Chương 13: Vui Vẻ
Trải qua một đêm triền miêng, toàn thân cô điều đau . Lần đầu tiên trong đời cô bị dầy dò đến như vậy.Anh tham lam muốn cô hết lần nầy đến lần khác.Đế Lâm bế cô vào phòng tắm, đặt cô vào bồn đã được anh xã đầy nước ấm. Anh lau mình cô nhẹ nhàng.Dùng khăn lông trắng anh bọc người cô lại, ôm cô đặt trên giường. Anh biết đây là lần đầu tiên của cô nên rất đau. Anh yêu thương ôm cô vào lòng hôn nhẹ lên trán cô. Anh bá đạo nói."Bây giờ em chỉ thuộc về riêng, Đế Lâm anh."Quân Khinh nhìn khuôn mặt ngang ngược mà thâm tình của anh cô nói."Anh cũng chỉ thuộc về riêng, Quân Khinh em."Cô cười vô cùng vui vẻ, áp sát mặt vào ngực anh ngủ một giấc tới 12 giờ trưa. Khi cô tỉnh lại thì không thấy Đế Lâm đâu. Cô ngồi dậy khó khăn lết cái thêm vào phòng tắm, đánh răng rửa mặt, rồi đến tủ quần áo chọn cho mình một cái đầm dài mầu trắng mặc vào bước xuống lầu. Khi cô đi xuống lầu, thấy Đế Lâm ngồi tại bàn ăn, uống Coffee và đang dán mắt vào chiếc laptop bên cạnh.Theo thói quen của sát thủ, cô quan sát sung quanh, bắt gặp cập mắt thâm tình của Tiểu Thu nhìn anh. Trong lòng cô thầm thở dài nhìn qua Đế LVề chuyện làm ăn trên thương trường, anh quả thật là một người có tầm nhìn chính xác, quả quyết, tuyệt tình, ngoan độc, sáng suốt nhưng về vấn đề quan hệ nam nữ thì anh chẳng biết gì. Người bên cạnh thích mình mà anh cũng chẳng biếtKhi nhìn thấy Quân Khinh, cô mặc một cái đầm trắng, đơn giản giống một cô cônh chúa dịu dàng đáng yêu."Qua đây."Cô bước tới ngồi lên dùi anh.Anh đặt lên má cô một nụ hôn."Còn đau không?"Anh dịu dàng hỏi cô.Cách người hầu điều rất kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nghe được anh dùng giọng điệu dịu dàng như vậy.Tiểu Thu bất giác nắm chặt tay thành nấm đấm.Quân Khinh không trả lời, chỉ nhẹ nhàng gặt đầu một cái.Tay cô vương tới dĩa thức ăn trên bàn, bốc một miếng bỏ vào miệng. "Ăn từ từ thôi côi chừng bị nghẹn."Đế Lâm lo lắng nói."Đối chết em luôn, từ hôm qua đến giờ chưa có gì vào bụng, vậy mà còn bị anh hành hạ suốt một đêm."Cô bĩu môi nói.Đế Lâm cười ha hả. Vòng một tay qua eo cô, tay còn lại dùng đũa gắp thức ăn cho cô.Một tuần trôi qua thật nhanh, Đế Lâm bị Quân Khinh buộc ở nhà dưỡng thương.Công ty còn một đống văn kiện chờ anh duyệt.Ngày hôm sau Đế Lâm phải về công ty làm việc, cô ngồi ở nhà buồn chán nên cùng Y Y đi dạo trung tâm mua sám lớn nhất thành phố S. Trung tâm này cũng là thuộc quyền sở hữu của bang Lôi ƯngTrung tâm thương mại nằm ngay giữa nơi nhộn nhịp nhất thành phố. Toà nhà cao tầng gồm có 5 tầng lầu.Tầng 1,2,3 là khu mua sắm có mấy trăm cửa hàng hiệu, tầng 4 là khu ăn uống bao gồm các nhà hàng cao cấp, còn tầng năm là khách sạn 5 sao cùng các spa và thẩm mỹ viện xa hoa, cần phải có thẻ hội viên mới vào được.Quân Khinh cùng Y Y hôm nay ăn mặc đơn giảng, áo thung, quần bò cùng đôi giày vải Nike.Vừa bước chân vào cửa hàng Prada. Một cửa hàng hiệu tầm quốc thế, bài trí một cách sang trọng lọng lẩy xa hoa. Ánh đèn rực rở chiếu xuống mấy cô bán hàng xin đẹp. Bộ đầm phục mầu navy mặc trên người họ tăng thêm phần chuyên nghiệp. Nụ cười rực rỡ của 2 cô nhân viên bán hàng đứng gần cửa ra vào tắt lịm, khi nhìn thấy 2 vị khách vừa bước vào cửa hàng ăn mặc cực kỳ đơn giảng. Dùng ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới không có gì là hàng hiệu cả. Khuôn mặt khinh thường của cô bán hàng làm cho Quân Khinh chán ghết. Không chào hỏi một câu họ quay sang làm chuyện khác. Quân Khinh và Y Y không để ý bước vào khu bán hàng dành cho nam nằm bên phải.