Chương 16: Thật ngại quá
Lâm Chi có thể thấy được, quan hệ giữa Mộc Tuyết Nhi và Hứa Quân càng ngày càng hòa hợp.
“Mẹ, mẹ nói gì thế..."
“Im miệng!”
Mộc Tình dứt khoát ngắt lời Mộc Tuyết Nhi, hừ lạnh nói: “Mộc Tuyết Nhi, đừng tưởng rằng chuyện tốt mà mày làm chị không biết. Mẹ ở nhà mày, nhưng lại phải chịu không ít tủi thân, hôm nay chị nhất định phải tính toán với mày.”
Lâm Chi cường thế, Mộc Tình quả thực vô cùng độc đoán.
Trước khi cô ta kết hôn, nhà này toàn bộ đều do Mộc Tình làm chủ.
“BẹpI”
Mộc Tình là có chuẩn bị mà đến.
Thấy Mộc Tuyết Nhi không nói gì, Mộc Tình ném giấy thỏa thuận ly hôn lên trên mặt bàn.
“Chị, chị đây là...
“Hôm nay, mày nhất định phải ly hôn với Hứa Quân!” Mộc Tình mặt vô cảm, hùng hổ dọa người nói: “Nếu mày không đồng ý, chị với mẹ sẽ đoạn tuyệt quan hệ với mày”
“Chị con nói đúng đấy... Thật ra bọn mẹ cũng chỉ vì muốn tốt cho con!”
Ép bức!
Đây chính là ép bức!
Nhất thời, đầu óc Mộc Tuyết Nhi một mảng trống rỗng.
Một bên là người nhà của cô, còn một bên là Hứa Quân.
Hứa Quân muốn vì Mộc Tuyết Nhi mà gánh vác tất cả, nhưng đây lại là một khảo nghiệm dành cho cô.
Điều duy nhất Hứa Quân có thể làm đó là đứng vào vị trí của Mộc Tuyết Nhi mà suy xét.
Hứa Quân cười khổ sở, nhẹ giọng nói với Mộc Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, em lựa chọn như thế nào... anh đều không trách emI”
Tính cách của Mộc Tuyết Nhi hay mềm lòng, theo phán đoán của Hứa Quân, đa phần là dưới sự ép bức của người nhà, cô sẽ ký vào giấy ly hôn.
Nhưng điều này cũng chẳng có gì ghê gớm, cho dù có ly hôn, Hứa Quân cũng sẽ không từ bỏ Mộc Tuyết Nhi.
Cùng lắm thì anh dùng thân phận Nhị thiếu gia của Hứa gia, một lần nữa rước Mộc Tuyết Nhi về nhà.
“Thời điểm thích hợp, anh có thể im miệng!”
Một lát sau, Mộc Tuyết Nhi lườm Hứa Quân một cái.
Tiếp sau đó, cô nhìn về phía Lâm Chi và Mộc Tình, kiên định nói: “Mẹ, chị, con sẽ không ly hôn với Hứa Quân. Hai người dùng cách này để ép con, điều này không công bằng với Hứa Quân! Còn nữa, Hứa Quân là chồng của con, mong rằng hai người đừng suốt ngày mắng anh ấy là phế vật, con nghe thấy sẽ khó chịu!”
Sau khi Mộc Tuyết Nhi nói xong, trong phòng khách hoàn toàn im lặng.
Chỉ còn lại tiếng Mộc Tuyết Nhi nhỏ giọng nức nở.
Còn Hứa Quân, không thể ngờ mà nhìn Mộc Tuyết Nhi.
Anh không thể tưởng tượng được, Mộc Tuyết Nhi mềm yếu như vậy, bên trong cô như thế nào lại có năng lượng to lớn như vậy!
Mộc Tình cau mày, nhìn Hứa Quân, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Cái tên phế vật kia, bây giờ mày ký vào giấy ly hôn đi!”
Chu Thông cũng đứng lên, đứng sau lưng Hứa Quân, uy hiếp: “Phế vật, làm theo lời vợ tao đi... Ai không nghe theo lời vợ tao, kết cục nhất định sẽ rất thảm
đấy
“Thật ngại quá, tôi chỉ nghe lời vợ tôi. Đến Tuyết Nhi còn không từ bỏ tôi, tôi sao có thể khiến cô ấy thất vọng được? Ly hôn? Không thể nào! Cả đời này cũng không thể nào!”
Hứa Quân cười lạnh một tiếng, cầm lấy tờ giấy ly hôn kia, sẽ thành nhiều mảnh.
“Mày!” Lâm Chi lập tức đứng dậy, chỉ thẳng vào Hứa Quân quát lớn: “Mày càng ngày càng quá đáng, mấy năm nay mày đã làm được gì cho cái nhà này? Nếu mày không ly hôn với Tuyết Nhi thì đi tìm Bạo Long, đòi một triệu tiền nợ về đây cho tao.”
“Mẹ, mẹ như vậy là muốn Hứa Quân đi chịu chết!”
Mộc Tuyết Nhi tức khắc liền nóng nảy, đánh vào cánh tay Hứa Quân, nói: “Đi cùng tôi đến chỗ bà nội”
Bạo Long chiếm vị trí quan trọng ở toàn bộ thế lực ngầm của Lệ thành này. Nghe nói người này vô cùng tàn nhẫn, người chết trong tay hắn nhiều vô số.
Bạo Long thật sự có nợ Lâm Chỉ một triệu, nhưng gần như là nợ chết, đến giấy ghi nợ cũng bị Chu Thông làm mất rồi.
Khoản nợ này phải đòi thế nào đây? “Con đi đòi”
Đột nhiên, Hứa Quân không màng đến sự ngăn cản của Mộc Tuyết Nhi, mở miệng nói.
Mộc Tuyết Nhi cau mày, cô lập tức có chút phẫn nộ, nói: “Thái độ vừa nãy. của tôi anh còn không thấy sao? Tôi sẽ không ly hôn với anh, anh không cần phải...”
“Nhưng anh không muốn thấy họ gây khó dễ cho eml” Hứa Quân sủng nịnh mà nhin Mộc Tuyết Nhi một cái, lại nói với Lâm Chỉ:
“Mẹ còn muốn con làm gì, cứ việc nói, con làm từng cái một! Nhưng, có gì cứ nhắm vào con, đừng có ép bức Tuyết Nhi nữa!”
“Mẹ, mẹ nói gì thế..."
“Im miệng!”
Mộc Tình dứt khoát ngắt lời Mộc Tuyết Nhi, hừ lạnh nói: “Mộc Tuyết Nhi, đừng tưởng rằng chuyện tốt mà mày làm chị không biết. Mẹ ở nhà mày, nhưng lại phải chịu không ít tủi thân, hôm nay chị nhất định phải tính toán với mày.”
Lâm Chi cường thế, Mộc Tình quả thực vô cùng độc đoán.
Trước khi cô ta kết hôn, nhà này toàn bộ đều do Mộc Tình làm chủ.
“BẹpI”
Mộc Tình là có chuẩn bị mà đến.
Thấy Mộc Tuyết Nhi không nói gì, Mộc Tình ném giấy thỏa thuận ly hôn lên trên mặt bàn.
“Chị, chị đây là...
“Hôm nay, mày nhất định phải ly hôn với Hứa Quân!” Mộc Tình mặt vô cảm, hùng hổ dọa người nói: “Nếu mày không đồng ý, chị với mẹ sẽ đoạn tuyệt quan hệ với mày”
“Chị con nói đúng đấy... Thật ra bọn mẹ cũng chỉ vì muốn tốt cho con!”
Ép bức!
Đây chính là ép bức!
Nhất thời, đầu óc Mộc Tuyết Nhi một mảng trống rỗng.
Một bên là người nhà của cô, còn một bên là Hứa Quân.
Hứa Quân muốn vì Mộc Tuyết Nhi mà gánh vác tất cả, nhưng đây lại là một khảo nghiệm dành cho cô.
Điều duy nhất Hứa Quân có thể làm đó là đứng vào vị trí của Mộc Tuyết Nhi mà suy xét.
Hứa Quân cười khổ sở, nhẹ giọng nói với Mộc Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, em lựa chọn như thế nào... anh đều không trách emI”
Tính cách của Mộc Tuyết Nhi hay mềm lòng, theo phán đoán của Hứa Quân, đa phần là dưới sự ép bức của người nhà, cô sẽ ký vào giấy ly hôn.
Nhưng điều này cũng chẳng có gì ghê gớm, cho dù có ly hôn, Hứa Quân cũng sẽ không từ bỏ Mộc Tuyết Nhi.
Cùng lắm thì anh dùng thân phận Nhị thiếu gia của Hứa gia, một lần nữa rước Mộc Tuyết Nhi về nhà.
“Thời điểm thích hợp, anh có thể im miệng!”
Một lát sau, Mộc Tuyết Nhi lườm Hứa Quân một cái.
Tiếp sau đó, cô nhìn về phía Lâm Chi và Mộc Tình, kiên định nói: “Mẹ, chị, con sẽ không ly hôn với Hứa Quân. Hai người dùng cách này để ép con, điều này không công bằng với Hứa Quân! Còn nữa, Hứa Quân là chồng của con, mong rằng hai người đừng suốt ngày mắng anh ấy là phế vật, con nghe thấy sẽ khó chịu!”
Sau khi Mộc Tuyết Nhi nói xong, trong phòng khách hoàn toàn im lặng.
Chỉ còn lại tiếng Mộc Tuyết Nhi nhỏ giọng nức nở.
Còn Hứa Quân, không thể ngờ mà nhìn Mộc Tuyết Nhi.
Anh không thể tưởng tượng được, Mộc Tuyết Nhi mềm yếu như vậy, bên trong cô như thế nào lại có năng lượng to lớn như vậy!
Mộc Tình cau mày, nhìn Hứa Quân, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Cái tên phế vật kia, bây giờ mày ký vào giấy ly hôn đi!”
Chu Thông cũng đứng lên, đứng sau lưng Hứa Quân, uy hiếp: “Phế vật, làm theo lời vợ tao đi... Ai không nghe theo lời vợ tao, kết cục nhất định sẽ rất thảm
đấy
“Thật ngại quá, tôi chỉ nghe lời vợ tôi. Đến Tuyết Nhi còn không từ bỏ tôi, tôi sao có thể khiến cô ấy thất vọng được? Ly hôn? Không thể nào! Cả đời này cũng không thể nào!”
Hứa Quân cười lạnh một tiếng, cầm lấy tờ giấy ly hôn kia, sẽ thành nhiều mảnh.
“Mày!” Lâm Chi lập tức đứng dậy, chỉ thẳng vào Hứa Quân quát lớn: “Mày càng ngày càng quá đáng, mấy năm nay mày đã làm được gì cho cái nhà này? Nếu mày không ly hôn với Tuyết Nhi thì đi tìm Bạo Long, đòi một triệu tiền nợ về đây cho tao.”
“Mẹ, mẹ như vậy là muốn Hứa Quân đi chịu chết!”
Mộc Tuyết Nhi tức khắc liền nóng nảy, đánh vào cánh tay Hứa Quân, nói: “Đi cùng tôi đến chỗ bà nội”
Bạo Long chiếm vị trí quan trọng ở toàn bộ thế lực ngầm của Lệ thành này. Nghe nói người này vô cùng tàn nhẫn, người chết trong tay hắn nhiều vô số.
Bạo Long thật sự có nợ Lâm Chỉ một triệu, nhưng gần như là nợ chết, đến giấy ghi nợ cũng bị Chu Thông làm mất rồi.
Khoản nợ này phải đòi thế nào đây? “Con đi đòi”
Đột nhiên, Hứa Quân không màng đến sự ngăn cản của Mộc Tuyết Nhi, mở miệng nói.
Mộc Tuyết Nhi cau mày, cô lập tức có chút phẫn nộ, nói: “Thái độ vừa nãy. của tôi anh còn không thấy sao? Tôi sẽ không ly hôn với anh, anh không cần phải...”
“Nhưng anh không muốn thấy họ gây khó dễ cho eml” Hứa Quân sủng nịnh mà nhin Mộc Tuyết Nhi một cái, lại nói với Lâm Chỉ:
“Mẹ còn muốn con làm gì, cứ việc nói, con làm từng cái một! Nhưng, có gì cứ nhắm vào con, đừng có ép bức Tuyết Nhi nữa!”