Chương 3
Hai ngày trôi qua, Vũ Bình không có lịch học nên cứ nằm lì ở trong phòng đọc sách, thi thoảng thì lướt facebook xem tin tức.
Những ngày được nghỉ đối với cậu thật sự rất nhàm chán, gia đình Vũ Bình từ xưa làm kinh doanh nên thời gian bố mẹ cậu ở nhà là rất ít. Vũ Bình cũng không thân với bố mẹ, nếu ở ngoài cậu nói chuyện được mười câu thì về nhà chỉ nói đúng một câu rồi bỏ về phòng.
Điều đó đã tiếp diễn khi cuối năm lớp 12 cậu đi học về bị người khác tông rồi bỏ chạy, trở về nhà mới cái xe bị hư hỏng, cả người cậu chảy máu. Những tưởng sẽ nhận được sự quan tâm từ bố cậu, thế mà ông ấy chỉ để ý đến cái xe mà trách mắng cậu thậm tệ. Giây phút đó cậu đã từng nghĩ đến việc tự tử nhưng mẹ ngăn cản lại. Kể từ đó mối quan hệ giữa bố và cậu cũng không được như trước. Cậu trở nên xa cách và không nói chuyện với ông ấy.
Trong đầu cậu bây giờ chỉ còn là hình bóng tươi cười của Tường Linh. Vừa cầm điện thoại lên là cậu liền vào facebook kiểm tra xem chị có hoạt động gì mới hay không nhưng bài đăng mới nhất là vào tháng trước. Thoáng qua trong đầu cậu còn tưởng chị cũng khép kín như mình.
*Ting*
[Nguyệt Vân]: *Nguyệt Vân đã gửi một ảnh*
Cậu bấm vào trong tin nhắn nhóm, Nguyệt Vân gửi một tấm ảnh chụp màn hình bài đăng mới nhất của Tường Linh, chị mặc một chiếc đầm đỏ ôm sát cơ thể lộ ra đường cong hấp dẫn, trên tay còn cầm một bó hoa với dòng trạng thái: "I love you every universe".
Rõ ràng cậu vừa mới từ trang cá nhân của chị, Vũ Bình vào lại một lần nữa để kiểm tra vẫn không thấy, cậu biết chắc chị đã chế độ bạn bè. Vũ Bình đắn đo một lúc rồi quyết định gửi lời mời kết bạn cho chị, vài giây sau thông báo hiện lên Tường Linh đã chấp nhận khiến cậu ngồi bật dậy nhìn chăm chú kiểm tra.
Tim cậu bỗng nhiên đập từng hồi liên tục, Vũ Bình ôm lòng ngực hít thở lấy lại sự bình tĩnh. Cậu lướt xuống và thấy thêm nhiều bài đăng khác của chị, cậu thả tim bài đăng vừa rồi xong vào lại tin nhắn nhóm vì Nguyệt Vân vừa nhắc tên cậu.
[Nguyệt Vân]: *Nguyệt Vân đã gửi một ảnh*
Là tấm ảnh chụp màn hình Vũ Bình vừa thả tim bài đăng của chị.
[Nguyệt Vân]: Ủa bảo không quan tâm mà sao thả tim nhanh vậy? *Tag Vũ Bình*
Vũ Bình cau mài lại, bàn tay nắm thành hình quả đấm. Cậu muốn chửi Nguyệt Vân một trận cho hả dạ vì quá để tâm vào chuyện của cậu.
[Hải Minh]: Bị hack nick hả Bình?
[Nguyệt Vân]: Chắc vậy rồi haha. Bình thường bạn bè đăng bài chưa bao giờ thấy nó nhấn like hay vào xem story gì cả. Thế mà...
[Hải Minh]: Này có phải phân biệt đối xử không vậy???
[Vũ Bình]: Lắm chuyện.
Cậu bỏ điện thoại xuống đi qua bàn học mở quyển sách ra đọc.
Ngày hôm sau, Vũ Bình tranh thủ trước khi đi học sớm ghé qua Bougie Coffee để mua cafe, chủ yếu là qua gặp Thiên Di. Tối qua cậu đã hỏi lịch làm của Di nên mới chắc chắn chạy qua quán.
"Tự dưng nay quan tâm tao vậy mày?" - Thiên Di vừa pha chế vừa nói vọng ra phía quầy nơi cậu đang đứng.
"Bạn bè quan tâm nhau một chút thôi, mà cũng có một số chuyện cần hỏi" - Cậu ấp úng nói chuyện, Thiên Di là bạn thân từ nhỏ của Vũ Bình nên cậu mới có thể thoải mái chia sẻ tâm sự của bản mình.
Nghe tới việc đứa bạn ít nói của mình có chuyện cần hỏi làm Thiên Di thích thú chạy ra đứng trước mặt cậu, trên tay còn cầm lý cafe chưa bỏ đá. - "Chuyện gì?"
Vũ Bình thở dài, đi lại bàn gần quầy ngồi xuống. Cậu nhận ra trong lòng mình đã có chút kì lạ kể từ khi gặp chị. Phủ nhận việc có cảm tình với Tường Linh, cậu muốn tìm hiểu về chị ta.
Thấy đứa bạn cứ ngồi đó không nói gì, Thiên Di bỏ ly cafe đang pha dở lên kệ, đi lại ngồi đối diện cậu. Hiếm khi Thiên Di thấy bạn mình trong tình trạng khó hiểu này, cậu ta còn lo lắng bạn mình đang buồn phiền chuyện gia đình. - "Ba mày lại mắng mày hả?"
"Không" - Vũ Bình lắc lắc đầu nhìn thẳng vào mắt Thiên Di.
"Vậy chuyện gì mà phiền não vậy?" - Thiên Di cố hỏi thêm.
"Quán mày có một chị nhân viên học khoa ngôn ngữ trường mình đúng không?" - Vũ Bình nói ra nhưng sợ Thiên Di hiểu lầm nên cố nói thêm vào - "Tao có bài tập tiếng anh cần làm nên hỏi thử."
Thiên Di thở ra nhẹ nhõm, ban nãy cậu ấy còn tưởng chuyện gì to tát. - "Có, chị Tường Linh á. Chị ấy học ngôn ngữ Anh."
Vừa nói xong Thiên Di lại cảm thấy có gì đó không đúng liền hỏi lại - "Ủa mà sao mày biết quán có chị học khoa ngôn ngữ?". Thiên Di nheo mắt nhìn cậu như đang nghĩ ngợi một điều gì đó. Vũ Bình lấy cớ sắp vào học hối thúc Thiên Di mau pha cafe nhanh nhanh.
Thanh toán tiền xong bước ra tới cửa thì cậu chạm mặt Tường Linh, nhưng chị chỉ gật đầu cười một cái rồi vội vàng lướt qua. Mùi hương từ chị cũng lướt ngang vươn lại trên mũi cậu. Một mùi thơm ngọt ngào từ một hãng nước hoa cậu từng xài. Vũ Bình quay đầu lại nhìn bóng lưng chị đang cười nói với Thiên Di khiến cậu có chút khó chịu.
Lên đến lớp đặt ly cafe lên bàn, Nguyệt Vân chạy tới ngồi cạnh nhìn ly cafe cười cười. Biết cậu ta đang nghĩ đây chắc là do chị làm nên cậu giải thích - "Hôm nay Thiên Di làm nên tôi tới mua ủng hộ."
"Mày có tật giật mình hả? Nghe chị Linh bảo hôm nay chị làm ca trưa mà?" - Nguyệt Vân cười gian nhìn qua Bạch Lam.
Vũ Bình lườm lấy Nguyệt Vân như muốn ăn tươi nuốt sống. Cậu không nói, Bình Nguyên liền hiểu ý hỏi thay cậu. Hóa ra Nguyệt Vân hay thả haha mấy story chị đăng trên facebook, Tường Linh cũng thân thiện trả lời lại một cách vui vẻ bày tỏ sự thắc mắc về việc tương tác tốt của Nguyệt Vân. Được cớ cậu ta lại nhắn tin chọc ghẹo chị vài lần rồi hỏi luôn lịch làm của chị.
Vũ Bình ngồi cạnh không nhìn tới nhưng vẫn rất chăm chú lắng nghe. Nhờ vậy cậu lại biết chi tiết lịch làm của Tường Linh, chị học năm tư nên môn học cũng khá ít, thời gian còn lại chủ yếu là để làm báo cáo tốt nghiệp. Chị sẽ làm vào trưa thứ hai, tư, sáu và hầu hết các buổi tối. Thế mà nhóm cậu tới quán lại không phát hiện ra.
Biết được tối nay chị vẫn có ca lịch, học xong 2 tiết buổi tối, cậu viện cớ bận không đi ăn cùng nhóm bạn mà chạy đến quán một mình. Bước vào đã thấy Tường Linh đang cười vui vẻ chờ khách gọi nước. Chị thấy Vũ Bình đang đi từ từ vào quán liền nở nụ cười tươi hơn, gật đầu chào cậu, Vũ Bình cũng chào lại rồi đứng chờ tới lượt.
Khách trước vừa xong thì cậu đi lại gần quầy, chị ngó nghiêng nhìn gì đó rồi quay lại hỏi cậu - "Hôm nay không có mấy bạn đi cùng hả? Em uống gì?"
Vũ Bình lắc đầu ngụ ý không có ai đi cùng, cậu giả vờ đứng nhìn xem chiếc menu trước mặt. Thấy cậu vẫn chưa chọn được món, chị liền nói - "Hôm nay quán có món nước mới em có muốn dùng thử không?"
"Nước gì ạ?" - Vũ Bình miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào cái menu, cậu không dám nhìn thẳng vào chị.
"Nước ép thơm ý, ngon lắm" - Giọng chị trong trẻo pha chút ngọt ngào nhìn cậu chăm chú chờ quyết định, cậu vừa gật đầu thì chị bấm chọn nước trên máy rồi đưa hóa đơn xong quay mặt vào trong pha chế.
Những ngày được nghỉ đối với cậu thật sự rất nhàm chán, gia đình Vũ Bình từ xưa làm kinh doanh nên thời gian bố mẹ cậu ở nhà là rất ít. Vũ Bình cũng không thân với bố mẹ, nếu ở ngoài cậu nói chuyện được mười câu thì về nhà chỉ nói đúng một câu rồi bỏ về phòng.
Điều đó đã tiếp diễn khi cuối năm lớp 12 cậu đi học về bị người khác tông rồi bỏ chạy, trở về nhà mới cái xe bị hư hỏng, cả người cậu chảy máu. Những tưởng sẽ nhận được sự quan tâm từ bố cậu, thế mà ông ấy chỉ để ý đến cái xe mà trách mắng cậu thậm tệ. Giây phút đó cậu đã từng nghĩ đến việc tự tử nhưng mẹ ngăn cản lại. Kể từ đó mối quan hệ giữa bố và cậu cũng không được như trước. Cậu trở nên xa cách và không nói chuyện với ông ấy.
Trong đầu cậu bây giờ chỉ còn là hình bóng tươi cười của Tường Linh. Vừa cầm điện thoại lên là cậu liền vào facebook kiểm tra xem chị có hoạt động gì mới hay không nhưng bài đăng mới nhất là vào tháng trước. Thoáng qua trong đầu cậu còn tưởng chị cũng khép kín như mình.
*Ting*
[Nguyệt Vân]: *Nguyệt Vân đã gửi một ảnh*
Cậu bấm vào trong tin nhắn nhóm, Nguyệt Vân gửi một tấm ảnh chụp màn hình bài đăng mới nhất của Tường Linh, chị mặc một chiếc đầm đỏ ôm sát cơ thể lộ ra đường cong hấp dẫn, trên tay còn cầm một bó hoa với dòng trạng thái: "I love you every universe".
Rõ ràng cậu vừa mới từ trang cá nhân của chị, Vũ Bình vào lại một lần nữa để kiểm tra vẫn không thấy, cậu biết chắc chị đã chế độ bạn bè. Vũ Bình đắn đo một lúc rồi quyết định gửi lời mời kết bạn cho chị, vài giây sau thông báo hiện lên Tường Linh đã chấp nhận khiến cậu ngồi bật dậy nhìn chăm chú kiểm tra.
Tim cậu bỗng nhiên đập từng hồi liên tục, Vũ Bình ôm lòng ngực hít thở lấy lại sự bình tĩnh. Cậu lướt xuống và thấy thêm nhiều bài đăng khác của chị, cậu thả tim bài đăng vừa rồi xong vào lại tin nhắn nhóm vì Nguyệt Vân vừa nhắc tên cậu.
[Nguyệt Vân]: *Nguyệt Vân đã gửi một ảnh*
Là tấm ảnh chụp màn hình Vũ Bình vừa thả tim bài đăng của chị.
[Nguyệt Vân]: Ủa bảo không quan tâm mà sao thả tim nhanh vậy? *Tag Vũ Bình*
Vũ Bình cau mài lại, bàn tay nắm thành hình quả đấm. Cậu muốn chửi Nguyệt Vân một trận cho hả dạ vì quá để tâm vào chuyện của cậu.
[Hải Minh]: Bị hack nick hả Bình?
[Nguyệt Vân]: Chắc vậy rồi haha. Bình thường bạn bè đăng bài chưa bao giờ thấy nó nhấn like hay vào xem story gì cả. Thế mà...
[Hải Minh]: Này có phải phân biệt đối xử không vậy???
[Vũ Bình]: Lắm chuyện.
Cậu bỏ điện thoại xuống đi qua bàn học mở quyển sách ra đọc.
Ngày hôm sau, Vũ Bình tranh thủ trước khi đi học sớm ghé qua Bougie Coffee để mua cafe, chủ yếu là qua gặp Thiên Di. Tối qua cậu đã hỏi lịch làm của Di nên mới chắc chắn chạy qua quán.
"Tự dưng nay quan tâm tao vậy mày?" - Thiên Di vừa pha chế vừa nói vọng ra phía quầy nơi cậu đang đứng.
"Bạn bè quan tâm nhau một chút thôi, mà cũng có một số chuyện cần hỏi" - Cậu ấp úng nói chuyện, Thiên Di là bạn thân từ nhỏ của Vũ Bình nên cậu mới có thể thoải mái chia sẻ tâm sự của bản mình.
Nghe tới việc đứa bạn ít nói của mình có chuyện cần hỏi làm Thiên Di thích thú chạy ra đứng trước mặt cậu, trên tay còn cầm lý cafe chưa bỏ đá. - "Chuyện gì?"
Vũ Bình thở dài, đi lại bàn gần quầy ngồi xuống. Cậu nhận ra trong lòng mình đã có chút kì lạ kể từ khi gặp chị. Phủ nhận việc có cảm tình với Tường Linh, cậu muốn tìm hiểu về chị ta.
Thấy đứa bạn cứ ngồi đó không nói gì, Thiên Di bỏ ly cafe đang pha dở lên kệ, đi lại ngồi đối diện cậu. Hiếm khi Thiên Di thấy bạn mình trong tình trạng khó hiểu này, cậu ta còn lo lắng bạn mình đang buồn phiền chuyện gia đình. - "Ba mày lại mắng mày hả?"
"Không" - Vũ Bình lắc lắc đầu nhìn thẳng vào mắt Thiên Di.
"Vậy chuyện gì mà phiền não vậy?" - Thiên Di cố hỏi thêm.
"Quán mày có một chị nhân viên học khoa ngôn ngữ trường mình đúng không?" - Vũ Bình nói ra nhưng sợ Thiên Di hiểu lầm nên cố nói thêm vào - "Tao có bài tập tiếng anh cần làm nên hỏi thử."
Thiên Di thở ra nhẹ nhõm, ban nãy cậu ấy còn tưởng chuyện gì to tát. - "Có, chị Tường Linh á. Chị ấy học ngôn ngữ Anh."
Vừa nói xong Thiên Di lại cảm thấy có gì đó không đúng liền hỏi lại - "Ủa mà sao mày biết quán có chị học khoa ngôn ngữ?". Thiên Di nheo mắt nhìn cậu như đang nghĩ ngợi một điều gì đó. Vũ Bình lấy cớ sắp vào học hối thúc Thiên Di mau pha cafe nhanh nhanh.
Thanh toán tiền xong bước ra tới cửa thì cậu chạm mặt Tường Linh, nhưng chị chỉ gật đầu cười một cái rồi vội vàng lướt qua. Mùi hương từ chị cũng lướt ngang vươn lại trên mũi cậu. Một mùi thơm ngọt ngào từ một hãng nước hoa cậu từng xài. Vũ Bình quay đầu lại nhìn bóng lưng chị đang cười nói với Thiên Di khiến cậu có chút khó chịu.
Lên đến lớp đặt ly cafe lên bàn, Nguyệt Vân chạy tới ngồi cạnh nhìn ly cafe cười cười. Biết cậu ta đang nghĩ đây chắc là do chị làm nên cậu giải thích - "Hôm nay Thiên Di làm nên tôi tới mua ủng hộ."
"Mày có tật giật mình hả? Nghe chị Linh bảo hôm nay chị làm ca trưa mà?" - Nguyệt Vân cười gian nhìn qua Bạch Lam.
Vũ Bình lườm lấy Nguyệt Vân như muốn ăn tươi nuốt sống. Cậu không nói, Bình Nguyên liền hiểu ý hỏi thay cậu. Hóa ra Nguyệt Vân hay thả haha mấy story chị đăng trên facebook, Tường Linh cũng thân thiện trả lời lại một cách vui vẻ bày tỏ sự thắc mắc về việc tương tác tốt của Nguyệt Vân. Được cớ cậu ta lại nhắn tin chọc ghẹo chị vài lần rồi hỏi luôn lịch làm của chị.
Vũ Bình ngồi cạnh không nhìn tới nhưng vẫn rất chăm chú lắng nghe. Nhờ vậy cậu lại biết chi tiết lịch làm của Tường Linh, chị học năm tư nên môn học cũng khá ít, thời gian còn lại chủ yếu là để làm báo cáo tốt nghiệp. Chị sẽ làm vào trưa thứ hai, tư, sáu và hầu hết các buổi tối. Thế mà nhóm cậu tới quán lại không phát hiện ra.
Biết được tối nay chị vẫn có ca lịch, học xong 2 tiết buổi tối, cậu viện cớ bận không đi ăn cùng nhóm bạn mà chạy đến quán một mình. Bước vào đã thấy Tường Linh đang cười vui vẻ chờ khách gọi nước. Chị thấy Vũ Bình đang đi từ từ vào quán liền nở nụ cười tươi hơn, gật đầu chào cậu, Vũ Bình cũng chào lại rồi đứng chờ tới lượt.
Khách trước vừa xong thì cậu đi lại gần quầy, chị ngó nghiêng nhìn gì đó rồi quay lại hỏi cậu - "Hôm nay không có mấy bạn đi cùng hả? Em uống gì?"
Vũ Bình lắc đầu ngụ ý không có ai đi cùng, cậu giả vờ đứng nhìn xem chiếc menu trước mặt. Thấy cậu vẫn chưa chọn được món, chị liền nói - "Hôm nay quán có món nước mới em có muốn dùng thử không?"
"Nước gì ạ?" - Vũ Bình miệng nói nhưng mắt vẫn dán vào cái menu, cậu không dám nhìn thẳng vào chị.
"Nước ép thơm ý, ngon lắm" - Giọng chị trong trẻo pha chút ngọt ngào nhìn cậu chăm chú chờ quyết định, cậu vừa gật đầu thì chị bấm chọn nước trên máy rồi đưa hóa đơn xong quay mặt vào trong pha chế.