Chương 16: Lỡ có em bé thì sao(H+)
"Ưm…..đùng mà……." Hạ Như Ân cố gắng đẩy tay anh ra, nhưng không thể
"Em phải trả công cho tôi chứ…..
"Nhưng chưa tối mà, còn sớm lắm Vũ….ưm…"
"Không sao, vậy thì mình làm tới tối cũng được..
"Ưm….không….muốn.." Phong Thần Vũ mút lấy cổ cô, một tay anh xoa nắn một bên bầu ngực căng tròn, một tay anh từ từ cởi cúc áo cô..
Rất nhanh chóng, anh đã cởi được chiết áo sơ mi của cô ra, khi chiếc áo được cởi ra đã lộ ra bờ vai trắng mịn màng, mùi hương quyến rũ..
Chỉ còn lại chiếc áo bra che chắn vòng 1 của cô, anh xoay người cô lại ngồi lên người anh..
"Tôi năn nỉ anh đấy, tối đi được không..
"Em nỡ lòng nào để tôi như vậy à"
Hạ Như Ân chỉ đành bất lực nhìn anh, anh đã để ý lúc cô không để ý đã đè cô xuống giường
Ra sức hôn lên đôi môi mật ngọt của cô, nụ hôn của anh nồng cháy cả hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, chiếc lưỡi của cô cũng dã dần quen thuộc với anh, cô không còn e thẹn như lúc đầu nữa.
Đến lúc cô khó thở đã đấm vài cái vào lòng ngực anh ra hiệu..
"Anh hôn kém thật đấy, muốn giết chết tôi à.." Hạ Như Ân nhìn anh mà nói, anh liền lộ ra nụ cười gian manh, tay anh sờ vào tóc cô mà xoa xoa
"Vậy bé con chỉ anh hôn như nào đi.." Hạ Như Ân nhìn anh mà cười.
"Xía, mơ đi, bảo cái cô gì mà tên Mỹ gì ấy mà chỉ cho, tôi không có nhu cầu..
"Sao đấy, tự nhiên lại nhắc cô ta..
"Tôi thích..
Phong Thần Vũ lại muốn tiếp tục hôn cô, Hạ Như Ân liền che miệng anh, cô nhìn ra hướng cửa sổ
"Khoan đã, anh đóng cửa sổ kéo rèm trước đi kìa..
"Em sợ bị chụp lén à..
"Chứ sao, không đóng thôi tôi đi ngủ đó, cho anh tự giải quyết với cậu em của anh đó..
"Tôi chiều em..
Phong Thần Vũ đi xuống giường, đóng cửa xổ kéo rèm lại, anh vẫn chiều theo những gì cô muốn, nhưng trên giường thì không chắc là có chiều được cô không
Phong Thần Vũ làm xong nhiệm vụ liền nhảy lên giường, quay lại vị trí ban đầu..
"Khoan đã, tôi muốn tắt đèn..
"Được
Cả hai đắm chìm vào nụ hôn say đắm, anh cởi bỏ chiếc áo vướng víu trên ngừoi mình ra, giục xuống sàn mà không thương tiếc
Hạ Như Ân nói nhỏ với anh..
"Này, anh đeo bao vào đi..
"Anh không muốn đeo, em yên tâm đi, không có em bé được đâu..
"Nhưng lỡ có thì sao
"Có thì sinh em bé ra..
"Anh bị điên à
"Ngoan ngoãn nào
"Khó chịu chỗ này à, chưa làm gì mà đã nhiều nước thế rồi à..
"Anh đừng nói nữa..
Quần lót cũng nhanh chóng bị bàn tay to của Phong Thần Vũ cởi ra, sau đó anh cúi đầu dùng đôi môi nóng bỏng chiếm lấy một bên ngực của cô. Hạ Như Ân lớn tiếng rên rỉ, cắn môi, thân thể không ngừng run rẩy.
Say mê một hồi lâu, khi khuôn ngực trắng như tuyết của Hạ Như Ân đều là dấu hôn, hai núm vú hồng hào bị anh hôn đến sưng tấy, anh mới chịu tha. Anh trượt xuống hạ bộ của cô, bắt đầu hành trình tìm vùng đất mới.
Cuối cùng, đầu anh dừng ở giữa hai chân Hạ Như Ân. Cô bất ngờ giật mình, bật dậy, đẩy đầu Phong Thần Vũ ra khỏi hạ bộ, cô nói: "Không.....Minh Phong....đừng..."
"Ngoan, nằm xuống." Anh vuốt ve đôi má ửng hồng của Cô, nhẹ nhàng dụ dỗ.
Cô vẫn một mực lắc đầu phản đối lời nói của Anh.
Nhưng Anh vẫn không thèm để ý, anh cố ý không để ý đến sự phản kháng của cô, trực tiếp đẩy cô nằm xuống giường, dùng tay tách hai chân cô ra. Lỗ hoa màu hồng nhạt khép chặt khe mỏng ở mép hoa.
Anh thoáng nhìn,đây là một lỗ nhỏ mềm mại dẻo dai, bên ngoài mép hoa có một chút chất lỏng trong suốt mềm mại. Anh dùng ngón tay vuốt ve mép hoa, sau đó há miệng liếm sạch. Mút xong, anh vẫn nhìn cô vợ nhỏ đang dùng tay ôm chặt lấy mặt mình: “Cái miệng nhỏ của em đã ướt rồi, còn biết xấu hổ sao?”
Sau đấy anh dùng sức gỡ từng ngón tay của Hạ Như Ân ép cô phải nhìn anh..
"Ân Ân nhìn anh"
Cô rụt rè mở mắt, nhìn nụ cười mang theo chút sắc tình của Phong Thần Vũ mà không khỏi rùng mình, có chút lắng nghe cô dịu dàng gọi tên anh:"Thần Vũ"
Anh ngẩng cao đầu nhìn cô tay khẽ xoa lấy đầu cô mà dỗ dành, anh ngậm lấy cánh môi của cô trong thoáng chốc, rồi lại hạ dưới thân cô mơn trớn. Anh vuốt ve những nếp gấp phía trên, ngón tay cái nhẹ nhàng mơn mởn môi hoa tâm ra, ngón trỏ nhẹ nhàng thâm nhập đâm vào cái lỗ nhỏ ở giữa.
Ngón tay thon dài của anh đâm vào lỗ nhỏ làm cho cơ thể của cô trở nên căng thẳng, thịt không trong lỗ hoa không chịu được kích thích, không kiểm soát được mà siết chặt đầu ngón tay Bắc Minh Phong hút vào tận hưởng bên trong, hút cánh tay thô dài căng ra đóa hoa khép kín đã lâu.
"Ưm....aaa" cô không nhịn được mà rên lên thành tiếng.
Tay kia của Anh, ngón tay cái thô nhanh ấn đề âm vật mà ra sức xoa bóp theo chiều kim đồng hồ, sảng khoái như một tia sáng, cái miệng nhỏ sung sướng kích thích đến tận cùng tử cung sâu.
Bên trong miệng nhỏ phun ra một dòng dịch thủy, làm cho ngón tay anh ẩm ướt, dịch thủy theo đầu ngón tay chảy xuống chăn giường, những con bọ nước loang lổ như những bông hoa ban đêm nở rộ, phân phối cùng với miệng nhỏ mềm mại ướt át.
Đứng thẳng người anh vương tay kéo tay cô ngồi dậy ở mép giường, anh cầm lấy tay cô đưa tới thắt lưng quần mình, anh Ngọc ý muốn cô giúp anh vơi nó ra..
"Ân ân, anh muốn em cởi nó cho anh..
"Anh không tự cởi, tôiiiii..
"Nó là của em..
Thời Tịch Ngọc nhắn chặt mắt một lực kéo mạnh chiếc quần của anh xuống, một con mãnh thú hiện ra ngồi cao trong chiếc quần nhỏ, cô không khỏi rùng mình, đôi tay cô bắt đầu thấy đồ dự..
"Em nhanh nào..
Lời thúc giục của anh đã đánh tan khỏi bầu không khí trong người cô, Hạ Như Ân kéo phăng chiếc quần nhỏ anh qua một bên, quăng xuống sàn..
Một vật nam tính thô to màu đỏ thẫm hiện ra ngang tầm mắt khiến cô có phần hơi sợ hãi mà rụt người về phía sau.
"Ân Ân giúp anh xoa lấy nó" Anh vừa nói vừa bước tới, vật nam tính ngày càng áp sát đến trước mặt Cô, cô vội đưa tay chụp lấy mệnh căn ngăn cản nó tiến gần đến khuôn miệng mình.
Vô tình bàn tay nhỏ của cô lại làm cho cậu nhỏ của Phong Thần Vũ trở nên phấn chấn, anh nghiến răng cố kiềm nén dục cảm:"Như Ân...xoa đi....nhanh lên nào."
Cô ngơ ngác nhìn vật thô to ấm nóng trong lòng tay mình, cô thật sự không biết phải làm sao cả. Anh liền nóng lòng cầm lấy bàn tay cô di chuyển.
Cơn khoái cảm ập đến, Phong Thần Vũ không nhịn được mà há miệng thở dốc:"Ân Ân....... Sướng quá...Bàn tay nhỏ của em đúng là mê người.....n...."
Hạ Như Ân dưới sự giúp đỡ của Bắc Minh Phong mà liên tục dùng tay trượt lên trượt xuống ở mệnh căn của người đàn ông.
Dục cảm cuộn trào, mệnh căn đã bừng bừng phấn chấn,Phong Thần Vũ nắm lấy bàn tay của Hạ Như Ân ngưng lại động tác vuốt ve. Đẩy nhẹ người Cô nằm xuống giường, tiện tay anh với lấy chiếc gối kê ngang lưng cô. Ngay lập tức mệnh căn thúc sâu vào nơi nhỏ chật hẹp của Hạ Như Ân.
"Em phải trả công cho tôi chứ…..
"Nhưng chưa tối mà, còn sớm lắm Vũ….ưm…"
"Không sao, vậy thì mình làm tới tối cũng được..
"Ưm….không….muốn.." Phong Thần Vũ mút lấy cổ cô, một tay anh xoa nắn một bên bầu ngực căng tròn, một tay anh từ từ cởi cúc áo cô..
Rất nhanh chóng, anh đã cởi được chiết áo sơ mi của cô ra, khi chiếc áo được cởi ra đã lộ ra bờ vai trắng mịn màng, mùi hương quyến rũ..
Chỉ còn lại chiếc áo bra che chắn vòng 1 của cô, anh xoay người cô lại ngồi lên người anh..
"Tôi năn nỉ anh đấy, tối đi được không..
"Em nỡ lòng nào để tôi như vậy à"
Hạ Như Ân chỉ đành bất lực nhìn anh, anh đã để ý lúc cô không để ý đã đè cô xuống giường
Ra sức hôn lên đôi môi mật ngọt của cô, nụ hôn của anh nồng cháy cả hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, chiếc lưỡi của cô cũng dã dần quen thuộc với anh, cô không còn e thẹn như lúc đầu nữa.
Đến lúc cô khó thở đã đấm vài cái vào lòng ngực anh ra hiệu..
"Anh hôn kém thật đấy, muốn giết chết tôi à.." Hạ Như Ân nhìn anh mà nói, anh liền lộ ra nụ cười gian manh, tay anh sờ vào tóc cô mà xoa xoa
"Vậy bé con chỉ anh hôn như nào đi.." Hạ Như Ân nhìn anh mà cười.
"Xía, mơ đi, bảo cái cô gì mà tên Mỹ gì ấy mà chỉ cho, tôi không có nhu cầu..
"Sao đấy, tự nhiên lại nhắc cô ta..
"Tôi thích..
Phong Thần Vũ lại muốn tiếp tục hôn cô, Hạ Như Ân liền che miệng anh, cô nhìn ra hướng cửa sổ
"Khoan đã, anh đóng cửa sổ kéo rèm trước đi kìa..
"Em sợ bị chụp lén à..
"Chứ sao, không đóng thôi tôi đi ngủ đó, cho anh tự giải quyết với cậu em của anh đó..
"Tôi chiều em..
Phong Thần Vũ đi xuống giường, đóng cửa xổ kéo rèm lại, anh vẫn chiều theo những gì cô muốn, nhưng trên giường thì không chắc là có chiều được cô không
Phong Thần Vũ làm xong nhiệm vụ liền nhảy lên giường, quay lại vị trí ban đầu..
"Khoan đã, tôi muốn tắt đèn..
"Được
Cả hai đắm chìm vào nụ hôn say đắm, anh cởi bỏ chiếc áo vướng víu trên ngừoi mình ra, giục xuống sàn mà không thương tiếc
Hạ Như Ân nói nhỏ với anh..
"Này, anh đeo bao vào đi..
"Anh không muốn đeo, em yên tâm đi, không có em bé được đâu..
"Nhưng lỡ có thì sao
"Có thì sinh em bé ra..
"Anh bị điên à
"Ngoan ngoãn nào
"Khó chịu chỗ này à, chưa làm gì mà đã nhiều nước thế rồi à..
"Anh đừng nói nữa..
Quần lót cũng nhanh chóng bị bàn tay to của Phong Thần Vũ cởi ra, sau đó anh cúi đầu dùng đôi môi nóng bỏng chiếm lấy một bên ngực của cô. Hạ Như Ân lớn tiếng rên rỉ, cắn môi, thân thể không ngừng run rẩy.
Say mê một hồi lâu, khi khuôn ngực trắng như tuyết của Hạ Như Ân đều là dấu hôn, hai núm vú hồng hào bị anh hôn đến sưng tấy, anh mới chịu tha. Anh trượt xuống hạ bộ của cô, bắt đầu hành trình tìm vùng đất mới.
Cuối cùng, đầu anh dừng ở giữa hai chân Hạ Như Ân. Cô bất ngờ giật mình, bật dậy, đẩy đầu Phong Thần Vũ ra khỏi hạ bộ, cô nói: "Không.....Minh Phong....đừng..."
"Ngoan, nằm xuống." Anh vuốt ve đôi má ửng hồng của Cô, nhẹ nhàng dụ dỗ.
Cô vẫn một mực lắc đầu phản đối lời nói của Anh.
Nhưng Anh vẫn không thèm để ý, anh cố ý không để ý đến sự phản kháng của cô, trực tiếp đẩy cô nằm xuống giường, dùng tay tách hai chân cô ra. Lỗ hoa màu hồng nhạt khép chặt khe mỏng ở mép hoa.
Anh thoáng nhìn,đây là một lỗ nhỏ mềm mại dẻo dai, bên ngoài mép hoa có một chút chất lỏng trong suốt mềm mại. Anh dùng ngón tay vuốt ve mép hoa, sau đó há miệng liếm sạch. Mút xong, anh vẫn nhìn cô vợ nhỏ đang dùng tay ôm chặt lấy mặt mình: “Cái miệng nhỏ của em đã ướt rồi, còn biết xấu hổ sao?”
Sau đấy anh dùng sức gỡ từng ngón tay của Hạ Như Ân ép cô phải nhìn anh..
"Ân Ân nhìn anh"
Cô rụt rè mở mắt, nhìn nụ cười mang theo chút sắc tình của Phong Thần Vũ mà không khỏi rùng mình, có chút lắng nghe cô dịu dàng gọi tên anh:"Thần Vũ"
Anh ngẩng cao đầu nhìn cô tay khẽ xoa lấy đầu cô mà dỗ dành, anh ngậm lấy cánh môi của cô trong thoáng chốc, rồi lại hạ dưới thân cô mơn trớn. Anh vuốt ve những nếp gấp phía trên, ngón tay cái nhẹ nhàng mơn mởn môi hoa tâm ra, ngón trỏ nhẹ nhàng thâm nhập đâm vào cái lỗ nhỏ ở giữa.
Ngón tay thon dài của anh đâm vào lỗ nhỏ làm cho cơ thể của cô trở nên căng thẳng, thịt không trong lỗ hoa không chịu được kích thích, không kiểm soát được mà siết chặt đầu ngón tay Bắc Minh Phong hút vào tận hưởng bên trong, hút cánh tay thô dài căng ra đóa hoa khép kín đã lâu.
"Ưm....aaa" cô không nhịn được mà rên lên thành tiếng.
Tay kia của Anh, ngón tay cái thô nhanh ấn đề âm vật mà ra sức xoa bóp theo chiều kim đồng hồ, sảng khoái như một tia sáng, cái miệng nhỏ sung sướng kích thích đến tận cùng tử cung sâu.
Bên trong miệng nhỏ phun ra một dòng dịch thủy, làm cho ngón tay anh ẩm ướt, dịch thủy theo đầu ngón tay chảy xuống chăn giường, những con bọ nước loang lổ như những bông hoa ban đêm nở rộ, phân phối cùng với miệng nhỏ mềm mại ướt át.
Đứng thẳng người anh vương tay kéo tay cô ngồi dậy ở mép giường, anh cầm lấy tay cô đưa tới thắt lưng quần mình, anh Ngọc ý muốn cô giúp anh vơi nó ra..
"Ân ân, anh muốn em cởi nó cho anh..
"Anh không tự cởi, tôiiiii..
"Nó là của em..
Thời Tịch Ngọc nhắn chặt mắt một lực kéo mạnh chiếc quần của anh xuống, một con mãnh thú hiện ra ngồi cao trong chiếc quần nhỏ, cô không khỏi rùng mình, đôi tay cô bắt đầu thấy đồ dự..
"Em nhanh nào..
Lời thúc giục của anh đã đánh tan khỏi bầu không khí trong người cô, Hạ Như Ân kéo phăng chiếc quần nhỏ anh qua một bên, quăng xuống sàn..
Một vật nam tính thô to màu đỏ thẫm hiện ra ngang tầm mắt khiến cô có phần hơi sợ hãi mà rụt người về phía sau.
"Ân Ân giúp anh xoa lấy nó" Anh vừa nói vừa bước tới, vật nam tính ngày càng áp sát đến trước mặt Cô, cô vội đưa tay chụp lấy mệnh căn ngăn cản nó tiến gần đến khuôn miệng mình.
Vô tình bàn tay nhỏ của cô lại làm cho cậu nhỏ của Phong Thần Vũ trở nên phấn chấn, anh nghiến răng cố kiềm nén dục cảm:"Như Ân...xoa đi....nhanh lên nào."
Cô ngơ ngác nhìn vật thô to ấm nóng trong lòng tay mình, cô thật sự không biết phải làm sao cả. Anh liền nóng lòng cầm lấy bàn tay cô di chuyển.
Cơn khoái cảm ập đến, Phong Thần Vũ không nhịn được mà há miệng thở dốc:"Ân Ân....... Sướng quá...Bàn tay nhỏ của em đúng là mê người.....n...."
Hạ Như Ân dưới sự giúp đỡ của Bắc Minh Phong mà liên tục dùng tay trượt lên trượt xuống ở mệnh căn của người đàn ông.
Dục cảm cuộn trào, mệnh căn đã bừng bừng phấn chấn,Phong Thần Vũ nắm lấy bàn tay của Hạ Như Ân ngưng lại động tác vuốt ve. Đẩy nhẹ người Cô nằm xuống giường, tiện tay anh với lấy chiếc gối kê ngang lưng cô. Ngay lập tức mệnh căn thúc sâu vào nơi nhỏ chật hẹp của Hạ Như Ân.