Chương : 114
Giản Thần Hi cũng ý thức được mình đã chọc tức Trương Lộ Nam, theo bản năng muốn đuổi theo dỗ ngọt, nhưng mà chân đau không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm bóng dáng tao nhã của Lăng Mạt Mạt, ánh mắt hung ác và ác độc.
Lăng Mạt Mạt đi theo Trương Lộ Nam, trong tích tắc tại ngã rẽ, làm bộ lơ đễnh quay đầu, nhìn thoáng qua Giản Thần Hi, ánh mắt đắc ý, mà sắc mặt Giản Thần Hi càng lúc càng âm u, tay nắm thành quyền, như là muốn lóc từng miếng thịt Lăng Mạt Mạt, nghiền xương thành tro!
Ngược lại Lăng Mạt Mạt không hề gì quay đầu, trên mặt vẫn là nụ cười tươi như hoa, tư thái bình tĩnh tự nhiên, bước chân ổn định lại đều đều.
Lúc trước Tổng giám đốc Enson của Công ty Giải trí Âm nhạc ES nắm tóc trêu chọc cô, cô còn dám cầm giày cao gót nhẫn tâm nện xuống!
Giản Thần Hi thì cô càng không hề sợ hãi!
Lúc trước Giản Thần Hi có thể đẩy cô vào chỗ chết, là vì cô ta là người mà cô tin tưởng nhất, là bạn bè tốt nhất!
So với biện pháp chỉnh người, Lăng Mạt Mạt cô còn nhiều mà!
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt cười càng rực rỡ, giống như là đã hết giận!
Trong buổi dạ tiệc cách đó không xa, có một người đàn ông, toàn thân mặc tây trang màu trắng, cà vạt màu đỏ dài nhỏ, ngồi trên một chiếc sô pha mềm lớn, thu hết một màn đấy vào trong mắt.
Nhịn không được, người đàn ông đó ôm lấy môi nở nụ cười.
“Thần thiếu gia, anh cười gì vậy?”
Người bạn gái ngồi bên cạnh dán vào trên người người đàn ông, nũng nịu hỏi.
Tô Thần từ từ quay đầu, vuốt ve tóc dài của bạn gái, vẫn híp mắt như cũ, đánh giá Lăng Mạt Mạt từ trên xuống dưới cách đó không xa.
Nhịn không được lại nghĩ đến lúc Lăng Mạt Mạt đi qua Giản Thần Hi, cứng rắn đạp Giản Thần Hi một đạp, hắn vốn tưởng rằng cứ như vậy là xong, không ngờ, lại còn hung hăng nghiền hai cái nữa.
Cô bé kia có chút ý tứ.
Vốn tưởng rằng là người bị khi dễ, nhưng thật không ngờ, lúc phản kích lại không lưu tình chút nào!
Khó trách, có thể trở thành học trò của Lý Tình Thâm!
Tô Thần giơ tay lên, sờ sờ cằm mình, đột nhiên, cầm điện thoại di động lên gọi cho Lý Tình Thâm.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Trương Lộ Nam dẫn theo Lăng Mạt Mạt đi tới trước bàn rượu, thuận tay cầm lên hai ly đế cao, giơ lên một cái đưa cho Lăng Mạt Mạt.
“Lăng tiểu thư, cạn ly.”
Lăng Mạt Mạt sẽ không uống rượu, lắc đầu theo bản năng, mỉm cười cự tuyệt: “Trương tổng, thật xin lỗi, tôi sẽ không uống rượu.”
Chân mày Trương Lộ Nam lờ mờ nhíu lại, hiển nhiên là có chút không hài lòng, trái lại biểu hiện này không quá rõ ràng, hắn uống một hơi cạn sạch rượu trong ly của mình, sau đó giơ ly rượu của Lăng Mạt Mạt, đưa đến trước mặt cô, bình tĩnh nhìn cô.
Lăng Mạt Mạt do dự một chút, đột nhiên nhớ đến Tập đoàn Phong Hoa vẫn đang tuyển chọn Đại sứ hình tượng cho sản phẩm mới.
Tức thì lại nhớ đến những lời Trần Uyển Như nói với mình.
“Nếu như cô có năng lực, đêm hôm đó không chừng có thể rung động toàn trường, có phú thương nhìn trúng cô, không chừng sẽ tìm cô làm Đại sứ hình tượng cho bọn họ, đêm hôm đó đều không giàu cũng quý, quảng cáo được trình chiếu đều là cấp bậc hoàng kim, nếu cô thật sự thành công, lực ảnh hưởng tất nhiên không nhỏ.”