Chương 23: Hai người hai thế giới
Tính đến thời điểm hiện tại, kể từ khi Lục Mạn Y biến mất thì đã gần hơn ngày thứ năm, Hàn Thiên Ngạo chẳng biết bao nhiêu lần phí công vô sức tìm kiếm người. Tuy nhiên thất bại lại không khiến anh từ bỏ mà càng cố chấp. Không! Phải gọi là càng điên cuồng tìm kiếm. Công việc thì chất đống, Mạc Nhiên buộc phải ra mặt giải quyết thay. Hàn Thiên Ngạo cả ngày không ở quán bar thì cũng say mèm trong phòng, càng ngày càng giống con sâu rượu. Ngoài việc này ra anh cũng không biết làm gì hơn để ngừng nhung nhớ người.
Chuyện sẽ không có gì cho đến khi anh nghe được tin về cô từ Tô Uyển Ninh. Lúc đầu, thấy cô ta chủ động iên lạc với mình, anh mừng lắm. Nhưng… không. Mọi chuyện đều không như anh mong muốn, Tô Uyển Ninh nức nở báo rằng Lục Mạn Y đã không qua khỏi, bệnh tình ngày càng nặng hơn khiến cô không thể chống chọi mà ra đi. Ngoài ra, Tô Uyển Ninh còn gửi cho anh một tờ giấy báo tử, chứng tỏ rằng lời cô nói không phải là giả dối và anh đã tin… đó là thật!
Hàn Thiên Ngạo đã mất sức sống nay lại càng suy nhược, cả ngày anh như một cái xác không hồn, làm việc gì cũng chẳng đến nơi đến chốn, công việc trì trệ, buộc Hàn Thiên Ngụy phải ra mặt quản lí công ty một thời gian cho đến khi con trai mình phấn chấn trở lại. Ông đã đánh giá thấp nhà họ Kiểu, cũng không nghĩ rằng vì cuộc hôn nhân này mà họ có thể làm ra chuyện phi pháp đến thế. Nhưng qua lần này ông dám chắc rằng cô gái mà ông từng xem thường mà cấm cản con trai mình qua lại có quan hệ với người có máu mặt trong xã hội.
Hôm này cũng là ngày mà Mạn Y tỉnh lại ở thành phố A. Sau một khoảng thời gian dài ngủ sâu, tịnh dưỡng trên giường bệnh thì thân nhiệt và mạch tượng đã quay trở lại như một người sống bình thường. Tuy nhiên dù gì cũng qua nhiều ngày mất đi ý thức thì cơ bắp, xương khớp cũng chẳng thể nào dẻo dai, linh hoạt được; tiêu hóa cũng trở nên yếu đi., trông cô suy nhược đi rất nhiều. Trong những ngày này vì để duy trì sự sống mà các y bác sĩ đã phải truyền trực tiếp nhiều chất dinh dưỡng vào máu, thông qua đường truyền tĩnh mạch. Vấn đề xảy ra sau khi cô hồi phục lại còn nghiêm trọng hơn mọi người nghĩ. Lục Mạn Y tỉnh dậy liền lại mất đi ký ức y hệt như lần trước.
Qua chuẩn đoán của các chuyên gia y tế: “ Thưa ngài… Cô Luc đây tình trạng chỉ là mất trí nhớ tạm thời, khả năng trong vòng 24 giờ là có thể khôi phục.”
“Nguyên nhân có khả năng là do sốt cao nhiều ngày cộng thêm hàn tính có trong cơ thể gây ảnh hướng đến các thần kinh não bộhoặc do sự thiếu hụt một số dưỡng chất cần thiết có thể dẫn đến tình trạng mất trí nhớ tạm thời…”
”Hoặc là… trước khi cô ấy bất tỉnh đã gặp phải tình huống gì ấy dẫn đến cô ấy tự loại bỏ đi toàn bộ ký ức. Ngài yên tâm. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cô ấy hồi phục hoàn toàn trong thời gian sớm nhất.”
Trông cô thế này, Lục Tư Thần nhìn vào mà trong lòng xót xa, không kiềm lại được mà nước mắt cũng đi theo cảm xúc tràn ra bên ngoài. Anh tự trách bản thân chủ quan, đã không chú ý đến cô nhiều hơn một chút, tự trách đã giao em mình cho một kẻ không đáng tin. Tất cả, tất cả đều là lỗi tại anh…
Để tránh người trong nhà biết tin lớn này, Lục Tư Thần căn dặn cho người từ trên xuống dưới phải giữ kín chuyện này. Hơn thế nữa, chuyện chăm sóc em gái đều là bấy lâu nay một tay anh alàm hết thảy.
“ Lục Tư Thần!~~~ Đồ ma quỷ nhà anh, bà đây muốn về nhà… Aaaaaaaa!!!”
Và đây cũng chính là lí do xuất hiện tình tiết ở đầu câu chuyện.
* …Còn tiếp…*
Chuyện sẽ không có gì cho đến khi anh nghe được tin về cô từ Tô Uyển Ninh. Lúc đầu, thấy cô ta chủ động iên lạc với mình, anh mừng lắm. Nhưng… không. Mọi chuyện đều không như anh mong muốn, Tô Uyển Ninh nức nở báo rằng Lục Mạn Y đã không qua khỏi, bệnh tình ngày càng nặng hơn khiến cô không thể chống chọi mà ra đi. Ngoài ra, Tô Uyển Ninh còn gửi cho anh một tờ giấy báo tử, chứng tỏ rằng lời cô nói không phải là giả dối và anh đã tin… đó là thật!
Hàn Thiên Ngạo đã mất sức sống nay lại càng suy nhược, cả ngày anh như một cái xác không hồn, làm việc gì cũng chẳng đến nơi đến chốn, công việc trì trệ, buộc Hàn Thiên Ngụy phải ra mặt quản lí công ty một thời gian cho đến khi con trai mình phấn chấn trở lại. Ông đã đánh giá thấp nhà họ Kiểu, cũng không nghĩ rằng vì cuộc hôn nhân này mà họ có thể làm ra chuyện phi pháp đến thế. Nhưng qua lần này ông dám chắc rằng cô gái mà ông từng xem thường mà cấm cản con trai mình qua lại có quan hệ với người có máu mặt trong xã hội.
Hôm này cũng là ngày mà Mạn Y tỉnh lại ở thành phố A. Sau một khoảng thời gian dài ngủ sâu, tịnh dưỡng trên giường bệnh thì thân nhiệt và mạch tượng đã quay trở lại như một người sống bình thường. Tuy nhiên dù gì cũng qua nhiều ngày mất đi ý thức thì cơ bắp, xương khớp cũng chẳng thể nào dẻo dai, linh hoạt được; tiêu hóa cũng trở nên yếu đi., trông cô suy nhược đi rất nhiều. Trong những ngày này vì để duy trì sự sống mà các y bác sĩ đã phải truyền trực tiếp nhiều chất dinh dưỡng vào máu, thông qua đường truyền tĩnh mạch. Vấn đề xảy ra sau khi cô hồi phục lại còn nghiêm trọng hơn mọi người nghĩ. Lục Mạn Y tỉnh dậy liền lại mất đi ký ức y hệt như lần trước.
Qua chuẩn đoán của các chuyên gia y tế: “ Thưa ngài… Cô Luc đây tình trạng chỉ là mất trí nhớ tạm thời, khả năng trong vòng 24 giờ là có thể khôi phục.”
“Nguyên nhân có khả năng là do sốt cao nhiều ngày cộng thêm hàn tính có trong cơ thể gây ảnh hướng đến các thần kinh não bộhoặc do sự thiếu hụt một số dưỡng chất cần thiết có thể dẫn đến tình trạng mất trí nhớ tạm thời…”
”Hoặc là… trước khi cô ấy bất tỉnh đã gặp phải tình huống gì ấy dẫn đến cô ấy tự loại bỏ đi toàn bộ ký ức. Ngài yên tâm. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cô ấy hồi phục hoàn toàn trong thời gian sớm nhất.”
Trông cô thế này, Lục Tư Thần nhìn vào mà trong lòng xót xa, không kiềm lại được mà nước mắt cũng đi theo cảm xúc tràn ra bên ngoài. Anh tự trách bản thân chủ quan, đã không chú ý đến cô nhiều hơn một chút, tự trách đã giao em mình cho một kẻ không đáng tin. Tất cả, tất cả đều là lỗi tại anh…
Để tránh người trong nhà biết tin lớn này, Lục Tư Thần căn dặn cho người từ trên xuống dưới phải giữ kín chuyện này. Hơn thế nữa, chuyện chăm sóc em gái đều là bấy lâu nay một tay anh alàm hết thảy.
“ Lục Tư Thần!~~~ Đồ ma quỷ nhà anh, bà đây muốn về nhà… Aaaaaaaa!!!”
Và đây cũng chính là lí do xuất hiện tình tiết ở đầu câu chuyện.
* …Còn tiếp…*