Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
- Này anh kia đi đứng kiểu gì đấy hả?
Một giọng nói đanh đá của 1 cô nàng xinh đẹp đang quay ra nói với người vừa đụng trúng vào cô làm cho sấp tài liệu trên tay cô rơi tung tóe.
- Cô nói tôi à? Anh quay lại hỏi cô
- Không phải anh thì ai? Chẳng lẽ tôi tự đụng trúng tôi à
Cô gái trợn tròn mắt lên nhìn tên áo đen đang đứng trước mặt mình mà quát lớn
- Người gì đâu mà vô duyên, đụng trúng người ta còn không xin lỗi lại còn quay ra nhìn. Bộ ba mẹ anh không dạy anh cách xin lỗi người khác khi làm sai à
Cô vừa nói vừa cúi xuống nhặt sấp tài liệu rơi trên sàn.
Người nào đó mặt đơ ra nhìn cô nhóc trước mặt mà ngạc nhiên.
- Cô ta không biết đây là ai thật ư mà nói như vậy’. Mấy tên vệ sĩ quanh anh thì thầm nói với nhau
Giờ đây họ chỉ biết cầu nguyện, mong cô gái đó bình yên khi đã lỡ động đến tổ kiến lửa của thành phố thôi. Chắc anh cũng phải là người có tầm cỡ quan trọng không kém trong thành phố nên mới có thể ra oai như vậy.
Không sai anh chính là Trương Minh Thành chủ tịch tập đoàn WQ lớn nhất cả thành phố D, nắm giữ phần lớn kinh tế cả thành phố. Là một người có tầm ảnh hưởng và vô cùng nổi tiếng trong thành phố, khiến ai cũng phải nể phục và khiếp sợ. Một người cao thượng như anh nay lại bị con nhỏ miệng còn hôi sữa trách móc, thật đáng để anh bận tâm đó
Anh cứ đứng đơ ra đó nhìn tôi à?
Ủa, vậy giờ tôi phải làm gì với cô. Xin lỗi con nhóc này sao. Anh suy nghĩ một lúc cũng không lâu lắm rồi quuyết định bước đến giúp cô nhặt đống tài liệu rơi trên sàn
Tôi xin lỗi
Một giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy quyền cất lên. Mấy tên vệ sĩ áo đen bên cạnh mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Thế mà lúc trước bọn họ còn tưởng Sếp hắn sẽ ra lệnh bắt luôn con nhỏ đanh đá hay hạnh họe đó lại chớ. Ai mà ngờ được..............đúng là cuộc sống khác với tưởng tượng mà
Cô ngước lên nhìn anh mà sững sờ. Ngũ quan trên khuôn mặt anh vô cùng hoàn hảo, còn đẹp hơn cả những mĩ nam cô hay xem trên tạp chí người mẫu nữa.
Đẹp thì đẹp thật đó nhưng vô duyên thế thì ai mà chịu cho được. Đang lạc trong những dòng tâm trí thì anh vẫy vẫy tay lôi cô ra khỏi những dòng suy nghĩ đó
Cô giật mình quay trở lại thế giới thực. Đúng là mê trai đầu thai cũng không hết nổi ấy chứ
Cô đang suy nghĩ gì à? Anh hỏi cô
- À……. không. Tôi chỉ đang suy nghĩ tại sao anh không xin lỗi tôi ngay từ đâu mà bây giờ anh mới nói. Dù gì cũng cảm ơn anh
Nói xong cô cầm xấp tài liệu đứng lên và rời đi mất. Anh đứng đó nhìn cô.
Thân hình chuẩn từng cm không sai 1 ly, ngũ quan khuôn mặt vô cùng hài hòa nhã nhặn mà sao lại đanh đá vậy? Những câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu anh nếu không có tên vệ sĩ bên cạnh nhắc nhở thì anh đã quên mất lát nữa mình có một cuộc họp quan trọng
- Sếp, chúng ta còn 10 phút nữa là đến cuộc họp rồi ạ.
- Ừ, tôi biết rồi
Câu nói vừa dứt anh sải đôi chân dài của mình bước đi với khi chất lạnh lùng, cao thượng khiến ai nhìn vào cũng phải nể phục. Vừa đi anh không quên dặn đàn em bên cạnh mình.
- Điều tra cho tôi cô gái vừa nãy là ai.
- Dạ vâng ạ, bọn em sẽ tìm ngay ạ
Một giọng nói đanh đá của 1 cô nàng xinh đẹp đang quay ra nói với người vừa đụng trúng vào cô làm cho sấp tài liệu trên tay cô rơi tung tóe.
- Cô nói tôi à? Anh quay lại hỏi cô
- Không phải anh thì ai? Chẳng lẽ tôi tự đụng trúng tôi à
Cô gái trợn tròn mắt lên nhìn tên áo đen đang đứng trước mặt mình mà quát lớn
- Người gì đâu mà vô duyên, đụng trúng người ta còn không xin lỗi lại còn quay ra nhìn. Bộ ba mẹ anh không dạy anh cách xin lỗi người khác khi làm sai à
Cô vừa nói vừa cúi xuống nhặt sấp tài liệu rơi trên sàn.
Người nào đó mặt đơ ra nhìn cô nhóc trước mặt mà ngạc nhiên.
- Cô ta không biết đây là ai thật ư mà nói như vậy’. Mấy tên vệ sĩ quanh anh thì thầm nói với nhau
Giờ đây họ chỉ biết cầu nguyện, mong cô gái đó bình yên khi đã lỡ động đến tổ kiến lửa của thành phố thôi. Chắc anh cũng phải là người có tầm cỡ quan trọng không kém trong thành phố nên mới có thể ra oai như vậy.
Không sai anh chính là Trương Minh Thành chủ tịch tập đoàn WQ lớn nhất cả thành phố D, nắm giữ phần lớn kinh tế cả thành phố. Là một người có tầm ảnh hưởng và vô cùng nổi tiếng trong thành phố, khiến ai cũng phải nể phục và khiếp sợ. Một người cao thượng như anh nay lại bị con nhỏ miệng còn hôi sữa trách móc, thật đáng để anh bận tâm đó
Anh cứ đứng đơ ra đó nhìn tôi à?
Ủa, vậy giờ tôi phải làm gì với cô. Xin lỗi con nhóc này sao. Anh suy nghĩ một lúc cũng không lâu lắm rồi quuyết định bước đến giúp cô nhặt đống tài liệu rơi trên sàn
Tôi xin lỗi
Một giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy quyền cất lên. Mấy tên vệ sĩ áo đen bên cạnh mắt chữ A mồm chữ O nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Thế mà lúc trước bọn họ còn tưởng Sếp hắn sẽ ra lệnh bắt luôn con nhỏ đanh đá hay hạnh họe đó lại chớ. Ai mà ngờ được..............đúng là cuộc sống khác với tưởng tượng mà
Cô ngước lên nhìn anh mà sững sờ. Ngũ quan trên khuôn mặt anh vô cùng hoàn hảo, còn đẹp hơn cả những mĩ nam cô hay xem trên tạp chí người mẫu nữa.
Đẹp thì đẹp thật đó nhưng vô duyên thế thì ai mà chịu cho được. Đang lạc trong những dòng tâm trí thì anh vẫy vẫy tay lôi cô ra khỏi những dòng suy nghĩ đó
Cô giật mình quay trở lại thế giới thực. Đúng là mê trai đầu thai cũng không hết nổi ấy chứ
Cô đang suy nghĩ gì à? Anh hỏi cô
- À……. không. Tôi chỉ đang suy nghĩ tại sao anh không xin lỗi tôi ngay từ đâu mà bây giờ anh mới nói. Dù gì cũng cảm ơn anh
Nói xong cô cầm xấp tài liệu đứng lên và rời đi mất. Anh đứng đó nhìn cô.
Thân hình chuẩn từng cm không sai 1 ly, ngũ quan khuôn mặt vô cùng hài hòa nhã nhặn mà sao lại đanh đá vậy? Những câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu anh nếu không có tên vệ sĩ bên cạnh nhắc nhở thì anh đã quên mất lát nữa mình có một cuộc họp quan trọng
- Sếp, chúng ta còn 10 phút nữa là đến cuộc họp rồi ạ.
- Ừ, tôi biết rồi
Câu nói vừa dứt anh sải đôi chân dài của mình bước đi với khi chất lạnh lùng, cao thượng khiến ai nhìn vào cũng phải nể phục. Vừa đi anh không quên dặn đàn em bên cạnh mình.
- Điều tra cho tôi cô gái vừa nãy là ai.
- Dạ vâng ạ, bọn em sẽ tìm ngay ạ