Chương 42: Gu Mặn
"Biết nịnh anh rồi đó" Chiều theo ý cô vợ của mình nên đã đành bận đồ thể thao!
Không khí đúng thật rất trong lành, anh hít một hơi thật sâu, nơi này đúng là thích hợp làm nơi nghĩ dưỡng dài hạn!
"Anh đứng ngơ ra đó làm gì, anh xem nè cá đấy " Hạ Như Ân đã kéo anh ra con suối gần đó ngồi xổm xuống xem cá, không cần phải công khai, ai nhìn vào cũng biết là một cặp tình nhân, nhưng thật chất là một đôi vợ chồng!
"Đựng giọc nữa, rửa tay đi." Phong Thần Vũ nhắc nhở cô, anh lấy chai nước suối ra cẩn thận rửa tay cho cô, Bắc Văn không ai mướn đã lấy điện thoại ra chụp hình lại vài tắm gửi ông bà Phong xem.
Thầy hiệu trưởng trường đi lại phía mọi người đang tụ tập.
"Nào nào các em tập trung lại một chỗ nghe thầy thông báo.. " Thầy hiệu trưởng trường hô lên vỗ tay lớn, mọi người ồ ạt đi lại bao quanh thầy thành hình tròn.
"Mọi người sẽ để gọn hành lý ở phía kia, và tự dựng lều lên nhé, và bàn ghế tối chúng ta sẽ có một buổi tiệc liên hoan.
"Còn nữa, chúng ta sẽ bắt cặp với nhau trên trò chơi, cũng như ngủ cùng một chiếc lều, do số lượng lều có hạn nên mọi người chịu khó bắt cặp nam với nam, nữ với nữ nhé.." Thầy hiệu trưởng nói xong mọi người đã tản ra lấy lều để dựng.
"Em ngồi nghĩ đi, anh dựng cho." Phong Thần Vũ đưa chiếc cặp balo cho cô đeo vào, cố ý đẩy người cô lại phía bóng cây to mát ngồi nghĩ ngơi.
"Thôi, anh cho em làm cùng đi, đây là đi cắm trại mà, không hoạt động làm sao cảm nhận được chuyến đi chơi cơ chứ." Hạ Như Ân đặt chiếc balo xuống sân cỏ tươi xanh, chống nạnh trả treo anh.
"Đừng có lì với anh, ngoan ngồi ở đây anh làm một chút là xong." Phong Thần Vũ xoa xoa lấy đầu cô, cô mới chịu ngoan ngoãn ngồi yên.
Phong Thần Vũ tự thận một mình dựng lấy chiếc lều, thầy hiệu trưởng đang kiểm tra các khu vực học sinh đang dựng lều, thầy thấy anh làm một mình liền đi lại hỏi!
"Bạn cặp với em đâu, sao lại để tổng tài làm một mình thế này" Thầy hiệu trưởng vừa hỏi vừa ghẹo anh.
"Bé con nhà em đi đường xa mệt, ngồi nghỉ rồi ạ, em tự thân làm một mình vẫn được thầy ạ." Phong Thần Vũ vừa dựng lều vừa nói.
"Thanh niên trai tráng là phải thế, mà cô bé nào đấy." Thầy hiệu trưởng thắc mắc hỏi.
"Là cô bé đang ngồi ngay bóng cây to đấy ạ" Thầy hiệu trưởng hướng ánh mắc về phía bóng cây to, nhưng thật chấc là có cả hai cây bên trái và bên phải.
Thầy đã nhìn về bóng cây bên phải, đó là cô Giáo Lan biệt danh hung dữ nhất trường ai cũng phải sợ, cô đã ngoài 30 nhưng cũng không già mấy, thầy cảm thấy gu anh có chút hơi mặn lắc đâ
Thầy bất ngờ, anh chỉ mãi lo làm không để ý đến thầy nên cũng không biết thầy đã nhìn nhầm.
Rõ ràng là cô bé dễ thương như vậy ngôi ngay bóng cây bên trái thầy lại không nhìn.
Chuẩn bị hoàn thành xong chiếc lều anh tự tay dựng, ma xui quỷ khiến, lại có người đến tìm anh.
"Anh Vũ, anh cần em giúp gì không.." Phong Thần Vũ bày ra ánh mắt chán ghét.
"Không cần đâu, tôi làm xong rồi " Cao Hạ Diệp không tin cô ra cứ xông xông lại phía anh, chân cô ta lại vấp cục đá té nhào vào lòng anh, anh không trở tay nên đã mất phương hướng ngã về đằng sau chiếc lều, cả hai nằm lên chiếc lều.
"Aa" Cao Hạ Diệp cố tình la lớn để mọi người cũng giống như cô nghe thấy.
Chưa đầy 5s mọi người đã vây quanh lại vòng tròn xem, không ít lời bàn tán từ mọi người.
"Này, có phải đó là bồ của Phong Tổng không nhỉ." Mấy chị con gái liền bàn tán.
Tay Cao Hạ Diệp cố tình để trên ngực anh, anh đẩy cô ta ra cô ta cố tình bị đau đè khắp thân thể anh, không đứng dậy được.
"Cô ta cũng xinh mà nhỉ" Những người xung quanh đứng xem từ đầu đêna cuối.
"Này đứng dậy mau, em dâu tới kìa" Hạo Hiên thấy Hạ Như Ân đặt cuốn sách xuống, liền giục anh đứng dậy
"Các cậu trơ mắt nhìn tôi thì có ít gì, kéo cô ta ra.." Hạo Hiên gật đầu, anh không biết phải nắm từ đâu xách người cô ta lên, nhìn đâu cũng thấy da thấy thịt cô ta, cô ta ăn mặc không giống như các bạn trẻ ở trường, rất hở hang.
Bắc Văn và Cao Tuấn hiểu ý, liền chặn cô lạ, để cô không lại đó.
"Em dâu, đừng lại đó, bọn anh dẫn em đi xem cái này hay lắm" Cao Tuấn dang tay ra chặn cô lại.
"Nhưng em muốn lại đó xem có chuyện gì mọi người, vay quanh đông vậy.
"À, con sói đang ăn thịt con mèo con thôi ý mà" Bắc Văn nói xong liền bị Cao Tuấn đánh một cái
"Cậu ta nói bậy đấy, phải nói đúng là có một con sói đè người con mèo, trông tội lắm, nhìn con sói rất ma tợn em không nên lại đó.
"Ở đây có sói ạ.
"Có chứ, em phải cẩn thận con sói đó nghe chưa" Cao Tuấn dặn dò cô.
Hạ Như Ân không tim lời hai anh nói liền đánh lạc hướng.
"Hai anh nhìn xem, đó là gì kìa" Hạ Như Ân chỉ tay lên trời, hai anh bị cô gạt liền nhìn lên trời, cô nhưng cơ hội hai anh không để ý liền chạy về hướng đám đông.
Hai anh kịp trở tay với cô vợ nhỏ của Phong Thần Vũ, đập tay lên trán
"Em dâu, trời ơi cầu trời khẩn phật.." Cao Tuấn và Bắc Văn liền chạy theo
Không khí đúng thật rất trong lành, anh hít một hơi thật sâu, nơi này đúng là thích hợp làm nơi nghĩ dưỡng dài hạn!
"Anh đứng ngơ ra đó làm gì, anh xem nè cá đấy " Hạ Như Ân đã kéo anh ra con suối gần đó ngồi xổm xuống xem cá, không cần phải công khai, ai nhìn vào cũng biết là một cặp tình nhân, nhưng thật chất là một đôi vợ chồng!
"Đựng giọc nữa, rửa tay đi." Phong Thần Vũ nhắc nhở cô, anh lấy chai nước suối ra cẩn thận rửa tay cho cô, Bắc Văn không ai mướn đã lấy điện thoại ra chụp hình lại vài tắm gửi ông bà Phong xem.
Thầy hiệu trưởng trường đi lại phía mọi người đang tụ tập.
"Nào nào các em tập trung lại một chỗ nghe thầy thông báo.. " Thầy hiệu trưởng trường hô lên vỗ tay lớn, mọi người ồ ạt đi lại bao quanh thầy thành hình tròn.
"Mọi người sẽ để gọn hành lý ở phía kia, và tự dựng lều lên nhé, và bàn ghế tối chúng ta sẽ có một buổi tiệc liên hoan.
"Còn nữa, chúng ta sẽ bắt cặp với nhau trên trò chơi, cũng như ngủ cùng một chiếc lều, do số lượng lều có hạn nên mọi người chịu khó bắt cặp nam với nam, nữ với nữ nhé.." Thầy hiệu trưởng nói xong mọi người đã tản ra lấy lều để dựng.
"Em ngồi nghĩ đi, anh dựng cho." Phong Thần Vũ đưa chiếc cặp balo cho cô đeo vào, cố ý đẩy người cô lại phía bóng cây to mát ngồi nghĩ ngơi.
"Thôi, anh cho em làm cùng đi, đây là đi cắm trại mà, không hoạt động làm sao cảm nhận được chuyến đi chơi cơ chứ." Hạ Như Ân đặt chiếc balo xuống sân cỏ tươi xanh, chống nạnh trả treo anh.
"Đừng có lì với anh, ngoan ngồi ở đây anh làm một chút là xong." Phong Thần Vũ xoa xoa lấy đầu cô, cô mới chịu ngoan ngoãn ngồi yên.
Phong Thần Vũ tự thận một mình dựng lấy chiếc lều, thầy hiệu trưởng đang kiểm tra các khu vực học sinh đang dựng lều, thầy thấy anh làm một mình liền đi lại hỏi!
"Bạn cặp với em đâu, sao lại để tổng tài làm một mình thế này" Thầy hiệu trưởng vừa hỏi vừa ghẹo anh.
"Bé con nhà em đi đường xa mệt, ngồi nghỉ rồi ạ, em tự thân làm một mình vẫn được thầy ạ." Phong Thần Vũ vừa dựng lều vừa nói.
"Thanh niên trai tráng là phải thế, mà cô bé nào đấy." Thầy hiệu trưởng thắc mắc hỏi.
"Là cô bé đang ngồi ngay bóng cây to đấy ạ" Thầy hiệu trưởng hướng ánh mắc về phía bóng cây to, nhưng thật chấc là có cả hai cây bên trái và bên phải.
Thầy đã nhìn về bóng cây bên phải, đó là cô Giáo Lan biệt danh hung dữ nhất trường ai cũng phải sợ, cô đã ngoài 30 nhưng cũng không già mấy, thầy cảm thấy gu anh có chút hơi mặn lắc đâ
Thầy bất ngờ, anh chỉ mãi lo làm không để ý đến thầy nên cũng không biết thầy đã nhìn nhầm.
Rõ ràng là cô bé dễ thương như vậy ngôi ngay bóng cây bên trái thầy lại không nhìn.
Chuẩn bị hoàn thành xong chiếc lều anh tự tay dựng, ma xui quỷ khiến, lại có người đến tìm anh.
"Anh Vũ, anh cần em giúp gì không.." Phong Thần Vũ bày ra ánh mắt chán ghét.
"Không cần đâu, tôi làm xong rồi " Cao Hạ Diệp không tin cô ra cứ xông xông lại phía anh, chân cô ta lại vấp cục đá té nhào vào lòng anh, anh không trở tay nên đã mất phương hướng ngã về đằng sau chiếc lều, cả hai nằm lên chiếc lều.
"Aa" Cao Hạ Diệp cố tình la lớn để mọi người cũng giống như cô nghe thấy.
Chưa đầy 5s mọi người đã vây quanh lại vòng tròn xem, không ít lời bàn tán từ mọi người.
"Này, có phải đó là bồ của Phong Tổng không nhỉ." Mấy chị con gái liền bàn tán.
Tay Cao Hạ Diệp cố tình để trên ngực anh, anh đẩy cô ta ra cô ta cố tình bị đau đè khắp thân thể anh, không đứng dậy được.
"Cô ta cũng xinh mà nhỉ" Những người xung quanh đứng xem từ đầu đêna cuối.
"Này đứng dậy mau, em dâu tới kìa" Hạo Hiên thấy Hạ Như Ân đặt cuốn sách xuống, liền giục anh đứng dậy
"Các cậu trơ mắt nhìn tôi thì có ít gì, kéo cô ta ra.." Hạo Hiên gật đầu, anh không biết phải nắm từ đâu xách người cô ta lên, nhìn đâu cũng thấy da thấy thịt cô ta, cô ta ăn mặc không giống như các bạn trẻ ở trường, rất hở hang.
Bắc Văn và Cao Tuấn hiểu ý, liền chặn cô lạ, để cô không lại đó.
"Em dâu, đừng lại đó, bọn anh dẫn em đi xem cái này hay lắm" Cao Tuấn dang tay ra chặn cô lại.
"Nhưng em muốn lại đó xem có chuyện gì mọi người, vay quanh đông vậy.
"À, con sói đang ăn thịt con mèo con thôi ý mà" Bắc Văn nói xong liền bị Cao Tuấn đánh một cái
"Cậu ta nói bậy đấy, phải nói đúng là có một con sói đè người con mèo, trông tội lắm, nhìn con sói rất ma tợn em không nên lại đó.
"Ở đây có sói ạ.
"Có chứ, em phải cẩn thận con sói đó nghe chưa" Cao Tuấn dặn dò cô.
Hạ Như Ân không tim lời hai anh nói liền đánh lạc hướng.
"Hai anh nhìn xem, đó là gì kìa" Hạ Như Ân chỉ tay lên trời, hai anh bị cô gạt liền nhìn lên trời, cô nhưng cơ hội hai anh không để ý liền chạy về hướng đám đông.
Hai anh kịp trở tay với cô vợ nhỏ của Phong Thần Vũ, đập tay lên trán
"Em dâu, trời ơi cầu trời khẩn phật.." Cao Tuấn và Bắc Văn liền chạy theo