy một người đàn ông từ trong phòng vip đi ra , theo sau là những người có thân hình cường tráng , người dẫn đầu kia không ngừng cuốn hút tầm mắt cô
"Quá . . . . . . Quá đẹp trai . . . . ." Say mê khen ngợi , cô hít một hơi sâu , lớn tiếng quát . "Cái anh đang đi phía trước , lập tức dừng lại cho tôi !"
"Uống ....uố...ng cạn đi ! ! !" Ở một không gian của hộp đêm cao cấp , có một cô gái tựa hồ mới mười sáu tuổi , tay cầm ly rượu , ngoài miệng la hét ‘um sùm’ , hướng về mọi người nói cười nâng cốc .
Người bạn học nhìn cô phấn khích , gương mặt không vui lắc đầu bỏ ngỏ , ra vẻ khoe khoang hỏi . "Hiểu Dao , cậu thấy chỗ này thế nào ?!"
Ngô Hiểu Dao búng búng ngón tay cái , khóe miệng nhếch mép , hài lòng gật đầu . "Không tồi , không tồi !"
"Ha ha !" Cô say xỉn cười đến ngây ngô ,rồi nhẹ híp mắt , quan sát hai chàng "trai bao" bên cạnh . "Haiz !" . Sau đó nặng nề giọng điệu thở dài , có lẽ Bích Nghi đã 'nhầm lẫn' tiêu chí chọn lựa đàn ông của mình rồi .
"Sao vậy , Hiểu Dao ?!"
Biểu hiện không mấy hài lòng hiện rõ trên mặt của Ngô Hiểu Dao . "Thật chán quá , Bích Nghi , cậu đúng là không có mắt nhìn người , hai anh này có gì thu hút ?!"
Lại nói , hai vị "trai bao" này trước giờ đều xếp đầu bảng ở hộp đêm , nếu không phải vì nể mặt mẹ của La Bích Nghi , bọn họ tuyệt đối không tiếp cô khách điên này . "Bích Nghi , bởi vì mẹ em từng là khách quen cũ của bọn anh , không thì đừng hòng bọn anh hầu rượu . Em xem , đã vậy cô ấy còn không ngừng oán trách vẻ đẹp trai của bọn anh ?!"
Hai người đàn ông bất mãn nói ra nỗi hận trong lòng , La Bích Nghi chỉ biết cười cười xấu hổ , nhỏ nhẹ thì thầm . "Thôi nào , hai anh đừng có nóng giận , chẳng qua vì bạn trai cũ của cô ấy quá đẹp trai , đáng tiếc bắt cá hai tay . Coi như hai anh nể mặt em , đừng chấp nhất cô ấy !"
Sau khi ân cần giải thích , cô xoay người căm hận chu mỏ trút giận cô gái bên cạnh . "Hiểu Dao , tớ vì cậu mà trộm thẻ VIP của mẹ , dẫn cậu đến đây giải sầu , không ngờ cậu còn oán trách ngược lại ?! Hừ"
Ngô Hiểu Dao bây giờ đang ở trạng thái lâng lâng , người ngợm say đến bí tỉ , đâu còn bận tâm đến La Bích Nghi !
Nhất thời phát giác được sai lầm của mình , cô vội vàng đứng lên , hướng về phía bạn thân cúi đầu . "Bích Nghi , tớ thật có lỗi !"
Nói xong , cô ngu dại mỉm cười , đang định chuẩn bị ngồi xuống . . . . . .
Đúng lúc thấy một người đàn ông từ trong phòng vip đi ra , theo sau là những người có thân hình cường tráng , người dẫn đầu kia không ngừng cuốn hút tầm mắt cô
"Quá . . . . . . Quá đẹp trai . . . . ." Say mê khen ngợi , cô hít một hơi sâu , lớn tiếng quát . "Cái anh đang đi phía trước , lập tức dừng lại cho tôi !"