Chương 29: Nuôi em cả đời
Phong Thần Vũ bế Hạ Như Ân lên phòng, anh đặt cô nằm xuống giường nhẹ nhàng, anh lấy khăn lau mồ hôi trên cổ và trán cho cô..
"Em chờ một tí, bác sĩ đang tới" Hạ Như Ân liền gật đầu mặt cô đều tái xanh, vì cơn đau dưới chân
Một lúc sau, Bác sĩ Lâm đã tới và khám cho cô xong, cô mệt mỏi cả ngày dài và cơn đau dứoi chân nên đã ngủ thiếp đi, Bác sĩ Lâm đi ra khỏi phòng
"Dạ, Phu Nhân đã ổn rồi, đây là thuốc tôi kê cho Phu Nhân, Lão Đại chú ý đến sức khoẻ cô ấy một chút, có thể làm việc quá sức nên xảy ra tình trạng mệt mỏi ạ
"Được, cảm ơn ông..
"Xin phép lão đại tôi về trước..
"Ừm
Phong Thần Vũ đi vào phòng, thấy cô mệt mỏi đã thiếp đi, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô sau đó đi tắm, cả hai ôm nhau ngủ
Nửa đêm Hạ Như Ân vì đói nên đã tỉnh giấc, tùe chiều tới giờ cô vẫn chưa bỏ gì vào bụng vì mãi mê làm việc nên quên mất
Hạ Như Ân đánh nhẹ vào vai anh, anh thức giấc tưởng cô bị gì
"Em sao vậy, khó chịu ở đâu à
"Khó chịu ở bụng..
"Đau bụng à, tôi đi gọi bác sĩ" Phong Thần Vũ đingj bước chân xuống giường Hạ Như Ân kéo tay anh lại
"Không có, tôi đói bụng..
"Làm tôi hết hồn, ngồi đây đi tôi đi nấu đồ ăn cho em..
"Anh biết nấu không..
"Biết mà, ngồi yên đây..
Hạ Như Ân ngoan ngoãn ngồi yên trên giường, cô mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn Dương Kỳ gửi cho cô
Dương Kỳ: ****Em làm việc xong nhớ nghĩ ngơi sớm, đừng làm việc quá sức đấy, em ngủ ngon.
Hạ Như Ân đọc xong chỉ trả lời ngắn gọn( Vâng ạ) ngồi chờ anh một lúc, thì anh cũng cầm một dĩa cơm chiên trứng và một ly nước ép cam cho cô.
"Ăn thoii..
"Để tôi đút em..
"Không cần mà..
"Vậy thôi khỏi ăn.." Phong Thần Vũ nói xong tay liền muốn đem xuống lại, cô kéo lấy tay..
"Được rồi..
"A" Phong Thần Vũ đút cho cô ăn, cô liền khen ngon
"Ngon thế, anh nấu à..
"Chứ giờ này nửa đêm ai nấu cho em ăn ngoài tôi
"Đúng là chủ tịch giỏi thế nhỉ
"Không giỏi sao nuôi được con lợn ngồi trước mặt này..
"Nuôi có hai năm chứ mấy.." Hạ Như Ân vui vẻ đáp, anh chỉ cười nhẹ với cô
"(Tôi sẽ không để em rời xa tôi đâu Hạ Như Ân..") anh nói trong lòng
Hạ Như Ân ăn hết rất nhanh, còn uống hết ly nước ép anh đưa, cô vươn vai liền muốn nằm xuống..
"Ai cho em nằm,đợi tiêu hoá đã.,
"Ò..
Anh xuống bếp cất dĩa và ly, anh đi lên phòng thì thấy cô đã ngã lưng nằm xuống chiếc giường êm ái.
"Lại không nghe lời.." Anh nằm đè lên ngừoi cô
"Không được, chân tôi còn đau..
"Chả làm ăn được gì với em đó con lợn " Hạ Như Ân liền cừoi..
"Ngoan nào, mốt bù lại sau..
"Em tự nói chứ tôi không ép đó
"Ừm.." anh đi xuống khỏi người cô, cô chủ động xoay qua ôm anh ngủ, Phong Thần Vũ bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cô chủ động ôm lấy anh..
————
Sáng hôm sau
Hạ Như Ân xuống ăn sáng cùng anh
"Ăn xong em lên nghĩ ngơi thêm một chút đi cho khoẻ
"Ò
Vừa ăn xong cô đã nghe lời anh đi lên phòng, nhưng cô không nghĩ ngơi mà là lấy USB sau đó, đi sang thư phòng của anh
Phong Thần Vũ mang chiếc bánh ngọt lên cho cô, nhưng vào phòng thì không thấy cô đâu, anh liền sang thư phòng kiếm cô
"Biết ngay mà, chả nghe lời gì
"Nằm tối hôm qua tới giờ rồi, tôi muốn hoạt động tay chân.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
Phong Thần Vũ đi lại kế bên cô, đặt chiếc bánh xuống, anh nâng người cô lên, sau đó anh ngồi xuống chiếc ghế của cô, đặt cô ngồi lên đùi mình
"Tôi thấy hoạt động tay chân này hơi tầm thường đó
"Chứ không lẽ anh bắt tôi đi tập gym, yoga à..
"Không phải, hoạt động trên giường tôi thấy là tốt nhất ấy" Phong Thần Vũ nói nhỏ vào tai cô, khiến mặt cô nóng bừng đẩy đầu anh ra
"Để tôi làm việc đừng quậy nữa.." Phong Thần Vũ bĩu môi nhìn cô nhưng anh vẫn ngoan ngoãn nghe loi
Tay ôm lấy eo cô đầu thì đặt ngay hõm vai cô,
Hạ Như Ân đang phát thảo lại bộ đồ vest cô thiết kế dành cho ngừoi mẫu nam bận, thì cô nhận được tin nhắn từ điện thoại
Phong Thần Vũ anh tò mò đó là ai nên đã lấy điện thoại cô xem, Hạ Như Ân cũng không ngăn cản,mặc kệ anh nghịch điện thoại
"Bạn em nhắn này..
"Ai đấy
"Dương Kỳ (Em dậy chưa, bản thiết kế em làm như nào rồi, có thuận lợi không)
Hạ Như Ân lấy lại điện thoại từ tay anh, trả lời tin nhắn
Như Ân:**** Em gần hoàn thành rồi, cảm ơn anh đã quan tâm..
"Thân thiết quá nhỉ..
"Chứ sao
"Tôi cũng biết ghen mà, em nỡ lòng nào làm vậy..
"Tôi chỉ trả lời tin nhắn thôi, chứ làm gì anh đâu..
"Ăn bánh này, chả cãi lại em, sao em không làm luật sư nhỉ, chắc chắn vụ nào em cũng cãi thắng luôn đấy
"Xía" Hạ Như Ân vẫn mở miệng ra ăn bánh anh đút
"Ưm, ngon thế..
"Như lợn rồi tối ngày cứ ăn..
"Kệ tôi, xía, như lợn mà vẫn có người nuôi là được rồi, ăn hết tài sản nhà anh luôn
"Nuôi em cả đời chưa chắc hết tài sản nhà tôi
"Vậy để tôi xem, tôi ở đây cả đời để ăn hết tài sản nhà anh luôn
"Cái này em nói đấy" Phong Thần Vũ hôn lên má cô, sau đó ôm thật chặt lấy eo cô để cô không bao giờ được rời xa anh
"Em chờ một tí, bác sĩ đang tới" Hạ Như Ân liền gật đầu mặt cô đều tái xanh, vì cơn đau dưới chân
Một lúc sau, Bác sĩ Lâm đã tới và khám cho cô xong, cô mệt mỏi cả ngày dài và cơn đau dứoi chân nên đã ngủ thiếp đi, Bác sĩ Lâm đi ra khỏi phòng
"Dạ, Phu Nhân đã ổn rồi, đây là thuốc tôi kê cho Phu Nhân, Lão Đại chú ý đến sức khoẻ cô ấy một chút, có thể làm việc quá sức nên xảy ra tình trạng mệt mỏi ạ
"Được, cảm ơn ông..
"Xin phép lão đại tôi về trước..
"Ừm
Phong Thần Vũ đi vào phòng, thấy cô mệt mỏi đã thiếp đi, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô sau đó đi tắm, cả hai ôm nhau ngủ
Nửa đêm Hạ Như Ân vì đói nên đã tỉnh giấc, tùe chiều tới giờ cô vẫn chưa bỏ gì vào bụng vì mãi mê làm việc nên quên mất
Hạ Như Ân đánh nhẹ vào vai anh, anh thức giấc tưởng cô bị gì
"Em sao vậy, khó chịu ở đâu à
"Khó chịu ở bụng..
"Đau bụng à, tôi đi gọi bác sĩ" Phong Thần Vũ đingj bước chân xuống giường Hạ Như Ân kéo tay anh lại
"Không có, tôi đói bụng..
"Làm tôi hết hồn, ngồi đây đi tôi đi nấu đồ ăn cho em..
"Anh biết nấu không..
"Biết mà, ngồi yên đây..
Hạ Như Ân ngoan ngoãn ngồi yên trên giường, cô mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn Dương Kỳ gửi cho cô
Dương Kỳ: ****Em làm việc xong nhớ nghĩ ngơi sớm, đừng làm việc quá sức đấy, em ngủ ngon.
Hạ Như Ân đọc xong chỉ trả lời ngắn gọn( Vâng ạ) ngồi chờ anh một lúc, thì anh cũng cầm một dĩa cơm chiên trứng và một ly nước ép cam cho cô.
"Ăn thoii..
"Để tôi đút em..
"Không cần mà..
"Vậy thôi khỏi ăn.." Phong Thần Vũ nói xong tay liền muốn đem xuống lại, cô kéo lấy tay..
"Được rồi..
"A" Phong Thần Vũ đút cho cô ăn, cô liền khen ngon
"Ngon thế, anh nấu à..
"Chứ giờ này nửa đêm ai nấu cho em ăn ngoài tôi
"Đúng là chủ tịch giỏi thế nhỉ
"Không giỏi sao nuôi được con lợn ngồi trước mặt này..
"Nuôi có hai năm chứ mấy.." Hạ Như Ân vui vẻ đáp, anh chỉ cười nhẹ với cô
"(Tôi sẽ không để em rời xa tôi đâu Hạ Như Ân..") anh nói trong lòng
Hạ Như Ân ăn hết rất nhanh, còn uống hết ly nước ép anh đưa, cô vươn vai liền muốn nằm xuống..
"Ai cho em nằm,đợi tiêu hoá đã.,
"Ò..
Anh xuống bếp cất dĩa và ly, anh đi lên phòng thì thấy cô đã ngã lưng nằm xuống chiếc giường êm ái.
"Lại không nghe lời.." Anh nằm đè lên ngừoi cô
"Không được, chân tôi còn đau..
"Chả làm ăn được gì với em đó con lợn " Hạ Như Ân liền cừoi..
"Ngoan nào, mốt bù lại sau..
"Em tự nói chứ tôi không ép đó
"Ừm.." anh đi xuống khỏi người cô, cô chủ động xoay qua ôm anh ngủ, Phong Thần Vũ bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cô chủ động ôm lấy anh..
————
Sáng hôm sau
Hạ Như Ân xuống ăn sáng cùng anh
"Ăn xong em lên nghĩ ngơi thêm một chút đi cho khoẻ
"Ò
Vừa ăn xong cô đã nghe lời anh đi lên phòng, nhưng cô không nghĩ ngơi mà là lấy USB sau đó, đi sang thư phòng của anh
Phong Thần Vũ mang chiếc bánh ngọt lên cho cô, nhưng vào phòng thì không thấy cô đâu, anh liền sang thư phòng kiếm cô
"Biết ngay mà, chả nghe lời gì
"Nằm tối hôm qua tới giờ rồi, tôi muốn hoạt động tay chân.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
Phong Thần Vũ đi lại kế bên cô, đặt chiếc bánh xuống, anh nâng người cô lên, sau đó anh ngồi xuống chiếc ghế của cô, đặt cô ngồi lên đùi mình
"Tôi thấy hoạt động tay chân này hơi tầm thường đó
"Chứ không lẽ anh bắt tôi đi tập gym, yoga à..
"Không phải, hoạt động trên giường tôi thấy là tốt nhất ấy" Phong Thần Vũ nói nhỏ vào tai cô, khiến mặt cô nóng bừng đẩy đầu anh ra
"Để tôi làm việc đừng quậy nữa.." Phong Thần Vũ bĩu môi nhìn cô nhưng anh vẫn ngoan ngoãn nghe loi
Tay ôm lấy eo cô đầu thì đặt ngay hõm vai cô,
Hạ Như Ân đang phát thảo lại bộ đồ vest cô thiết kế dành cho ngừoi mẫu nam bận, thì cô nhận được tin nhắn từ điện thoại
Phong Thần Vũ anh tò mò đó là ai nên đã lấy điện thoại cô xem, Hạ Như Ân cũng không ngăn cản,mặc kệ anh nghịch điện thoại
"Bạn em nhắn này..
"Ai đấy
"Dương Kỳ (Em dậy chưa, bản thiết kế em làm như nào rồi, có thuận lợi không)
Hạ Như Ân lấy lại điện thoại từ tay anh, trả lời tin nhắn
Như Ân:**** Em gần hoàn thành rồi, cảm ơn anh đã quan tâm..
"Thân thiết quá nhỉ..
"Chứ sao
"Tôi cũng biết ghen mà, em nỡ lòng nào làm vậy..
"Tôi chỉ trả lời tin nhắn thôi, chứ làm gì anh đâu..
"Ăn bánh này, chả cãi lại em, sao em không làm luật sư nhỉ, chắc chắn vụ nào em cũng cãi thắng luôn đấy
"Xía" Hạ Như Ân vẫn mở miệng ra ăn bánh anh đút
"Ưm, ngon thế..
"Như lợn rồi tối ngày cứ ăn..
"Kệ tôi, xía, như lợn mà vẫn có người nuôi là được rồi, ăn hết tài sản nhà anh luôn
"Nuôi em cả đời chưa chắc hết tài sản nhà tôi
"Vậy để tôi xem, tôi ở đây cả đời để ăn hết tài sản nhà anh luôn
"Cái này em nói đấy" Phong Thần Vũ hôn lên má cô, sau đó ôm thật chặt lấy eo cô để cô không bao giờ được rời xa anh