Chương 148: C148: Mười Phút Nữa Ông Ấy Sẽ Tỉnh Lại
Thương Long Quyết là một phương pháp đặc biệt mà khi Lý Quân được lão đầu truyền thụ cho khi còn ở trong tù.Theo như lời của ông lão thì Lý Quân là người duy nhất có thể thành thạo được kỹ năng này chỉ trong ba năm.Vào lúc này, khi Lý Quân đặt lòng bàn tay mình áp. lên trái tim của đối phương, một làn sương trắng bắt đầu tràn vào trái tim của đối phương.Theo luồn sương trắng tràn vào trái tim, vết thương trong lòng của đối phương cũng bắt đầu được chữa lành từng chút một.Bác sĩ Giang không nén được tức giận khi nhìn thấy hành động này của Lý Quân.“Tên lừa đảo từ đâu xuất hiện? Giả thần giả quỷ, cậu đây mà là đang chữa bệnh sao? Đúng là làm bậy!”“Đây rõ ràng là một tên lừa đảo mà, lại thêm một tên đến đây để lừa lấy tiền nữa.”“Những tên như thế này đúng thật là quá ghê tởm mà, mau lôi hắn ra ngoài và đánh gãy chân anh ta đi.”Tất cả các người thân trong Cố gia bắt đầu la hét phàn nàn khi nhìn thấy cảnh tượng này.Lúc này đôi mắt của Cố Hạo như sắp bốc cháy. “Thằng khốn nạn, mau bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra khỏi người ông ấy ngay, nếu không tao sẽ cho người đánh chết mày.”Cố Hạo đang vô cùng tức giận.Cái chết của cha hắn ta đã quá đủ đau đớn rồi, thế nhưng những tên lừa đảo dối trá đáng ghê tởm này còn dám đến để lừa gạt bọn họ.Một nhóm họ hàng trong Cố gia xắn tay áo lên chuẩn bị lao tới đánh anh.“Cô Cố, mau ngăn bọn họ lại, nếu không cô sẽ bỏ. qua cơ hội duy nhất để cứu sống ba cô đó.” Lý Quân lạnh lùng nói.Cố Văn thật sự không tin tưởng Lý Quân lắm, nhưng khi nghe những lời của Lý Quân nói thì trái tim cô lại không nhịn được run lên.Cho dù chỉ có một phần mười ngàn cơ hội, cô cũng sẽ nắm bắt lấy nó.“Chú hai, chú ba, anh, hãy để anh ấy thử chữa trị cho. cha đi.” Cố Văn lớn tiếng nói.Cô đứng phía trước, dang tay chặn lại nhóm người thân đang lao đến.“Các người đều lùi lại cho tôi, tôi không cho phép các người làm ảnh hưởng đến việc tiên sinh chữa bệnh.” Lúc này Cố Văn hai mắt đỏ hoe, sắc mặt hốc hác, nhưng lại giống như một con thú con đang nhe nanh giơ. vuốt, không muốn cho người nào lại gần.Vẻ mặt của mọi người đều đang rất đau khổ.“Cố Văn, tôi biết tình nghĩa cha con của hai người vô. cùng sâu đậm, nhưng tim của cha cô đã ngừng đập, ông ấy đã qua đời rồi, không còn có cách nào có thể cứu được ông ấy nữa đâu.”Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt buồn bã khuyên nhủ Cố Văn.Cố Hạo đang đứng bên cạnh cũng nói: “Đúng vậy, em à, em cho rằng anh ta là thầy thuốc à? Dạo này đến nhà chúng ta còn thiếu kẻ lừa đảo sao? Cha không có khả năng sống lại nữa đâu.”“Chúng tôi cũng hy vọng cha cô có thể được cứu sống, nhưng theo lẽ thường, con người sau khi chết đi thì không thể sống lại được, huống chỉ bác sĩ Giang đã đưa ra kết luận.”“Đúng vậy, Văn Văn, đừng làm chuyện ngu ngốc nữa, hãy để cha con ra đi thanh thản đi.”Ngay cả mẹ của Cố Văn cũng nghẹn ngào nói.“Không. Uyển Uyển nói anh ấy là một thần y, vậy thì hãy để cho con tùy hứng lần nữa đi.”Lúc này Lý Quân đã nhắm hai mắt lại, trên trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi.Thương Long Quyết là một bộ công pháp dùng khí, nó sẽ hình thành một luồng nội khí không ngừng lưu thông trong cơ thể, nội khí chứa đựng sức sống vô tận.Đây cũng là lý do tại sao Lý Quân chỉ mới luyện võ ba năm, nhưng thực lực của anh lại vượt qua vô số võ giả đã luyện tập hơn nửa đời người.Trong lúc này, việc truyền năng lượng vào bên trong cơ thể người khác là một việc làm hao tổn rất nhiều năng lượng của Lý Quân.Phí tư vấn một trăm triệu quả thật không hề đắt.Theo làn sương mù tràn vào, vết thương ban đầu ở trong tim đã được chữa lành, dần dần có dấu hiệu khôi phục lại.Máu đã ngừng chảy cũng bắt đầu từ từ chảy chậm lại.Đến lúc này, cuối cùng thì Lý Quân cũng thu lại tay đang đặt trên ngực của ông lão và lau mồ hôi đang lấm tấm trên trán mình.Anh nghĩ rằng anh cần phải ăn thật nhiều thực phẩm dinh dưỡng để bổ sung lại phần năng lượng mà hôm nay. anh đã tiêu hao.Lý Quân thở phào nhẹ nhõm, quay người nói: “Tôi đã chữa khỏi hẳn cho ông ấy, tầm khoảng mười phút nữa ông ấy sẽ tỉnh lại.” Nghe Lý Quân nói vậy, Cố Văn không thể tin vào tai mình được. “Tiên sinh, anh nói thật đúng không ạ? Cha của tôi vẫn còn sống sao?”