Chương : 20
Hàn Thiên Lãnh vẫn ngấu nghiến đôi môi của cô, hôn đến hơi thở của cả hai người loạn nhịp anh mới buông cô ra. Mộc Nhiên đặt tay lên ngực anh, cô đưa đôi mắt mơ màng nhìn anh.
– “Hàn Thiên Lãnh, hình như anh bị sốt rồi, đợi tôi đi gọi bác sĩ cho anh.”
Hàn Thiên Lãnh nhìn đôi môi đang cong lên của cô, anh cúi đầu xuống hôn lên môi cô lần nữa, tay đã luồn vào trong áo cô tìm đến bầu ngực đầy đặn kia.
– “Ưm..ư..” Mộc Nhiên uốn éo.
Hàn Thiên Lãnh buông đôi môi cô ra, anh di chuyển xuống phần cổ của cô, hôn nhẹ lên xương quai xanh kia, Mộc Nhiên muốn chống cự nhưng lí trí của cô đã bị anh rút cạn.
– “Chụt…chụt..” Từng dấu hôn đỏ chót để lại ở phần cổ trắng ngần của cô, Mộc Nhiên nhắm tịt mắt lại.
Anh đưa tay tự nới lỏng chiếc cravat trên cổ mình vứt xuống sàn nhà, tiếp theo anh cầm lấy tay cô đặt lên cúc áo của mình.
– “Cởi chúng giúp anh.” Anh thì thầm vào tai cô rồi mút nhẹ phía dưới tai.
Mộc Nhiên run nhẹ, cô theo bản năng giúp anh cởi từng chiếc cúc áo sơ mi ra. Chiếc áo sơ mi rời khỏi người anh, Hàn Thiên Lãnh cởi áo của cô ra, chỉ còn lại chiếc áo trong che đi bầu ngực kia.
Máu nóng trong người anh đã dâng cao, anh cởi chiếc áo ngực ra rồi cúi đầu xuống hôn lên đầu ngực đỏ thẩm của cô.
– “Chụt..chụt..” Anh mút nhẹ bên này rồi di chuyển sang bên khác như đứa trẻ thích thú sữa mẹ.
Mộc Nhiên nắm chặt drap giường, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự đê mê của việc quan hệ. Anh cởi chiếc quần dài của anh ra, chiếc quần trong che đậy thứ đồ sộ bên trong, anh nắm tay cô đặt lên nơi đó của mình.
– “A..” Sự nóng ấm và căng cứng làm cho Mộc Nhiên lo sợ rụt tay lại, anh mút nhẹ môi cô.
– “Giờ đã sợ rồi, lát nữa nó nằm bên trong em thì phải làm sao?”
Thân người cô run lên, đôi mắt ngấn lệ nhìn anh.
Hàn Thiên Lãnh cởi chiếc váy che phía dưới của cô ra, anh đưa một ngón tay vào huyệt động để chọc phá.
– “A..ưm…” Mộc Nhiên không kìm được mà rên nhẹ.
Một dòng nước ấm áp chảy đầy tay anh, anh mỉm cười hài lòng rồi tách chân cô ra.
– “Đừng nhìn..ư..” Cô lấy tay che đi một cách yếu ớt.
Lúc này quản gia mang canh giải rượu lên, lúc đứng trước cửa phòng bà nghe thấy tiếng động nên biết ý lui xuống.
Hàn Thiên Lãnh mỉm cười nhìn động tác của cô, anh cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi đưa hai ngón tay vào trong cô, Mộc Nhiên mở miệng thở dốc không ngừng.
Trêu đùa hoa huy*t một lúc, anh lật người cô lại, lúc này Mộc Nhiên quỳ thẳng trên giường, phía sau anh nâng côn th*t của mình rồi đi vào hoa huy*t của cô.
Lưng cô dán vào ngực anh, bên dưới anh bắt đầu luận động, anh vòng tay ra phía trước xoa nắn hai bên ngực của cô.
– “A..ư…a” Mộc Nhiên sau một lúc đã chịu không nổi mà nằm xuống giường.
Hàn Thiên Lãnh cầm hai chân cô nâng lên rồi đưa tiểu đệ vào một lần nữa.
– “A…ưm…a…a…” Cô nắm chặt drap giường, miệng không ngừng rên rỉ câu hồn.
– “Phạch..phạch..” Tiếng da thịt chạm nhau tạo nên những âm thanh ái muội.
Hàn Thiên Lãnh hôn mạnh lên ngực cô rồi ôm lấy cô, anh xoay người cho cô lên trên mình, Mộc Nhiên nhất thời hoảng hốt nắm chặt lấy hai tay anh.
Cô khó chịu uốn éo không biết phải làm gì, anh nằm dưới nhưng vẫn nắm được thế chủ động, anh nâng nhẹ hạ bộ ra vào bên trong cô.
Mộc Nhiên nằm sấp trên người anh, cô mở miệng liếm nhẹ lên ngực anh.
Anh thở dốc càng nặng nề hơn, cô gái ngốc này, chỉ có một hành động nhỏ này cũng khiến anh suýt ra, thật nguy hiểm.
– “A…ư….” Cô nỉ non:”Mệt quá….a…dừng lại…ưm…”
Hàn Thiên Lãnh lật người cô xuống, hai tay bám chặt vào hông cô, bên dưới ra vào như vũ bão, tầm ba mươi phút sau giữ nguyên một tư thế anh mới xong hiệp một, dòng chất lỏng màu trắng đục nóng ấm đưa vào bên trong cô, lấy đầy bên trong hoa huy*t.
Mộc Nhiên mệt mỏi nằm thiếp đi, thuốc trong người anh đã hết. Nhưng nhìn người con gái vì trải qua hoan ái mà cả cơ thể ửng hồng anh lại nổi dục vọng lần nữa, bên dưới nhanh chóng đã đứng sừng sững dậy.
Anh cúi xuống hôn môi cô rồi tiếp tục hiệp thứ hai.
Sáng hôm sau…
Mộc Nhiên khó khăn tiếp nhận ánh sáng từ mặt trời, cô cau mày khẽ mở mắt ra, bên cạnh anh vẫn đang ngủ say, cô ngây ngốc nhìn anh một lát.
Từng đường nét trên khuôn mặt đều hoàn hảo, không chê vào đâu được. Cô động đậy cơ thể, phía dưới đau nhức khiến cô suýt ngã xuống sàn.
Đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, lúc đi ra phía giường đã trống, chắc anh đã về phòng rồi. Cô thở dài rồi đi xuống nhà.
Mộc Nhiên phụ người giúp việc mang đồ ăn sáng ra bàn, lúc này anh quần áo chỉnh tề đi xuống.
Cô cúi đầu ngồi xuống ăn sáng, anh nhìn cô rồi đi về phía bàn ăn. Trong bữa ăn, cả hai đều im lặng.
“Tít..tít…tít..” Là điện thoại của thư kí Hoàng.
Anh nhấc máy nghe:”Hàn tổng, máy bay còn ba mươi phút nữa cất cánh, anh đã xong chưa?”
– “Xong rồi, tôi đi ngay đây.”
Anh cất điện thoại đi, rút một mảnh khăn giấy lau miệng rồi đứng lên, anh nhìn Mộc Nhiên đang cúi đầu, nói.
– “Tôi đi công tác hai ngày, chăm sóc tốt cho bản thân.”
Mộc Nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt có chút xao động, anh quay người bước ra khỏi cửa.