Chương : 17
"Em..."
Sắc mặt Lạc Tích Tuyết cứng đờ, lập tức cầm quần áo che thân thể mình lại, đôi mắt cảnh giác nhìn về phía Lạc Thiên Uy, trong lòng nổi lên một sự tức giận.
Hắn tại sao có thể nhìn chằm chằm cô như vậy chứ? Nói thế nào đi nữa thì cô cũng là chị của hắn mà.
'Lạc Tích Tuyết, dáng người của cô có thể khơi lên dục vọng của mọi người đàn ông?" Lạc Thiên Uy gọi thẳng tên cô, ánh mắt hắn nóng bỏng lộ ra ý tứ khó hiểu, không tránh đi mà còn quan sát cô, khuôn mặt tuấn tú hiện lên sự hứng thú rõ ràng.
Một bộ lễ phục dài màu xanh nhạt được thiết kế đẹp mắt tôn lên dáng người hấp dẫn thướt tha của cô, cổ áo hình chữ V khoét sâu lộ ra cái cổ mảnh khảnh, xương quai xanh gợi cảm, đôi mắt như lưu ly càng thêm sáng hơn dươi ánh đèn rực rỡ.
Giờ phút này cánh môi hồng nhạt, một đầu tóc được xõa ra hai bên vai. Cô như một thiên sứ giáng xuống nhân gian, cả người toát ra khí chất thanh thoát linh động làm cho người ta có cảm giác chạm cũng không thể chạm vào cô vì sợ bàn tay trần tục này sẽ làm bẩn một thiên sứ như cô.
Quả thực là trắng trợn.
Đối mặt với sắc đẹp của Lạc Tích Tuyết trước mắt làm cho lạc Thiên Uy không thể nào dời mắt được.
Hắn hận không thể chạy nhanh về phía cô đem cô hung hăng kéo vào trong ngực mà giày xéo một phen.
"Thiên uy, chúng ta có thể đi được chưa?" Lạc Tích Tuyết thấy hắn vẫn nhìn chằm chằm mình như vậy làm cô có chút không được tự nhiên, khuôn mặt nghiêm mặt lại nhắc nhở hắn.
"Hả?" lạc Thiên Uy thoáng giật mình một cái, trên người tản mát ra hơi thở nguy hiểm tràn đầy chiếm đoạt rồi lại giống như hoa anh túc trí mạng.
Nhịp tim Lạc Tích Tuyết đập nhanh liên hồi, trong lòng tràn đầy lo lắng, ánh mắt của hắn nhìn cô rất quỷ dị, làm toàn thân cô bỗng dâng lên một cỗ không rét mà run.
Vì tránh ánh mắt nóng rực của hắn nên cô lên ghế phía trước ngay bên cạnh tay lái ngồi, trong nháy mắt một mùi hương nhàn nhạt tản ra trong không khí, làm cho tâm tình Lạc Thiên Uy sảng khoái hẳn lên.
Tròng mắt của hắn càng thâm thúy hơn, mặt lại càng đỏ hơn(cute!!!!^^)
"Ừ!"Lạc Thiên Uy nghe được lời cô gật đầu một caí, nhìn cô một cái rồi thật vất vả mới đem tầm mắt từ trên người cô dời đi, lấy lại bình tĩnh mở khóa xe chìm vào trong bóng đêm.
Dọc theo đường đi hai người đều trầm mặc. Lạc Thiên Uy lái xe có vẻ không yên lòng.
Ánh mắt của hắn thỉnh thoảng quét về phía của người ngồi bên cạnh, trong mắt ánh lên một tia khát vọng tha thiết.
Hôm nay cô mặc lễ phục được thiết kế tế nhị nhưng cũng lộ ra vài chỗ da thịt, khi ngồi xuống hắn có thể thấy đường cong thân thể hấp dẫn của cô, lớp vải mỏng manh ôm trọn bộ ngực hoàn mỹ của cô đối với hắn mà nói là sự trí mạng.
Trong thân thể của hắn dâng lên một cảm giác khác thường, miệng đắng lưỡi khô, trên trán là một trận mồ hồi. Làm thế nào? Hắn thật muốn ôm cô vào ngực để âu yếm cưng chìu cô, hắn thật sự rất muốn hôn cô.
Nhưng cô là chị của hắn nếu hắn làm như vậy thì nhất định sẽ dọa cô mất. Nhưng hắn lại không cam lòng, nếu bỏ qua cơ hội này thì không biết khi nào mới có cơ hội ngồi gần mình như vậy nữa.
Dù là ngày mai, hắn cũng không muốn đợi nữa hiện tại hắn chỉ muốn hôn cô thôi