Chương : 28
Bỗng từ trên trời một người vóc dáng to lớn, mặc bộ giáp màu hoàng kim bay xuống, nhanh như chớp, đứng chắn giữa Mẫu thú cấp 1 và Bạc Hùng. Đưa tay trái lên chộp lấy mũi nhọn của cái đuôi đang vung tới. Tay phải người đó khẽ vung lên, rồi hạ xuống, chặt đứt phần cuối cái đuôi của Mẫu thú cấp 1. Không dừng lại, người đó bay lên, tung một đấm vào chính giữa hàm răng sắc nhọn của Mẫu thú cấp 1, khi hàm răng đã vỡ vụng, người đó lăng không đá một cước vào không khí. Năng lượng phát ra như vết đao chém, cắt đôi từ miệng lên đến sát đỉnh đầu Mẫu thú cấp 1.
Sợ hãi, Mẫu thú cấp 1 phóng ra toàn bộ năng lượng định phát động tự bạo. Nhưng không thể, người kia đã di động lên phía trên nó, tay phải chụm lại hướng ra phía trước rồi đâm xuống, khoét một lỗ đường kính hơn năm mét, xuyên qua cơ thể nó. Lại vung tay thêm một lần, cơ thể Mẫu thú cấp một bị cắt làm đôi rồi rơi xuống. Hoàn toàn mất hết mọi sinh cơ.
Xác định việc tiêu diệt đã hoàn thành, người đó thu lại khí thế, bay về hướng Bạc Hùng đang ngỡ ngàng hoảng sợ, miệng lẩm bẩm: " con giun chết tiệt, làm bổn tướng quân hụt mất bữa nhậu" suy nghĩ một chút lại tự nói tiếp: " không sao, lát lấy cớ thắng trận lại rủ hai tên đó tới ăn mừng, tuyệt không thể sảy được."
Người đó còn là ai khác ngoài Đại Hùng Hoắc Cách đại tướng quân đây. Không nói gì nhiều, đại tướng 3 sao Hoắc Cách ném một thanh năng lượng màu đỏ về phía Bạc Hùng, ra lệnh:" Ngươi có 3 VTFtYzN phút để hồi phục, sau đó theo ta về tổng thành báo cáo, việc ở đây sẽ có người khác giải quyết ". Sau đó Hoắc Cách bay về phía phi thuyền đang đậu trên không, liếc mắt nhìn về Bạc Hùng đang hấp thụ thanh sinh lực năng lượng,ánh mắt có vẻ tán thưởng.
Lúc này phải nói về Vương Lang. Lúc chiều sau khi vui vẻ cầm hai bao chiến lợi phẩm rời khỏi nhà sư phụ, Vương Lang ghé mua thêm mấy món ăn ngon rồi mang về cho mẹ.
Mẹ của Vương Lang là người rất dịu dàng, hiền lành, được mọi người sống xung quanh yêu mến, ngày thường do sức khỏe không tốt nên bà chỉ nhận mấy món đồ thủ công nhỏ về nhà làm. Bà sống rất tiết kiệm, tiền bán đất năm xưa ngoài việc mua căn hộ nhỏ này ra, còn lại bà đều giữ nguyên, nói là để dành tiền cưới vợ cho Vương Lang. Mấy năm trước lúc bệnh bà trở nặng, khi biết Vương Lang lén lấy tiền để mua mấy loại thuốc đắt tiền cho bà, bà giận suốt mấy ngày liền, về sau Vương Lang phải dỗ dành mãi bà mới chịu dùng thuốc. Bà không học đủ nhiều để dạy dỗ Vương Lang, điều duy nhất bà hay nói, cũng là lời của cha Vương Lang năm xưa, "có làm gì thì chỉ cần đúng với tâm của mình là được ".
Hôm nay, khi thấy Vương Lang lại mua đồ đắt tiền về bà lại giận, chỉ ăn một miếng nhỏ, còn lại nhường hết cho Vương Lang. Ăn không hết thì gói lại để dành. Lúc nghe Vương Lang kể lại chuyện hôm nay thì bà lặng im suy tư, nói là đã trễ rồi, đi ngủ sớm đi.
Khi Vương Lang đã ngủ,bà lấy ra một cái hộp nhỏ cũ kĩ, bên trong là bộ đồ em bé và miếng ngọc bội trong suốt được gói cẩn thận. Cả hai đều rất tinh xảo, thoạt nhìn đã biết ngay không phải thứ tầm thường, trầm tư vuốt ve một hồi bà lại lấy ra tấm hình cưới năm xưa, nhìn người đàn ông trong hình rồi ôm mặt khóc. " mình ơi, đã đến lúc rồi, Vương Lang cần phải biết sự thật, nó cần phải tìm được cha mẹ ruột của mình, có lẽ mười mấy năm nay không có nó, họ cũng đau lòng nhiều lắm ".Ôm lấy tấm hình, bà lặng im nhìn Vương Lang say ngủ, nhẹ nhàng đắp lại mền cho con mình, trong đôi mắt hiền dịu có một tia quyết tâm hiện ra.
Khi lệnh giới nghiêm được ban ra thì Vương Lang vẫn đang ngủ, ngày hôm nay hắn đã quá mệt mỏi rồi. Sáng mai còn phải qua sư phụ sớm để " học nghề ".
Khi đại sư Lý Khanh qua đời, gần như cùng lúc, cái huy chương khắc chữ Lý mà Vương Lang để trên đầu giường phát ra ánh sáng rồi bay lên. Nhanh chóng, sáu tấm huy chương còn lại cũng bay lên, chúng xoay vòng một hồi rồi ráp lại với nhau tạo thành một tấm huy chương lớn hơn, hình ngôi sao 7 cánh. Ngay khi họp lại, một khí tức ấm áp tỏa ra từ tấm huy chương, đây là năng lượng tinh thuần đặc thù nhất, thuộc hệ sinh mệnh, đây là thứ khiến Mẫu thú cấp 1 cảm thấy nguy hiểm,phát động năng lực đặc thù để tấn công, mà đồng thời tấm ngọc bội trong tay mẹ Vương Lang cũng tỏa ra năng lượng cộng hưởng tương tự. Khi tấm huy chương vẫn đang lơ lửng xoay tròn. Vòng ánh sáng màu xanh trong vùng chứa của Vương Lang chợt bay ra, dịch chuyển tức thời tới phía trước quả cầu năng lượng cô đọng do Mẫu thú cấp 1 phát ra, nhanh chóng thôn phệ rồi dịch chuyển trở về, trước khi trở về vùng chứa của Vương Lang, nó" tiện đường " hấp thụ luôn tấm huy chương đang xoay tròn.
Cả quá trình Vương Lang đều không hề hay biết, vẫn say trong giấc nồng, nhưng mẹ của hắn thì chứng kiến tất cả, bà vẫn lặng im như từ đầu, nhưng sự lưỡng lự trong lòng bà đã hoàn toàn chấm dứt.
Sợ hãi, Mẫu thú cấp 1 phóng ra toàn bộ năng lượng định phát động tự bạo. Nhưng không thể, người kia đã di động lên phía trên nó, tay phải chụm lại hướng ra phía trước rồi đâm xuống, khoét một lỗ đường kính hơn năm mét, xuyên qua cơ thể nó. Lại vung tay thêm một lần, cơ thể Mẫu thú cấp một bị cắt làm đôi rồi rơi xuống. Hoàn toàn mất hết mọi sinh cơ.
Xác định việc tiêu diệt đã hoàn thành, người đó thu lại khí thế, bay về hướng Bạc Hùng đang ngỡ ngàng hoảng sợ, miệng lẩm bẩm: " con giun chết tiệt, làm bổn tướng quân hụt mất bữa nhậu" suy nghĩ một chút lại tự nói tiếp: " không sao, lát lấy cớ thắng trận lại rủ hai tên đó tới ăn mừng, tuyệt không thể sảy được."
Người đó còn là ai khác ngoài Đại Hùng Hoắc Cách đại tướng quân đây. Không nói gì nhiều, đại tướng 3 sao Hoắc Cách ném một thanh năng lượng màu đỏ về phía Bạc Hùng, ra lệnh:" Ngươi có 3 VTFtYzN phút để hồi phục, sau đó theo ta về tổng thành báo cáo, việc ở đây sẽ có người khác giải quyết ". Sau đó Hoắc Cách bay về phía phi thuyền đang đậu trên không, liếc mắt nhìn về Bạc Hùng đang hấp thụ thanh sinh lực năng lượng,ánh mắt có vẻ tán thưởng.
Lúc này phải nói về Vương Lang. Lúc chiều sau khi vui vẻ cầm hai bao chiến lợi phẩm rời khỏi nhà sư phụ, Vương Lang ghé mua thêm mấy món ăn ngon rồi mang về cho mẹ.
Mẹ của Vương Lang là người rất dịu dàng, hiền lành, được mọi người sống xung quanh yêu mến, ngày thường do sức khỏe không tốt nên bà chỉ nhận mấy món đồ thủ công nhỏ về nhà làm. Bà sống rất tiết kiệm, tiền bán đất năm xưa ngoài việc mua căn hộ nhỏ này ra, còn lại bà đều giữ nguyên, nói là để dành tiền cưới vợ cho Vương Lang. Mấy năm trước lúc bệnh bà trở nặng, khi biết Vương Lang lén lấy tiền để mua mấy loại thuốc đắt tiền cho bà, bà giận suốt mấy ngày liền, về sau Vương Lang phải dỗ dành mãi bà mới chịu dùng thuốc. Bà không học đủ nhiều để dạy dỗ Vương Lang, điều duy nhất bà hay nói, cũng là lời của cha Vương Lang năm xưa, "có làm gì thì chỉ cần đúng với tâm của mình là được ".
Hôm nay, khi thấy Vương Lang lại mua đồ đắt tiền về bà lại giận, chỉ ăn một miếng nhỏ, còn lại nhường hết cho Vương Lang. Ăn không hết thì gói lại để dành. Lúc nghe Vương Lang kể lại chuyện hôm nay thì bà lặng im suy tư, nói là đã trễ rồi, đi ngủ sớm đi.
Khi Vương Lang đã ngủ,bà lấy ra một cái hộp nhỏ cũ kĩ, bên trong là bộ đồ em bé và miếng ngọc bội trong suốt được gói cẩn thận. Cả hai đều rất tinh xảo, thoạt nhìn đã biết ngay không phải thứ tầm thường, trầm tư vuốt ve một hồi bà lại lấy ra tấm hình cưới năm xưa, nhìn người đàn ông trong hình rồi ôm mặt khóc. " mình ơi, đã đến lúc rồi, Vương Lang cần phải biết sự thật, nó cần phải tìm được cha mẹ ruột của mình, có lẽ mười mấy năm nay không có nó, họ cũng đau lòng nhiều lắm ".Ôm lấy tấm hình, bà lặng im nhìn Vương Lang say ngủ, nhẹ nhàng đắp lại mền cho con mình, trong đôi mắt hiền dịu có một tia quyết tâm hiện ra.
Khi lệnh giới nghiêm được ban ra thì Vương Lang vẫn đang ngủ, ngày hôm nay hắn đã quá mệt mỏi rồi. Sáng mai còn phải qua sư phụ sớm để " học nghề ".
Khi đại sư Lý Khanh qua đời, gần như cùng lúc, cái huy chương khắc chữ Lý mà Vương Lang để trên đầu giường phát ra ánh sáng rồi bay lên. Nhanh chóng, sáu tấm huy chương còn lại cũng bay lên, chúng xoay vòng một hồi rồi ráp lại với nhau tạo thành một tấm huy chương lớn hơn, hình ngôi sao 7 cánh. Ngay khi họp lại, một khí tức ấm áp tỏa ra từ tấm huy chương, đây là năng lượng tinh thuần đặc thù nhất, thuộc hệ sinh mệnh, đây là thứ khiến Mẫu thú cấp 1 cảm thấy nguy hiểm,phát động năng lực đặc thù để tấn công, mà đồng thời tấm ngọc bội trong tay mẹ Vương Lang cũng tỏa ra năng lượng cộng hưởng tương tự. Khi tấm huy chương vẫn đang lơ lửng xoay tròn. Vòng ánh sáng màu xanh trong vùng chứa của Vương Lang chợt bay ra, dịch chuyển tức thời tới phía trước quả cầu năng lượng cô đọng do Mẫu thú cấp 1 phát ra, nhanh chóng thôn phệ rồi dịch chuyển trở về, trước khi trở về vùng chứa của Vương Lang, nó" tiện đường " hấp thụ luôn tấm huy chương đang xoay tròn.
Cả quá trình Vương Lang đều không hề hay biết, vẫn say trong giấc nồng, nhưng mẹ của hắn thì chứng kiến tất cả, bà vẫn lặng im như từ đầu, nhưng sự lưỡng lự trong lòng bà đã hoàn toàn chấm dứt.