Chương 13: Tôi Có Người Mình Yêu Rồi
Cố Minh Kiệt chở Tiểu Di tới Cố Gia cả hai người họ đều đang rất lo cho bà nội cố vì sức khỏe của bà không mấy tốt lại không có ai ở nhà ngoài bác Lý là quản gia của nhà họ Cố cả.Cố Minh Kiệt nhìn sang Tiểu Di hắn không hiểu vì sao cô gái này lại có vẻ lo lắng cho bà nội hơn cả hắn như vậy dù sao họ cũng chỉ mới quen nhau gần đây thôi mà. Chiếc xe của Cố Minh Kiệt dừng lại trước cổng một biệt thự rất to lúc Tiểu Di nhìn thấy căn biệt thự này chính Tiểu Di cũng phải sửng sốt căn biệt thự này quá to và đẹp rồi dù Tiểu Di biết ở thành phố Bắc Kinh này những căn biệt thự như thế này không thiếu gì nhưng so với một cô gái từ nhỏ đã sống trong một vùng quê nghèo như Tiểu Di thì quả thật có chút sửng sốt là điều không tránh khỏi. Cố Minh Kiệt bên cạnh thấy tiểu Di đang tròn mắt nhìn căn biệt thự của Cố Gia hắn lạnh lùng lên tiếng. - Không định xuống xe vào nhà?. Nghe câu hỏi của Cố Minh Kiệt Tiểu Di mới giật mình nhận ra từ vừa nãy tới giờ trong lúc Tiểu Di đang ngây ngốc nhìn ngắm căn biệt thự này thì xe của Cố Minh Kiệt đã đi vào gara để xe từ lúc nào rồi.Tiểu Di ngại ngùng nói. - Có xuống,tại lần đầu thấy một căn nhà đẹp thế này nên tôi có chút bất ngờ. Cố Minh Kiệt nhếch khóe môi chính hắn cũng không hiểu vì sao hôm nay hắn lại nói nhiều với cô gái này như vậy hắn chỉ biết rằng hắn không quá bài xích cô như những cô gái khác còn lí do vì sao hắn cũng không biết. Quản gia Lý đã đợi Cố Minh Kiệt và Tiểu Di ở bên ngoài vừa thấy Cố Minh Kiệt và Tiểu Di bước xuống bà ấy đã cúi đầu. - Thiếu gia cậu mới về - Chào Uông Tiểu thư tới chơi. Cố Minh Kiệt không nói câu gì cũng chỉ gật đầu với bà Lý nhưng Tiểu Di lại lễ phép lên tiếng. - Cháu chào bác,bác cứ gọi cháu là Tiểu Di không cần phải gọi tiểu thư đâu ạ tiểu Di cười nói với bác Lý. Bà Lý âm thầm đánh giá cô bé trước mặt đó là một cô bé rất xinh đẹp và đáng yêu khi cười cô bé có chiếc răng khểnh rất duyên và thu hút nhất đó là đôi mắt to tròn long lanh của cô bé, khi cô bé này cất giọng lên cũng đủ khiến người ta tan chảy vì quá ngọt ngào.nhưng cô bé này quá đơn thuần và trong sáng liệu cô bé có chịu được tính cách lạnh lùng của Thiếu Gia nhà bà hay không đây? Cố Minh Kiệt đứng hình một chút vì nụ cười của Tiểu Di hắn không biết khi cười Tiểu Di lại có một chiếc răng khểnh duyên như thế nhưng hắn không biết cũng đúng thôi vì khi nói chuyện hay vô tình gặp hắn Tiểu Di không sợ hãi thì cũng là hoang mang có bao giờ cười với hắn đâu mà hắn biết.bỗng Cố Minh Kiệt thấy hơi bức bối trong người khi nghĩ nụ cười đó Tiểu Di lại dành cho bà Lâm quản gia nhà hắn chứ không phải hắn lạnh lùng hắn lên tiếng hỏi. - Bà nội tôi đang ở đâu?lúc gọi tôi nghe giọng bà không được khỏe. Quản gia Lý vì đã quá quen thuộc với sự lạnh lùng này của thiếu gia nhà bà rồi nên không mấy sợ hãi quản gia Lâm cúi đầu nói. - Thưa thiếu gia lão phu nhân đang ở bên trong đợi thiếu gia và uông tiểu thư đấy ạ. Sau đó bà Lý dẫn Cố Minh Kiệt và Tiểu Di đi vào bên trong.bên trong phòng khách nhà họ Cố bà nội và ba mẹ Cố Minh Kiệt đang hồi hộp gặp Tiểu Di nhiều hơn là Cố Minh Kiệt vì ba mẹ Cố Minh Kiệt rất nóng lòng muốn gặp Tiểu Di. Khi Cố Minh Kiệt và Tiểu Di bước cùng nhau vào bên trong bà nội Cố nhìn sang ba mẹ của Cố Minh Kiệt ý muốn nói nhìn Cố Minh Kiệt và Tiểu Di đi cùng nhau thật sự rất đẹp đôi và ba mẹ Cố Minh Kiệt cũng ngầm thừa nhận điều đó. Cố Minh Kiệt im lặng nhìn mọi thứ đang diễn ra không phải bà nội Cố nói với hắn là bà đang ở một mình ở nhà sao tại sao lúc này hắn lại thấy ba mẹ mình ngồi ở đây?có vẻ chính hắn đã rơi vào kế hoạch của bà nội và ba mẹ hắn rồi thì phải?. Tiểu Di thì lại đang thật sự hoang mang với những gì đang diễn ra trước mắt cô không chỉ có một mình bà nội Cố mà còn có thêm một cặp vợ chồng trung niên nữa,Tiểu Di nhìn sơ qua cả hai cô cũng nhận ra người đàn ông trung niên ngồi đó giống Cố Minh Kiệt đến 90% có thể đoán ra được đó là ba của Cố Minh Kiệt còn người phụ nữ trung niên ngồi đó lại mang một vẻ đẹo dịu dàng nhưng không kém phần sắc sảo đó chắc chắn là mẹ của Cố Minh Kiệt.chuyện gì đang xảy ra thế này?không lẽ Tiểu Di đang được gặp ba mẹ Cố Minh Kiệt sao?. Thấy không khí có phần kì lạ quản gia Lý lên tiếng xua tan không khí kì lạ đang diễn ra. - Thưa lão phu nhân,ông bà chủ thiếu Gia và Uông tiểu thư đã tới rồi ạ? Lúc này mọi người mới bừng tỉnh bà nội Cố lên tiếng nói. - Minh Kiệt,Tiểu Di hai đứa tới rồi sao? mau vào bên trong ngồi đi nào đừng đứng đó nữa. Phụ họa theo lời mẹ mình ba của Cố Minh Kiệt cũng lên tiếng nói. - Hai đứa tới rồi thì vào trong ngồi đi. Cố Minh Kiệt nhìn sang Tiểu Di rồi bước đi tới bên kia ngồi đối diện ba mẹ mình không còn cách nào khác Tiểu Di cũng đành ngồi bên cạnh Cố Minh Kiệt vì chỉ còn chỗ đó trống mà thôi.đợi người làm mang trà lên cho Có Minh Kiệt và Tiêu Di xong bà nội Cố mới lên tiếng bà biết cháu trai bà và Tiểu Di nhìn bà nãy giờ là muốn hỏi gì. - Tiểu Di vào đây ta giới thiệu cháu với ba mẹ Minh Kiệt.người đang ngồi đó là con trai ta Cố Minh Dương,còn bên kia là con dâu ta Chu Tuyết Nhi chúng là ba mẹ của Cố Minh Kiệt. Tiểu Di lúc này ngại ngùng quay sang cúi đầu lễ phép chào ba mẹ Cố Minh Kiệt. - Cháu chào hai bác cháu là Uông Tiểu Di lần đầu gặp hai bác cháu có chút thất lễ mong hai bác bỏ qua ạ. Ba mẹ Cố Minh Kiệt mỉm cười họ rất hài lòng với cô bé này đúng như lời bà nội Cố nói ở cô bé toát lên vẻ dịu dàng,ngoan ngoãn nhưng trong đôi mắt to tròn và trong veo kia của cô bé ẩn chứa một sự mạnh mẽ rất lớn.bố mẹ Cố Minh Kiệt cũng không quan trọng vấn đề môn đăng hộ đối hay hoàn cảnh gia đình của con dâu tương lai của họ miễn là cô gái đó đủ tốt đủ lương thiện và không có ý đồ xấu xa với Cố Gia là được.bởi lẽ mẹ Cố Minh Kiệt cũng là trẻ mồ côi từ khi gặp bố Cố Minh Kiệt cuộc đời bà mới được thay đổi vậy nên khi biết Tiểu Di cũng là trẻ mồ côi giống mình mẹ Cố Minh Kiệt càng thương tiểu Di nhiều hơn. - Thật ra lúc ta gọi cho hai đứa thì ta đang ở nhà một mình thật nhưng vừa nãy ba mẹ cháu mới về Minh Kiệt vì thế khi hai đứa tới đây vừa hay lại găp ba mẹ cháu ở đây. Cố Minh Kiệt nhìn bà mình anh thừa biết mọi chuyện không đơn giản như bà nội hắn nói sẽ chẳng có sự trùng hợp nào ngẫu nhiên vậy cả nhưng trái ngược với Cố Minh Kiệt Tiểu Di lại tin lời bà nội Cố nói là đúng nên Tiểu Di không nghi ngờ gì cả.sau một lúc nói chuyện bà nội cố lấy lí do gọi Cố Minh Kiệt vào phòng mình nói chuyện bà cũng muốn để Tiểu Di và ba mẹ Cố Minh Kiệt nói chuyện với nhau. - Tiểu Kiệt cháu vào phòng tìm giúp ta ít đồ được không?ta không nhớ ta để nó ở đâu cả. Cố Minh Kiệt nhìn bà nội mình hắn biết bà nội hắn là cố tình gọi hắn vào phòng nói chuyện riêng vừa hay hắn cũng có chuyện cần hỏi bà mình. - Vậy cháu đưa bà vào phòng tìm thử xem bà để ở đâu nhé. Bà nội cố gật đầu nhìn sang Tiểu Di hỏi. - Vậy cháu ngồi đây với ba mẹ Minh Kiệt nhé ta nhờ Minh Kiệt tìm giúp ta ít đồ. Dù hơi bất ngờ và ngại ngùng khi phải ngồi nói chuyện cùng ba mẹ Cố Minh Kiệt nhưng có vẻ món đồ bà nội cố muốn tìm rất quan trọng nênTiểu Di cũng cười ngượng gật đầu nói. - Vâng thưa bà cháu sẽ ngồi nói chuyện với hai bác ạ. Trong phòng của bà nội cố.Cố Minh Kiệt đang nhìn bà mình không nói gì nhưng bà nội Cố biết cháu trai bà đang nghĩ điều gì. - Minh Kiệt ta nghĩ không cần ta nói thì cháu cũng đoán ra Tiểu Di chính là cô bé ta muốn giới thiệu với cháu phải không?. Cố Minh Kiệt không tỏ ra bất ngờ hắn đã đoán ra điều này từ lúc thấy cô gái đó rồi. - Nhưng thưa bà cháu và cô ta không quen nhau và cháu sẽ không lấy ai ngoài Băng Tâm đâu thưa bà. Bà Nội Cố không tỏ ra tức giận như những lần trước bà nội Cố vẫn dịu giọng nói. - Ta biết điều đó Minh Kiệt nhưng cháu muốn ta chấp nhận Diệp Băng Tâm thì phải thực hiện một yêu cầu của ta thế nào cháu dám thử chứ Minh Kiệt?. Cố Minh Kiệt nhíu mày nhìn bà nội mình hôm nay hắn thấy bà nội mình rất lạ thì phải?nhưng dù sao nếu để làm gì đó khiến bà nội hắn chấp nhận Băng Tâm hắn sẽ làm. - Bà chắc chắn khi cháu thực hiện xong yêu cầu của bà thì bà sẽ chấp nhận Băng Tâm chứ?. Bà nội cố bình thản gật đầu nói. - Từ bao giờ cháu không tin ta thế Minh Kiệt ta là bà nội cháu đấy,sao cháu đồng ý không?. Cố Minh Kiệt dù có chút nghi ngờ nhưng hắn cũng gật đầu đồng ý với bà nội mình. - Được cháu mong bà giữ lời hứa của mình. Bà nội cố mỉm cười hài lòng nhưng hài lòng vì cháu trai bà đã mắc bẫy mà bà đang bày ra. - Cháu không định hỏi ta yêu cầu cháu làm gì sao Minh Kiệt?biết đâu đó là chuyện cháu không muốn làm thì sao Minh Kiệt?. Cố Minh Kiệt không nhìn bà mình nói. - Miễn không phải kết hôn với cô gái đó và chia tay Băng Tâm thì với cháu làm gì cũng được. bà nội cố mỉm cười đúng là bà sẽ bắt hắn lấy Tiểu Di nhưng là tự nguyện lấy kìa. - Thật ra ta cũng không yêu cầu cháu làm gì quá đáng cả Minh Kiệt ta chỉ muốn cháu giúp Tiểu Di khi ở trường thôi con bé từng giúp ta vậy nên ta muốn cháu giúp ta trả ơn con bé.cháu làm được chứ?. Cố Minh Kiệt nhíu mày chẳng lẽ bà nội hắn chỉ yêu cầu hắn làm vậy thôi sao?đó không phải phong cách của bà nội hắn. - Chỉ có vậy thôi ạ?bà chắc chứ?. Bà nội cố gật đầu nhìn cháu trai bà mỉm cười. - Chỉ cần thế thôi Minh Kiệt ta không còn yêu cầu gì khác cả đâu. - Được cháu sẽ giúp bà trả ơn cho cô ta như bà mong muốn. Bà nội cố gật đầu mỉm cười đúng như Cố Minh Kiệt nghĩ việc bà yêu cầu chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch mà thôi người ta hay bao"lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" không phải sao? hơn nữa bà tin một cô bé đáng yêu như Tiểu Di sẽ không ai tiếp xúc với cô bé một lần mà không có cảm tình cả. Sau đó Tiểu Di và Cố Minh Kiệt ở lại Cố Gia ăn cơm với bà nội và ba mẹ Cố Minh Kiệt.lúc Cố Minh Kiệt chở Tiểu Di về gần tới phòng trọ của Tiểu Di bỗng Cố Minh Kiệt lên tiếng nói. - Tôi có người mình yêu rồi. Tiểu Di đang chuẩn bị xuống xe bỗng khựng lại hóa ra là anh t có người mình yêu rồi mới luôn lạnh lùng với những cô gái khác như vậy,không hiểu sao khi nghe Cố Minh Kiệt nói vậy Tiểu Di cảm thấy rất khó chịu và tim có chút nhói.cố che đi cảm xúc của mình Tiểu Di mỉm cười. - Chúc mừng anh đã có người mình yêu,thật ra tôi cũng có người mình yêu rồi. Lúc đầu Cố Minh Kiệt nói vậy vì hắn không muốn cô hiểu nhầm nếu sau này hắn có giúp cô ở trường như yêu cầu của bà nội muốn nhưng khi nghe Tiểu Di nói cũng có người mình yêu rồi thì Cố Minh Kiệt bỗng nhiên cảm thấy tức giận mà không biết vì sao.