Chương 1
Phần 1/3
1
Ngày đầu tiên tôi vào đoàn phim, diễn viên xuất sắc Bạch Thần đến thăm làm cả đống người ríu rít bu đen bu đỏ lại.
Chị Vương, người đại diện của tôi, gọi:
"Nhâm Tinh Tinh, bạn trai em tới thăm em kìa."
Tôi ngạo mạn dửng dưng ‘Ờ’ một tiếng, tim không hề rung động.
Không biết anh ta đến đây thăm ai, nhưng chắc chắn không phải là thăm tôi.
Vốn tôi không định ra ngoài đâu, ngặt nỗi bên tai cứ văng vẳng một giọng nữ đang gào ra rả mà chỉ mình tôi nghe thấy:
"Ra ngoài! Nhanh!"
"Ta muốn ngắm Thần Thần!"
"Không thì đừng trách ta lắm mồm!"
Tôi tái mặt, vuốt chiếc khuyên phỉ thúy trên vành tai, cố nhịn rồi mà vẫn phải thầm oán:
Khốn khổ cái thân tôi, tôi đã làm gì nên tội cơ chứ?!
Thật sự là bất đắc dĩ lắm tôi mới phải xông pha vào ngành giải trí và cố sức tiếp cận Bạch Thần.
Năm năm trước, tôi thậm chí còn chẳng nhớ nổi một minh tinh nào vì thường xuyên phải ra ngoài làm nhiệm vụ, bận bục mặt thì thời gian đâu mà quan tâm giới giải trí.
Ai ngờ lần chấp hành nhiệm vụ cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khi ấy tôi cần bắt giữ một con Giao chúa sắp sửa hóa rồng.
Trong hang ổ của nó thế mà có một con ‘Tham’ hàng ngàn năm tuổi ẩn nấp.
Ả thừa dịp tôi chưa chú ý, nhập vào cơ thể tôi.
Cả cái Cục Xử Lý Hiện Tượng Siêu Nhiên đều bó tay với ả, sinh vật này cổ xưa đến nỗi không một hồ sơ nào ghi chép lại.
Chúng tôi chỉ biết 'Tham' bẩm sinh đã mang lòng tham không đáy, ả sẽ cướp đi tài vận của tất cả mọi người xung quanh mình.
Muốn giết chết ả chỉ có nước bước qua xác người xui xẻo bị ả nhập trước.
Tôi quay lại tổng bộ, chỉ vài giờ ngắn ngủi mà chuyện lạ nối tiếp nhau không dứt.
Cục trưởng giấu quỹ đen ở quần bông, bị vợ phát hiện rồi bắt ông ấy viết bản kiểm điểm mười vạn chữ.
Giá chung cư của khu vực đội trưởng Vương vừa mua nhà đột nhiên tụt mạnh, rớt xuống còn có một nửa.
Thực tập sinh đang trong giai đoạn khảo sát Tiểu Mạnh không cẩn thận hất bay tóc giả của Cục trưởng, ‘hoan hỉ’ nhận đánh giá C- và thời gian thử việc bị kéo dài thêm ba năm.
So ra thì rõ là số tôi tốt đến trái lẽ thường.
Số dư tài khoản ngân hàng của tôi ‘từ từ’ tăng, chỉ số huyết áp cũng không dám leo thang cỡ đó.
Ví dụ ra ngoài mua cốc cà phê về có nhẫn kim cương 5 carat kẹt trong rãnh đế giày.
Tóm lại, người khác xui xẻo bao nhiêu thì tôi càng may mắn bấy nhiêu.
Tất cả mọi người kêu gào chạy tứ phía.
Cục trưởng vỗ vai tôi, thấm thía nói:
"Tình huống đã như thế, hay là cháu hy sinh vì quốc gia chút nhé?"
Đang chốt đơn mười bộ tóc giả cho cục trưởng, nghe vậy, tôi ầng ậng nước mắt:
"Nhưng cháu cũng là một sinh linh bé nhỏ mà!!!"
Cuối cùng, chúng tôi tìm được tảng ngọc phỉ thúy làm bạn bên cạnh ‘Tham’ từ thuở ban sơ, sau đó làm theo hướng dẫn trong sách cổ mà tạm thời phong ấn ả vào ngọc, rồi lại chạm ngọc thành khuyên tai phỉ thúy.
Tôi phải đeo nó như vật tùy thân, không dám bỏ ra.
Lúc này cục diện hỗn loạn mới hơi hơi bình ổn lại, không còn ai xui tận mạng nữa.
Tuy nhiên 'Tham' vẫn quậy phá không yên, ả thích tạo ra đủ kiểu tình huống vặt vãnh ngoài ý muốn.
Rốt cục mọi người không nhịn nổi đề nghị tôi ở nhà lĩnh lương cho khoẻ.
Nào ai biết tôi còn chưa kịp hưởng thụ cuộc sống về hưu thì 'Tham' nhìn thấy Bạch Thần trên TV.
Hoá ra ả không chỉ tham tài mà còn cực kỳ háo sắc!
Ả không ngừng lải nhải bên tai tôi bất kể ngày đêm:
"Ta muốn gặp Thần Thần trực tiếp, muốn ngắm Thần Thần ở cự ly gần. Ngươi mau chóng đầu quân vào giới giải trí đi."
Cuối cùng, trước khi bị ả lải nhải đến suy nhược thần kinh, tôi đành chấp nhận số phận, buông xuôi mà thỏa hiệp.
2
Nói cấm có sai, khi tôi khoan thai đi ra, Bạch Thần đang trò chuyện rất rôm rả với Giang Tiểu Ngư, nữ chính của bộ phim này.
Hứng chí, Giang Tiểu Ngư còn nhảy cho Bạch Thần xem một đoạn street dance mới học.
Hôm nay là ngày bấm máy đầu tiên nên đoàn phim bố trí nối máy truyền hình trực tiếp hiện trường để tăng độ chú ý với công chúng.
Cư dân mạng đẩy thuyền CP* như điên:
(*couple)
[Áu áu áu! Couple Thần Ngư Lạc Nhạn này ngọt quá đi.]
[Tổ hợp trai tài gái sắc là điểm cộng rất lớn nhé!]
[Bạn bên trên ơi, hình như Nhâm Tinh Tinh mới là bạn gái chính thức của anh nhà cơ mà.]
[Ô kìa, nam chưa vợ gái chưa chồng, chớ kể Nhâm Tinh Tinh có chỗ nào xứng với Bạch Thần?]
Đám người có mặt ở đây thấy tôi thì ai cũng lộ ra vẻ mặt gượng gạo.
Chỉ có đôi chim cu kia là vẫn mù có chọn lọc, không tém tém lại chút nào.
Cũng may tôi không quan tâm, ai mà vừa mắt nổi cái thứ trai đểu bắt cá hai tay này.
Trong tiếng thúc giục của 'Tham', tôi bày ra bản mặt đòi nợ, lôi ghế xoèn xoẹt trên sàn ra chen vào giữa Bạch Thần và Giang Tiểu Ngư rồi đặt mông ngồi xuống.
Vẻ chê bai trong mắt Bạch Thần sắp tràn cả ra.
Giang Tiểu Ngư cũng liếc xéo tôi đầy khinh thường.
Tôi phẩy tay:
"Yên tâm, tôi không đến để chia rẽ hai người, đến xem chút thôi!"
"Bật nhạc múa tiếp đi."
Phần bình luận trên livestream lặng đi một chốc, sau đó spam tràn màn hình:
[Ha ha ha ha Nhâm Tinh Tinh như kiểu bị chứng cuồng giao tiếp xã hội ấy nhỉ!]
[Chả thích Nhâm Tinh Tinh tí nào, đã quấn chặt lấy đàn ông lại còn xây dựng hình tượng thuận theo ý trời.]
[Ờ ý, nếu mà không ganh đua với đời thật thì còn lăn lộn trong showbiz làm cái gì.]
Đại đa số các bình luận này đều là do fan của Giang Tiểu Ngư viết để điều hướng dư luận.
Thật ra cũng có thể hiểu được, Giang Tiểu Ngư là mối tình đầu của Bạch Thần cơ mà.
Dẫu vậy, bố mẹ anh ta lại mê tín nên sau khi so bát tự* thì chê Giang Tiểu Ngư khắc chồng, nằng nặc bắt hai người chia tay.
(*một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành,... căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính)
Trong một lần tham dự sự kiện, bọn họ vừa nhìn một cái đã chấm luôn đứa đang bám dính sau lưng Bạch Thần một bước cũng không rời chính là tôi đây.
Hai vợ chồng nhà đó bảo tướng tôi đẹp, vượng phu.
Bạch Thần không lay chuyển được ý bố mẹ nên đành chấp nhận làm bạn trai tôi.
Đối với anh ta thì việc này chẳng qua cũng chỉ là có thêm một kẻ hèn mọn theo đuổi thôi, khác cái là đứa này có tí danh phận.
Thì bởi từ khi vào giới giải trí, tôi vẫn luôn theo đuôi anh ta mà.
Anh ta nhận diễn phim nào thì tôi sẽ lập tức đến xin thử vai trong đoàn phim ấy, dù có là vai quần chúng tôi cũng phải bon chen cho bằng được.
Tất cả mọi người nghĩ rằng tôi yêu anh ta đến chết đi sống lại.
Thật ra là tôi bị ả 'Tham' lải nhải tới mức sống không bằng chết, vậy mới không thể không chiều theo ý ả.
Giang Tiểu Ngư hận tôi từ độ ấy.
Trong giới, tôi nổi tiếng là không tranh đua, chỉ cần được ở cạnh Bạch Thần thì những thứ khác không quan trọng.
Nhằm vào điểm này, Giang Tiểu Ngư từng công khai mỉa mai tôi không chỉ một lần:
"Giang Tiểu Ngư tôi đây muốn cái gì thì sẽ quang minh chính đại xông lên đấu tranh mà giành lấy. Chẳng như ai đó, đã bán thân còn hô hào trinh tiết."
Fan cô ta cũng nói xấu tôi đủ điều trên mạng, đặt cho tôi các kiểu biệt danh, nào là ‘kẻ giả vờ vạn sự tùy duyên’, rồi đến ‘choá tâm thần phân liệt’.
Bọn họ còn nói thật ra là tôi lén giở trò uy hiếp để cưỡng ép Bạch Thần làm bạn trai mình.
Về chuyện này, tôi đã từng hỏi Bạch Thần:
"Anh không thanh minh giúp tôi à? Dù sao cũng là bố mẹ anh gán ghép hai ta mà."
Bạch Thần hờ hững lạnh lùng trả lời:
"Ai rỗi hơi, kệ nó mấy ngày là không còn người bàn tán đâu. Hơn nữa, đúng là cô theo đuổi tôi nhiều năm còn gì? Mới ấm ức chút xíu đã không chịu được rồi à?"
3
Tôi không hiểu 'Tham' thấy cái ngữ này hấp dẫn ở điểm nào.
Trừ cái mặt trên mức trung bình thì đúng là chẳng còn gì khác.
Lúc này tôi đang ngang ngược chen vào giữa Bạch Thần và Giang Tiểu Ngư, ba người rơi vào trầm tư trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc.
Giang Tiểu Ngư mở miệng trước:
"Anh Bạch Thần, hay là anh đi sang chỗ chị ấy đi? Chị ấy mới là bạn gái chính thức của anh mà, khéo lát nữa chị ấy giận đấy."
Bạch Thần xoa đầu cô ta với vẻ cưng chiều, thuận miệng nói:
"Người theo đuổi hèn mọn thì làm gì có quyền giận."
Mắt thấy hai bọn họ bắt đầu nắm tay chim chuột không coi ai ra gì, giọng 'Tham' lại âm u len lỏi vào tai tôi như rắn trườn:
"Áaaaaa!! Thứ trà xanh này chui đâu ra đấy?!"
"Gã này đểu cáng quá! Không chịu nổi!"
Tôi...
Hóa ra 'Tham' còn là thành viên hội mê sự thuần khiết ư?
Đúng lúc này, Giang Tiểu Ngư đột nhiên tò mò xáp lại:
"Ơ? Thời buổi nào rồi mà chị vẫn còn đeo hoa tai phỉ thúy? Quê chết được, giờ ai đeo loại này nữa đâu."
Bạch Thần khịt mũi, khinh bỉ phụ họa:
"À, của quý của cô ta đấy, xưa nay chưa từng rời khỏi người."
Nghe vậy, một tia sáng với vẻ ác ý bỗng loé lên trong mắt Giang Tiểu Ngư. Cô ta thình lình vươn tay:
"Cho em xem một chút thôi."
Nói rồi, cô ta lanh tay lẹ mắt tháo chiếc khuyên phỉ thúy xuống khỏi tai tôi.
Câu "Đừng động vào" của tôi còn chưa kịp thoát ra ngoài cổ họng thì cô ta đã cố ý buông lỏng tay.
Choang!
Chiếc khuyên phỉ thúy rơi trên mặt đất, vỡ nát bấy.
Tôi tái mặt, bàng hoàng hít sâu một hơi.
Giang Tiểu Ngư che miệng kêu lên đầy khoa trương:
"Úi chà, lỡ rơi vỡ mất rồi. Chị không được dư dả mấy nên cái hoa tai này chắc căng lắm 1800 tệ thôi ha. Chị sẽ không trách em đâu nhỉ?"
Bạch Thần như kiểu sợ tôi nổi khùng lên rồi đánh người hay sao mà lập tức đứng ra phía trước che chở cô ta, cau mày nói:
"Ba cái đồ không đáng tiền, vỡ cũng vỡ rồi. Tiểu Ngư không cố ý, cô độ lượng chút đi."
Giờ không phải lúc so sánh ai độ lượng hơn đâu anh giai!
Không ai trông thấy ‘Tham” bị phong ấn 5 năm đang thoát ra do kết giới bao quanh ả đã vỡ vụn theo mảnh ngọc.
Đầu tiên ả liếc mắt đưa tình với tôi, sau đó chống nạnh cười như điên:
"Ha ha ha ha! Cuối cùng cũng được ra ngoài!"
"Ta lại tự do rồi!"
Sắc mặt tôi càng đờ đẫn: Xong phim!!!
Phần bình luận trên màn hình đầy spam:
[Hình như choá tâm thần phân liệt tức giận thật rồi. Cười chết mất thôi, thứ rẻ tiền mà cô ta còn coi như báu vật.]
[Cũng không thể nói như thế được. Người ta chả bảo đây là vật chưa từng rời khỏi người còn gì, chắc quan trọng với cô ấy lắm đấy.]
[Giang Tiểu Ngư cố ý, tui mất luôn thiện cảm với nhỏ rồi.]
[Đã bảo không cố ý rồi, bà trên kia là seeder của choá tâm thần phân liệt đúng không?]
Đúng lúc này, bình luận của một tài khoản tên ‘Giáo sư Chu trường đại học Địa chất’ hiện lên trên màn hình:
[Ôi, chất ngọc thượng hạng quá, tiếc thật.]
[Thoạt nhìn có vẻ như là cổ vật lâu đời, có tiền cũng không mua được.]
Hiện trường nháy mắt lặng ngắt như tờ, Giang Tiểu Ngư ráng chống chế:
"Sao thế được? Chị ta chỉ là một kẻ bám đuôi hèn mọn, lấy đâu ra thứ quý giá như thế mà dùng? Chắc chắn là đồ dỏm thôi."
'Tham' chẳng thèm để cô ta vào mắt. Ả lạnh lùng cười một tiếng, khẽ ngoắc ngón tay.
Từng sợi khí vận màu tím bồng bềnh trôi qua trước mắt tôi.
Điện thoại di động của tôi bỗng kêu vang, tiếng âm báo máy móc phá vỡ sự im lặng:
[Tài khoản Alipay của quý khách vừa nhận 3 triệu tệ.]
Ngược lại, tay đạo diễn hay sử dụng quy tắc ngầm với diễn viên nữ đột nhiên chửi ầm lên:
"Móa! Sao bảo theo tin tức nội bộ cổ phiếu này sẽ tăng?! Đệch mợ nhà nó, rớt xuống dưới cả mức kỷ lục của thị trường chứng khoán rồi!"
Ngay giây sau, người đại diện của tôi, chị Vương, hưng phấn chạy vào:
"Tinh Tinh! Một thương hiệu hàng đầu bổ nhiệm em làm người phát ngôn toàn cầu của họ!"
Bạch Thần nhận điện thoại, nhíu mày:
"Mẹ, mẹ nói cái gì cơ? Có gián trong món ăn nhà hàng nhà mình phục vụ? Lên hot search rồi á?"
Rất nhanh hiện trường đã hỗn loạn như cái chợ, tiếng chửi rủa liên tiếp vang lên.
Sau lưng tôi toát mồ hôi lạnh: Toi đến nơi rồi… nhưng tự nhiên cứ thấy mấy kẻ này toi đáng lắm.
'Tham' ghé vào bên tai tôi, dò hỏi đầy mê hoặc:
"Chơi vui không?"
"Chi bằng ngươi nghe ta đi?"
"Ta cam đoan trong vòng ba năm ngươi sẽ bước lên đỉnh cao nhân sinh, trong vòng năm năm giàu ngang một quốc gia."
"Chúng ta nên cuỗm tài vận của ai trước đây nhỉ?"
Đúng lúc 'Tham' đang xoa tay hằm hè, chuẩn bị xắn tay áo xông lên thì...
Ả chợt sửng sốt, quan sát Giang Tiểu Ngư với vẻ hơi nghi ngờ sau đó lộ ra một nụ cười đầy cợt nhả:
"Ấy? Hình như kẻ đó nuôi nhóc quỷ?"
4
"Cái gì? Nhóc quỷ á?"
Tôi nhíu mày nhìn chằm chằm Giang Tiểu Ngư.
Nhắc đến ‘nhóc quỷ’ hay 'đứa bé quỷ' thì thật ra tôi cũng không lạ gì.
Hồi trước nó thịnh hành quanh khu Đông Nam Á rồi du nhập vào trong nước.
Bởi vì nó quá mức tà ác nên Cục Xử Lý Hiện Tượng Siêu Nhiên đã kết hợp với cơ quan các cấp thực hiện một chiến dịch càn quét thu hồi và tiêu hủy.
Chính là cái đợt mà các minh tinh trong làng giải trí liên tục gặp chuyện không may ấy.
Cư dân mạng bàn tán ầm ĩ nhưng sau đó bị đủ các loại lý do linh tinh lan man của chúng tôi giấu trời qua bể*.
(*1 trong 36 kế binh pháp tôn tử: lợi dụng sương mù để lẩn trốn, che mắt địch)
Đứa bé quỷ của Giang Tiểu Ngư chắc là được nuôi từ sau dạo ấy.
Tôi quan sát một hồi, nghi ngờ hỏi:
"Sao tôi không thấy mùi nhóc quỷ trên người cô ta?"
'Tham' thưởng thức đám móng tay đỏ chót của mình, mặt như viết rõ 4 chữ to ‘Cầu xin ta đi’.
Ê, ngoài lạnh trong nóng như thế có ổn thật không vậy? Nhìn xa trông rộng ra tí đi bạn ơi!
Ngay khi tôi đang định hỏi kỹ thêm chút, cửa lớn mở cái ‘rầm’ một tiếng.
Đồng thời, một giọng nữ sắc lạnh, the thé vang lên:
"Mẹ biết ngay mà! Sao đang yên đang lành việc kinh doanh nhà mình lại cứ liên tục có chuyện, hóa ra tại con vẫn dây dưa với thứ tai họa này!"
Tất cả mọi người dõi theo tiếng gào.
Mẹ Bạch Thần nổi giận đùng đùng xông vào phòng, đến thẳng trước mặt Giang Tiểu Ngư, giơ tay cho cô ta một cái tát:
"Đã nói với cô từ lâu là nhà họ Bạch chúng tôi chỉ nhận mình Nhâm Tinh Tinh làm con dâu thôi! Cô mà còn dụ dỗ con tôi nữa thì đừng hòng tồn tại trong giới giải trí!"
Dứt lời, bà ta quay sang Bạch Thần với khuôn mặt lạnh tanh không chút dịu dàng:
"Nếu con khăng khăng ở bên cô ta thì mẹ nói cho con biết, nhà họ Bạch không phải chỉ có mình con nối dõi. Mẹ sẵn sàng thu hồi quyền thừa kế của con bất cứ lúc nào."
Tôi cụp mắt, cố gắng để không ai chú ý tới bản thân.
Nhưng mẹ Bạch Thần tức tốc định vị được tôi ngay. Bà ta đổi sang dáng vẻ vui mừng niềm nở như diễn kịch trở mặt mà túm lấy tôi ân cần hỏi han.
Tôi lúng túng miễn cưỡng trưng ra nụ cười công nghiệp.
Còn Giang Tiểu Ngư bên kia bàng hoàng ôm má, vành mắt đỏ bừng lên.
Cô ta tủi thân nhìn về phía Bạch Thần, tựa như đang tìm nguồn an ủi. Ai dè kẻ mới nãy vẫn ‘anh anh em em’ ngọt xớt giờ thậm chí còn không liếc cô ta một cái.
Bạch Thần đi đến bên cạnh tôi:
"Mẹ, mẹ nghĩ cái gì vậy? Con với cô ta đâu có quan hệ gì."
"Hôm nay con đến thăm Tinh Tinh đóng phim, cô ta cứ một hai phải mập mờ quấn lấy con đấy chứ."
Giang Tiểu Ngư không dám tin vào tai mình, vẻ mặt hết sức không cam lòng và ghen ghét.
Tôi thầm thở dài trong lòng.
Chính Bạch Thần biết rõ giải nam diễn viên xuất sắc nhất anh ta cầm có mấy phần trình độ thực sự, nếu không nhờ nhà họ Bạch chồng tiền nâng đỡ o bế thì kỹ năng diễn xuất kia chỉ thuộc hạng ‘diễn AV còn bị chê giả’.
Cho nên, Bạch Thần sợ bố mẹ một vành.
Không thì lúc trước anh ta cũng sẽ không dứt khoát chia tay Giang Tiểu Ngư ngay và ngoan ngoãn ở bên tôi chỉ vì một câu của bố mẹ, càng không cần nói đến sức hấp dẫn của khối tài sản khổng lồ dưới trướng nhà họ Bạch đối với anh ta.
Còn bố mẹ Bạch Thần, sở dĩ họ vừa mắt tôi chẳng qua là vì cái thứ gọi là tướng đẹp, có thể thúc đẩy nhà họ Bạch vươn lên cao hơn mà thôi.
Cái gia đình này mà gom lại với nhau thì vượt quá 800% toan tính nhưng lại góp không đủ 0.1% tình thân.
Lúc này, Bạch Thần định cứu vớt hình tượng của mình.
Anh ta giả vờ thân thiết đi đến cạnh tôi, muốn nắm tay nhưng tôi lơ đãng tránh né.
Đùa nhau à! 'Tham' không thích anh ta nữa thì tôi còn diễn vở kịch ‘người theo đuổi đuổi thế nào cũng không đi’ làm gì.
Bạch Thần hơi sửng sốt, lập tức trợn trừng nhìn tôi, uy hiếp như đang bảo ‘đừng có không biết điều’.
Tôi cong khóe miệng nở nụ cười:
"Thông báo chút nhé, tự dưng tôi…
"... không muốn chạm vào anh nữa."
5
Hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ.
Hình như đây là lần đầu tiên tôi châm chọc Bạch Thần trước mặt mọi người.
Bạch Thần sợ ngây cả người, không rõ tại sao đang yên đang lành người theo đuổi hèn mọn nói trở mặt là trở mặt liền.
Mãi anh ta mới tìm về giọng nói của chính mình:
"Trước nay cô yêu tôi đến chết đi sống lại cơ mà?! Giờ lại giận lẫy cái gì?"
Tôi thấy nực cười, hỏi lại:
"Tôi bảo yêu anh lúc nào? Anh nghĩ mình to quá nhỉ?"
Bạch Thần trầm tư suy nghĩ mãi, nhận ra hình như tôi thật sự chưa hề mở miệng nói yêu anh ta bao giờ.
Tôi một mực chạy theo sau anh ta mặc dù hoàn toàn do bất đắc dĩ.
Nhưng cái thứ ‘tình yêu’ ấy chẳng qua là 70% phỏng đoán của cư dân mạng cộng thêm 20% tin tưởng mù quáng của Bạch Thần và 10% thúc đẩy của vợ chồng nhà họ Bạch.
Bạch Thần có hơi bất mãn hỏi:
"Vậy sao cô cứ theo đuổi tôi?"
Tôi viện cớ qua loa:
"À thì, bởi vì mặt anh giống bánh khoai tây bào ở MacDonald á. Tôi yêu ai yêu cả đường đi."
Cư dân mạng nhốn nháo như ong vỡ tổ:
[Ha ha ha ha, cô nói thế, hình như cũng có lý lắm nè.]
[Ai có thể không yêu bánh khoai tây bào đây?]
[Nhâm Tinh Tinh, thấy chuyển biến tốt thì hài lòng đi, giả vờ thanh cao cái nỗi gì.]
[Là tại Bạch Thần hèn trước đấy chứ?! Vừa muốn gia sản, lại không dám theo đuổi tình yêu đích thực.]
[Đúng vậy, hơn nữa chị Tinh nhà tôi nào có thua kém ai? Sao cứ nhất định phải hạ mình theo đuổi anh ta?!]
[Mọi người yên lặng chút, đi xem no.1 hot search đi!]
Chị Vương đứng bên cạnh đưa điện thoại di động cho tôi, run rẩy nói:
"Không phải chứ, em giàu như thế mà mỗi ngày còn đòi chị giúp em chém giá mặc cả trên Pinduoduo*?!"
(*1 sàn thương mại điện tử nổi tiếng với hình thức mua theo nhóm)
Tôi chợt có linh cảm không lành, nhận lấy điện thoại xem. Quả nhiên là quá bất con mie nó ổn.
Không biết vị thần thánh phương nào đã thực hiện một bản ‘Báo cáo nghiên cứu điều tra chuyên sâu’ về tôi.
Vị này không chỉ thống kê tài sản hiện đang đứng tên tôi mà còn góp nhặt được không ít ảnh chụp hồi trước lúc tôi đi làm nhiệm vụ.
Thậm chí có cả một tấm chụp chung với hoàng tử Dubai khi tôi sang tiểu vương quốc đó bắt phù thuỷ.
Dù chỉ chụp được góc nghiêng nhưng vẫn có thể thấy rõ đối phương rất khách khí với tôi.
Cuối cùng cư dân mạng rút ra một kết luận:
Không phải khách sạn năm sao Nhâm Tinh Tinh không ở, không phải máy bay tư nhân Nhâm Tinh Tinh không lên, Nhâm Tinh Tinh chỉ giao thiệp với giới quyền quý siêu giàu.
Tóm lại, nếu không phải trong nhà có mỏ vàng thì chính là trên đầu có ô dù.
Khóe miệng giật giật, tôi nhìn tổng giá trị tài sản lên tới chín chữ số của mình, nhanh chóng nhẩm tính nhiều tiền như thế đủ ăn không ngồi rồi mấy năm.
'Tham' vẫn đang không ngừng cố gắng gây chuyện, ả lắc lư nhảy múa quanh mẹ Bạch Thần, xương hông sắp hất vào mặt bà ta đến nơi.
Trong vòng ba giây ngắn ngủi, tiếng tru tréo thê lương của bà ta vang lên:
"Cổ phiếu nhà mình bị đồng loạt bán tháo!"
Cùng lúc đó, tôi được tạp chí Time Magazine bình chọn là ‘Nữ minh tinh có tiềm lực thương mại lớn nhất'.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, lượng người theo dõi tài khoản Weibo của tôi tăng vọt đến trăm vạn.
Tôi hung tợn trừng mắt liếc 'Tham', tiếc rằng ả coi như không thấy.
Chợt tôi nhận ra mình nhất định phải rút ngay khỏi giới giải trí.
Phong ấn của 'Tham' đã bị giải trừ, giờ ả không khác gì ngựa hoang mất cương.
Showbiz không có thứ gọi là riêng tư tuyệt đối, nếu mỗi lời nói và hành động của tôi đều bị đưa ra trước công chúng thì sớm muộn gì cũng to chuyện.
Ai ngờ ngay khi tôi vừa mới chuẩn bị mở miệng tuyên bố rút khỏi giới giải trí, âm báo tin nhắn trên điện thoại của tôi vang lên.
Một tin nhắn không hiển thị người gửi bật ra màn hình:
[Đợi chút đã! Tạm thời đừng rút khỏi giới giải trí vội!]
Cùng lúc đó, tất cả tin tức liên quan tới tôi trên internet bị xóa sạch toàn bộ.
1
Ngày đầu tiên tôi vào đoàn phim, diễn viên xuất sắc Bạch Thần đến thăm làm cả đống người ríu rít bu đen bu đỏ lại.
Chị Vương, người đại diện của tôi, gọi:
"Nhâm Tinh Tinh, bạn trai em tới thăm em kìa."
Tôi ngạo mạn dửng dưng ‘Ờ’ một tiếng, tim không hề rung động.
Không biết anh ta đến đây thăm ai, nhưng chắc chắn không phải là thăm tôi.
Vốn tôi không định ra ngoài đâu, ngặt nỗi bên tai cứ văng vẳng một giọng nữ đang gào ra rả mà chỉ mình tôi nghe thấy:
"Ra ngoài! Nhanh!"
"Ta muốn ngắm Thần Thần!"
"Không thì đừng trách ta lắm mồm!"
Tôi tái mặt, vuốt chiếc khuyên phỉ thúy trên vành tai, cố nhịn rồi mà vẫn phải thầm oán:
Khốn khổ cái thân tôi, tôi đã làm gì nên tội cơ chứ?!
Thật sự là bất đắc dĩ lắm tôi mới phải xông pha vào ngành giải trí và cố sức tiếp cận Bạch Thần.
Năm năm trước, tôi thậm chí còn chẳng nhớ nổi một minh tinh nào vì thường xuyên phải ra ngoài làm nhiệm vụ, bận bục mặt thì thời gian đâu mà quan tâm giới giải trí.
Ai ngờ lần chấp hành nhiệm vụ cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khi ấy tôi cần bắt giữ một con Giao chúa sắp sửa hóa rồng.
Trong hang ổ của nó thế mà có một con ‘Tham’ hàng ngàn năm tuổi ẩn nấp.
Ả thừa dịp tôi chưa chú ý, nhập vào cơ thể tôi.
Cả cái Cục Xử Lý Hiện Tượng Siêu Nhiên đều bó tay với ả, sinh vật này cổ xưa đến nỗi không một hồ sơ nào ghi chép lại.
Chúng tôi chỉ biết 'Tham' bẩm sinh đã mang lòng tham không đáy, ả sẽ cướp đi tài vận của tất cả mọi người xung quanh mình.
Muốn giết chết ả chỉ có nước bước qua xác người xui xẻo bị ả nhập trước.
Tôi quay lại tổng bộ, chỉ vài giờ ngắn ngủi mà chuyện lạ nối tiếp nhau không dứt.
Cục trưởng giấu quỹ đen ở quần bông, bị vợ phát hiện rồi bắt ông ấy viết bản kiểm điểm mười vạn chữ.
Giá chung cư của khu vực đội trưởng Vương vừa mua nhà đột nhiên tụt mạnh, rớt xuống còn có một nửa.
Thực tập sinh đang trong giai đoạn khảo sát Tiểu Mạnh không cẩn thận hất bay tóc giả của Cục trưởng, ‘hoan hỉ’ nhận đánh giá C- và thời gian thử việc bị kéo dài thêm ba năm.
So ra thì rõ là số tôi tốt đến trái lẽ thường.
Số dư tài khoản ngân hàng của tôi ‘từ từ’ tăng, chỉ số huyết áp cũng không dám leo thang cỡ đó.
Ví dụ ra ngoài mua cốc cà phê về có nhẫn kim cương 5 carat kẹt trong rãnh đế giày.
Tóm lại, người khác xui xẻo bao nhiêu thì tôi càng may mắn bấy nhiêu.
Tất cả mọi người kêu gào chạy tứ phía.
Cục trưởng vỗ vai tôi, thấm thía nói:
"Tình huống đã như thế, hay là cháu hy sinh vì quốc gia chút nhé?"
Đang chốt đơn mười bộ tóc giả cho cục trưởng, nghe vậy, tôi ầng ậng nước mắt:
"Nhưng cháu cũng là một sinh linh bé nhỏ mà!!!"
Cuối cùng, chúng tôi tìm được tảng ngọc phỉ thúy làm bạn bên cạnh ‘Tham’ từ thuở ban sơ, sau đó làm theo hướng dẫn trong sách cổ mà tạm thời phong ấn ả vào ngọc, rồi lại chạm ngọc thành khuyên tai phỉ thúy.
Tôi phải đeo nó như vật tùy thân, không dám bỏ ra.
Lúc này cục diện hỗn loạn mới hơi hơi bình ổn lại, không còn ai xui tận mạng nữa.
Tuy nhiên 'Tham' vẫn quậy phá không yên, ả thích tạo ra đủ kiểu tình huống vặt vãnh ngoài ý muốn.
Rốt cục mọi người không nhịn nổi đề nghị tôi ở nhà lĩnh lương cho khoẻ.
Nào ai biết tôi còn chưa kịp hưởng thụ cuộc sống về hưu thì 'Tham' nhìn thấy Bạch Thần trên TV.
Hoá ra ả không chỉ tham tài mà còn cực kỳ háo sắc!
Ả không ngừng lải nhải bên tai tôi bất kể ngày đêm:
"Ta muốn gặp Thần Thần trực tiếp, muốn ngắm Thần Thần ở cự ly gần. Ngươi mau chóng đầu quân vào giới giải trí đi."
Cuối cùng, trước khi bị ả lải nhải đến suy nhược thần kinh, tôi đành chấp nhận số phận, buông xuôi mà thỏa hiệp.
2
Nói cấm có sai, khi tôi khoan thai đi ra, Bạch Thần đang trò chuyện rất rôm rả với Giang Tiểu Ngư, nữ chính của bộ phim này.
Hứng chí, Giang Tiểu Ngư còn nhảy cho Bạch Thần xem một đoạn street dance mới học.
Hôm nay là ngày bấm máy đầu tiên nên đoàn phim bố trí nối máy truyền hình trực tiếp hiện trường để tăng độ chú ý với công chúng.
Cư dân mạng đẩy thuyền CP* như điên:
(*couple)
[Áu áu áu! Couple Thần Ngư Lạc Nhạn này ngọt quá đi.]
[Tổ hợp trai tài gái sắc là điểm cộng rất lớn nhé!]
[Bạn bên trên ơi, hình như Nhâm Tinh Tinh mới là bạn gái chính thức của anh nhà cơ mà.]
[Ô kìa, nam chưa vợ gái chưa chồng, chớ kể Nhâm Tinh Tinh có chỗ nào xứng với Bạch Thần?]
Đám người có mặt ở đây thấy tôi thì ai cũng lộ ra vẻ mặt gượng gạo.
Chỉ có đôi chim cu kia là vẫn mù có chọn lọc, không tém tém lại chút nào.
Cũng may tôi không quan tâm, ai mà vừa mắt nổi cái thứ trai đểu bắt cá hai tay này.
Trong tiếng thúc giục của 'Tham', tôi bày ra bản mặt đòi nợ, lôi ghế xoèn xoẹt trên sàn ra chen vào giữa Bạch Thần và Giang Tiểu Ngư rồi đặt mông ngồi xuống.
Vẻ chê bai trong mắt Bạch Thần sắp tràn cả ra.
Giang Tiểu Ngư cũng liếc xéo tôi đầy khinh thường.
Tôi phẩy tay:
"Yên tâm, tôi không đến để chia rẽ hai người, đến xem chút thôi!"
"Bật nhạc múa tiếp đi."
Phần bình luận trên livestream lặng đi một chốc, sau đó spam tràn màn hình:
[Ha ha ha ha Nhâm Tinh Tinh như kiểu bị chứng cuồng giao tiếp xã hội ấy nhỉ!]
[Chả thích Nhâm Tinh Tinh tí nào, đã quấn chặt lấy đàn ông lại còn xây dựng hình tượng thuận theo ý trời.]
[Ờ ý, nếu mà không ganh đua với đời thật thì còn lăn lộn trong showbiz làm cái gì.]
Đại đa số các bình luận này đều là do fan của Giang Tiểu Ngư viết để điều hướng dư luận.
Thật ra cũng có thể hiểu được, Giang Tiểu Ngư là mối tình đầu của Bạch Thần cơ mà.
Dẫu vậy, bố mẹ anh ta lại mê tín nên sau khi so bát tự* thì chê Giang Tiểu Ngư khắc chồng, nằng nặc bắt hai người chia tay.
(*một hình thức bói toán được xây dựng trên cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành,... căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính)
Trong một lần tham dự sự kiện, bọn họ vừa nhìn một cái đã chấm luôn đứa đang bám dính sau lưng Bạch Thần một bước cũng không rời chính là tôi đây.
Hai vợ chồng nhà đó bảo tướng tôi đẹp, vượng phu.
Bạch Thần không lay chuyển được ý bố mẹ nên đành chấp nhận làm bạn trai tôi.
Đối với anh ta thì việc này chẳng qua cũng chỉ là có thêm một kẻ hèn mọn theo đuổi thôi, khác cái là đứa này có tí danh phận.
Thì bởi từ khi vào giới giải trí, tôi vẫn luôn theo đuôi anh ta mà.
Anh ta nhận diễn phim nào thì tôi sẽ lập tức đến xin thử vai trong đoàn phim ấy, dù có là vai quần chúng tôi cũng phải bon chen cho bằng được.
Tất cả mọi người nghĩ rằng tôi yêu anh ta đến chết đi sống lại.
Thật ra là tôi bị ả 'Tham' lải nhải tới mức sống không bằng chết, vậy mới không thể không chiều theo ý ả.
Giang Tiểu Ngư hận tôi từ độ ấy.
Trong giới, tôi nổi tiếng là không tranh đua, chỉ cần được ở cạnh Bạch Thần thì những thứ khác không quan trọng.
Nhằm vào điểm này, Giang Tiểu Ngư từng công khai mỉa mai tôi không chỉ một lần:
"Giang Tiểu Ngư tôi đây muốn cái gì thì sẽ quang minh chính đại xông lên đấu tranh mà giành lấy. Chẳng như ai đó, đã bán thân còn hô hào trinh tiết."
Fan cô ta cũng nói xấu tôi đủ điều trên mạng, đặt cho tôi các kiểu biệt danh, nào là ‘kẻ giả vờ vạn sự tùy duyên’, rồi đến ‘choá tâm thần phân liệt’.
Bọn họ còn nói thật ra là tôi lén giở trò uy hiếp để cưỡng ép Bạch Thần làm bạn trai mình.
Về chuyện này, tôi đã từng hỏi Bạch Thần:
"Anh không thanh minh giúp tôi à? Dù sao cũng là bố mẹ anh gán ghép hai ta mà."
Bạch Thần hờ hững lạnh lùng trả lời:
"Ai rỗi hơi, kệ nó mấy ngày là không còn người bàn tán đâu. Hơn nữa, đúng là cô theo đuổi tôi nhiều năm còn gì? Mới ấm ức chút xíu đã không chịu được rồi à?"
3
Tôi không hiểu 'Tham' thấy cái ngữ này hấp dẫn ở điểm nào.
Trừ cái mặt trên mức trung bình thì đúng là chẳng còn gì khác.
Lúc này tôi đang ngang ngược chen vào giữa Bạch Thần và Giang Tiểu Ngư, ba người rơi vào trầm tư trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc.
Giang Tiểu Ngư mở miệng trước:
"Anh Bạch Thần, hay là anh đi sang chỗ chị ấy đi? Chị ấy mới là bạn gái chính thức của anh mà, khéo lát nữa chị ấy giận đấy."
Bạch Thần xoa đầu cô ta với vẻ cưng chiều, thuận miệng nói:
"Người theo đuổi hèn mọn thì làm gì có quyền giận."
Mắt thấy hai bọn họ bắt đầu nắm tay chim chuột không coi ai ra gì, giọng 'Tham' lại âm u len lỏi vào tai tôi như rắn trườn:
"Áaaaaa!! Thứ trà xanh này chui đâu ra đấy?!"
"Gã này đểu cáng quá! Không chịu nổi!"
Tôi...
Hóa ra 'Tham' còn là thành viên hội mê sự thuần khiết ư?
Đúng lúc này, Giang Tiểu Ngư đột nhiên tò mò xáp lại:
"Ơ? Thời buổi nào rồi mà chị vẫn còn đeo hoa tai phỉ thúy? Quê chết được, giờ ai đeo loại này nữa đâu."
Bạch Thần khịt mũi, khinh bỉ phụ họa:
"À, của quý của cô ta đấy, xưa nay chưa từng rời khỏi người."
Nghe vậy, một tia sáng với vẻ ác ý bỗng loé lên trong mắt Giang Tiểu Ngư. Cô ta thình lình vươn tay:
"Cho em xem một chút thôi."
Nói rồi, cô ta lanh tay lẹ mắt tháo chiếc khuyên phỉ thúy xuống khỏi tai tôi.
Câu "Đừng động vào" của tôi còn chưa kịp thoát ra ngoài cổ họng thì cô ta đã cố ý buông lỏng tay.
Choang!
Chiếc khuyên phỉ thúy rơi trên mặt đất, vỡ nát bấy.
Tôi tái mặt, bàng hoàng hít sâu một hơi.
Giang Tiểu Ngư che miệng kêu lên đầy khoa trương:
"Úi chà, lỡ rơi vỡ mất rồi. Chị không được dư dả mấy nên cái hoa tai này chắc căng lắm 1800 tệ thôi ha. Chị sẽ không trách em đâu nhỉ?"
Bạch Thần như kiểu sợ tôi nổi khùng lên rồi đánh người hay sao mà lập tức đứng ra phía trước che chở cô ta, cau mày nói:
"Ba cái đồ không đáng tiền, vỡ cũng vỡ rồi. Tiểu Ngư không cố ý, cô độ lượng chút đi."
Giờ không phải lúc so sánh ai độ lượng hơn đâu anh giai!
Không ai trông thấy ‘Tham” bị phong ấn 5 năm đang thoát ra do kết giới bao quanh ả đã vỡ vụn theo mảnh ngọc.
Đầu tiên ả liếc mắt đưa tình với tôi, sau đó chống nạnh cười như điên:
"Ha ha ha ha! Cuối cùng cũng được ra ngoài!"
"Ta lại tự do rồi!"
Sắc mặt tôi càng đờ đẫn: Xong phim!!!
Phần bình luận trên màn hình đầy spam:
[Hình như choá tâm thần phân liệt tức giận thật rồi. Cười chết mất thôi, thứ rẻ tiền mà cô ta còn coi như báu vật.]
[Cũng không thể nói như thế được. Người ta chả bảo đây là vật chưa từng rời khỏi người còn gì, chắc quan trọng với cô ấy lắm đấy.]
[Giang Tiểu Ngư cố ý, tui mất luôn thiện cảm với nhỏ rồi.]
[Đã bảo không cố ý rồi, bà trên kia là seeder của choá tâm thần phân liệt đúng không?]
Đúng lúc này, bình luận của một tài khoản tên ‘Giáo sư Chu trường đại học Địa chất’ hiện lên trên màn hình:
[Ôi, chất ngọc thượng hạng quá, tiếc thật.]
[Thoạt nhìn có vẻ như là cổ vật lâu đời, có tiền cũng không mua được.]
Hiện trường nháy mắt lặng ngắt như tờ, Giang Tiểu Ngư ráng chống chế:
"Sao thế được? Chị ta chỉ là một kẻ bám đuôi hèn mọn, lấy đâu ra thứ quý giá như thế mà dùng? Chắc chắn là đồ dỏm thôi."
'Tham' chẳng thèm để cô ta vào mắt. Ả lạnh lùng cười một tiếng, khẽ ngoắc ngón tay.
Từng sợi khí vận màu tím bồng bềnh trôi qua trước mắt tôi.
Điện thoại di động của tôi bỗng kêu vang, tiếng âm báo máy móc phá vỡ sự im lặng:
[Tài khoản Alipay của quý khách vừa nhận 3 triệu tệ.]
Ngược lại, tay đạo diễn hay sử dụng quy tắc ngầm với diễn viên nữ đột nhiên chửi ầm lên:
"Móa! Sao bảo theo tin tức nội bộ cổ phiếu này sẽ tăng?! Đệch mợ nhà nó, rớt xuống dưới cả mức kỷ lục của thị trường chứng khoán rồi!"
Ngay giây sau, người đại diện của tôi, chị Vương, hưng phấn chạy vào:
"Tinh Tinh! Một thương hiệu hàng đầu bổ nhiệm em làm người phát ngôn toàn cầu của họ!"
Bạch Thần nhận điện thoại, nhíu mày:
"Mẹ, mẹ nói cái gì cơ? Có gián trong món ăn nhà hàng nhà mình phục vụ? Lên hot search rồi á?"
Rất nhanh hiện trường đã hỗn loạn như cái chợ, tiếng chửi rủa liên tiếp vang lên.
Sau lưng tôi toát mồ hôi lạnh: Toi đến nơi rồi… nhưng tự nhiên cứ thấy mấy kẻ này toi đáng lắm.
'Tham' ghé vào bên tai tôi, dò hỏi đầy mê hoặc:
"Chơi vui không?"
"Chi bằng ngươi nghe ta đi?"
"Ta cam đoan trong vòng ba năm ngươi sẽ bước lên đỉnh cao nhân sinh, trong vòng năm năm giàu ngang một quốc gia."
"Chúng ta nên cuỗm tài vận của ai trước đây nhỉ?"
Đúng lúc 'Tham' đang xoa tay hằm hè, chuẩn bị xắn tay áo xông lên thì...
Ả chợt sửng sốt, quan sát Giang Tiểu Ngư với vẻ hơi nghi ngờ sau đó lộ ra một nụ cười đầy cợt nhả:
"Ấy? Hình như kẻ đó nuôi nhóc quỷ?"
4
"Cái gì? Nhóc quỷ á?"
Tôi nhíu mày nhìn chằm chằm Giang Tiểu Ngư.
Nhắc đến ‘nhóc quỷ’ hay 'đứa bé quỷ' thì thật ra tôi cũng không lạ gì.
Hồi trước nó thịnh hành quanh khu Đông Nam Á rồi du nhập vào trong nước.
Bởi vì nó quá mức tà ác nên Cục Xử Lý Hiện Tượng Siêu Nhiên đã kết hợp với cơ quan các cấp thực hiện một chiến dịch càn quét thu hồi và tiêu hủy.
Chính là cái đợt mà các minh tinh trong làng giải trí liên tục gặp chuyện không may ấy.
Cư dân mạng bàn tán ầm ĩ nhưng sau đó bị đủ các loại lý do linh tinh lan man của chúng tôi giấu trời qua bể*.
(*1 trong 36 kế binh pháp tôn tử: lợi dụng sương mù để lẩn trốn, che mắt địch)
Đứa bé quỷ của Giang Tiểu Ngư chắc là được nuôi từ sau dạo ấy.
Tôi quan sát một hồi, nghi ngờ hỏi:
"Sao tôi không thấy mùi nhóc quỷ trên người cô ta?"
'Tham' thưởng thức đám móng tay đỏ chót của mình, mặt như viết rõ 4 chữ to ‘Cầu xin ta đi’.
Ê, ngoài lạnh trong nóng như thế có ổn thật không vậy? Nhìn xa trông rộng ra tí đi bạn ơi!
Ngay khi tôi đang định hỏi kỹ thêm chút, cửa lớn mở cái ‘rầm’ một tiếng.
Đồng thời, một giọng nữ sắc lạnh, the thé vang lên:
"Mẹ biết ngay mà! Sao đang yên đang lành việc kinh doanh nhà mình lại cứ liên tục có chuyện, hóa ra tại con vẫn dây dưa với thứ tai họa này!"
Tất cả mọi người dõi theo tiếng gào.
Mẹ Bạch Thần nổi giận đùng đùng xông vào phòng, đến thẳng trước mặt Giang Tiểu Ngư, giơ tay cho cô ta một cái tát:
"Đã nói với cô từ lâu là nhà họ Bạch chúng tôi chỉ nhận mình Nhâm Tinh Tinh làm con dâu thôi! Cô mà còn dụ dỗ con tôi nữa thì đừng hòng tồn tại trong giới giải trí!"
Dứt lời, bà ta quay sang Bạch Thần với khuôn mặt lạnh tanh không chút dịu dàng:
"Nếu con khăng khăng ở bên cô ta thì mẹ nói cho con biết, nhà họ Bạch không phải chỉ có mình con nối dõi. Mẹ sẵn sàng thu hồi quyền thừa kế của con bất cứ lúc nào."
Tôi cụp mắt, cố gắng để không ai chú ý tới bản thân.
Nhưng mẹ Bạch Thần tức tốc định vị được tôi ngay. Bà ta đổi sang dáng vẻ vui mừng niềm nở như diễn kịch trở mặt mà túm lấy tôi ân cần hỏi han.
Tôi lúng túng miễn cưỡng trưng ra nụ cười công nghiệp.
Còn Giang Tiểu Ngư bên kia bàng hoàng ôm má, vành mắt đỏ bừng lên.
Cô ta tủi thân nhìn về phía Bạch Thần, tựa như đang tìm nguồn an ủi. Ai dè kẻ mới nãy vẫn ‘anh anh em em’ ngọt xớt giờ thậm chí còn không liếc cô ta một cái.
Bạch Thần đi đến bên cạnh tôi:
"Mẹ, mẹ nghĩ cái gì vậy? Con với cô ta đâu có quan hệ gì."
"Hôm nay con đến thăm Tinh Tinh đóng phim, cô ta cứ một hai phải mập mờ quấn lấy con đấy chứ."
Giang Tiểu Ngư không dám tin vào tai mình, vẻ mặt hết sức không cam lòng và ghen ghét.
Tôi thầm thở dài trong lòng.
Chính Bạch Thần biết rõ giải nam diễn viên xuất sắc nhất anh ta cầm có mấy phần trình độ thực sự, nếu không nhờ nhà họ Bạch chồng tiền nâng đỡ o bế thì kỹ năng diễn xuất kia chỉ thuộc hạng ‘diễn AV còn bị chê giả’.
Cho nên, Bạch Thần sợ bố mẹ một vành.
Không thì lúc trước anh ta cũng sẽ không dứt khoát chia tay Giang Tiểu Ngư ngay và ngoan ngoãn ở bên tôi chỉ vì một câu của bố mẹ, càng không cần nói đến sức hấp dẫn của khối tài sản khổng lồ dưới trướng nhà họ Bạch đối với anh ta.
Còn bố mẹ Bạch Thần, sở dĩ họ vừa mắt tôi chẳng qua là vì cái thứ gọi là tướng đẹp, có thể thúc đẩy nhà họ Bạch vươn lên cao hơn mà thôi.
Cái gia đình này mà gom lại với nhau thì vượt quá 800% toan tính nhưng lại góp không đủ 0.1% tình thân.
Lúc này, Bạch Thần định cứu vớt hình tượng của mình.
Anh ta giả vờ thân thiết đi đến cạnh tôi, muốn nắm tay nhưng tôi lơ đãng tránh né.
Đùa nhau à! 'Tham' không thích anh ta nữa thì tôi còn diễn vở kịch ‘người theo đuổi đuổi thế nào cũng không đi’ làm gì.
Bạch Thần hơi sửng sốt, lập tức trợn trừng nhìn tôi, uy hiếp như đang bảo ‘đừng có không biết điều’.
Tôi cong khóe miệng nở nụ cười:
"Thông báo chút nhé, tự dưng tôi…
"... không muốn chạm vào anh nữa."
5
Hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ.
Hình như đây là lần đầu tiên tôi châm chọc Bạch Thần trước mặt mọi người.
Bạch Thần sợ ngây cả người, không rõ tại sao đang yên đang lành người theo đuổi hèn mọn nói trở mặt là trở mặt liền.
Mãi anh ta mới tìm về giọng nói của chính mình:
"Trước nay cô yêu tôi đến chết đi sống lại cơ mà?! Giờ lại giận lẫy cái gì?"
Tôi thấy nực cười, hỏi lại:
"Tôi bảo yêu anh lúc nào? Anh nghĩ mình to quá nhỉ?"
Bạch Thần trầm tư suy nghĩ mãi, nhận ra hình như tôi thật sự chưa hề mở miệng nói yêu anh ta bao giờ.
Tôi một mực chạy theo sau anh ta mặc dù hoàn toàn do bất đắc dĩ.
Nhưng cái thứ ‘tình yêu’ ấy chẳng qua là 70% phỏng đoán của cư dân mạng cộng thêm 20% tin tưởng mù quáng của Bạch Thần và 10% thúc đẩy của vợ chồng nhà họ Bạch.
Bạch Thần có hơi bất mãn hỏi:
"Vậy sao cô cứ theo đuổi tôi?"
Tôi viện cớ qua loa:
"À thì, bởi vì mặt anh giống bánh khoai tây bào ở MacDonald á. Tôi yêu ai yêu cả đường đi."
Cư dân mạng nhốn nháo như ong vỡ tổ:
[Ha ha ha ha, cô nói thế, hình như cũng có lý lắm nè.]
[Ai có thể không yêu bánh khoai tây bào đây?]
[Nhâm Tinh Tinh, thấy chuyển biến tốt thì hài lòng đi, giả vờ thanh cao cái nỗi gì.]
[Là tại Bạch Thần hèn trước đấy chứ?! Vừa muốn gia sản, lại không dám theo đuổi tình yêu đích thực.]
[Đúng vậy, hơn nữa chị Tinh nhà tôi nào có thua kém ai? Sao cứ nhất định phải hạ mình theo đuổi anh ta?!]
[Mọi người yên lặng chút, đi xem no.1 hot search đi!]
Chị Vương đứng bên cạnh đưa điện thoại di động cho tôi, run rẩy nói:
"Không phải chứ, em giàu như thế mà mỗi ngày còn đòi chị giúp em chém giá mặc cả trên Pinduoduo*?!"
(*1 sàn thương mại điện tử nổi tiếng với hình thức mua theo nhóm)
Tôi chợt có linh cảm không lành, nhận lấy điện thoại xem. Quả nhiên là quá bất con mie nó ổn.
Không biết vị thần thánh phương nào đã thực hiện một bản ‘Báo cáo nghiên cứu điều tra chuyên sâu’ về tôi.
Vị này không chỉ thống kê tài sản hiện đang đứng tên tôi mà còn góp nhặt được không ít ảnh chụp hồi trước lúc tôi đi làm nhiệm vụ.
Thậm chí có cả một tấm chụp chung với hoàng tử Dubai khi tôi sang tiểu vương quốc đó bắt phù thuỷ.
Dù chỉ chụp được góc nghiêng nhưng vẫn có thể thấy rõ đối phương rất khách khí với tôi.
Cuối cùng cư dân mạng rút ra một kết luận:
Không phải khách sạn năm sao Nhâm Tinh Tinh không ở, không phải máy bay tư nhân Nhâm Tinh Tinh không lên, Nhâm Tinh Tinh chỉ giao thiệp với giới quyền quý siêu giàu.
Tóm lại, nếu không phải trong nhà có mỏ vàng thì chính là trên đầu có ô dù.
Khóe miệng giật giật, tôi nhìn tổng giá trị tài sản lên tới chín chữ số của mình, nhanh chóng nhẩm tính nhiều tiền như thế đủ ăn không ngồi rồi mấy năm.
'Tham' vẫn đang không ngừng cố gắng gây chuyện, ả lắc lư nhảy múa quanh mẹ Bạch Thần, xương hông sắp hất vào mặt bà ta đến nơi.
Trong vòng ba giây ngắn ngủi, tiếng tru tréo thê lương của bà ta vang lên:
"Cổ phiếu nhà mình bị đồng loạt bán tháo!"
Cùng lúc đó, tôi được tạp chí Time Magazine bình chọn là ‘Nữ minh tinh có tiềm lực thương mại lớn nhất'.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, lượng người theo dõi tài khoản Weibo của tôi tăng vọt đến trăm vạn.
Tôi hung tợn trừng mắt liếc 'Tham', tiếc rằng ả coi như không thấy.
Chợt tôi nhận ra mình nhất định phải rút ngay khỏi giới giải trí.
Phong ấn của 'Tham' đã bị giải trừ, giờ ả không khác gì ngựa hoang mất cương.
Showbiz không có thứ gọi là riêng tư tuyệt đối, nếu mỗi lời nói và hành động của tôi đều bị đưa ra trước công chúng thì sớm muộn gì cũng to chuyện.
Ai ngờ ngay khi tôi vừa mới chuẩn bị mở miệng tuyên bố rút khỏi giới giải trí, âm báo tin nhắn trên điện thoại của tôi vang lên.
Một tin nhắn không hiển thị người gửi bật ra màn hình:
[Đợi chút đã! Tạm thời đừng rút khỏi giới giải trí vội!]
Cùng lúc đó, tất cả tin tức liên quan tới tôi trên internet bị xóa sạch toàn bộ.