Chương 12: Lại Sờ
Khi thấy Giang Vũ bị câu hỏi của mình làm cho miệng mũi toàn là nước, trên mặt còn dính rau, Kỷ Tuyết Tình vui vẻ cười phá lên. “Chưa được, thế này không thể tính là sống chung được”. Giang Vũ vừa chật vật lau nước canh mà mình phun ra, vừa lúng túng lắc đầu. “Ha ha ha, xem anh bị doạ chưa kìa, tôi chỉ nói bừa thôi mà, khụ...” Kỷ Tuyết Tình cười sằng sặc, kết quả lại vui quá hoá buồn, cô ôm cổ, mặt mày đỏ bừng lên: “Nghẹn, bị nghẹn rồi!” “Đừng sợ, để tôi giúp cô!” Giang Vũ thay đổi sắc mặt, lập tức chạy ra sau lưng Kỷ Tuyết Tình, vòng hai tay qua bụng cô rồi bế cô lên, cơ thể hai người dính sát vào nhau. Đầu tiên anh ấn ngón tay phải vào rốn của Kỷ Tuyết Tình, sau đó duỗi hai ngón tay trái ra để xác định vị trí phía trên rốn, rồi lại nắm bàn tay phải và áp vào vị trí đã được xác định bởi các ngón tay trái, dùng bàn tay trái bọc nằm đấm phải, cuối cùng hai tay dùng sức kéo giật mạnh từ trước ra sau và từ dưới lên trên liên tục. 'Theo bản năng, anh đã lập tức sử dụng phương pháp cấp cứu Heimlich tiêu chuẩn nhất với Kỷ Tuyết Tình. “Phụt” Sau một lúc đẩy bụng lặp đi lặp lại, Kỷ Tuyết Tình phun ra một miếng cơm kèm thịt còn y nguyên rồi thở dồn dập từng cơn. Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình thở lại bình thường, Giang Vũ thở phào một hơi thật dài. “Dễ chịu quá!” Kỷ Tuyết Tình ngồi bệt trên ghế, nhìn Giang Vũ còn dính nước canh trên m ¡ tiếp tục ôm bụng cười to: “Anh suýt chết vì sặc, tôi suýt chết vì nghẹn, chúng ta xứng đôi thật!” “Cô còn cười cho được, vô tư quá đấy!” Giang Vũ cũng bị chọc cười, sau đó đưa tay ra lấy hạt cơm dính trên mặt Kỷ Tuyết Tình. Kỷ Tuyết Tình vừa cười, vừa dịu dàng lấy rau dính trên mặt Giang Vũ xuống. Trong lúc nhất thời, bầu không khí vô cùng vui vẻ và ấm áp. Khi Giang Vũ định ngồi xuống lại tiếp tục ăn cơm, Kỷ Tuyết Tình lại chợt đổi sắc mặt, bỗng đứng bật dậy. Cô đang mặc áo hở rốn với quần ngắn đấy! Nghĩ đến việc vị Giang Vũ sờ bụng lâu như vậy, với cả sau khi cấp cứu xong anh còn xoa đi xoa lại, Kỷ Tuyết Tình lập tức xấu hổ không chịu nổi: “Lại bị cái tên này sờ nữa rồi!” “Cô Kỷ, cô sao thế?” Nhìn Kỷ Tuyết Tình đột nhiên đứng bật dậy, nét mặt có vẻ. không được vui, Giang Vũ lo lắng hỏi: “Còn thấy khó chịu ở đâu hả?” Kỷ Tuyết Tình trở lại dáng vẻ lạnh như băng, hung dữ lườm nguýt anh, sau đó thở phì phò đi lên lầu. “Gì vậy nhỉ?” Giang Vũ mờ mịt nhìn theo bóng lưng của Kỷ Tuyết Tình, vừa rồi còn mới cười cười nói nói, sao nhoáng cái đã trời chuyển nhiều mây rồi thế? Ngay khi Giang Vũ đang không hiểu ra sao, Kỷ Tuyết Tình đứng trên cầu thang đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng độc. đoán bảo: “Sau này anh không được cấp cứu cho những người phụ nữ khác băng phương pháp này nữa!” Nói xong, Kỷ Tuyết Tình chạy thẳng lên lầu mà chẳng thèm ngoái đầu lại. Sau khi vào phòng ngủ, Kỷ Tuyết Tình đứng dựa vào cửa, mặt đỏ tới tận mang tai, cô xoa phần bụng không có chút mỡ thừa của mình: “Trước đó bị anh ta nhìn thấy cặp thỏ, lần này càng quá đáng hơn, chẳng những bị sờ dây áo lót mà đăng sau còn bị anh đẩy một hồi lâu, xấu hổ chết đi được!” Đối với hành động khác thường của Kỷ Tuyết Tình, Giang Vũ một mực chìm trong trạng thái ngờ nghệch, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra! Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot để vào đọc truyện nhé “Lòng dạ đàn bà như mò kim đáy biển, không thể đoán được!” Giang Vũ cảm thán một câu, dọn dẹp bát đũa rồi đi vào một gian phòng khách nghỉ ngơi. Anh ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu sắp xếp lại những ký ức đã khôi phục trong đầu. Anh biết mình đánh Lưu Thư Nhất, đối phương nhất định sẽ không chịu để yên. Mà anh lại không muốn ỷ lại Kỷ Tuyết Tình, vậy thì cần phải tự bản thân mạnh lên. Sau một lúc sắp xếp, Giang Vũ phát hiện những cuốn sách cổ y thuật, huyền học võ đạo, tiên pháp huyền thuật trong trí nhớ đều là những thứ cực mạnh không tài nào tưởng tượng được. Những thứ này đã hoà làm một thể với anh từ lâu, cứ như anh đã nắm giữ chúng từ trước, nhưng bây giờ muốn thi triển lại bị hạn chế. Thứ hạn chế những chiêu thức thần thông này chính là công pháp có tên Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết kia. Rất nhiều chiêu thức thần thông trong trí nhớ đều cần lấy công pháp đó làm cơ sở mới có thể thi triển. Nhưng giờ anh lại chỉ mới bắt đầu tu luyện công pháp ấy, bởi vậy những chiêu thức trong trí nhớ rõ ràng rất quen thuộc nhưng lại không thể nào thi triển. “Rốt cuộc trước đây mình là ai, rõ ràng có cảm giác mình biết rất nhiều thứ, nhưng lại chưa tu luyện Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết quan trọng nhất này”. Giang Vũ rầu tĩ mở mắt ra: “Chẳng lẽ ban đầu vì muốn tu luyện công pháp này nên mình mới bị tẩu hoả nhập ma, từ đó mất trí nhớ?” “Thôi quên đi! Tất cả đều cần có Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết làm cơ sở, vậy thì bây giờ mình sẽ bắt đầu lại từ đầu”. Sau khi làm rõ tình hình, Giang Vũ biết rõ mục tiêu: “Đây. là con đường tắt mạnh lên duy nhất của mình hiện tại, mà theo như trong ký ức, tu luyện Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết đến đại thành sẽ đủ để có được võ công hết sức cao cường. Lúc đó đừng nói là nhà họ Triệu, nhà họ Lưu, ngay cả nhà họ Kỷ thì anh cũng chưa chắc không thể đối kháng. Sau khi hạ quyết tâm, Giang Vũ chính thức bắt đầu tu luyện. Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết gồm chín bậc, Luyện Khí, Tiên Thiên, Trúc Cơ, Kim Đan... Mỗi bậc tiếp tục chia làm chín tầng, có thể tu luyện băng cách hấp thu linh khí Thiên Địa. Khi Giang Vũ vận công, một lượng lớn linh khí thuộc phạm vi núi Vân Đỉnh điên cuồng tập trung về phía thiên cung Vân Đỉnh, cuối cùng bị anh hấp thu. Sau một đêm tu luyện, năng lượng tinh khiết trong đan điền của Giang Vũ trở nên dồi dào hơn, cũng thành công tu luyện Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết đạt tới bậc một tầng một, tương đương với Luyện Khí tầng một. Sáng sớm hôm sau. Giang Vũ vội vàng chạy ra sân, muốn thử xem Luyện Khí tầng một mạnh đến mức nào? Anh đứng trong sân nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng dán mắt vào tảng đá lớn sừng sững bên cạnh hồ nước. “Chính là mày!” Giang Vũ nhếch môi cười, nhanh chóng tiến lại gần tảng đá kia rồi đấm một cú thật mạnh về phía nó. “Rầm rầm!” Với một cú đấm, tảng đá cao hơn một mét kia vỡ tan tành. “Shh!” Giang Vũ khiếp sợ hít sâu một hơi, anh cũng không ngờ cú đấm của mình lại có uy lực lớn đến vậy! Sau khi cơn khiếp sợ qua đi, Giang Vũ vô cùng kích động. Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết mới bậc một Luyện Khí †ầng một đã có uy lực như thế, vậy khi tu luyện đến đại thành, có lẽ anh sẽ thật sự có thể có được võ công cao cường! “Mới sáng sớm mà ồn ào cái gì thế?” Ngay khi Giang Vũ đang kích động, Kỷ Tuyết Tình mặc chiếc váy ngủ trắng xuất hiện trên ban công tầng hai, mơ màng hỏi: “Mới nấy là tiếng gì thế, sét đánh hả?” “Không có gì đâu, cô ngủ tiếp đi, để tôi đi mua đồ ăn sáng cho cô”. Nhìn đống đá vụn dưới đất kia, Giang Vũ đáp một câu rồi chạy ngay ra ngoài biệt thự, thậm chí chẳng ngoảnh đầu lại. Người ta tốt bụng cho anh ở nhờ, anh lại làm hỏng đồ nhà người ta, quả thật thấy hơi chột dạ! Kỷ Tuyết Tình chưa tỉnh ngủ không chú ý tới tảng đá, mơ màng quay lại phòng ngủ tiếp. Giờ đây Giang Vũ không chỉ có được sức mạnh, mà tốc độ cũng nhanh hơn vô số lần so với trước đây. Trong chốc lát, anh đã chạy ra khỏi khu biệt thự, chuẩn bị đi mua đồ ăn sáng cho Kỷ Tuyết Tình.