Chương : 69
Sân bay Tân Sơn Nhất hôm nay đông đến kì lạ , hàng người tấp nập đi đi về về . Trong biển người xuất hiện một cô gái rất nổ bật tay kéo một chiếc vani màu trắng sang trọng . Gương mặt rất xinh đẹp đeo một chiếc kính mát . Bộ đồ rất cá tính chiếc áo thun quần short ngắn và chiếc áo bò khoác bên ngoài tuy giản dị nhưng lại rất độc đáo nổi bật chiếc nón snapback đội nên đầu nhìn vào ai cũng biết đây là nón đôi .
-Chuyến bay từ thành phố Hồ Chí Minh tới New york còn 5 phút nữa là xuất phát ai đi chuyến bay này xin vui lòng nhanh chóng lên máy bay .
Nó liền nhanh chân đi về phía soát vé chuẩn bị lên máy bay . Nó đi chỉ từ biệt cha mẹ ,Lam Anh và không còn ai biết được nó nữa . Nó đã nhờ Lam Anh làm một cái chết giả cho cái tên Lưu Tiểu Vi biến mất khỏi trái đất này , bây giờ cùng một con người nhưng không còn tên là Lưu Tiểu Vi nữa mà là Băng Nhi .
-Chuyến bay chuẩn bị cất cánh , quý khách vui lòng ngồi vững xin cám ơn .
-3 giây...2 giây ...1 giây xuất phát .
Chiếc máy bay đã rời mặt đất cất cánh bay đến một phương trời mới , mang đi nỗi đâu cùng nỗi hận thù khó nguôi trong lòng nó . Một cô gái chỉ mới 19 tuổi.....
Đôi mắt to tròn ngó qua cửa sổ với những suy nghĩ khó dứt được .
**************************
New york .
-Chuyến bay từ Thành Phố Hồ Chí Minh tới New york chuẩn bị hạ cánh quý khánh chuẩn bị .
Từ từ những người trên máy bay chuẩn bị lấy hành lí bước ra khỏi máy bay sau hơn 1 ngày đi . Ai cũng mệt mỏi , ngáp dài ngáp ngắn có người còn giật mình tỉnh giấc .
Kéo chiếc vani đi , đôi mắt màu xanh dương quyến rũ được che đi bởi chiếc kính mát thời trang . Nó người nhìn xung quanh . Nơi đón người thân xuất hiện tấm bảng ghi " Mia Wiliam" nó nhẹ mỉm cười đi về phía đó .
-Cháu là Mia . Một người phụ nữ trông rất quý phái lên tiếng bên cạnh bà là người đàn ông trung niên cũng mỉm cười hiền hậu .
-Dạ vâng ,hai bác là bạn thân của bác Hanky . Nó nhẹ mỉm cười giọng nói lễ phép kính cẩn cúi chào.
-Chúng ta còn là bạn thân của ba mẹ cháu nữa chứ . Người phụ nữ ấy nháy mắt cười hiền từ .
-Thôi chắc cháu cũng mệt rồi , cháu sẽ ở nhà của ta , ngày mai là nhập học rồi đấy .Giọng nói điềm đạm rất giống với giọng ba của nó , chợt trái tim nó dáy lên một nỗi nhớ về ba mẹ .
-Dạ vâng . Nó bước lên xe .
Trên đường đi người phụ nữ đó hỏi nó dồn dập , nó chưa kịp trả lời hết thì đã hỏi tiếp túc . Khiễn đầu óc nó choáng váng hết lên , gương mặt khổ sở cũng may Ông With thấy được liền nhắc vợ mình .
-Này bà , hỏi từ từ thôi làm cho Mia thở không nổi luôn kìa .
-Ơ , ta xin lỗi cháu nha . Bà With bây giờ mới nhìn thấy sắc mặt nó liền nở nụ cười hối lỗi .
Nó cảm thấy trái tim như được sưởi ấm , thật may mắn cho nó đến New York được ở chung nhà với hai người thì nó không sợ cô đơn nữa rồi .
Chiếc xe limo màu đen sáng bóng dừng lại tại một ngôi biệt thự kiến trúc rất hiện đại nổi bật với gam màu trắng thuần khiết .
Cánh cửa tự động mở , chiếc xem từ từ đi vào , một hàng người hầu đã chờ sẵn ở đó .
-Ông bà chủ đã về . Tất cả đều đồng thanh.
Chiếc vani của nó được một cô người hầu mang đi cất , nó cùng bước vào với ông bà With.
-Chirin đâu rồi . Bà With hỏi .
-Thưa bà chủ cậu chủ trên lầu ạ .
-Lên gọi nó xuống đây ,khách tới mà vô lễ quá . Ông With nhăn mặt cau mày nói với ông quản gia .
-Dạ tôi sẽ lên gọi ngay . Ông quản gia cúi chào một cái rồi bước lên lầu .
Nó căn bản là không chú ý đến đoạn hội thoại đó mà chỉ chăm chú nhìn xung quanh ngôi nhà đôi mắt của một nhà thiết kế liền đánh giá tài sáng tạo của người đã tạo lên một ngôi nhà cực kì ấn tượng .
Trên lầu một người con trai với mái tóc bạch kim cắt tỉa cầu kì ,một bên đeo khuyên kim cương sáng lấp lánh . Gương mặt cực kì đẹp trai trôgn rất mạnh mẽ nam tính . Đôi mắt màu xanh dương sắc lẻm có vẻ khó chịu nhìn về phía cha mẹ của mình .
-Cha mẹ , chỉ là một vị khách có cần con đón không . Cậu nhăn nhó nói.
-Mia à , đây là con trai của hai bác Chirin With . Bà With không thèm ngó ngàng tới lời nói của con trai mình mà tười cười quay sang nó giới thiệu .
-Dạ vâng , chào anh . Nó chỉ chào cho lấy lệ mắt không thèm liếc người con trai kia lấy môt cái , nói xong cô lại đi xung quanh thưởng thức ngôi nhà .
Còn người bị " bơ" môt cách trắng trợn kia thì tức tối trên đỉnh đầu xuất hiện vài đợt khói nhả ra .
" Cái con nhỏ đó dám dám không thèm nhìn mình , tức quá đi mất người gì mà kiêu thế không biết."
-A , Bác ơi người thiết kế ngôi nhà này là ai thế ạ . Sau khi đã thưởng thức hết nó liền chạy lại hỏi bà With.
-Cháu có vẻ thích kiến trúc nhỉ , ngôi nhà này là con trai của bác thiết kế lúc 18 tuổi . Bà With khi nghe nó hỏi liền mỉm cười tự hào khoe.
-Con trai bác....lúc...18 tuổi á . Nó mở to mắt miệng há hốc ra , theo như suy nghĩ của nó người thiết kế ra ngôi nhà này phải là một thiên tài thiết kế khoảng trừng 40 hay 50 tuổi .
Nhìn thái độ của nó không ngoài dự đoán của ông bà , miệng của hai người chỉ biết cười không ngớt vì quá tự hào về người con .
Nó đảo mắt xung quanh theo như nó biết một thiên tài thiết kế đã từng làm chấn động thế giới vào 2 năm trước khi mới 18 tuổi chỉ có một người là Chirin With .
-Con trai bác tên Chirin họ With , người đã làm chấn động toàn cầu nhờ tài năng thiên bẩm của mình , trời ơi bác ơi anh ấy là thần tượng của con đấy ạ , bác ơi vậy giờ anh ấy đâu rồi . Nó hí hửng hỏi dồn dập miệng cười không ngớt .
-Mia à , đằng sau quay . Bà With cố nhịn cười rồi nói .
Nó liền quay ngay lại , thiếu một chút nữa là tim đã nhảy ra ngoài .
-Á . Hét lên vì giật mình khoảng cách giữa nó và cậu chỉ chừng 30 cm .
Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ , đôi mắt cùng màu với nó ánh lên tia thú vị .
**************còn nữa****************