Chương : 47
Đứng nhìn ngôi sao bảy cánh xoay vòng một hồi, không tìm thấy thông tin gì cần thiết, Vương Lang quyết định chuyển qua chế độ sờ mó. Đầu tiên là chạm nhè nhẹ, sau đó cào cào, tiếp thì đu lên xoay vòng vòng, cuối cùng thì hắn nhảy hẳn lên luôn đứng nhún nhún như khỉ. Hậu quả là trượt chân té xuống, lúc té cổ áo mắc vào mũi nhọn của cánh sao xém chút làm hắn á thở. Đang loay hoay hoài không gỡ ra được, bỗng một dòng ý thức truyền vào đầu Vương Lang. " mức năng lượng còn dưới 10% không đủ duy trì hoạt động của cổng zastory z, trở về trạng thái bảo toàn năng lượng trong 4, 3, 2, 1" tới đó thì huy chương bảy cánh thu nhỏ lại vừa lòng bàn tay, bay vào đầu Vương Lang. Làm hắn té xuống cái bịch.
Cùng lúc, không gian màu trắng cũng biến mất, đúng hơn là Vương Lang đã rời khỏi không gian màu trắng đó, trở về thế giới thực.
Điều đầu tiên đón chờ Vương Lang chính là cơn đau, vẫn là nỗi đau cả tinh thần và thể xác. Dù sao cũng đã có kinh nghiệm chịu đựng ở quá trình rửa tội, Vương Lang vẫn nhắm mắt, cố gắng làm sao để tinh thần phục hồi cái đã. Lúc này thì đã có thể vận dụng năng lượng tinh thần rồi, việc đầu tiên phải làm là kiểm tra vùng chứa.
Có lẽ nhờ việc tự hấp thu năng lượng tinh thuần từ tự nhiên, những vòng sáng đã hiện ra rõ rệt hơn, dù vẫn chưa là gì so với lúc tràn đầy, nhưng điều đó cũng khiến Vương Lang an tâm không ít, nếu tình trạng suy kiệt năng lượng đã giải quyết được, thì L61Ph87 cơn đau tinh thần cũng sẽ mất theo.
Chợt Vương Lang chú ý đến vòng sáng xanh dương, hình như nó có một đốm gì đó ở giữa. Dùng tinh thần thâm nhập sâu thêm. Thì ra là tại thằng ôn xanh dương này, đồ ham ăn, cái gì cũng ăn, tới bảy ngôi sao sư phụ đưa cho hắn nó cũng nuốt luôn, hèn gì lâu nay tìm không thấy.
Cũng may là nhờ năng lượng bị hao hụt, khiến tinh thần của Vương Lang có thể dễ thâm nhập hơn, nên mới nhìn thấy được bên trong vòng tròn xanh dương. Phát hiện này lại khiến Vương Lang bắt đầu suy nghĩ. Dù sao cũng không làm gì được, có việc để nghĩ cũng là tốt mà.
Tạm thời xác định 7 ngôi sao này chính là hình thái ở trạng thái bảo toàn năng lượng của ngôi sao 7 cánh kia. Nếu vậy thì mình đã hiểu mục đích của sư phụ khi giao 7 ngôi sao này lại cho mình, đó là muốn mình tiếp thu kiến thức ở học viện Bắc Đẩu, dù sao nó cũng do sư phụ góp phần tạo ra. Nếu đã biết rồi thì cũng dễ thôi, chờ mình khôi phục lại các vòng sáng, nạp năng lượng tinh thuần cho 7 ngôi sao, rồi lại vào vùng zastory z gì đó để tìm hiểu thêm.
Vấn đề 7 ngôi sao giải quyết xong rồi, tiếp theo là tới vòng sáng xanh, mình đã biết nó có thể chủ động hút cả năng lượng tinh thần và năng lượng tinh thuần, bây giờ lại biết nó có thể chứa luôn vật khác vào nữa. Không biết có phải cái gì nó cũng chứa được hay không, nếu thật vậy thì bản thân mình đúng nghĩa là cái nhà kho di động rồi.
Vấn đề là mình vẫn chưa biết làm cách nào để điều khiển nó cả, cũng không biết cách nó hoạt động, đến sư phụ cũng nói là phải nghiên cứu thêm còn gì. Cũng là mình quá chủ quan, từ bữa khai mở đến nay, mình cũng chưa thật sự kiểm tra nó. Với một người luôn suy tính mọi việc như Vương Lang, lỗi thiếu sót này thật khiến hắn khó chịu.
Theo thời gian qua, năng lượng trong vùng chứa đã nạp được nhiều hơn, cơn đau tinh thần cũng đã dễ chịu đi nhiều. Vương Lang mở mắt ra, bắt đầu quan sát không gian xung quanh.
Lúc này đang khoảng gần sáng, cảnh sắc cũng có thể nhìn tương đối rõ ràng. Lấy Vương Lang là trung tâm, chỗ Vương Lang đang nằm là một hố đất bị lõm sâu xuống vài mét, đường kính khoảng hơn chục mét. Rải rác xung quanh là những mảnh linh kiện vỡ vụng của chiếc phi cơ loại nhỏ, có lẽ đã có đám cháy, bây chỉ còn một chút khói phát ra thôi. Vương Lang nghĩ thầm, may mắn là mình có nhiều năng lượng để sài, nếu không cơ thể mình còn nát vụng hơn cái phi cơ kia. Vì không thể cử động nên trong tầm mắt Vương Lang cũng không quan sát được nhiều, nếu cố thêm chỉ có thể thấy vài thân cây cao vút đằng xa.
Khi Vương Lang bất lực nằm trong vùng sinh tồn, thì hai tiểu đệ của hắn cũng rơi vào tình huống không mấy tốt đẹp. Chuyện là sau khi đưa tiễn Vương Lang, hai tên này cũng đi theo tiếng gọi trái tim, nhảy lên phi thuyền tiến về Nha Trang thành, dù phải vài ngày nữa buổi biểu diễn của Tạ Oanh Oanh mới bắt đầu, nhưng tới sớm cũng tốt mà, biết đâu lại có cơ hội gặp được thần tượng, dù gì họ cũng là thiếu niên tài tuấn của thời đại này, cơ hội không phải là không có a.
Khi đến nơi mới biết, do sức khỏe không tốt Tạ Oanh Oanh chỉ diễn một buổi thôi, dời lại tới hơn mười ngày sau, lại chuyển từ diễn công khai sang thính phòng. Sẽ hoàn lại tiền cho những người đã mua vé. Còn vé của buổi diễn trong thính phòng thì có hạn chỉ gần 100 vé. Trong đó ban tổ chức đã phát gần 90 vé cho các nhà hảo tâm, các quan chức ở Nha Trang thành và liên minh, vậy là chỉ còn đúng 10 vé, mà hai vị viện trưởng hai học viện cơ giới sư và cơ giới sĩ tại Nha Trang thành lại chia nhau mỗi người hai vé. Vậy là chỉ còn đúng 6 vé thôi.
Những vé mời kia đều đã được ghi tên xếp chỗ, dù khách mời không đến được thì chỉ đặt hoa mừng và bản tên vinh danh, vì đa phần người được mời đều là những người có nhiều cống hiến cho Nha Trang thành và liên minh. Muốn sang nhượng cũng không sang nhượng được.
Sáu tấm vé, người Tạ gia đương nhiên có một tấm rồi, vậy là còn 5 tấm. Cứ cho là không còn ai tranh giành nữa, vậy sáu thanh niên tài tuấn của sáu gia tộc chia sao đây. Mà nếu chỉ đơn giản là buổi trình diễn thì cũng không sao, mỗi người mỗi sở thích, nể mặt nhau chút bỏ qua cũng không sao, dù gì tấm gương cao nhân lánh đời không màn thế sự cũng nhiều, bắt chước cũng có cái lợi của nó. Vấn đề là sau phần trình diễn sẽ là buổi đấu giá từ thiện, vật phẩm chính áp trục lại là một thiết bị cơ giới tinh thần hệ đặc thù cấp cao, hệ không gian. Nghe nói đâu mạch khắc chính của thiết bị này lại là do chính tay đại ca Vương Nhất năm xưa khắc ra.
Lúc mới đầu nghe tin thì mọi người đều hồ nghi, có thứ quý giá đến như vậy thì ai lại nỡ đem ra bán, coi làm trấn gia chi bảo cũng còn chưa đủ đó. Đến khi đích thân đại sư cấp s cũng là đương nhiệm gia chủ của Tạ gia là Tạ Phương Uyên lên tiếng thì mọi người mới sôi trào cả lên. Nghe nói việc chuyển chương trình lần này là có sự nhúng tay của liên minh, tất nhiên chỉ là nghe nói thôi, bảy đại gia tộc kia đều là người ăn chay hết cả mà.
Việc lớn dẫn đến việc nhỏ, 5 tấm vé vô chủ này chính là bài kiểm tra của các gia tộc dành cho thế hệ tương lai. Chính vì vậy La Thần với Lý Bá mới xảy ra cơ sự này.
Cùng lúc, không gian màu trắng cũng biến mất, đúng hơn là Vương Lang đã rời khỏi không gian màu trắng đó, trở về thế giới thực.
Điều đầu tiên đón chờ Vương Lang chính là cơn đau, vẫn là nỗi đau cả tinh thần và thể xác. Dù sao cũng đã có kinh nghiệm chịu đựng ở quá trình rửa tội, Vương Lang vẫn nhắm mắt, cố gắng làm sao để tinh thần phục hồi cái đã. Lúc này thì đã có thể vận dụng năng lượng tinh thần rồi, việc đầu tiên phải làm là kiểm tra vùng chứa.
Có lẽ nhờ việc tự hấp thu năng lượng tinh thuần từ tự nhiên, những vòng sáng đã hiện ra rõ rệt hơn, dù vẫn chưa là gì so với lúc tràn đầy, nhưng điều đó cũng khiến Vương Lang an tâm không ít, nếu tình trạng suy kiệt năng lượng đã giải quyết được, thì L61Ph87 cơn đau tinh thần cũng sẽ mất theo.
Chợt Vương Lang chú ý đến vòng sáng xanh dương, hình như nó có một đốm gì đó ở giữa. Dùng tinh thần thâm nhập sâu thêm. Thì ra là tại thằng ôn xanh dương này, đồ ham ăn, cái gì cũng ăn, tới bảy ngôi sao sư phụ đưa cho hắn nó cũng nuốt luôn, hèn gì lâu nay tìm không thấy.
Cũng may là nhờ năng lượng bị hao hụt, khiến tinh thần của Vương Lang có thể dễ thâm nhập hơn, nên mới nhìn thấy được bên trong vòng tròn xanh dương. Phát hiện này lại khiến Vương Lang bắt đầu suy nghĩ. Dù sao cũng không làm gì được, có việc để nghĩ cũng là tốt mà.
Tạm thời xác định 7 ngôi sao này chính là hình thái ở trạng thái bảo toàn năng lượng của ngôi sao 7 cánh kia. Nếu vậy thì mình đã hiểu mục đích của sư phụ khi giao 7 ngôi sao này lại cho mình, đó là muốn mình tiếp thu kiến thức ở học viện Bắc Đẩu, dù sao nó cũng do sư phụ góp phần tạo ra. Nếu đã biết rồi thì cũng dễ thôi, chờ mình khôi phục lại các vòng sáng, nạp năng lượng tinh thuần cho 7 ngôi sao, rồi lại vào vùng zastory z gì đó để tìm hiểu thêm.
Vấn đề 7 ngôi sao giải quyết xong rồi, tiếp theo là tới vòng sáng xanh, mình đã biết nó có thể chủ động hút cả năng lượng tinh thần và năng lượng tinh thuần, bây giờ lại biết nó có thể chứa luôn vật khác vào nữa. Không biết có phải cái gì nó cũng chứa được hay không, nếu thật vậy thì bản thân mình đúng nghĩa là cái nhà kho di động rồi.
Vấn đề là mình vẫn chưa biết làm cách nào để điều khiển nó cả, cũng không biết cách nó hoạt động, đến sư phụ cũng nói là phải nghiên cứu thêm còn gì. Cũng là mình quá chủ quan, từ bữa khai mở đến nay, mình cũng chưa thật sự kiểm tra nó. Với một người luôn suy tính mọi việc như Vương Lang, lỗi thiếu sót này thật khiến hắn khó chịu.
Theo thời gian qua, năng lượng trong vùng chứa đã nạp được nhiều hơn, cơn đau tinh thần cũng đã dễ chịu đi nhiều. Vương Lang mở mắt ra, bắt đầu quan sát không gian xung quanh.
Lúc này đang khoảng gần sáng, cảnh sắc cũng có thể nhìn tương đối rõ ràng. Lấy Vương Lang là trung tâm, chỗ Vương Lang đang nằm là một hố đất bị lõm sâu xuống vài mét, đường kính khoảng hơn chục mét. Rải rác xung quanh là những mảnh linh kiện vỡ vụng của chiếc phi cơ loại nhỏ, có lẽ đã có đám cháy, bây chỉ còn một chút khói phát ra thôi. Vương Lang nghĩ thầm, may mắn là mình có nhiều năng lượng để sài, nếu không cơ thể mình còn nát vụng hơn cái phi cơ kia. Vì không thể cử động nên trong tầm mắt Vương Lang cũng không quan sát được nhiều, nếu cố thêm chỉ có thể thấy vài thân cây cao vút đằng xa.
Khi Vương Lang bất lực nằm trong vùng sinh tồn, thì hai tiểu đệ của hắn cũng rơi vào tình huống không mấy tốt đẹp. Chuyện là sau khi đưa tiễn Vương Lang, hai tên này cũng đi theo tiếng gọi trái tim, nhảy lên phi thuyền tiến về Nha Trang thành, dù phải vài ngày nữa buổi biểu diễn của Tạ Oanh Oanh mới bắt đầu, nhưng tới sớm cũng tốt mà, biết đâu lại có cơ hội gặp được thần tượng, dù gì họ cũng là thiếu niên tài tuấn của thời đại này, cơ hội không phải là không có a.
Khi đến nơi mới biết, do sức khỏe không tốt Tạ Oanh Oanh chỉ diễn một buổi thôi, dời lại tới hơn mười ngày sau, lại chuyển từ diễn công khai sang thính phòng. Sẽ hoàn lại tiền cho những người đã mua vé. Còn vé của buổi diễn trong thính phòng thì có hạn chỉ gần 100 vé. Trong đó ban tổ chức đã phát gần 90 vé cho các nhà hảo tâm, các quan chức ở Nha Trang thành và liên minh, vậy là chỉ còn đúng 10 vé, mà hai vị viện trưởng hai học viện cơ giới sư và cơ giới sĩ tại Nha Trang thành lại chia nhau mỗi người hai vé. Vậy là chỉ còn đúng 6 vé thôi.
Những vé mời kia đều đã được ghi tên xếp chỗ, dù khách mời không đến được thì chỉ đặt hoa mừng và bản tên vinh danh, vì đa phần người được mời đều là những người có nhiều cống hiến cho Nha Trang thành và liên minh. Muốn sang nhượng cũng không sang nhượng được.
Sáu tấm vé, người Tạ gia đương nhiên có một tấm rồi, vậy là còn 5 tấm. Cứ cho là không còn ai tranh giành nữa, vậy sáu thanh niên tài tuấn của sáu gia tộc chia sao đây. Mà nếu chỉ đơn giản là buổi trình diễn thì cũng không sao, mỗi người mỗi sở thích, nể mặt nhau chút bỏ qua cũng không sao, dù gì tấm gương cao nhân lánh đời không màn thế sự cũng nhiều, bắt chước cũng có cái lợi của nó. Vấn đề là sau phần trình diễn sẽ là buổi đấu giá từ thiện, vật phẩm chính áp trục lại là một thiết bị cơ giới tinh thần hệ đặc thù cấp cao, hệ không gian. Nghe nói đâu mạch khắc chính của thiết bị này lại là do chính tay đại ca Vương Nhất năm xưa khắc ra.
Lúc mới đầu nghe tin thì mọi người đều hồ nghi, có thứ quý giá đến như vậy thì ai lại nỡ đem ra bán, coi làm trấn gia chi bảo cũng còn chưa đủ đó. Đến khi đích thân đại sư cấp s cũng là đương nhiệm gia chủ của Tạ gia là Tạ Phương Uyên lên tiếng thì mọi người mới sôi trào cả lên. Nghe nói việc chuyển chương trình lần này là có sự nhúng tay của liên minh, tất nhiên chỉ là nghe nói thôi, bảy đại gia tộc kia đều là người ăn chay hết cả mà.
Việc lớn dẫn đến việc nhỏ, 5 tấm vé vô chủ này chính là bài kiểm tra của các gia tộc dành cho thế hệ tương lai. Chính vì vậy La Thần với Lý Bá mới xảy ra cơ sự này.