Chương 27: Bạn học cũ
Hạ Như Ân và Dương Kỳ tìm một quán cà phê ngồi để tiện cho cô và anh nói chuyện và cô làm bản thiết kế, cô đã từng học qua thiết kế thời trang nên đã có một nhãn hàng muốn cô thiết một chiếu váy tiểu thư và để cô bận và chụp bộ anh cho thương hiệu của họ.
"Em ngồi đây đi, anh đi gọi nước, vẫn món cũ đúng không..
"Vâng, anh vẫn nhớ rõ dữ à..
"Cái gì của em mà anh chẳng nhớ, laptop đây, dùng đi, bass là ngày sinh nhật em đó" Nói xong Dương Kỳ đi oder nước, cô ngại ngùng khi anh nói bass là ngày sinh của cô, cô cứ nghĩ là anh đùa, nhưng cô bấm lại đúng là ngày sinh của cô
Màn hình laptop mở lên thì ảnh nên của cô và anh chụp chung với nhau khi anh tốt nghiệp, tấm ảnh đấy cô đã khoác lấy tay anh, cô thì nhìn vào ống kính, ánh mắt của anh thì lại nhìn cô..
"Hả, sao anh ấy lại để anh này nhi" cô cũng không để ý mấy, tập chung làm về bản thiết kế của mình..
Hạ Như Ân và Dương Kỳ ngồi nói chuyện với anh đến lúc tết thứ hai của cô lúc đấy cũng đã trưa, Hạ Như Ân nhùn vào đồng hồ trên tay cô..
"Chết rồi bản thiết em vẫn chưa làm xong, nhưng em lại sắp vào tiết rồi..
"Vậy à, em cứ dùng tạm laptop anh vài hôm đi, có gì trả anh sau..
"Tiện không ạ
"Có gì đâu, em cứ dùng đi, anh đưa em về trường..
"Vâng
Học xong tiết thứ hai, cũng đã tan học, Hạ Như Ân và Uyển Nhi về kí túc xá nữ, cô đã quên mất lời nói hồi sáng anh bảo chiều sẽ tới đón cô.
Phong Thần Vũ vì giải quyết công việc ở công ty nên đã lố giờ đón cô, anh cũng không nhớ giải quyết xong đống hợp đồng chờ anh hai tuần thì lại có cuộc họp quan trọng.
"Tối náy tớ về nhà ngừoi yêu tớ rồi, cậu ngủ một mình được không..
"Được mà, cậu cứ về đi, tớ cũng phải làm bản thiết kế, tớ đi tắm trước..
"Ok
Hạ Như Ân tắm ra thì cô mở laptop lên tiếp tục làm việc, vô tình Uyển Nhi lại thấy ảnh nền laptop là cô và một anh chàng soái ca đẹp trai đến nỗi siêu động lòng ngừoi
"Ai đây..
"Đàn anh lúc trước của tớ, bây giừo anh ấy ra rường từ lâu rồi..
"Để ý mới thấy cậu mới mua laptop à
"Không có, là của anh ấy đấy.
"Vậy chẳng lẽ nào anh ấy thích cậu à..
"Tớ không biết..
Uyển Nhi định đứng tám chuyện với cô một lúc nữa nhưng bạn trai cô đã tới đón nên đã rời đi
"Cậu ở lại nhớ đống cửa xổ cận thận, tớ đi đây
"Ừm bái bai cậu
Hạ Như Ân bắt đầu nghiêm túc tiếp tục thiết kế chiếc váy, Hạ Như Ân nhận được cuộc gọi từ số lạ, cô đã bắt máy..
"Alo, cho hỏi ai vậy ạ.
"Cô là Hạ Như Ân đúng không ạ
"Vâng đúng là tôi..
"Dạ tôi bên nhãn hàng thời trang HAG MIA, hiện cô đang thiết kế bên tôi một chiếc váy, không biết có thể làm phiền cô thiết kế thêm một bộ đồ nam hợp tone với chiếc vây để chụp một bộ ảnh thương hiệu không..
"Ồ được, khoảng mấy ngày nữa tôi sẽ gửi mẫu, nhãn hàng làm theo chất liệu vải tôi đưa ra nhá.
"Vâng thưa cô, nhãn hàng đã từng xem qua những chiếc váy cô từng vẽ, rất đẹp chúng tôi tin tưởng cô..
"Vâng..
"Tiền ban đầu hợp đồng đưa ra, chúng tối ẽ thay đổi tăng số tiền lên gấp 3 nha
"Vâng
"Cảm ơn cô Hạ.
Phong Thần Vũ họp xong đi ra, vào phòng làm việc của mình, làm việc từ sáng đến tối không nghĩ ngơi anh rất mệt mõi cả người đều đau nhức, anh lúc này chỉ muốn về nhà thật nhanh ôm cô vào lòng, khi thấy cô mọi mệt mõi đều sẽ biến mất.
"Chết rồi, quên mất đón cô ấy..
Phong Thần Vũ đi vào phòng, ngồi đợi anh ngay ghế sofa là Cao Hạ Diệp là bạn học cũ của anh, cô ấy nhỏ hơn anh hai tuổi từng học chung trường với nhau, nếu mà nói, cô ấy đã thích anh từ khi còn học đại học, cả hai khônh thân, nhưng hai nhà đều biết nhau, còn hứa hôn, anh không đồng ý đã huỷ từ lâu
Là do Hạ Diệp tự luyến cứ nghĩ anh có tình cảm với mình nên đã theo đuổi, cô ấy mới đi du học về nước đã chạy ngay tới công ty tìm anh..
"Anh Vũ, lâu rồi em không gặp anh, anh vẫn khỏe chứ " Cao Hạ Diệp thấy anh mở cửa bước vào lièn đứng dậy, Phong Thần Vũ thẫy cô ấy cũng không mấy ngạc nhiên chỉ trả lời cho qua loa
"Ừm, vừa về nước à..
"Vâng, em vừa đáp sân bay đã chạy tới tìm anh.
"Ừm, sau này đừng tự ý vào phòng anh nữa, có gì cứ hẹn nhau rồi nói chuyện..
"Vâng, giờ anh rảnh không, đi ăn tối với em nha..
"Không cần đâu, anh bận rồi
"Anh có tiện đường đưa em về nhà được không..
"Để anh bảo người đưa về" Anh chỉ lại lấy điện thoại và chì khoá xe, không nhìn lấy cô ấy dù chỉ một cái sau đó rời khỏi phòng.
"(Sau bao nhiêu năm anh vẫn nói chuyện lạnh nhạt với em như vậy, em không có được trái tim anh sao Phong Thần Vũ)" Cao Hạ Diệp buồn bã về sự lạnh nhạt từ anh cũng lấy túi xách bắt xe về
Hạ Như Ân tiếp tục với công việc, tới tối, đồng hồ đã chỉ kim 10h cô vẫn không thấy anh gọi liền thắc mắc, muốn nhấc máy lên điện cho anh nhưng lại thôi
Phong Thần Vũ chạy đến kí túc xá cô, anh xuống xe thì thấy căn phòng ở lầu hai phòng 201 vẫn sáng đèn, anh gọi điện thoại cho cô nhưng thấy cô không nghe máy, điện thoại cô để tiếng chuông im lặng, úo ngược điện thoại anh xuống nên không biết anh gọi
"Em ngồi đây đi, anh đi gọi nước, vẫn món cũ đúng không..
"Vâng, anh vẫn nhớ rõ dữ à..
"Cái gì của em mà anh chẳng nhớ, laptop đây, dùng đi, bass là ngày sinh nhật em đó" Nói xong Dương Kỳ đi oder nước, cô ngại ngùng khi anh nói bass là ngày sinh của cô, cô cứ nghĩ là anh đùa, nhưng cô bấm lại đúng là ngày sinh của cô
Màn hình laptop mở lên thì ảnh nên của cô và anh chụp chung với nhau khi anh tốt nghiệp, tấm ảnh đấy cô đã khoác lấy tay anh, cô thì nhìn vào ống kính, ánh mắt của anh thì lại nhìn cô..
"Hả, sao anh ấy lại để anh này nhi" cô cũng không để ý mấy, tập chung làm về bản thiết kế của mình..
Hạ Như Ân và Dương Kỳ ngồi nói chuyện với anh đến lúc tết thứ hai của cô lúc đấy cũng đã trưa, Hạ Như Ân nhùn vào đồng hồ trên tay cô..
"Chết rồi bản thiết em vẫn chưa làm xong, nhưng em lại sắp vào tiết rồi..
"Vậy à, em cứ dùng tạm laptop anh vài hôm đi, có gì trả anh sau..
"Tiện không ạ
"Có gì đâu, em cứ dùng đi, anh đưa em về trường..
"Vâng
Học xong tiết thứ hai, cũng đã tan học, Hạ Như Ân và Uyển Nhi về kí túc xá nữ, cô đã quên mất lời nói hồi sáng anh bảo chiều sẽ tới đón cô.
Phong Thần Vũ vì giải quyết công việc ở công ty nên đã lố giờ đón cô, anh cũng không nhớ giải quyết xong đống hợp đồng chờ anh hai tuần thì lại có cuộc họp quan trọng.
"Tối náy tớ về nhà ngừoi yêu tớ rồi, cậu ngủ một mình được không..
"Được mà, cậu cứ về đi, tớ cũng phải làm bản thiết kế, tớ đi tắm trước..
"Ok
Hạ Như Ân tắm ra thì cô mở laptop lên tiếp tục làm việc, vô tình Uyển Nhi lại thấy ảnh nền laptop là cô và một anh chàng soái ca đẹp trai đến nỗi siêu động lòng ngừoi
"Ai đây..
"Đàn anh lúc trước của tớ, bây giừo anh ấy ra rường từ lâu rồi..
"Để ý mới thấy cậu mới mua laptop à
"Không có, là của anh ấy đấy.
"Vậy chẳng lẽ nào anh ấy thích cậu à..
"Tớ không biết..
Uyển Nhi định đứng tám chuyện với cô một lúc nữa nhưng bạn trai cô đã tới đón nên đã rời đi
"Cậu ở lại nhớ đống cửa xổ cận thận, tớ đi đây
"Ừm bái bai cậu
Hạ Như Ân bắt đầu nghiêm túc tiếp tục thiết kế chiếc váy, Hạ Như Ân nhận được cuộc gọi từ số lạ, cô đã bắt máy..
"Alo, cho hỏi ai vậy ạ.
"Cô là Hạ Như Ân đúng không ạ
"Vâng đúng là tôi..
"Dạ tôi bên nhãn hàng thời trang HAG MIA, hiện cô đang thiết kế bên tôi một chiếc váy, không biết có thể làm phiền cô thiết kế thêm một bộ đồ nam hợp tone với chiếc vây để chụp một bộ ảnh thương hiệu không..
"Ồ được, khoảng mấy ngày nữa tôi sẽ gửi mẫu, nhãn hàng làm theo chất liệu vải tôi đưa ra nhá.
"Vâng thưa cô, nhãn hàng đã từng xem qua những chiếc váy cô từng vẽ, rất đẹp chúng tôi tin tưởng cô..
"Vâng..
"Tiền ban đầu hợp đồng đưa ra, chúng tối ẽ thay đổi tăng số tiền lên gấp 3 nha
"Vâng
"Cảm ơn cô Hạ.
Phong Thần Vũ họp xong đi ra, vào phòng làm việc của mình, làm việc từ sáng đến tối không nghĩ ngơi anh rất mệt mõi cả người đều đau nhức, anh lúc này chỉ muốn về nhà thật nhanh ôm cô vào lòng, khi thấy cô mọi mệt mõi đều sẽ biến mất.
"Chết rồi, quên mất đón cô ấy..
Phong Thần Vũ đi vào phòng, ngồi đợi anh ngay ghế sofa là Cao Hạ Diệp là bạn học cũ của anh, cô ấy nhỏ hơn anh hai tuổi từng học chung trường với nhau, nếu mà nói, cô ấy đã thích anh từ khi còn học đại học, cả hai khônh thân, nhưng hai nhà đều biết nhau, còn hứa hôn, anh không đồng ý đã huỷ từ lâu
Là do Hạ Diệp tự luyến cứ nghĩ anh có tình cảm với mình nên đã theo đuổi, cô ấy mới đi du học về nước đã chạy ngay tới công ty tìm anh..
"Anh Vũ, lâu rồi em không gặp anh, anh vẫn khỏe chứ " Cao Hạ Diệp thấy anh mở cửa bước vào lièn đứng dậy, Phong Thần Vũ thẫy cô ấy cũng không mấy ngạc nhiên chỉ trả lời cho qua loa
"Ừm, vừa về nước à..
"Vâng, em vừa đáp sân bay đã chạy tới tìm anh.
"Ừm, sau này đừng tự ý vào phòng anh nữa, có gì cứ hẹn nhau rồi nói chuyện..
"Vâng, giờ anh rảnh không, đi ăn tối với em nha..
"Không cần đâu, anh bận rồi
"Anh có tiện đường đưa em về nhà được không..
"Để anh bảo người đưa về" Anh chỉ lại lấy điện thoại và chì khoá xe, không nhìn lấy cô ấy dù chỉ một cái sau đó rời khỏi phòng.
"(Sau bao nhiêu năm anh vẫn nói chuyện lạnh nhạt với em như vậy, em không có được trái tim anh sao Phong Thần Vũ)" Cao Hạ Diệp buồn bã về sự lạnh nhạt từ anh cũng lấy túi xách bắt xe về
Hạ Như Ân tiếp tục với công việc, tới tối, đồng hồ đã chỉ kim 10h cô vẫn không thấy anh gọi liền thắc mắc, muốn nhấc máy lên điện cho anh nhưng lại thôi
Phong Thần Vũ chạy đến kí túc xá cô, anh xuống xe thì thấy căn phòng ở lầu hai phòng 201 vẫn sáng đèn, anh gọi điện thoại cho cô nhưng thấy cô không nghe máy, điện thoại cô để tiếng chuông im lặng, úo ngược điện thoại anh xuống nên không biết anh gọi