Chương 22: Làm Thế Nào Để Thăm Dò?
"Hả? Làm thế nào để thăm dò?" Lông mi của Diệp Khinh Tuyết hơi rung lên, tò mò nhìn Cố Nhược Thu. Cố Nhược Thu mỉm cười nói: "Việc này thì đơn giản thôi, có nhiều ong bướm theo đuổi em như vậy, lúc nào chẳng có cơ hội. Gần đây không phải vừa hay có một người như vậy à? Ừm, đợi chị về lấy danh thiếp của Dương Kiệt cho người đó. Anh ta là loại người gì, không cần bọn chị thử giúp em. Chỉ cần nói với người kia, em có một vị hôn phu, người ta sẽ chạy đi thử giúp eml" Bệnh viện cộng đồng Tinh Hải nằm cách tòa nhà Quốc Tế Tinh Hải không xa. Quốc Tế Tinh Hải là một công ty rất lớn, dưới công ty có hàng nghìn nhân viên, hầu hết cư dân ở quanh đây đều là nhân viên của công ty này. Cũng giống như "Thành phố tb' ở Đông Nam, là một thành phố hiện đại tích hợp công ty và nhà ở. Tuy rằng chỉ là bệnh viện cộng đồng, nhưng quy mô của bệnh viện cộng đồng Tinh Hải không hề nhỏ, nhưng dù sao cũng là một bệnh viện cộng đồng, xét về xếp hạng bệnh viện thì vẫn là bệnh viện hạng nhất thấp nhất. Thông thường, loại bệnh viện này chỉ điều trị một số bệnh thông thường như đau đầu, sốt, cảm. Còn bệnh nặng thì... Nói chung, rất ít người bị bệnh nặng chọn đến bệnh viện cộng đồng để điều trị, chưa kể đến trình độ bác sĩ ở đây, vài thiết bị chuyên nghiệp cũng không có. 'Thỉnh thoảng gặp bệnh nhân nặng, bệnh viện cộng đồng sẽ chuyển họ đến bệnh viện lớn gần đó để điều trị trong thời gian sớm nhất. Dùng một câu miêu tả tình huống của Bệnh viện cộng đồng Tinh Hải chính là "không mưu cầu thăng tiến, chỉ mong mình không phạm lỗi." "Cũng khá gần đây, ngay phía sau tòa nhà Tinh Hải." Đi bộ khoảng mười phút, Dương Kiệt đã tìm thấy bệnh viện cộng đồng. Hản nhìn đồng hồ đeo tay, lúc này, còn cách giờ làm việc của bệnh viện khoảng hai mươi phút. Cũng may là ở khu vực đăng ký ngoại trú có người trực, hẳn đi đến phòng trực hỏi. Hắn bước đến cánh cửa hé mở, nhìn thấy một y tá trẻ đang nói chuyện với một nữ bác sĩ trung niên ở bên trong. "Bác sĩ Lý, không phải cách đây một thời gian chúng ta muốn tuyển một bác sĩ trực ban à? Tại sao hôm qua lại nói là không tuyển nữa?" Cô y tá trẻ lên tiếng mặc đồng phục y tá màu hồng, từ góc nhìn của Dương Kiệt, vừa vặn có thể nhìn thấy một phần ngoại hình của cô ta. Cô ta để tóc mái thưa trên trán, khuôn mặt hơi tròn trịa, khi cười có hai lúm đồng tiền. Lúc này đang năm trên bàn nói chuyện với đối phương, phần bắp chân mang đôi tất màu da lộ ra ngoài, có chút hấp dẫn. Đối diện cô ta là một nữ bác sĩ xinh đẹp, dáng vẻ khoảng ngoài ba mươi, mái tóc dài màu hạt dẻ hơi xoăn, mang vẻ trưởng thành và quyến rũ. Bác sĩ Lý ngước lên nhìn dáng vẻ mong đợi của cô y tá nhỏ, mỉm cười, đôi mắt phượng càng thêm ma mị. Nếu để ý kỹ, sẽ thấy ở khóe mắt cô ấy có một nốt ruồi nhỏ màu đen, càng tăng thêm nét quyến rũ riêng cho cô ấy. Bác sĩ Lý ngẩng đầu lên nhìn thời gian, cầm bút gõ nhẹ vào trán cô y tá nhỏ, cười nói: "Có phải em lại đang dò la giúp ai không? Vốn là muốn tuyển dụng, có điều, hôm qua Cố tổng của tập đoàn Tinh Hải có đề cử một người. Em cũng biết đấy, bệnh viện chúng ta có thể hoạt động tiếp được hay không, phụ thuộc hoàn toàn vào. nguồn tài trợ của Tập đoàn Tinh Hải. Cố tổng vừa lên tiếng, viện trưởng đương nhiên sẽ đồng ý ngay." "Này, xem đi, đây là một số thông tin về anh ta" Bác sĩ Lý chỉ vào máy tính nói, trên đó là thông tin chỉ tiết của Dương Kiệt, do sáng nay phòng nhân sự Tập đoàn Tinh Hải vừa gửi.