Chương 20: Bữa trưa bất ổn
Đến nhà hàng, Triệu Triết gọi hai phần bò bít tết rồi hỏi Mộng Khiết " Em có muốn dùng gì thêm không" Mộng Khiết lắc đầu" Dạ được rồi ạ" Triệu Triết gật đầu. Hai người im lặng làm không khí càng thêm ngượng ngùng. Mộng Khiết mở lời phá tan bầu không khí " À mà chú hôm nay không đi làm sao" Triệu Triết nhìn cô" Có nhưng mà 1h chú mới đến công ty" Mộng Khiết ngạc nhiên" Chú là chủ tịch mà 1h mớ tới công ty, làm chủ tịch sướng thế sao" Triệu Triết giở giọng trêu chọc " Nhưng mà làm phu nhân chủ tịch sẽ sướng hơn nhiều đó" Mộng Khiết đỏ mặt" Cái chú này " Triệu Triết cười lớn" Được rồi không chọc em nữa".
Lúc này đồ ăn đã được đem lên, Triệu Triết kéo phần của Mộng Khiết lại chỗ mình rồi cắt từng miếng nhỏ ra xong mới đẩy lại trước mặt Mộng Khiết. Mộng Khiết khẽ cười " cảm ơn chú ".
Chiều nay không có tiết nên ăn xong Triệu Triết lái xe đưa Mộng Khiết về nhà tiện thể nói với Lục Tuân một số chuyện.
Lục Tuân đang ngồi đọc sách trong vườn thì thấy xe của Triệu Triết chạy vào. Định không quan tâm nhưng thấy hắn ta còn vòng qua mở cửa thì tò mò nhìn thử. Khi thấy con gái yêu quý của mình nắm tay tên đó bước xuống thì anh lập tức đứng dậy phi thẳng lại chiếc xe " Này này cái tay gì thế" Mộng Khiết giật mình rút tay về, Triệu Triết thì liếc Lục Tuân một cái xong quay qua nắm tay cô " Làm sao". Triệu Triết định đợi Mộng Khiết đồng ý rồi mới nói cho Lục Tuân mà thấy tên này phản ứng thấy ghét quá nên cố tình chọc tức Lục Tuân. Lục Tuân như một ông cha già sợ mất con gái nắm tay Mộng Khiết kéo về phía mình. Triệu Triết cũng giữ chặt tay cô, hai người kéo qua kéo lại làm Mộng Khiết bực mình " Thôiii hai người buông ra đi, đau chết con rồi" Hai người thấy cô đau lặp tức lo lắng hỏi han" Con có sao không Mộng Khiết" " Mộng Khiết em có sao không". Lục Tuân nghe Triệu Triết gọi Mộng Khiết bằng em thì tức sôi máu " ê ê cậu kêu bằng gì thế, ai cho cậu kêu như vậy hả" Triệu Triết không chịu thua" Tôi kêu bằng em đó thì sao cậu làm gì tôi" Mộng Khiết tức giận đi thẳng vào nhà không quan tâm hai người sắp đánh nhau. Thấy vậy, Triệu Triết hừ một cái rồi đi vào theo Mộng Khiết. Lục Tuân tức nhưng không làm được gì cũng đi vào. Mộng Khiết thì lên phòng còn Lục Tuân và Triệu Triết ngồi ở sofa. Triệu Triết lên tiếng trước " Hôm qua Ngọc Mai có điện cho tôi" Lục Tuân quay qua nhìn Triệu Triết " Ngọc Mai điện cho cậu có chuyện gì à, cô ấy có hỏi thăm tôi không " Triệu Triết nhíu mày " Anh có điên không, cô ấy nói Giao Tước định cướp hàng của chúng ta" Lục Tuân ngẫm nghĩ " Cậu có cách gì chưa" Triệu Triết gật đầu " Đã có tối nay về trụ sở chúng ta sẽ nói thêm" " Bây giờ tôi lên công ty đây" Lục Tuân gật đầu. Mộng Khiết đang đứng ngay cầu thang thì vô tình nghe hết mọi chuyện. Mộng Khiết biết bố và các chú đều có một thế lực tối phía sau. Nhưng mà nguy hiểm luôn rình rập xung quanh, lần này cô lo lắng cho bố và cả chú ấy. Mộng Khiết thấy bố định đi lên thì cô bước xuống không muốn bố biết mình nghe được. Nhưng bố cô là ai chứ là lão nhị bang Thiên Cơ, từ lúc cô bước xuống anh đã biết tức nhiên Triệu Triết cũng biết nên họ không nói sâu vào sợ cô lo lắng.
Triệu Triết sau khi đến công ty thì phải tham gia một cuộc họp. Khi mọi người đang báo cáo thì chuông điện thoại của Triệu Triết reo, anh định không bắt máy nhưng thấy người gọi là Mộng Khiết nên ra hiệu mọi người dừng lại.
" Alo, điện anh có chuyện gì" Triệu Triết khẽ cười nói.
" Dạ khi nãy con có bỏ quên chiếc mắt kính trên xe chú ấy, chú giữ giùm con nhá"
" Ừm khi nào gặp anh sẽ đưa em"
" Dạ cảm ơn chú, tạm biệt "
" Tạm biệt "
Tắt điện thoại nhưng nụ cười vẫn nằm trên môi làm cho tất cả mọi người hoảng sợ. Triệu Thiên ngồi đối diện nhìn muốn rớt con mắt thầm nghĩ ' Trời ơi anh 2 hắn là mới cười sao, hôm nay trời sập hả trời'. Anh thấy mọi người nhìn mình thì nhíu mày " Tiếp tục đi". Lúc kết thúc cuộc họp mọi người vẫn hoang mang. Triệu Thiên thì đi về phòng chủ tịch cùng anh 2. Mới bước vào Triệu Thiên đã chặn đường hỏi " Này anh 2, hồi nãy nói chuyện với ai mà cười thế còn xưng anh em ngọt sớt vây" Triệu Triết lấy tay đẩy Triệu Thiên qua một bên" Chị dâu em đó" Triệu Thiên mở to mắt" Cái gì chị dâu hả, là ai xấu số được anh nhìn trúng vậy" Triệu Triết đen mặt" Anh nghe nói Châu Phi dạo này đẹp lắm em ở không thì qua đó chơi đi" Triệu Thiên nghe vậy thì giật mình cười hề hề" Dạ thôi em bận lắm giờ em đi làm việc đây" Vừa đi vừa lẩm bẩm " Tên anh xấu xa dám lấy Châu Phi ra hù mình" Triệu Triết lạnh giọng " Anh không có bị điếc đâu" Triệu Thiên giật mình phi thẳng ra khỏi phòng chủ tịch.
Lúc này đồ ăn đã được đem lên, Triệu Triết kéo phần của Mộng Khiết lại chỗ mình rồi cắt từng miếng nhỏ ra xong mới đẩy lại trước mặt Mộng Khiết. Mộng Khiết khẽ cười " cảm ơn chú ".
Chiều nay không có tiết nên ăn xong Triệu Triết lái xe đưa Mộng Khiết về nhà tiện thể nói với Lục Tuân một số chuyện.
Lục Tuân đang ngồi đọc sách trong vườn thì thấy xe của Triệu Triết chạy vào. Định không quan tâm nhưng thấy hắn ta còn vòng qua mở cửa thì tò mò nhìn thử. Khi thấy con gái yêu quý của mình nắm tay tên đó bước xuống thì anh lập tức đứng dậy phi thẳng lại chiếc xe " Này này cái tay gì thế" Mộng Khiết giật mình rút tay về, Triệu Triết thì liếc Lục Tuân một cái xong quay qua nắm tay cô " Làm sao". Triệu Triết định đợi Mộng Khiết đồng ý rồi mới nói cho Lục Tuân mà thấy tên này phản ứng thấy ghét quá nên cố tình chọc tức Lục Tuân. Lục Tuân như một ông cha già sợ mất con gái nắm tay Mộng Khiết kéo về phía mình. Triệu Triết cũng giữ chặt tay cô, hai người kéo qua kéo lại làm Mộng Khiết bực mình " Thôiii hai người buông ra đi, đau chết con rồi" Hai người thấy cô đau lặp tức lo lắng hỏi han" Con có sao không Mộng Khiết" " Mộng Khiết em có sao không". Lục Tuân nghe Triệu Triết gọi Mộng Khiết bằng em thì tức sôi máu " ê ê cậu kêu bằng gì thế, ai cho cậu kêu như vậy hả" Triệu Triết không chịu thua" Tôi kêu bằng em đó thì sao cậu làm gì tôi" Mộng Khiết tức giận đi thẳng vào nhà không quan tâm hai người sắp đánh nhau. Thấy vậy, Triệu Triết hừ một cái rồi đi vào theo Mộng Khiết. Lục Tuân tức nhưng không làm được gì cũng đi vào. Mộng Khiết thì lên phòng còn Lục Tuân và Triệu Triết ngồi ở sofa. Triệu Triết lên tiếng trước " Hôm qua Ngọc Mai có điện cho tôi" Lục Tuân quay qua nhìn Triệu Triết " Ngọc Mai điện cho cậu có chuyện gì à, cô ấy có hỏi thăm tôi không " Triệu Triết nhíu mày " Anh có điên không, cô ấy nói Giao Tước định cướp hàng của chúng ta" Lục Tuân ngẫm nghĩ " Cậu có cách gì chưa" Triệu Triết gật đầu " Đã có tối nay về trụ sở chúng ta sẽ nói thêm" " Bây giờ tôi lên công ty đây" Lục Tuân gật đầu. Mộng Khiết đang đứng ngay cầu thang thì vô tình nghe hết mọi chuyện. Mộng Khiết biết bố và các chú đều có một thế lực tối phía sau. Nhưng mà nguy hiểm luôn rình rập xung quanh, lần này cô lo lắng cho bố và cả chú ấy. Mộng Khiết thấy bố định đi lên thì cô bước xuống không muốn bố biết mình nghe được. Nhưng bố cô là ai chứ là lão nhị bang Thiên Cơ, từ lúc cô bước xuống anh đã biết tức nhiên Triệu Triết cũng biết nên họ không nói sâu vào sợ cô lo lắng.
Triệu Triết sau khi đến công ty thì phải tham gia một cuộc họp. Khi mọi người đang báo cáo thì chuông điện thoại của Triệu Triết reo, anh định không bắt máy nhưng thấy người gọi là Mộng Khiết nên ra hiệu mọi người dừng lại.
" Alo, điện anh có chuyện gì" Triệu Triết khẽ cười nói.
" Dạ khi nãy con có bỏ quên chiếc mắt kính trên xe chú ấy, chú giữ giùm con nhá"
" Ừm khi nào gặp anh sẽ đưa em"
" Dạ cảm ơn chú, tạm biệt "
" Tạm biệt "
Tắt điện thoại nhưng nụ cười vẫn nằm trên môi làm cho tất cả mọi người hoảng sợ. Triệu Thiên ngồi đối diện nhìn muốn rớt con mắt thầm nghĩ ' Trời ơi anh 2 hắn là mới cười sao, hôm nay trời sập hả trời'. Anh thấy mọi người nhìn mình thì nhíu mày " Tiếp tục đi". Lúc kết thúc cuộc họp mọi người vẫn hoang mang. Triệu Thiên thì đi về phòng chủ tịch cùng anh 2. Mới bước vào Triệu Thiên đã chặn đường hỏi " Này anh 2, hồi nãy nói chuyện với ai mà cười thế còn xưng anh em ngọt sớt vây" Triệu Triết lấy tay đẩy Triệu Thiên qua một bên" Chị dâu em đó" Triệu Thiên mở to mắt" Cái gì chị dâu hả, là ai xấu số được anh nhìn trúng vậy" Triệu Triết đen mặt" Anh nghe nói Châu Phi dạo này đẹp lắm em ở không thì qua đó chơi đi" Triệu Thiên nghe vậy thì giật mình cười hề hề" Dạ thôi em bận lắm giờ em đi làm việc đây" Vừa đi vừa lẩm bẩm " Tên anh xấu xa dám lấy Châu Phi ra hù mình" Triệu Triết lạnh giọng " Anh không có bị điếc đâu" Triệu Thiên giật mình phi thẳng ra khỏi phòng chủ tịch.