Chương 256: Quá phóng đãng rồi
Tường lưu manh: "Đây là chuyện của đàn ông."
Hộ khó rời giường: "Hạ Thiên Tường, anh mắc bệnh gia trưởng."
Tường lưu manh: "Ngoan, tối nay em phải thục nữ, tối nay em có nhiệm vụ khác." Cho nên, anh cương quyết không cho Tô Nhược Hân ra mặt, cho dù Tô Nhược Hân thật sự có cách nào, cũng không thể ra mặt được.
Hộ khó rời giường: "Nhiệm vụ gì vậy?" Được rồi, Tô Nhược Hân cảm thấy sự tò mò của mình đã bị Tăng Hiểu Khê liên kết với Hạ Thiên Tường treo lên nửa vời, đặc biệt khó chịu.
Tường lưu manh: "Tối nay sẽ biết."
Được lắm, cô phục rồi.
Bây giờ cô không muốn để ý tới Hạ Thiên Tường nữa.
Sau đó, Hạ Thiên Tường cũng không có thời gian nói chuyện với cô.
Bởi vì người điều khiển chương trình đã lên sân khấu.
Lần lượt giới thiệu những người có mặt.
Tô Nhược Hân nghe tên của từng người, đếm sơ qua thì trừ người nhà họ Hạ, người cô quen biết được tính trên một bàn tay.
Chính là Lương Viễn và người nhà họ Cận, những người còn lại đều là người cô mới lần đầu tiên nghe tên.
Cô cảm thấy nhàm chán nên nghịch điện thoại di động, thật sự rất rảnh rỗi.
Thức ăn ngon đã được đưa lên bàn.
Trông trình bày rất đẹp, cũng không biết ăn có ngon không, dù sao trông rất đẹp mắt.
Thức ăn vẫn luôn được đưa lên.
Bữa tiệc tối vẫn tiếp tục.
Người điều khiển chương trình cuối cùng kéo đề tài đến tiết mục chính thức của buổi tối nay.
Bắt đầu giới thiệu Anna.
"Tiếp theo, chúng tôi xin mời công chúa nước D, quý cô Anna lên sân khấu." Người điều khiển chương trình nói xong thì vỗ tay trước.
Những người có mặt ở đó cũng vỗ tay phối hợp.
Tô Nhược Hân không vỗ tay, cô vẫn nhìn về phía Hạ Sâm và Anna.
Quả nhiên, Anna đứng dậy với vẻ lả lơi, nói với giọng điệu tuyệt đối không nhỏ: "A Sâm, anh lên cùng với em đi."
Đây là tuyên bố trắng trợn. Chỉ cần Hạ Sâm cùng đi với bà ta, chính là thừa nhận thân phận của bà ta ngay trước mặt mọi người.
Cho dù bà ta còn chưa phải là vợ của Hạ Sâm, nhưng vẫn được xem là người nhà họ Hạ.
Được người nhà họ Hạ thừa nhận.
Chỉ là thân phận hơi đặc biệt mà thôi.
Mà nếu lúc này Hạ Sâm không đi lên cùng bà ta, lại không đủ ga lăng.
Nếu ông ta lên cùng bà ta, vậy thể diện của Lục Diễm Chi đều mất sạch.
Vẻ mặt Hạ Thiên Tường lạnh lùng, nhưng trước sau vẫn ngồi ở đó không lên tiếng.
Vào lúc ai nấy đều đang suy đoán Hạ Sâm có thể nghe theo lời Anna lên sân khấu không, Hạ Sâm bỗng nhiên khẽ cúi đầu, rất lịch sự trưng cầu ý kiến của Lục Diễm Chi: “A Chi, anh có thể lên không?"
Tô Nhược Hân phục rồi.
Bây giờ cô càng cảm thấy Hạ Sâm chính là Đoàn vương gia Đoàn thị của Đại Lý thứ hai. Với bản lĩnh ở trong đám phụ nữ vẫn trái phải vo tròn này, nếu ông ta nói mình đứng thứ hai trong thiên hạ thì chẳng ai dám nói mình là số một thiên hạ đâu.
Ông ta làm vậy vừa tôn trọng vợ, cũng tôn trọng tình nhân.
Sau đó, còn đá quả bóng sang cho Lục Diễm Chi.
Có điều, Hạ Sâm tuyệt đối đã nhận định Lục Diễm Chi chắc chắn sẽ đồng ý.
Dù sao, ngày náo nhiệt này thuộc về Anna, Lục Diễm Chi đã đồng ý tham dự, nếu bà ta không đồng ý lại thành ra quá hẹp hòi.
Ở thời cổ đại, như vậy chính là người phụ nữ ghen tuông.
Lúc này, Tô Nhược Hân nhìn Lục Diễm Chi, lại dùng năm chữ để bình luận về bà ta, bà ta quá khó rồi.
Nhưng, Tô Nhược Hân vẫn bội phục Lục Diễm Chi. Cho dù ở trong trường hợp như vậy, bà ta vẫn luôn để người ta nhìn thấy mình đoan trang tao nhã, tuyệt đối không trở thành đề tài cho mọi người bàn tán.
Bà ta khẽ cười một tiếng, dịu dàng nói: "Được."
Hạ Sâm nghe được một câu này, lần này dứt khoát không cần thể diện, hôn một cái lên trên mặt Lục Diễm Chi: “Anh nghe lời vợ."
Tô Nhược Hân nghe đến đó, càng phục Hạ Sâm hơn.
Dường như tình nhân mà ông ta nuôi này là do vợ của ông ta tìm cho ông ta, hoàn toàn không liên quan tới ông ta vậy.
Ông ta cũng là vô tội đấy.
Sau đó, ông ta lại đường hoàng, nở mặt nở mặt mặc cho Anna kéo cánh tay ông ta, hai người cùng rêu rao bước trên thảm đỏ đi tới trên sân khấu.
Ánh mắt của mọi người đều bị Hạ Sâm và Anna bước lên sân khấu thu hút.
Tất cả đều rất bội phục và vô cùng hâm mộ Hạ Sâm.
Có thể chơi cho vợ và tình nhân ở chung một phòng còn ngoan ngoãn như vậy, ông ta quá lợi hại rồi.
Thật ra, bữa tiệc tối này nói dễ nghe là tiệc tối, nhưng nhìn chiếc váy đỏ của Anna giống như đây chính là tiệc cưới biến tướng của bà ta vậy.
Cho nên mới long trọng nhường ấy.
Dáng vẻ này của Anna rõ ràng là thật sự không hề cảm thấy làm tình nhân có gì đáng xấu hổ.
Chỉ hận không thể tuyên bố cho cả thế giới biết bà ta là người phụ nữ của Hạ Sâm.
Tô Nhược Hân nhìn hai người trên sân khấu mà buồn cười, lặng lẽ liếc nhìn Hạ Thiên Tường. Anh làm con trai, tận mắt nhìn thấy ‘đám cưới’ kiểu khác của ba anh và tình nhân, chắc hẳn bóng tối trong lòng lúc này nhất định là đang chồng chất.
Có điều, diện tích bóng tối trong lòng của anh càng lớn, kết quả của Anna lại càng thảm hại hơn.
Người điều khiển chương trình bắt đầu giới thiệu về thân phận hiển hách của Anna.
Danh hiệu công chúa nước D quả thật đủ hiển hách.
Trên màn ảnh lớn đều là hình ảnh đặc tả liên quan tới Anna.
Chờ giới thiệu xong xuôi, chính là lúc cho Anna thân phận người phụ nữ của Hạ Sâm.
Trong lòng những người ở đây đều biết rõ.
Hạ Sâm là người thật sự biết cách nuông chiều phụ nữ, cũng càng biết cách lừa phụ nữ.
Người có thân phận công chúa cao quý như Anna không ngờ cam tâm tình nguyện làm vợ hai của ông ta. Trong những người đàn ông có mặt ở đây, không ai là không bội phục, hâm mộ Hạ Sâm.
Đương nhiên, những người đàn ông này tuyệt đối không bao gồm Cận Hồng Huy.
Bởi vì, Hạ Sâm vừa lên sân khấu, ông ta đã vô số lần ghé sát bên tai Tăng Hiểu Khê nói vấn đề này, vấn đề kia của Hạ Sâm, chỉ thiếu nước nói Hạ Sâm là nam nhân cho giống.
Người điều khiển chương trình nói càng lúc càng sôi động, bầu không khí ở đây cũng càng lúc càng sôi động theo. Khi thấy tiếp theo chính là lúc tuyên bố Anna trở thành người phụ nữ của Hạ Sâm.
Bỗng nhiên, hiện trường lập tức yên tĩnh.
Hầu hết mọi người đều hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu.
Tô Nhược Hân vốn không để tâm, kết quả hiện trường ban đầu vốn đang ầm ĩ lại lập tức trở nên yên tĩnh. Cô thoáng ngây người, bất giác hỏi: "Mẹ nuôi, sao vậy?"
Tăng Hiểu Khê lại giơ tay lên che mắt cô: “Đừng nhìn, con gái không thể nhìn, quá phóng đãng rồi."
Nhưng lúc bà ta nói vậy, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu mà không hề chớp lấy một cái.
Tô Nhược Hân đẩy tay bà ta ra, vừa liếc mắt đã nhìn thấy được Anna trên màn ảnh lớn, không ngờ còn có một người đàn ông nữa.
Có điều, người đàn ông kia chắc chắn không phải là Hạ Sâm.
Gương mặt người đàn ông đó chẳng có nửa phần tương tự với Hạ Sâm.
Cho dù muốn nói người kia là bản làm đẹp biến tướng của Hạ Sâm bản cũng không được.
Anna đột nhiên kinh ngạc kêu lên: “A..." Sau đó bà ta hô to: “Tắt đi cho tôi, tắt đi."
Bà ta gào lên bằng tiếng Anh, đại khái cuối cùng đã biết trên thế giới này còn có mấy chữ gọi là 'cảm giác xấu hổ' rồi.
Trên sân khấu, gương mặt Hạ Sâm cũng hoảng loạn, chỉ huy người mau chóng tắt màn hình lớn.
Màn hình lớn đã tắt.
Đoạn video kia trước sau chỉ chiếu chừng một phút.
Nhưng đủ rồi.
Hộ khó rời giường: "Hạ Thiên Tường, anh mắc bệnh gia trưởng."
Tường lưu manh: "Ngoan, tối nay em phải thục nữ, tối nay em có nhiệm vụ khác." Cho nên, anh cương quyết không cho Tô Nhược Hân ra mặt, cho dù Tô Nhược Hân thật sự có cách nào, cũng không thể ra mặt được.
Hộ khó rời giường: "Nhiệm vụ gì vậy?" Được rồi, Tô Nhược Hân cảm thấy sự tò mò của mình đã bị Tăng Hiểu Khê liên kết với Hạ Thiên Tường treo lên nửa vời, đặc biệt khó chịu.
Tường lưu manh: "Tối nay sẽ biết."
Được lắm, cô phục rồi.
Bây giờ cô không muốn để ý tới Hạ Thiên Tường nữa.
Sau đó, Hạ Thiên Tường cũng không có thời gian nói chuyện với cô.
Bởi vì người điều khiển chương trình đã lên sân khấu.
Lần lượt giới thiệu những người có mặt.
Tô Nhược Hân nghe tên của từng người, đếm sơ qua thì trừ người nhà họ Hạ, người cô quen biết được tính trên một bàn tay.
Chính là Lương Viễn và người nhà họ Cận, những người còn lại đều là người cô mới lần đầu tiên nghe tên.
Cô cảm thấy nhàm chán nên nghịch điện thoại di động, thật sự rất rảnh rỗi.
Thức ăn ngon đã được đưa lên bàn.
Trông trình bày rất đẹp, cũng không biết ăn có ngon không, dù sao trông rất đẹp mắt.
Thức ăn vẫn luôn được đưa lên.
Bữa tiệc tối vẫn tiếp tục.
Người điều khiển chương trình cuối cùng kéo đề tài đến tiết mục chính thức của buổi tối nay.
Bắt đầu giới thiệu Anna.
"Tiếp theo, chúng tôi xin mời công chúa nước D, quý cô Anna lên sân khấu." Người điều khiển chương trình nói xong thì vỗ tay trước.
Những người có mặt ở đó cũng vỗ tay phối hợp.
Tô Nhược Hân không vỗ tay, cô vẫn nhìn về phía Hạ Sâm và Anna.
Quả nhiên, Anna đứng dậy với vẻ lả lơi, nói với giọng điệu tuyệt đối không nhỏ: "A Sâm, anh lên cùng với em đi."
Đây là tuyên bố trắng trợn. Chỉ cần Hạ Sâm cùng đi với bà ta, chính là thừa nhận thân phận của bà ta ngay trước mặt mọi người.
Cho dù bà ta còn chưa phải là vợ của Hạ Sâm, nhưng vẫn được xem là người nhà họ Hạ.
Được người nhà họ Hạ thừa nhận.
Chỉ là thân phận hơi đặc biệt mà thôi.
Mà nếu lúc này Hạ Sâm không đi lên cùng bà ta, lại không đủ ga lăng.
Nếu ông ta lên cùng bà ta, vậy thể diện của Lục Diễm Chi đều mất sạch.
Vẻ mặt Hạ Thiên Tường lạnh lùng, nhưng trước sau vẫn ngồi ở đó không lên tiếng.
Vào lúc ai nấy đều đang suy đoán Hạ Sâm có thể nghe theo lời Anna lên sân khấu không, Hạ Sâm bỗng nhiên khẽ cúi đầu, rất lịch sự trưng cầu ý kiến của Lục Diễm Chi: “A Chi, anh có thể lên không?"
Tô Nhược Hân phục rồi.
Bây giờ cô càng cảm thấy Hạ Sâm chính là Đoàn vương gia Đoàn thị của Đại Lý thứ hai. Với bản lĩnh ở trong đám phụ nữ vẫn trái phải vo tròn này, nếu ông ta nói mình đứng thứ hai trong thiên hạ thì chẳng ai dám nói mình là số một thiên hạ đâu.
Ông ta làm vậy vừa tôn trọng vợ, cũng tôn trọng tình nhân.
Sau đó, còn đá quả bóng sang cho Lục Diễm Chi.
Có điều, Hạ Sâm tuyệt đối đã nhận định Lục Diễm Chi chắc chắn sẽ đồng ý.
Dù sao, ngày náo nhiệt này thuộc về Anna, Lục Diễm Chi đã đồng ý tham dự, nếu bà ta không đồng ý lại thành ra quá hẹp hòi.
Ở thời cổ đại, như vậy chính là người phụ nữ ghen tuông.
Lúc này, Tô Nhược Hân nhìn Lục Diễm Chi, lại dùng năm chữ để bình luận về bà ta, bà ta quá khó rồi.
Nhưng, Tô Nhược Hân vẫn bội phục Lục Diễm Chi. Cho dù ở trong trường hợp như vậy, bà ta vẫn luôn để người ta nhìn thấy mình đoan trang tao nhã, tuyệt đối không trở thành đề tài cho mọi người bàn tán.
Bà ta khẽ cười một tiếng, dịu dàng nói: "Được."
Hạ Sâm nghe được một câu này, lần này dứt khoát không cần thể diện, hôn một cái lên trên mặt Lục Diễm Chi: “Anh nghe lời vợ."
Tô Nhược Hân nghe đến đó, càng phục Hạ Sâm hơn.
Dường như tình nhân mà ông ta nuôi này là do vợ của ông ta tìm cho ông ta, hoàn toàn không liên quan tới ông ta vậy.
Ông ta cũng là vô tội đấy.
Sau đó, ông ta lại đường hoàng, nở mặt nở mặt mặc cho Anna kéo cánh tay ông ta, hai người cùng rêu rao bước trên thảm đỏ đi tới trên sân khấu.
Ánh mắt của mọi người đều bị Hạ Sâm và Anna bước lên sân khấu thu hút.
Tất cả đều rất bội phục và vô cùng hâm mộ Hạ Sâm.
Có thể chơi cho vợ và tình nhân ở chung một phòng còn ngoan ngoãn như vậy, ông ta quá lợi hại rồi.
Thật ra, bữa tiệc tối này nói dễ nghe là tiệc tối, nhưng nhìn chiếc váy đỏ của Anna giống như đây chính là tiệc cưới biến tướng của bà ta vậy.
Cho nên mới long trọng nhường ấy.
Dáng vẻ này của Anna rõ ràng là thật sự không hề cảm thấy làm tình nhân có gì đáng xấu hổ.
Chỉ hận không thể tuyên bố cho cả thế giới biết bà ta là người phụ nữ của Hạ Sâm.
Tô Nhược Hân nhìn hai người trên sân khấu mà buồn cười, lặng lẽ liếc nhìn Hạ Thiên Tường. Anh làm con trai, tận mắt nhìn thấy ‘đám cưới’ kiểu khác của ba anh và tình nhân, chắc hẳn bóng tối trong lòng lúc này nhất định là đang chồng chất.
Có điều, diện tích bóng tối trong lòng của anh càng lớn, kết quả của Anna lại càng thảm hại hơn.
Người điều khiển chương trình bắt đầu giới thiệu về thân phận hiển hách của Anna.
Danh hiệu công chúa nước D quả thật đủ hiển hách.
Trên màn ảnh lớn đều là hình ảnh đặc tả liên quan tới Anna.
Chờ giới thiệu xong xuôi, chính là lúc cho Anna thân phận người phụ nữ của Hạ Sâm.
Trong lòng những người ở đây đều biết rõ.
Hạ Sâm là người thật sự biết cách nuông chiều phụ nữ, cũng càng biết cách lừa phụ nữ.
Người có thân phận công chúa cao quý như Anna không ngờ cam tâm tình nguyện làm vợ hai của ông ta. Trong những người đàn ông có mặt ở đây, không ai là không bội phục, hâm mộ Hạ Sâm.
Đương nhiên, những người đàn ông này tuyệt đối không bao gồm Cận Hồng Huy.
Bởi vì, Hạ Sâm vừa lên sân khấu, ông ta đã vô số lần ghé sát bên tai Tăng Hiểu Khê nói vấn đề này, vấn đề kia của Hạ Sâm, chỉ thiếu nước nói Hạ Sâm là nam nhân cho giống.
Người điều khiển chương trình nói càng lúc càng sôi động, bầu không khí ở đây cũng càng lúc càng sôi động theo. Khi thấy tiếp theo chính là lúc tuyên bố Anna trở thành người phụ nữ của Hạ Sâm.
Bỗng nhiên, hiện trường lập tức yên tĩnh.
Hầu hết mọi người đều hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu.
Tô Nhược Hân vốn không để tâm, kết quả hiện trường ban đầu vốn đang ầm ĩ lại lập tức trở nên yên tĩnh. Cô thoáng ngây người, bất giác hỏi: "Mẹ nuôi, sao vậy?"
Tăng Hiểu Khê lại giơ tay lên che mắt cô: “Đừng nhìn, con gái không thể nhìn, quá phóng đãng rồi."
Nhưng lúc bà ta nói vậy, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình lớn trên sân khấu mà không hề chớp lấy một cái.
Tô Nhược Hân đẩy tay bà ta ra, vừa liếc mắt đã nhìn thấy được Anna trên màn ảnh lớn, không ngờ còn có một người đàn ông nữa.
Có điều, người đàn ông kia chắc chắn không phải là Hạ Sâm.
Gương mặt người đàn ông đó chẳng có nửa phần tương tự với Hạ Sâm.
Cho dù muốn nói người kia là bản làm đẹp biến tướng của Hạ Sâm bản cũng không được.
Anna đột nhiên kinh ngạc kêu lên: “A..." Sau đó bà ta hô to: “Tắt đi cho tôi, tắt đi."
Bà ta gào lên bằng tiếng Anh, đại khái cuối cùng đã biết trên thế giới này còn có mấy chữ gọi là 'cảm giác xấu hổ' rồi.
Trên sân khấu, gương mặt Hạ Sâm cũng hoảng loạn, chỉ huy người mau chóng tắt màn hình lớn.
Màn hình lớn đã tắt.
Đoạn video kia trước sau chỉ chiếu chừng một phút.
Nhưng đủ rồi.