Chương : 68
Ngày...tháng...năm...
Tin mới nhất về ngày hôm nay, Tập đoàn Từ thị đã vướng vào vòng lao lí, con trai trưởng Từ Hải là nhân vật tình nghi trong vụ án một nữ sinh mất tích 10 năm trước, trong ngôi nhà ông bà Từ sinh sống, cảnh sát thu thập được rất nhiều bộ phận cơ thể của con người, tất cả đều được ngâm trong rượu, lệnh khám xét khẩn cấp lực lượng cảnh sát đã chuyển hết tất cả về phòng thí nghiệm, trong đó có một đôi bàn chân, khi xét nghiệm phát hiện chính là mẫu ADN của một cô gái tên Tiểu Đào, đã báo mất tích từ 10 năm trước, thật sự rung động giới báo chí
Từ Hải đã được đưa về sở cảnh sát để điều tra chi tiết vụ án
"Tôi! Tôi không biết gì hết! Không phải tôi! Tiểu Đào à! Tha cho tôi! Tôi dập đầu tạ lỗi với cô! Tôi tạ lỗi với cô!"
Cảnh sát ai nấy đều lắc đầu ngán ngẫm
Từ khi hắn bị bắt để điều tra vụ án, đêm nào cũng nghe hắn gào thét trong phòng tạm giam, rồi nói lảm nhảm một mình, đôi khi còn xoay vào tường dập đầu đến chảy máu mới thôi
Nhiều lần cảnh sát vào cuộc, ngăn cản nhưng khi sơ hở hắn lại gào khóc lên
"Tôi sai rồi! Tôi sai rồi tôi đáng chết tôi không nên đài đọa cô, là tôi hại chết cô, tôi sẽ chuộc lỗi!"
Hắn cứ hết ngày lại đêm la hét, người không ra người, ma không ra ma
Đôi chân của Tiểu Đào được trả về với gia đình cô, ghép cùng với xác cô rồi chôn, lễ chôn cất diễn ra lặng lẽ
Hôm ấy Như Hoa cũng đến, ước mong của Tiểu Đào là được tự do tự tại, là chim cũng được, là cá cũng được, miễn sao không phải bị tù tội, không bị nhốt
Như Hoa đã đến và nói với ba mẹ Tiểu Đào
"Cô ấy muốn ra biển!"
Ba mẹ Tiểu Đào đã gầy guộc xanh xao, đôi mắt đã trũng sâu nếp nhăn dày đặc
"Được!"
Mọi người xếp cho Tiểu Đào một chiếc thuyền, đưa linh hồn cô ra biển, Như Hoa lặng lẽ xếp thêm một chiếc thuyền
Khi họ thả thuyền xuống nước, cô thấy Tiểu Đào đã quỳ mộp trên bờ lạy ba mẹ cô ba lạy rồi mỉm cười bước chân xuống thuyền
Như Hoa mỉm cười với cô rồi cũng thả thuyền cô xếp xuống biển
"Không phải một, mà là hai!"
Như Hoa lẫm bẫm mỉm cười
"Hai mẹ con đi bình an vui vẻ nhé! Kiếp sau hãy sống một cuộc sống tốt hơn! Nghiệp và duyên kiếp này đã trả hết rồi!"
Sóng đánh thuyền dạt ra khơi, nhấn chìm trong nước biển
Trên trời một áng mây trắng xóa lững lờ trôi, thế là mọi chuyện kết thúc rồi
__________
"Như Hoa, Như Hoa....."
"Khả Hân à! Cậu làm gì mà chạy như ma đuổi vậy?"
Khả Hân cô bạn ngồi dưới bàn cô, suốt ngày chuyên đi hóng hớt chuyện lớp này lớp kia, rồi tụm ba tụm bay với tụi thằng Nam Lì, suốt ngày ở lớp này cứ hóng lớp nhà người ta
"Như Hoa! Như Hoa, tớ có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu!"
Như Hoa đã quá quen rồi, chuyện gì mà quan trọng chứ, cô lắc đầu ngán ngẫm rồi nói
"Quên tiền ở nhà?"
"Lắc đầu"
"Học trưởng Khải Minh có người yêu?"
"Ây da Như Hoa à! Chẳng phải học trưởng Khải Minh thích cậu hay sao? Toàn trường ai cũng biết rồi! Không phải chuyện đó đâu!"
"Tiểu thư Lệ Á lại mua thêm đống đồ hiệu à?"
"Không phải! Chuyện này quan trọng hơn"
Như Hoa trợn mắt to lên chỉ tay vào mặt Khả Hân nói giọng nguy hiểm
"À ha đừng nói với tớ cậu có người yêu rồi đó nha! Ai mà gan dạ quá vậy? Nói mau!"
Khả Hân gạt phắt ngón tay Như Hoa qua một bên
Ngón tay gõ gõ lên đầu cô rồi nói
"Ây da cái đồ chậm hấp thu ạ! Chuyện là tối nay..."
Khả Hân quay lại phía sau cẩn thận xem xem có ai đang nghe lén cuộc trò chuyện của hai người không rồi mới chậm rãi ghé sát tai Như Hoa nói nhỏ giọng nghiêm trọng
"Chuyện là...tớ nghe nói tối nay tụi con Ly định trốn vào trường chơi cầu cơ đó!"
Như Hoa trợn mắt lên
"Cầu cơ?"
"Gật gật"
"Trò đó không chơi trong trường được đâu! Nguy hiểm lắm!"
"Đúng vậy! Tớ nghe nói là gọi linh hồn người chết lên để hỏi đó! Mà không biết khi gọi phải quỷ thì sao nhỉ? Ôi trời ơi thật sự không dám nghĩ đến!"
Khả Hân bỗng rùng mình một cái rồi khẽ lay lay Như Hoa
"Này Như Hoa! Đừng có nói với tớ là cậu không biết đến vụ này đó nha! Hình như chị gái cậu cũng tham gia nữa đó"
"Cái gì? Chị Như Ngọc sao?"
"Đúng vậy!"
Nói rồi Khả Hân gặp tụi Nam Lì giữa sân trường, cô chạy đến với tụi nó rồi bỏ mặc Như Hoa đang đờ người giữa sân trường
Cô chạy nhanh vào lớp, thấy chị gái đã ngồi yên vị trong lớp, tai đeo phastory nghe nhạc, chân lắc lắc theo nhạc, cô chạy đến gỡ tai nghe ra hỏi gấp gáp
"Tối nay chị với tụi con Ly đi vô trường làm gì?"
Như Ngọc bị Như Hoa tháo tai nghe nhạc ra thì giở giọng khó khăn
"Mày hỏi làm gì? Việc của mày sao?"
"Chị Ngọc! Chị không được đi!"
"Mày dạo này muốn lên làm chị tao luôn rồi à?"
Nói rồi Như Ngọc đeo lại tai nghe nhạc, bước qua người Như Hoa, hất vai cô một cái rõ mạnh miệng cau có lẫm bẫm
"Đồ nhiều chuyện!"
Như Ngọc rời đi
Gặp tụi con Ly ở nhà vệ sinh thì đập tay với chúng nó cười thích chí
"Ê ê hẹn 9 giờ tối rồi đó nha! Đứa nào không đi làm chó!"
"Đứa nào sợ ma thì sủa đi tao cho ở nhà ha ha ha"
Con Ly nói đắt chí
Tụi kia cũng hùa theo
"Ôi trời ơi ma cỏ gì? Tụi mày sợ thì núp sau lưng tao này! Tao đập con ma cho tụi bây coi, ê ê nhớ lấy camera theo quay phim cảnh tao đập con ma nha tụi bây! Nhớ đó!"
Cả đám ôm bụng cười vật vả
Đâu hay biết rằng phía sau khu vệ sinh một bóng người đen thui tóc xõa dài đang đứng đó ánh mắt trừng trừng nhìn bọn họ, miệng nó cười man rợ, tay gõ gõ vào tường
"Tối nay tao đợi tụi bây!"
Tin mới nhất về ngày hôm nay, Tập đoàn Từ thị đã vướng vào vòng lao lí, con trai trưởng Từ Hải là nhân vật tình nghi trong vụ án một nữ sinh mất tích 10 năm trước, trong ngôi nhà ông bà Từ sinh sống, cảnh sát thu thập được rất nhiều bộ phận cơ thể của con người, tất cả đều được ngâm trong rượu, lệnh khám xét khẩn cấp lực lượng cảnh sát đã chuyển hết tất cả về phòng thí nghiệm, trong đó có một đôi bàn chân, khi xét nghiệm phát hiện chính là mẫu ADN của một cô gái tên Tiểu Đào, đã báo mất tích từ 10 năm trước, thật sự rung động giới báo chí
Từ Hải đã được đưa về sở cảnh sát để điều tra chi tiết vụ án
"Tôi! Tôi không biết gì hết! Không phải tôi! Tiểu Đào à! Tha cho tôi! Tôi dập đầu tạ lỗi với cô! Tôi tạ lỗi với cô!"
Cảnh sát ai nấy đều lắc đầu ngán ngẫm
Từ khi hắn bị bắt để điều tra vụ án, đêm nào cũng nghe hắn gào thét trong phòng tạm giam, rồi nói lảm nhảm một mình, đôi khi còn xoay vào tường dập đầu đến chảy máu mới thôi
Nhiều lần cảnh sát vào cuộc, ngăn cản nhưng khi sơ hở hắn lại gào khóc lên
"Tôi sai rồi! Tôi sai rồi tôi đáng chết tôi không nên đài đọa cô, là tôi hại chết cô, tôi sẽ chuộc lỗi!"
Hắn cứ hết ngày lại đêm la hét, người không ra người, ma không ra ma
Đôi chân của Tiểu Đào được trả về với gia đình cô, ghép cùng với xác cô rồi chôn, lễ chôn cất diễn ra lặng lẽ
Hôm ấy Như Hoa cũng đến, ước mong của Tiểu Đào là được tự do tự tại, là chim cũng được, là cá cũng được, miễn sao không phải bị tù tội, không bị nhốt
Như Hoa đã đến và nói với ba mẹ Tiểu Đào
"Cô ấy muốn ra biển!"
Ba mẹ Tiểu Đào đã gầy guộc xanh xao, đôi mắt đã trũng sâu nếp nhăn dày đặc
"Được!"
Mọi người xếp cho Tiểu Đào một chiếc thuyền, đưa linh hồn cô ra biển, Như Hoa lặng lẽ xếp thêm một chiếc thuyền
Khi họ thả thuyền xuống nước, cô thấy Tiểu Đào đã quỳ mộp trên bờ lạy ba mẹ cô ba lạy rồi mỉm cười bước chân xuống thuyền
Như Hoa mỉm cười với cô rồi cũng thả thuyền cô xếp xuống biển
"Không phải một, mà là hai!"
Như Hoa lẫm bẫm mỉm cười
"Hai mẹ con đi bình an vui vẻ nhé! Kiếp sau hãy sống một cuộc sống tốt hơn! Nghiệp và duyên kiếp này đã trả hết rồi!"
Sóng đánh thuyền dạt ra khơi, nhấn chìm trong nước biển
Trên trời một áng mây trắng xóa lững lờ trôi, thế là mọi chuyện kết thúc rồi
__________
"Như Hoa, Như Hoa....."
"Khả Hân à! Cậu làm gì mà chạy như ma đuổi vậy?"
Khả Hân cô bạn ngồi dưới bàn cô, suốt ngày chuyên đi hóng hớt chuyện lớp này lớp kia, rồi tụm ba tụm bay với tụi thằng Nam Lì, suốt ngày ở lớp này cứ hóng lớp nhà người ta
"Như Hoa! Như Hoa, tớ có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu!"
Như Hoa đã quá quen rồi, chuyện gì mà quan trọng chứ, cô lắc đầu ngán ngẫm rồi nói
"Quên tiền ở nhà?"
"Lắc đầu"
"Học trưởng Khải Minh có người yêu?"
"Ây da Như Hoa à! Chẳng phải học trưởng Khải Minh thích cậu hay sao? Toàn trường ai cũng biết rồi! Không phải chuyện đó đâu!"
"Tiểu thư Lệ Á lại mua thêm đống đồ hiệu à?"
"Không phải! Chuyện này quan trọng hơn"
Như Hoa trợn mắt to lên chỉ tay vào mặt Khả Hân nói giọng nguy hiểm
"À ha đừng nói với tớ cậu có người yêu rồi đó nha! Ai mà gan dạ quá vậy? Nói mau!"
Khả Hân gạt phắt ngón tay Như Hoa qua một bên
Ngón tay gõ gõ lên đầu cô rồi nói
"Ây da cái đồ chậm hấp thu ạ! Chuyện là tối nay..."
Khả Hân quay lại phía sau cẩn thận xem xem có ai đang nghe lén cuộc trò chuyện của hai người không rồi mới chậm rãi ghé sát tai Như Hoa nói nhỏ giọng nghiêm trọng
"Chuyện là...tớ nghe nói tối nay tụi con Ly định trốn vào trường chơi cầu cơ đó!"
Như Hoa trợn mắt lên
"Cầu cơ?"
"Gật gật"
"Trò đó không chơi trong trường được đâu! Nguy hiểm lắm!"
"Đúng vậy! Tớ nghe nói là gọi linh hồn người chết lên để hỏi đó! Mà không biết khi gọi phải quỷ thì sao nhỉ? Ôi trời ơi thật sự không dám nghĩ đến!"
Khả Hân bỗng rùng mình một cái rồi khẽ lay lay Như Hoa
"Này Như Hoa! Đừng có nói với tớ là cậu không biết đến vụ này đó nha! Hình như chị gái cậu cũng tham gia nữa đó"
"Cái gì? Chị Như Ngọc sao?"
"Đúng vậy!"
Nói rồi Khả Hân gặp tụi Nam Lì giữa sân trường, cô chạy đến với tụi nó rồi bỏ mặc Như Hoa đang đờ người giữa sân trường
Cô chạy nhanh vào lớp, thấy chị gái đã ngồi yên vị trong lớp, tai đeo phastory nghe nhạc, chân lắc lắc theo nhạc, cô chạy đến gỡ tai nghe ra hỏi gấp gáp
"Tối nay chị với tụi con Ly đi vô trường làm gì?"
Như Ngọc bị Như Hoa tháo tai nghe nhạc ra thì giở giọng khó khăn
"Mày hỏi làm gì? Việc của mày sao?"
"Chị Ngọc! Chị không được đi!"
"Mày dạo này muốn lên làm chị tao luôn rồi à?"
Nói rồi Như Ngọc đeo lại tai nghe nhạc, bước qua người Như Hoa, hất vai cô một cái rõ mạnh miệng cau có lẫm bẫm
"Đồ nhiều chuyện!"
Như Ngọc rời đi
Gặp tụi con Ly ở nhà vệ sinh thì đập tay với chúng nó cười thích chí
"Ê ê hẹn 9 giờ tối rồi đó nha! Đứa nào không đi làm chó!"
"Đứa nào sợ ma thì sủa đi tao cho ở nhà ha ha ha"
Con Ly nói đắt chí
Tụi kia cũng hùa theo
"Ôi trời ơi ma cỏ gì? Tụi mày sợ thì núp sau lưng tao này! Tao đập con ma cho tụi bây coi, ê ê nhớ lấy camera theo quay phim cảnh tao đập con ma nha tụi bây! Nhớ đó!"
Cả đám ôm bụng cười vật vả
Đâu hay biết rằng phía sau khu vệ sinh một bóng người đen thui tóc xõa dài đang đứng đó ánh mắt trừng trừng nhìn bọn họ, miệng nó cười man rợ, tay gõ gõ vào tường
"Tối nay tao đợi tụi bây!"