Chương 3: Lạnh Lùng
Hác Thế Kiệt hôm nay đi về biệt thự, cũng đã một tuần rồi anh chưa về đây.
" Hác Thế Kiệt con có xem ta là mẹ không? Tại sao một tuần nay con không về? Có có biết mình vừa mới cưới vợ không? Có người vợ nào như Thạc Hy không? Phải nằm một mình trên chiếc giường lạnh lẽo không? "
" Con bận công việc "
" Công việc? Con xem ta là đồ ngốc sao? "
" Mẹ..."
" Thế Kiệt, con làm mẹ thất vọng quá, Tiểu Du đã lấy chồng rồi tại sao con không buông bỏ mà mở lòng với Thạc Hy "
Hác Thế Kiệt xoay mặt ra chỗ khác.
" Thế Kiệt? Thạc Hy là một cô gái tốt, con nên mở lòng với con bé "
Hác Thế Kiệt không nói gì bỏ đi lên lầu, mở lòng sao? Trái tim anh đã thuộc về Trương Tiểu Du rồi, làm sao mở lòng với Trác Thạc Hy được đây.
Hác Thế Kiệt mở cửa phòng thì thấy Trác Thạc Hy đang ngồi ở ban công nhìn xa xăm. Hác Thế Kiệt nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp trong sáng của cô mà nhớ lại Trương Tiểu Du của anh, anh không thể nào đón nhận thêm một ai vì Trương Tiểu Du lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí anh.
Hác Thế Kiệt đi vào phòng tắm đóng sầm cửa lại, Trác Thạc Hy giật mình khi nghe thấy tiếng đóng cửa mạnh của anh.
Trác Thạc Hy đứng dậy đi lại sofa ngồi chờ anh ra, đã một tuần nay cô chưa được gặp anh.
Hác Thế Kiệt hơn 30 phút mới đi ra ngoài.
" Thế Kiệt anh ăn gì chưa? " cô nói nhưng tay bấu vào nhau
" Tôi ăn rồi "
" Sao mấy hôm nay anh không về nhà?"
" Trác Thạc Hy đừng xem mình là vợ tôi "
" Vâng, em biết rồi " giọt nước mắt cô lăn xuống.
Đêm đó Hác Thế Kiệt ở miết trong thư phòng mà không về phòng ngủ, Trác Thạc Hy đã chờ anh hơn 2 giờ sáng nhưng vẫn không thấy anh.
Ngày hôm sau Trác Thạc Hy xuống nhà với nét mặt bơ phờ, bà Hác nhìn mà nhíu mày.
" Thạc Hy? "
" Dạ mẹ "
" Con đã gọi Thế Kiệt xuống ăn sáng chưa?"
" Dạ chưa, vậy để con lên gọi anh ấy "
Trác Thạc Hy định đi lên thư phòng gọi anh thì Hác Thế Kiệt đã từ từ đi xuống.
" Pha cho tôi ly cafe " anh nói với người làm đứng gần đó.
" Để em pha cho anh " Viên Thạc Hy nhìn anh nói
" Không cần đâu, em không biết khẩu vị của tôi đâu "
" Em có thể từ từ học mà "
" Tôi đã nói không cần " anh nghiêm mặt nhìn cô
" Thế Kiệt " bà Hác lên tiếng.
Hác Thế Kiệt không nói gì bỏ vào phòng ăn sáng, nếu anh còn ở lại nhất định sẽ bị bà Hác trách mắng.
Bà Hác đi lại nắm tay an ủi Trác Thạc Hy, bà biết cuộc hôn nhân này cô đã chịu nhiều thiệt thòi tổn thương.
" Thạc Hy? Mẹ xin lỗi "
" Không phải là lỗi của mẹ đâu, là con cam tâm tình nguyện gã cho anh ấy "
" Mẹ tin một ngày nào đó Thế Kiệt nhất định sẽ hiểu được tấm chân tình của con "
" Vâng "
...----------...
Hác Thế Kiệt đêm hôm đó sau khi tắm xong đã lấy gối lại sofa nằm ngủ, anh không muốn chung chăn chung gối với người mình không yêu.
Trác Thạc Hy đi vào phòng thì thấy Hác Thế Kiệt đã nằm ngủ ở sofa, cô đi lại lây người anh giọng nhỏ nhẹ nói.
" Anh lên giường nằm ngủ đi, em sẽ ngủ ở sofa "
" Không cần đâu "
" Anh làm việc cả ngày rồi, ngủ ở đây không tốt cho sức khỏe đâu "
Hác Thế Kiệt không quan tâm đến lời nói của Trác Thạc Hy mà nhắm mắt không nói gì.
Trác Thạc Hy nhìn anh rồi cười nhạt, anh chẳng thèm để ý tới lời nói của cô.
Trác Thạc Hy bỏ vào phòng tắm, cô ngâm mình trong bồn mà suy nghĩ, cô có nên buông bỏ mối tình đơn phương này không để trả tự do cho anh. Mỗi lần nhìn Hác Thế Kiệt và ông bà Hác lớn tiếng với nhau cô rất đau lòng và tự trách, cô cũng biết ông bà Hác rất thương cô và muốn đều tốt cho cô.
...................
Buổi tối hôm sau Trác Thạc Hy đi biễu diễn dương cầm đến khuya nhưng vẫn được vệ sĩ và tài xế Hác gia đưa đi, ông bà Hác biết đây là đam mê của cô nên cũng không ngăn cản mà ngược lại rất ủng hộ.
Hác Thế Kiệt đi làm về thì không thấy Trác Thạc Hy đâu nhưng anh cũng không hỏi hay quan tâm đến.
Hác Thế Kiệt tắm xong thì đi ra giường nằm dài xuống, anh nhìn hình cưới của cô và anh mà nhíu mày. Anh không thể phủ nhận Trác Thạc Hy rất xinh đẹp lại hiền lành nhưng anh phải làm sao đây để đón nhận tình cảm của cô.
Trác Thạc Hy mở cửa phòng ra thì thấy Hác Thế Kiệt đang nằm ngang trên giường lại còn nhắm mắt ngủ. Cô đi vào phòng tắm thay đồ rồi lại sofa nằm xuống.
Trác Thạc Hy nằm ở sofa mà nước mắt lăn dài, cô đường đường là tiểu thư của Trác gia nhưng lại bị người khác đối xử lạnh nhạt xem như là không khí.
Hác Thế Kiệt giật mình tỉnh giấc đã hơn 2 giờ sáng, anh khi nãy định nằm cho đỡ mệt rồi lại sofa nằm ngủ nhưng lại ngủ quên trên giường.
Hác Thế Kiệt ngồi dậy thì thấy Trác Thạc Hy đang nằm ngủ ở sofa, anh đi lại nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Hác Thế Kiệt nhìn thấy khuôn mặt non nớt hồn nhiên của Trác Thạc Hy khi ngủ mà tim kẽ nhói lên, anh không biết phải đối xử với một người con gái tốt như cô như thế nào?.
Trác Thạc Hy khẽ cực mình hai tay ôm trọn lấy cơ thể vì lạnh, cô khi nãy chỉ mặc chiếc đầm ngủ hai dây mỏng manh nên lạnh là đều không tránh khỏi.
Hác Thế Kiệt biết Trác Thạc Hy đang lạnh nên đi lại giường lấy chăn đắp lên người cho cô, khi anh cúi người xuống gần cơ thể Trác Thạc Hy thì mùi hương cơ thể ngọt ngào của cô xọc thẳng vào mũi của Hác Thế Kiệt.
" Thạc Hy? Xin lỗi "
" Hác Thế Kiệt con có xem ta là mẹ không? Tại sao một tuần nay con không về? Có có biết mình vừa mới cưới vợ không? Có người vợ nào như Thạc Hy không? Phải nằm một mình trên chiếc giường lạnh lẽo không? "
" Con bận công việc "
" Công việc? Con xem ta là đồ ngốc sao? "
" Mẹ..."
" Thế Kiệt, con làm mẹ thất vọng quá, Tiểu Du đã lấy chồng rồi tại sao con không buông bỏ mà mở lòng với Thạc Hy "
Hác Thế Kiệt xoay mặt ra chỗ khác.
" Thế Kiệt? Thạc Hy là một cô gái tốt, con nên mở lòng với con bé "
Hác Thế Kiệt không nói gì bỏ đi lên lầu, mở lòng sao? Trái tim anh đã thuộc về Trương Tiểu Du rồi, làm sao mở lòng với Trác Thạc Hy được đây.
Hác Thế Kiệt mở cửa phòng thì thấy Trác Thạc Hy đang ngồi ở ban công nhìn xa xăm. Hác Thế Kiệt nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp trong sáng của cô mà nhớ lại Trương Tiểu Du của anh, anh không thể nào đón nhận thêm một ai vì Trương Tiểu Du lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí anh.
Hác Thế Kiệt đi vào phòng tắm đóng sầm cửa lại, Trác Thạc Hy giật mình khi nghe thấy tiếng đóng cửa mạnh của anh.
Trác Thạc Hy đứng dậy đi lại sofa ngồi chờ anh ra, đã một tuần nay cô chưa được gặp anh.
Hác Thế Kiệt hơn 30 phút mới đi ra ngoài.
" Thế Kiệt anh ăn gì chưa? " cô nói nhưng tay bấu vào nhau
" Tôi ăn rồi "
" Sao mấy hôm nay anh không về nhà?"
" Trác Thạc Hy đừng xem mình là vợ tôi "
" Vâng, em biết rồi " giọt nước mắt cô lăn xuống.
Đêm đó Hác Thế Kiệt ở miết trong thư phòng mà không về phòng ngủ, Trác Thạc Hy đã chờ anh hơn 2 giờ sáng nhưng vẫn không thấy anh.
Ngày hôm sau Trác Thạc Hy xuống nhà với nét mặt bơ phờ, bà Hác nhìn mà nhíu mày.
" Thạc Hy? "
" Dạ mẹ "
" Con đã gọi Thế Kiệt xuống ăn sáng chưa?"
" Dạ chưa, vậy để con lên gọi anh ấy "
Trác Thạc Hy định đi lên thư phòng gọi anh thì Hác Thế Kiệt đã từ từ đi xuống.
" Pha cho tôi ly cafe " anh nói với người làm đứng gần đó.
" Để em pha cho anh " Viên Thạc Hy nhìn anh nói
" Không cần đâu, em không biết khẩu vị của tôi đâu "
" Em có thể từ từ học mà "
" Tôi đã nói không cần " anh nghiêm mặt nhìn cô
" Thế Kiệt " bà Hác lên tiếng.
Hác Thế Kiệt không nói gì bỏ vào phòng ăn sáng, nếu anh còn ở lại nhất định sẽ bị bà Hác trách mắng.
Bà Hác đi lại nắm tay an ủi Trác Thạc Hy, bà biết cuộc hôn nhân này cô đã chịu nhiều thiệt thòi tổn thương.
" Thạc Hy? Mẹ xin lỗi "
" Không phải là lỗi của mẹ đâu, là con cam tâm tình nguyện gã cho anh ấy "
" Mẹ tin một ngày nào đó Thế Kiệt nhất định sẽ hiểu được tấm chân tình của con "
" Vâng "
...----------...
Hác Thế Kiệt đêm hôm đó sau khi tắm xong đã lấy gối lại sofa nằm ngủ, anh không muốn chung chăn chung gối với người mình không yêu.
Trác Thạc Hy đi vào phòng thì thấy Hác Thế Kiệt đã nằm ngủ ở sofa, cô đi lại lây người anh giọng nhỏ nhẹ nói.
" Anh lên giường nằm ngủ đi, em sẽ ngủ ở sofa "
" Không cần đâu "
" Anh làm việc cả ngày rồi, ngủ ở đây không tốt cho sức khỏe đâu "
Hác Thế Kiệt không quan tâm đến lời nói của Trác Thạc Hy mà nhắm mắt không nói gì.
Trác Thạc Hy nhìn anh rồi cười nhạt, anh chẳng thèm để ý tới lời nói của cô.
Trác Thạc Hy bỏ vào phòng tắm, cô ngâm mình trong bồn mà suy nghĩ, cô có nên buông bỏ mối tình đơn phương này không để trả tự do cho anh. Mỗi lần nhìn Hác Thế Kiệt và ông bà Hác lớn tiếng với nhau cô rất đau lòng và tự trách, cô cũng biết ông bà Hác rất thương cô và muốn đều tốt cho cô.
...................
Buổi tối hôm sau Trác Thạc Hy đi biễu diễn dương cầm đến khuya nhưng vẫn được vệ sĩ và tài xế Hác gia đưa đi, ông bà Hác biết đây là đam mê của cô nên cũng không ngăn cản mà ngược lại rất ủng hộ.
Hác Thế Kiệt đi làm về thì không thấy Trác Thạc Hy đâu nhưng anh cũng không hỏi hay quan tâm đến.
Hác Thế Kiệt tắm xong thì đi ra giường nằm dài xuống, anh nhìn hình cưới của cô và anh mà nhíu mày. Anh không thể phủ nhận Trác Thạc Hy rất xinh đẹp lại hiền lành nhưng anh phải làm sao đây để đón nhận tình cảm của cô.
Trác Thạc Hy mở cửa phòng ra thì thấy Hác Thế Kiệt đang nằm ngang trên giường lại còn nhắm mắt ngủ. Cô đi vào phòng tắm thay đồ rồi lại sofa nằm xuống.
Trác Thạc Hy nằm ở sofa mà nước mắt lăn dài, cô đường đường là tiểu thư của Trác gia nhưng lại bị người khác đối xử lạnh nhạt xem như là không khí.
Hác Thế Kiệt giật mình tỉnh giấc đã hơn 2 giờ sáng, anh khi nãy định nằm cho đỡ mệt rồi lại sofa nằm ngủ nhưng lại ngủ quên trên giường.
Hác Thế Kiệt ngồi dậy thì thấy Trác Thạc Hy đang nằm ngủ ở sofa, anh đi lại nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Hác Thế Kiệt nhìn thấy khuôn mặt non nớt hồn nhiên của Trác Thạc Hy khi ngủ mà tim kẽ nhói lên, anh không biết phải đối xử với một người con gái tốt như cô như thế nào?.
Trác Thạc Hy khẽ cực mình hai tay ôm trọn lấy cơ thể vì lạnh, cô khi nãy chỉ mặc chiếc đầm ngủ hai dây mỏng manh nên lạnh là đều không tránh khỏi.
Hác Thế Kiệt biết Trác Thạc Hy đang lạnh nên đi lại giường lấy chăn đắp lên người cho cô, khi anh cúi người xuống gần cơ thể Trác Thạc Hy thì mùi hương cơ thể ngọt ngào của cô xọc thẳng vào mũi của Hác Thế Kiệt.
" Thạc Hy? Xin lỗi "