Chương : 157
- Lữ Văn đã bị bạn trai của Tư Đồ Nhược Thủy hành hung.
Vừa rạng sáng ngày thứ 2, tin tức này đã truyền khắp ĐH Đông Hải.
Thân là diễn viên trong chuyện này, Diệp Phàm cũng không biết gì cả.
Tối hôm qua, hắn phụng bồi Tư Đồ Nhược Thủy, Tô Lưu đến miếu Thành Hoàng ăn vặt, sau đó hắn đưa Tư Đồ Nhược Thủy về biệt thự Tử Viên, sau đó lại mang theo Tô Lưu Ly trở về biệt thự ở Đàn Cung. Biệt thự ở Đàn Cung là nơi mà Sở Cơ đã chuẩn bị cho 2 người Diệp Phàm và Tô Vũ Hinh.
Trở lại biệt thự, Tô Lưu Ly cùng Tô Vũ Hinh liền nói chuyện với nhau cả đêm, Diệp Phàm chỉ có thể buồn bực mà ngồi luyện công.
Sáng sớm, Diệp Phàm cũng dậy sớm để luyện công như thường ngày. Sau khi luyện cổ trở về, hắn phát hiện Tô Lưu Ly và Tô Vũ Hinh đã không còn ở trong biệt thự nữa.
Mắt thấy chỉ còn một mình mình, Diệp Phàm quyết định lái xe dạo quanh Đông Hải.
Từ sáng đến chiều, Diệp Phàm đều di dạo ở khắp nơi.
Lúc mặt trời ngã về phía Tây, Diệp Phàm lái xe đi ngang qua ĐH Đông Hải, đột nhiên nhớ tới lời mời dùng cơm của Tư Đồ Thần.
Nghĩ đến lời mời của Tư Đồ Thần, Diệp Phàm suy nghĩ một chút rồi lấy điện thoại ra sms cho Tư Đồ Nhược Thủy:
- Nhược Thủy, anh đang ở gần ĐH Đông Hải, mấy giờ em tan học, anh cùng em đến Cao Tường sơn trang.
- Đại ca ca, 20' nữa em mới tan lớp, anh ở bên ngoài đợi em một lát nhé?
Tư Đồ Nhược Thủy liền sms trở lại.
- Được.
Diệp Phàm trả lời rồi lái xe tới trước ĐH Đông Hải.
Mấy phút sau, Diệp Phàm đã dừng xe trước Đh Đôn Hải, rõ ràng thấy được chiếc BMW màu trắng của nàng.
Cùng lúc đó, thân là cận vệ của Tư Đồ Nhược Thủy, Tiểu Hổ đã bước xuống xe, đi về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm thấy thế, hạ kính xe xuống.
- Diệp tiên sinh.
Tiểu Hổ liền chào hỏi Diệp Phàm. trong ánh mắt đầy vẻ kính sợ cùng sùng bái. Tối hôm qua, sau khi trở lại Cao Tường sơn trang, hắn đã hỏi thăm tin tức cụ thể về Diệp Phàm từ Phí Tứ, sau khi nghe nói hắn liền giật mình.
- Mỗi ngày anh đều đứng ở bên ngoài này sao?
Diệp Phàm mỉm cười, hỏi.
- Vâng.
Tiểu Hổ gật đầu.
- Chẳng lẽ anh không sợ người của Nam Thanh Hồng âm thầm lẻn vào trường, bắt cóc Nhược Thủy sao?
Diệp Phàm có chút ngạc nhiên.
- Diệp tiên sinh có điều không biết, dựa theo quy định của tổ chức Viêm Hoàng, nhân sĩ giang hồ không được xông vào cơ quan, trường học hay bệnh viện để hành hung. Nếu không người của tổ chức Viêm Hoàng chẳng những giết kẻ hành hung đó, hơn nữa còn nhổ tận gốc, môn phái hay tổ chức của kẻ hành hung đó.
Tiểu Hổ trả lời chi tiết:
- Bởi vì quy định này mà không có bất kỳ tổ chức nào dám sờ vào nghịch lần của tổ chức Viêm Hoàng, dù sao lực uy hiếp của tổ chức Viêm Hoàng thật sự là quá mạnh mẽ.
- Thì ra là như vậy.
Diệp Phàm bừng tỉnh đại ngộ.
- Diệp tiên sinh, tôi nghe nói tối qua ngài đã phế bỏ công phu của Lữ Văn, con trai của Lữ Thương Hải, người phụ trách tổ chức Viêm Hoàng tại Đông Hải?
Tiểu Hổ do dự một chút, không nhịn được hỏi:
- Chẳng lẽ ngài không sợ Lữ Thương Hải trả thù sao?
- Đối phương đã muốn đẩy tôi vào chỗ chết, tôi chỉ là phòng vệ, cũng không có vi phạm quy định của tổ chức Viêm Hoàng.
Diệp Phàm hời hợt giải thích.
- Như vậy a...
Vẻ mặt Tiểu Hổ như có điều gì suy nghĩ, vốn là muốn nói cái gì, lại thấy ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía sân trường cho nên hắn im lặng trở về chiếc BMW kia.
5' sau, Tư Đồ Nhược Thủy mặc một bộ đồ thể thao, thấy chiếc Mercedes-Benz s450 của Diệp Phàm đậu ở trước trường, liền chạy nhanh đến.
- Đại ca ca, bây giờ anh đã là nhân vật phong vân của trường rồi.
Đến trước xe, Tư Đồ Nhược Thủy cười nói:
- Hôm nay có rất nhiều người đến hỏi em đó.
- Lên xe đi.
Diệp Phàm cười khổ.
Tư Đồ Nhược Thủy gật đầu rồi đi lên xe.
- Nhược Thủy, em biết đường đến Cao Tường sơn trang không?
Diệp Phàm khởi động xe rồi hỏi.
- Biết.
Tư Đồ Nhược Thủy gật đầu.
- Mặc dù ba em không cho em ở đó nhưng mà thỉnh thoảng em cũng ghé qua bên đó.
- Được, vậy em chỉ đường, còn anh lái xe.
Diệp Phàm cười cười.
....
Bởi vì kẹt xe nên gần 1h sau, Diệp Phàm mới lái xe đến Cao Tường sơn trang.
- Tiểu thư, Diệp tiên sinh, ông chủ ở biệt thự số 1 chờ 2 vị.
Mercedes-Benz s450 tới trước cửa sơn trang, hộ vệ thấy Diệp Phàm cùng Tư Đồ Nhược Thủy liền nói.
Diệp Phàm mỉm cười rồi lái xe đi vào.
Chạy vào được khoảng mấy trăm m, đột nhiên có một chiếc Maybach từ đằng sau chạy lên, muốn vượt qua chiếcMercedes-Benz s450.
Sườn xe lần lượt thay đổi, Diệp Phàm quay đầu nhìn lại, rõ ràng thấy được Tư Đồ Hạo Thiên.
Trong khoảnh khoắc đó, Diệp Phàm thấy được trên mặt Tư Đồ Hạo Thiên lộ ra vẻ khẩn trương, còn có mấy phần địch ý.
Nhận thấy được địch ý giấu sâu trong con ngươi của Tư Đồ Hạo Thiên, chân mày Diệp Phàm không khỏi nhíu lại, như có điều suy nghĩ.
Cùng lúc đó, Tư Đồ Hạo Thiên như có tật giật mình, đạp chân ga, trong phút chốc chiếc Maybach đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt vượt xa Mercedes-Benz s450.
Hắn sẽ nói chân tướng cho cha nuôi biết sao?
Trong xe, Tư Đồ Hạo Thiên âm thầm hỏi mình, trong lòng cả kinh.
Vừa rạng sáng ngày thứ 2, tin tức này đã truyền khắp ĐH Đông Hải.
Thân là diễn viên trong chuyện này, Diệp Phàm cũng không biết gì cả.
Tối hôm qua, hắn phụng bồi Tư Đồ Nhược Thủy, Tô Lưu đến miếu Thành Hoàng ăn vặt, sau đó hắn đưa Tư Đồ Nhược Thủy về biệt thự Tử Viên, sau đó lại mang theo Tô Lưu Ly trở về biệt thự ở Đàn Cung. Biệt thự ở Đàn Cung là nơi mà Sở Cơ đã chuẩn bị cho 2 người Diệp Phàm và Tô Vũ Hinh.
Trở lại biệt thự, Tô Lưu Ly cùng Tô Vũ Hinh liền nói chuyện với nhau cả đêm, Diệp Phàm chỉ có thể buồn bực mà ngồi luyện công.
Sáng sớm, Diệp Phàm cũng dậy sớm để luyện công như thường ngày. Sau khi luyện cổ trở về, hắn phát hiện Tô Lưu Ly và Tô Vũ Hinh đã không còn ở trong biệt thự nữa.
Mắt thấy chỉ còn một mình mình, Diệp Phàm quyết định lái xe dạo quanh Đông Hải.
Từ sáng đến chiều, Diệp Phàm đều di dạo ở khắp nơi.
Lúc mặt trời ngã về phía Tây, Diệp Phàm lái xe đi ngang qua ĐH Đông Hải, đột nhiên nhớ tới lời mời dùng cơm của Tư Đồ Thần.
Nghĩ đến lời mời của Tư Đồ Thần, Diệp Phàm suy nghĩ một chút rồi lấy điện thoại ra sms cho Tư Đồ Nhược Thủy:
- Nhược Thủy, anh đang ở gần ĐH Đông Hải, mấy giờ em tan học, anh cùng em đến Cao Tường sơn trang.
- Đại ca ca, 20' nữa em mới tan lớp, anh ở bên ngoài đợi em một lát nhé?
Tư Đồ Nhược Thủy liền sms trở lại.
- Được.
Diệp Phàm trả lời rồi lái xe tới trước ĐH Đông Hải.
Mấy phút sau, Diệp Phàm đã dừng xe trước Đh Đôn Hải, rõ ràng thấy được chiếc BMW màu trắng của nàng.
Cùng lúc đó, thân là cận vệ của Tư Đồ Nhược Thủy, Tiểu Hổ đã bước xuống xe, đi về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm thấy thế, hạ kính xe xuống.
- Diệp tiên sinh.
Tiểu Hổ liền chào hỏi Diệp Phàm. trong ánh mắt đầy vẻ kính sợ cùng sùng bái. Tối hôm qua, sau khi trở lại Cao Tường sơn trang, hắn đã hỏi thăm tin tức cụ thể về Diệp Phàm từ Phí Tứ, sau khi nghe nói hắn liền giật mình.
- Mỗi ngày anh đều đứng ở bên ngoài này sao?
Diệp Phàm mỉm cười, hỏi.
- Vâng.
Tiểu Hổ gật đầu.
- Chẳng lẽ anh không sợ người của Nam Thanh Hồng âm thầm lẻn vào trường, bắt cóc Nhược Thủy sao?
Diệp Phàm có chút ngạc nhiên.
- Diệp tiên sinh có điều không biết, dựa theo quy định của tổ chức Viêm Hoàng, nhân sĩ giang hồ không được xông vào cơ quan, trường học hay bệnh viện để hành hung. Nếu không người của tổ chức Viêm Hoàng chẳng những giết kẻ hành hung đó, hơn nữa còn nhổ tận gốc, môn phái hay tổ chức của kẻ hành hung đó.
Tiểu Hổ trả lời chi tiết:
- Bởi vì quy định này mà không có bất kỳ tổ chức nào dám sờ vào nghịch lần của tổ chức Viêm Hoàng, dù sao lực uy hiếp của tổ chức Viêm Hoàng thật sự là quá mạnh mẽ.
- Thì ra là như vậy.
Diệp Phàm bừng tỉnh đại ngộ.
- Diệp tiên sinh, tôi nghe nói tối qua ngài đã phế bỏ công phu của Lữ Văn, con trai của Lữ Thương Hải, người phụ trách tổ chức Viêm Hoàng tại Đông Hải?
Tiểu Hổ do dự một chút, không nhịn được hỏi:
- Chẳng lẽ ngài không sợ Lữ Thương Hải trả thù sao?
- Đối phương đã muốn đẩy tôi vào chỗ chết, tôi chỉ là phòng vệ, cũng không có vi phạm quy định của tổ chức Viêm Hoàng.
Diệp Phàm hời hợt giải thích.
- Như vậy a...
Vẻ mặt Tiểu Hổ như có điều gì suy nghĩ, vốn là muốn nói cái gì, lại thấy ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía sân trường cho nên hắn im lặng trở về chiếc BMW kia.
5' sau, Tư Đồ Nhược Thủy mặc một bộ đồ thể thao, thấy chiếc Mercedes-Benz s450 của Diệp Phàm đậu ở trước trường, liền chạy nhanh đến.
- Đại ca ca, bây giờ anh đã là nhân vật phong vân của trường rồi.
Đến trước xe, Tư Đồ Nhược Thủy cười nói:
- Hôm nay có rất nhiều người đến hỏi em đó.
- Lên xe đi.
Diệp Phàm cười khổ.
Tư Đồ Nhược Thủy gật đầu rồi đi lên xe.
- Nhược Thủy, em biết đường đến Cao Tường sơn trang không?
Diệp Phàm khởi động xe rồi hỏi.
- Biết.
Tư Đồ Nhược Thủy gật đầu.
- Mặc dù ba em không cho em ở đó nhưng mà thỉnh thoảng em cũng ghé qua bên đó.
- Được, vậy em chỉ đường, còn anh lái xe.
Diệp Phàm cười cười.
....
Bởi vì kẹt xe nên gần 1h sau, Diệp Phàm mới lái xe đến Cao Tường sơn trang.
- Tiểu thư, Diệp tiên sinh, ông chủ ở biệt thự số 1 chờ 2 vị.
Mercedes-Benz s450 tới trước cửa sơn trang, hộ vệ thấy Diệp Phàm cùng Tư Đồ Nhược Thủy liền nói.
Diệp Phàm mỉm cười rồi lái xe đi vào.
Chạy vào được khoảng mấy trăm m, đột nhiên có một chiếc Maybach từ đằng sau chạy lên, muốn vượt qua chiếcMercedes-Benz s450.
Sườn xe lần lượt thay đổi, Diệp Phàm quay đầu nhìn lại, rõ ràng thấy được Tư Đồ Hạo Thiên.
Trong khoảnh khoắc đó, Diệp Phàm thấy được trên mặt Tư Đồ Hạo Thiên lộ ra vẻ khẩn trương, còn có mấy phần địch ý.
Nhận thấy được địch ý giấu sâu trong con ngươi của Tư Đồ Hạo Thiên, chân mày Diệp Phàm không khỏi nhíu lại, như có điều suy nghĩ.
Cùng lúc đó, Tư Đồ Hạo Thiên như có tật giật mình, đạp chân ga, trong phút chốc chiếc Maybach đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt vượt xa Mercedes-Benz s450.
Hắn sẽ nói chân tướng cho cha nuôi biết sao?
Trong xe, Tư Đồ Hạo Thiên âm thầm hỏi mình, trong lòng cả kinh.