Chương : 22
Edit by: Đình Ân
Trước tiên, đọc hết chương nếu các nàng vẫn chưa hiểu lắm thì đọc kĩ đoạn cuối mà Ân đã chú thích nha
#đình
---------------
Tô Lạc Y trầm mặc một lúc, sau đó hỏi ngược lại: “Nếu tớ nói ra, cậu sẽ đồng ý sao?”
Lâm Sơ Tuyết tính cách mạnh mẽ, chắc chắn tám phần sẽ không đồng ý.
Tô Lạc Y lại nhìn Lâm Sơ Tuyết, thở dài, “Sơ Tuyết, tớ...”
Lâm Sơ Tuyết nói: “Bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y ngạc nhiên, “Sao?”
Lâm Sơ Tuyết trên mặt không cảm xúc, nhìn cũng không ra hỉ nộ, “Tớ hỏi cậu, phí thuốc men giải phẫu của mẹ tớ tổng cộng hết bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y suy nghĩ một chút, “Đại khái là 50 vạn.”
Lâm Sơ Tuyết từ trong túi lấy ra giấy bút, bắt đầu viết giấy nợ.
Tô Lạc Y ngăn cô lại, “Không cần, Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhìn vào mắt Tô Lạc Y, hít vào một hơi thật sâu, “Lạc Y, tớ biết cậu muốn giúp đỡ tớ, nhưng khoản tiền này tớ nhất định phải trả. Trước kia có thể tớ quá mức hiếu thắng, không nghĩ sẽ tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác, tớ biết cũng là vì tớ quá tự ti.”
“Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhét tờ giấy vào tay Tô Lạc Y, cúi đầu cắn môi nói, “Tớ muốn đi bệnh viện.”
Tô Lạc Y cầm giấy nợ, có chút không biết phải làm sao, đành phải quay sang nói với tài xế, “Đến bệnh viện.”
Hệ thống đúng lúc nhảy ra, “Độ hảo cảm rớt 10, xin chia buồn cùng kí chủ.”
Nháy mắt Tô Lạc Y cảm thấy đến hô hấp cũng khó khăn, “Cái, cái gì?! Nói như vậy hảo cảm chỉ còn 65?”
Hệ thống nói: “Đúng vậy.”
Tô Lạc Y hướng hệ thống khóc lóc kể lể: “Vì sao chứ? Vì sao tình địch của ta lại không cảm động đến rơi lệ cơ chứ? Mấy quyển tiểu thuyết kia đúng là lừa người mà!”
Cái gì mà giúp đỡ người khác sẽ được báo đáp?! Cô đây giúp đỡ nữ chính nhà người ta không cần báo đáp được không hả? Cũng chỉ muốn tăng thêm vài độ hảo cảm thôi mà.
Nhưng sao cô tận tâm như thế còn bị rớt mất độ hảo cảm chứ?! Cuộc đời quả thực bất công.
Hệ thống thầm nghĩ: Tự làm tự chịu!
Kí chủ rác rưởi nghĩ trăm nghìn kế để xoát độ hảo cảm mà còn mặt dày nói rằng không cần đội ơn? Trời ơi tin được không?! Độ hảo cảm cũng là cái "ơn" đó nhé!
Tô Lạc Y ủy khuất, cô chỉ là muốn xoát thêm vài điểm hảo cảm thôi, kết quả, kết quả là mất cả chì lẫn chài!
- ------
Lâm Sơ Tuyết trong lòng thập phần phức tạp.
Một mặt đối với sự giúp đỡ của Tô Lạc Y, Lâm Sơ Tuyết cảm thấy vô cùng biết ơn, nhưng mặt khác, nội tâm mâu thuẫn mạnh mẽ lại làm cô cảm thấy thập phần tự ti.
Lâm Sơ Tuyết đương nhiên biết bệnh tình của mẹ mình không thể tiếp tục kéo dài, nhưng vì lòng tự trọng, cô lại thẳng thừng cự tuyệt sự trợ giúp của người khác!
Như vậy, không phải rất ích kỷ sao?
Lâm Sơ Tuyết trong lòng hoảng loạn!
Chỉ vì lòng tự tôn, Lâm Sơ Tuyết phải từ bỏ khả năng có thể chữa khỏi bệnh tình của mẹ cô sao?
Như vậy xem ra, người sai là cô, mà Lạc Y cũng chỉ muốn giúp đỡ mình.
Nghĩ thông suốt rồi, đôi mắt Lâm Sơ Tuyết có phần ướt át.
Đã bao nhiêu lâu Lâm Sơ Tuyết không được người khác thực lòng giúp đỡ chứ? Mẹ cô bệnh nặng trong người, muốn giúp đỡ cô cũng là hữu tâm vô lực.
Nhưng Tô Lạc Y lại chân chính đối với Lâm Sơ Tuyết rất tốt.
Cô thật sự muốn cự tuyệt sự giúp đỡ này, cự tuyệt tình bạn này sao?
Lâm Sơ Tuyết cắn cắn môi dưới, đang muốn nói gì đó thì đúng lúc tài xế ngừng xe ở cửa bệnh viện.
Di động của Tô Lạc Y rung lên. Sau khi nghe xong điện thoại, Tô Lạc Y hướng Lâm Sơ Tuyết cười nói: “Phẫu thuật thành công, bác sĩ nói tỉ lệ tái phát bệnh tình là rất nhỏ.”
Đáy lòng Lâm Sơ Tuyết ấm áp.
Vừa rồi thái độ của cô đối với Tô Lạc Y như vậy, Tô Lạc Y lại không tức giận chút nào, còn lo lắng cho bệnh tình của mẹ cô.
Lâm Sơ Tuyết nhìn thẳng vào mắt Tô Lạc Y, lấy hết can đảm, cảm động nói: “Lạc Y, cảm ơn cậu.” Cảm ơn cậu, người bạn tốt nhất của tớ...
Hệ thống: “Hảo cảm +30, tổng độ hảo cảm là 95, kí chủ có muốn tiếp tục nhiệm vụ không?”
Tô Lạc Y nhẹ nhàng thở ra, “Không tiếp tục, trực tiếp tiến hành nhiệm vụ tiếp theo!”
Hệ thống: “Bắt đầu truyền tống vào vi diện tiếp theo.”
——
Lời tác giả: Hệ thống công lược tình địch là hệ thống xuyên nhanh tồn tại tương đối đặc thù, bởi vì vừa nghiên cứu phát minh ra hệ thống, cho nên điểm khác biệt với các hệ thống xuyên nhanh khác chính là “Hoàn thành 90% có thể tiến hành nhiệm vụ kế tiếp”.
Bất quá không xoát tới 100% độ hảo cảm của nhiệm vụ, tích phân tương ứng cũng sẽ giảm bớt.
Ân: Lời tác giả có nghĩa là, mục đích của hệ thống muốn đạt tới cơ bản chỉ cần 90% điểm hảo cảm, theo ta nếu đạt tới 100% chắc chắn "nam chính ngôn tình" sẽ trở thành "nam phụ bách hợp" mất!
Nhưng cái hệ thống này hố Tiểu Y Y của chúng ta ở chỗ, nếu Y Y không muốn tiếp tục nhiệm vụ khi đã đạt 90% yêu cầu sẽ không đạt được trọn vẹn tích phân cả một vi diện đó. Vậy nên cái hệ thống này nói "kí chủ muốn về nhà sớm phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ" (dù sao có sớm hoàn thành thì cũng không có đủ tích phân đâu) quả thật là lừa người ta -.-!!!
Đình: lời của Ân đã nói ở trên rồi, và đây là ngôn tình nên ta nghĩ sẽ không có 100% hảo cảm đâu. Nam chính Nam Cung Ngự chỉ mới động tâm với Lạc Y một chút thôi, ổng vẫn chưa khiến Lạc Y yêu được:") Lại đón chào màn ngược nam mới ở vị diện sau nha.
(Nhấn ngôi sao dễ thương phía dưới ủng hộ editor nha các khả ái! Tym tym tym and cầu comment nữa nha!!!)
Trước tiên, đọc hết chương nếu các nàng vẫn chưa hiểu lắm thì đọc kĩ đoạn cuối mà Ân đã chú thích nha
#đình
---------------
Tô Lạc Y trầm mặc một lúc, sau đó hỏi ngược lại: “Nếu tớ nói ra, cậu sẽ đồng ý sao?”
Lâm Sơ Tuyết tính cách mạnh mẽ, chắc chắn tám phần sẽ không đồng ý.
Tô Lạc Y lại nhìn Lâm Sơ Tuyết, thở dài, “Sơ Tuyết, tớ...”
Lâm Sơ Tuyết nói: “Bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y ngạc nhiên, “Sao?”
Lâm Sơ Tuyết trên mặt không cảm xúc, nhìn cũng không ra hỉ nộ, “Tớ hỏi cậu, phí thuốc men giải phẫu của mẹ tớ tổng cộng hết bao nhiêu tiền?”
Tô Lạc Y suy nghĩ một chút, “Đại khái là 50 vạn.”
Lâm Sơ Tuyết từ trong túi lấy ra giấy bút, bắt đầu viết giấy nợ.
Tô Lạc Y ngăn cô lại, “Không cần, Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhìn vào mắt Tô Lạc Y, hít vào một hơi thật sâu, “Lạc Y, tớ biết cậu muốn giúp đỡ tớ, nhưng khoản tiền này tớ nhất định phải trả. Trước kia có thể tớ quá mức hiếu thắng, không nghĩ sẽ tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác, tớ biết cũng là vì tớ quá tự ti.”
“Sơ Tuyết...”
Lâm Sơ Tuyết nhét tờ giấy vào tay Tô Lạc Y, cúi đầu cắn môi nói, “Tớ muốn đi bệnh viện.”
Tô Lạc Y cầm giấy nợ, có chút không biết phải làm sao, đành phải quay sang nói với tài xế, “Đến bệnh viện.”
Hệ thống đúng lúc nhảy ra, “Độ hảo cảm rớt 10, xin chia buồn cùng kí chủ.”
Nháy mắt Tô Lạc Y cảm thấy đến hô hấp cũng khó khăn, “Cái, cái gì?! Nói như vậy hảo cảm chỉ còn 65?”
Hệ thống nói: “Đúng vậy.”
Tô Lạc Y hướng hệ thống khóc lóc kể lể: “Vì sao chứ? Vì sao tình địch của ta lại không cảm động đến rơi lệ cơ chứ? Mấy quyển tiểu thuyết kia đúng là lừa người mà!”
Cái gì mà giúp đỡ người khác sẽ được báo đáp?! Cô đây giúp đỡ nữ chính nhà người ta không cần báo đáp được không hả? Cũng chỉ muốn tăng thêm vài độ hảo cảm thôi mà.
Nhưng sao cô tận tâm như thế còn bị rớt mất độ hảo cảm chứ?! Cuộc đời quả thực bất công.
Hệ thống thầm nghĩ: Tự làm tự chịu!
Kí chủ rác rưởi nghĩ trăm nghìn kế để xoát độ hảo cảm mà còn mặt dày nói rằng không cần đội ơn? Trời ơi tin được không?! Độ hảo cảm cũng là cái "ơn" đó nhé!
Tô Lạc Y ủy khuất, cô chỉ là muốn xoát thêm vài điểm hảo cảm thôi, kết quả, kết quả là mất cả chì lẫn chài!
- ------
Lâm Sơ Tuyết trong lòng thập phần phức tạp.
Một mặt đối với sự giúp đỡ của Tô Lạc Y, Lâm Sơ Tuyết cảm thấy vô cùng biết ơn, nhưng mặt khác, nội tâm mâu thuẫn mạnh mẽ lại làm cô cảm thấy thập phần tự ti.
Lâm Sơ Tuyết đương nhiên biết bệnh tình của mẹ mình không thể tiếp tục kéo dài, nhưng vì lòng tự trọng, cô lại thẳng thừng cự tuyệt sự trợ giúp của người khác!
Như vậy, không phải rất ích kỷ sao?
Lâm Sơ Tuyết trong lòng hoảng loạn!
Chỉ vì lòng tự tôn, Lâm Sơ Tuyết phải từ bỏ khả năng có thể chữa khỏi bệnh tình của mẹ cô sao?
Như vậy xem ra, người sai là cô, mà Lạc Y cũng chỉ muốn giúp đỡ mình.
Nghĩ thông suốt rồi, đôi mắt Lâm Sơ Tuyết có phần ướt át.
Đã bao nhiêu lâu Lâm Sơ Tuyết không được người khác thực lòng giúp đỡ chứ? Mẹ cô bệnh nặng trong người, muốn giúp đỡ cô cũng là hữu tâm vô lực.
Nhưng Tô Lạc Y lại chân chính đối với Lâm Sơ Tuyết rất tốt.
Cô thật sự muốn cự tuyệt sự giúp đỡ này, cự tuyệt tình bạn này sao?
Lâm Sơ Tuyết cắn cắn môi dưới, đang muốn nói gì đó thì đúng lúc tài xế ngừng xe ở cửa bệnh viện.
Di động của Tô Lạc Y rung lên. Sau khi nghe xong điện thoại, Tô Lạc Y hướng Lâm Sơ Tuyết cười nói: “Phẫu thuật thành công, bác sĩ nói tỉ lệ tái phát bệnh tình là rất nhỏ.”
Đáy lòng Lâm Sơ Tuyết ấm áp.
Vừa rồi thái độ của cô đối với Tô Lạc Y như vậy, Tô Lạc Y lại không tức giận chút nào, còn lo lắng cho bệnh tình của mẹ cô.
Lâm Sơ Tuyết nhìn thẳng vào mắt Tô Lạc Y, lấy hết can đảm, cảm động nói: “Lạc Y, cảm ơn cậu.” Cảm ơn cậu, người bạn tốt nhất của tớ...
Hệ thống: “Hảo cảm +30, tổng độ hảo cảm là 95, kí chủ có muốn tiếp tục nhiệm vụ không?”
Tô Lạc Y nhẹ nhàng thở ra, “Không tiếp tục, trực tiếp tiến hành nhiệm vụ tiếp theo!”
Hệ thống: “Bắt đầu truyền tống vào vi diện tiếp theo.”
——
Lời tác giả: Hệ thống công lược tình địch là hệ thống xuyên nhanh tồn tại tương đối đặc thù, bởi vì vừa nghiên cứu phát minh ra hệ thống, cho nên điểm khác biệt với các hệ thống xuyên nhanh khác chính là “Hoàn thành 90% có thể tiến hành nhiệm vụ kế tiếp”.
Bất quá không xoát tới 100% độ hảo cảm của nhiệm vụ, tích phân tương ứng cũng sẽ giảm bớt.
Ân: Lời tác giả có nghĩa là, mục đích của hệ thống muốn đạt tới cơ bản chỉ cần 90% điểm hảo cảm, theo ta nếu đạt tới 100% chắc chắn "nam chính ngôn tình" sẽ trở thành "nam phụ bách hợp" mất!
Nhưng cái hệ thống này hố Tiểu Y Y của chúng ta ở chỗ, nếu Y Y không muốn tiếp tục nhiệm vụ khi đã đạt 90% yêu cầu sẽ không đạt được trọn vẹn tích phân cả một vi diện đó. Vậy nên cái hệ thống này nói "kí chủ muốn về nhà sớm phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ" (dù sao có sớm hoàn thành thì cũng không có đủ tích phân đâu) quả thật là lừa người ta -.-!!!
Đình: lời của Ân đã nói ở trên rồi, và đây là ngôn tình nên ta nghĩ sẽ không có 100% hảo cảm đâu. Nam chính Nam Cung Ngự chỉ mới động tâm với Lạc Y một chút thôi, ổng vẫn chưa khiến Lạc Y yêu được:") Lại đón chào màn ngược nam mới ở vị diện sau nha.
(Nhấn ngôi sao dễ thương phía dưới ủng hộ editor nha các khả ái! Tym tym tym and cầu comment nữa nha!!!)