Chương : 207
Lý Tình Thâm hơi mệt mỏi tựa lưng vào xe, từ từ nhắm hai mắt lại.
Ai có thể nói cho anh biết cuối cùng anh phải làm như thế nào?
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Giọng nói và ánh mắt của Lý Tình Thâm như vậy, cực kỳ chói mắt chói tai, khiến tự ái Lăng Mạt Mạt bị đả kích nghiêm trọng.
Lăng Mạt Mạt không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể chạy trối chết.
Lăng Mạt Mạt chạy rất xa, cho đến khi mệt tới thở gấp, cô mới ngừng lại, thế này mới ý thức được chung quanh có rất nhiều người đang nhìn mình.
Bởi vì mới vừa rồi quay phim, nhảy cầu xong cũng không có thay quần áo, liền bị Lý Tình Thâm ôm đi, cho nên bây giờ quần áo vẫn ướt sũng .
Lăng Mạt Mạt hơi lúng túng, vội vàng đứng ở ven đường, vươn tay đón xe.
Mặc dù là đầu mùa hè, nhưng gió vừa thổi, vẫn có chút lạnh.
Đợi ước chừng mười phút, cuối cùng một chiếc tãi dừng lại, Lăng Mạt Mạt lên xe, trực tiếp về nhà.
Về đến nhà, Lăng Mạt Mạt cởi bỏ quần áo ướt nhẹp, vọt vào tắm một cái, tâm tình vẫn cảm thấy cực kỳ xuống thấp như cũ.
Bên trong nhà mở máy điều hòa, cộng thêm gần đây quay phim, thời gian Lăng Mạt Mạt nghỉ ngơi rất ít, bây giờ bỗng nhiên buông lỏng, lại mặc quần áo ướt nhẹp đi ở trên đường xa như vậy, cho nên, đến buổi chiều, cô lại cảm thấy đầu cóchút đau.
Lăng Mạt Mạt nghĩ, có lẽ mình chỉ bị cảm thôi, định nằm ở giường ngủ, nhưng càng ngủ, càng thấy toàn thân nóng ran, thậm chí đầu đau tới nỗi muốn nổ tung.
Lăng Mạt Mạt ngủ thẳng tới gần tối, mơ mơ màng màng mở mắt, lấy di động qua, nhìn đồng hồ, đã là 5h chiều rồi.
Có hai cái wechat, đều là Enson gởi tới.
【 Này? 】
【? 】
Là mười hai giờ trưa gửi tới, một cái là là ba giờ chiều gửi tới, Lăng Mạt Mạt miễn cưỡng lên tinh thần, ngón tay run rẩy đánh ra mấy chữ, 【 mới vừa thấy, buổi chiều đang ngủ, hình như là bị cảm, hơi nhức đầu. 】
Lăng Mạt Mạt trả lời wechat, liền đặt điện thoại di động ở một bên, chẳng qua là cảm thấy toàn thân vẫn vô lực như cũ, cũng không phải là đặc biệt đói, chỉ là có chút khát, đứng dậy, rót một chén nước, uống hai ngụm, liền bò lại lên giường lần nữa, cuốn chăn lung tung, sức cùng lực kiệt nhắm hai mắt lại, sau đó cảm thấy thân thể càng nóng thêm, lỗ mũi còn bị nghẹt, Lăng Mạt Mạt khó chịu cau mày, nằm ở giườngtrên giường lăn qua lộn lại.
Cũng không biết trải qua bao lâu, cô loáng thoáng nghe được tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cô mơ hồ vươn tay, cũng không có xem là ai gọi tới, chỉ cứ nghe, bên trong nói những gì một chữ cô cũng không nghe rõ, chỉ là khó chịu hừ mấy tiếng, sau đó đã mất đi ý thức, hoàn toàn ngất đi
Lý Tình Thâm chưa có trở về biệt thự, trực tiếp lái xe tới nhà họ Lý, buổi chiều ngồi uống trà với Ôn Giai Nhân, vừa vặn Tần Thánh và Bạc Sủng Nhi tới nhà họ Lý, mọi người trò chuyện một hồi, anh cảm thấy tâm thần lo lắng, liền móc iện thoại di động ra dùng thân phận Enson, gửi cho Lăng Mạt Mạt một wechat, vậy mà đợi rất lâu, Lăng Mạt Mạt cũng không có trả lời, cho tới khi anh ăn cơm trưa, cũng có chút không yên lòng, Bạc Sủng Nhi và Tần Thánh gọi tên anh nhiều lần, anh mới hồi hồn.
Cơm nước xong, vừa vặn Tô Thần gọi điện thoại, hỏi có thời gian hay không, cùng nhau lái xe đi làng du lịch hóng gió, Bạc Sủng Nhi và Tần Thánh cũng cảm thấy nhàm chán, liền đồng ý, còn hào hứng bừng bừng kêu gọ Dịch Thiển và Dịch Hỉ Hoan.