Chương 36: Gặp lại
Phòng khách nhà họ Triệu rộng hơn rất nhiều so với nhà họ Lý, không khí cũng khác hẳn và luôn có sự tươi mát chứ không âm trầm. Nhưng giờ phút này cô chẳng còn tâm trạng mà cảm thán.
Đối diện cô là một cô gái trông rất chững chạc, người này có lẽ chính là người nắm quyền của nhà họ Triệu - Triệu Tử Anh, cũng chính là chị gái của Triệu Thần Hy.
Trước khi tìm được cô, Dương Quân Quân đã biết được đứa bé trong bụng chính là con của Triệu Thần Hy.
Nhà họ Triệu so với nhà họ Hứa đương nhiên bề thế hơn rất nhiều. Nắm bắt được tính cách của Triệu Thần Hy, lại cảm thấy dù thế nào đi chăng nữa đem Lý Uyên để giao dịch chắc chắn sẽ rất tốt, cho nên bà ta càng ráo riết đi tìm.
Cảm thấy Lý Thiên Thiên có vấn đề, bà ta thả mồi, ngay lập tức vì để được ở bên cạnh Chu Tiểu Mai, anh ta lập tức nói ra nơi ở của cô.
Dương Quân Quân nhượng bộ, vì nếu biết được tung tích của cô, kết giao được với nhà họ Triệu đối với bọn họ mà nói tốt hơn nhiều.
Hơn nữa, dù Chu Tiểu Mai có làm cách nào đi chăng nữa cũng không thể nào trở thành vợ của Lý Thiên Thiên, vậy nên bà ta mới thoải mái dùng điều kiện này trao đổi với con trai mình.
Ngồi đối diện họ, chính là người cao quý nhất nhà họ Triệu.
Triệu Tử Anh không lạnh lùng giống như những lời đồn mà cô được nghe, nhưng cũng không phải người có thể dễ dàng động đến.
Gương mặt hoà nhã, toát lên khí chất cao quý, trước sự nịnh nọt của cha cô cùng mẹ kế, cô ấy cũng không tỏ rõ thái độ.
Trên môi luôn duy trì nụ cười, cử chỉ lại rất nhã nhặn. Tuy vậy, từ nãy đến giờ chẳng hề lên iếng dù là một câu.
Lý Uyên không khỏi dè chừng.
Cha và mẹ kế đưa cô đến đây, tức là trong lòng đã có tính toán. Lỡ đâu bọn họ nghe theo sự sắp xếp của nhà họ Triệu thì sao?
Nếu ép cô phá đứa bé trong bụng thì làm thế nào? Cô làm sao chống cự được với cái sức lực yếu đuối này kia chứ?
Nghe nói nhà họ Triệu này từ 7 năm trước đã từng phá sản, cha mẹ của Triệu Tử Anh và Triệu Thần Hy qua đời do tai nạn. Lúc đó cả gia tộc lớn chia năm xẻ bảy, chính cô ấy đã chống chọi lại nên mới có được ngày hôm nay.
Người này thực sự không hề tầm thường.
Triệu Tử Anh nhìn về phía Lý Uyên, âm thầm đánh giá.
Lý Uyên chỉ muốn thu người lại tránh ánh nhìn, cô đang thực sự rối bời không biết nên làm gì thì cửa phòng mở toang.
Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, người đàn ông với đôi mắt gian xảo xông vào, trái với đêm hôm đó, giờ đây hắn chẳng cười dù là một cái.
“ Đám người này chị cần gì phải tiếp đón?” - Triệu Thần Hy lạnh tanh mà lên tiếng.
Lý Lăng Hách cười trừ rồi nói:
“ Haha, Triệu thiếu gia đúng là biết cách nói đùa. Chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà …”
“ Người một nhà? Các người xứng sao?” - Từ trong từng lời nói chứa đầy sự khinh bỉ.
Hắn không khách khí mà nhìn cô, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
“ Gài bẫy tôi, sau đó còn muốn tôi đây phải chịu trách nhiệm?”.
Gài bẫy? Hắn nghĩ cô gài bẫy hắn?
Lý Uyên đang mang thai, tâm trạng không hề ổn định, lại cộng thêm áp lực những tháng vừa qua khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.
Hắn nói cô gài bẫy hắn, không phải hắn là người chủ động tiếp cận cô hay sao? Bảo hộ cũng là do hắn chuẩn bị, ai gài ai chứ?
Hơn nữa, gài bẫy hắn để khiến cho cuộc sống cô khốn khó hơn bao giờ hết, có cần phải ngu ngốc như thế không?
Triệu Thần Hy nhìn thấy cô không lên tiếng, cúi đầu nhẫn nhịn liền nói thêm:
“ Đứa bé trong bụng … chắc gì đã là con cháu nhà họ Triệu?”.
“ Triệu thiếu, chúng tôi đã tìm hiểu rất kỹ lưỡng rồi, tiểu Uyên nhà tôi cũng không phải loại người không biết xấu hổ, xin cậu đừng có sỉ nhục con bé” - Dương Quân Quân lên tiếng, nghe có vẻ như đang bênh vực, nhưng lại khiến cho sự khinh miệt của Triệu Thần Hy trở nên lớn hơn.
“ Cô ta là loại người nào tôi ít nhiều cũng rõ rồi, không cần bà giải thích đâu. Đừng có đến đây lấy đứa bé mà uy hiếp tôi, nên giải quyết thì gải quyết đi”.
Giải quyết? Hắn cũng giống như đám người họ Lý, muốn hại con cô?
Không, tuyệt đối tôi không bao giờ cho phép việc này xảy ra.
Đối diện cô là một cô gái trông rất chững chạc, người này có lẽ chính là người nắm quyền của nhà họ Triệu - Triệu Tử Anh, cũng chính là chị gái của Triệu Thần Hy.
Trước khi tìm được cô, Dương Quân Quân đã biết được đứa bé trong bụng chính là con của Triệu Thần Hy.
Nhà họ Triệu so với nhà họ Hứa đương nhiên bề thế hơn rất nhiều. Nắm bắt được tính cách của Triệu Thần Hy, lại cảm thấy dù thế nào đi chăng nữa đem Lý Uyên để giao dịch chắc chắn sẽ rất tốt, cho nên bà ta càng ráo riết đi tìm.
Cảm thấy Lý Thiên Thiên có vấn đề, bà ta thả mồi, ngay lập tức vì để được ở bên cạnh Chu Tiểu Mai, anh ta lập tức nói ra nơi ở của cô.
Dương Quân Quân nhượng bộ, vì nếu biết được tung tích của cô, kết giao được với nhà họ Triệu đối với bọn họ mà nói tốt hơn nhiều.
Hơn nữa, dù Chu Tiểu Mai có làm cách nào đi chăng nữa cũng không thể nào trở thành vợ của Lý Thiên Thiên, vậy nên bà ta mới thoải mái dùng điều kiện này trao đổi với con trai mình.
Ngồi đối diện họ, chính là người cao quý nhất nhà họ Triệu.
Triệu Tử Anh không lạnh lùng giống như những lời đồn mà cô được nghe, nhưng cũng không phải người có thể dễ dàng động đến.
Gương mặt hoà nhã, toát lên khí chất cao quý, trước sự nịnh nọt của cha cô cùng mẹ kế, cô ấy cũng không tỏ rõ thái độ.
Trên môi luôn duy trì nụ cười, cử chỉ lại rất nhã nhặn. Tuy vậy, từ nãy đến giờ chẳng hề lên iếng dù là một câu.
Lý Uyên không khỏi dè chừng.
Cha và mẹ kế đưa cô đến đây, tức là trong lòng đã có tính toán. Lỡ đâu bọn họ nghe theo sự sắp xếp của nhà họ Triệu thì sao?
Nếu ép cô phá đứa bé trong bụng thì làm thế nào? Cô làm sao chống cự được với cái sức lực yếu đuối này kia chứ?
Nghe nói nhà họ Triệu này từ 7 năm trước đã từng phá sản, cha mẹ của Triệu Tử Anh và Triệu Thần Hy qua đời do tai nạn. Lúc đó cả gia tộc lớn chia năm xẻ bảy, chính cô ấy đã chống chọi lại nên mới có được ngày hôm nay.
Người này thực sự không hề tầm thường.
Triệu Tử Anh nhìn về phía Lý Uyên, âm thầm đánh giá.
Lý Uyên chỉ muốn thu người lại tránh ánh nhìn, cô đang thực sự rối bời không biết nên làm gì thì cửa phòng mở toang.
Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, người đàn ông với đôi mắt gian xảo xông vào, trái với đêm hôm đó, giờ đây hắn chẳng cười dù là một cái.
“ Đám người này chị cần gì phải tiếp đón?” - Triệu Thần Hy lạnh tanh mà lên tiếng.
Lý Lăng Hách cười trừ rồi nói:
“ Haha, Triệu thiếu gia đúng là biết cách nói đùa. Chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà …”
“ Người một nhà? Các người xứng sao?” - Từ trong từng lời nói chứa đầy sự khinh bỉ.
Hắn không khách khí mà nhìn cô, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
“ Gài bẫy tôi, sau đó còn muốn tôi đây phải chịu trách nhiệm?”.
Gài bẫy? Hắn nghĩ cô gài bẫy hắn?
Lý Uyên đang mang thai, tâm trạng không hề ổn định, lại cộng thêm áp lực những tháng vừa qua khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.
Hắn nói cô gài bẫy hắn, không phải hắn là người chủ động tiếp cận cô hay sao? Bảo hộ cũng là do hắn chuẩn bị, ai gài ai chứ?
Hơn nữa, gài bẫy hắn để khiến cho cuộc sống cô khốn khó hơn bao giờ hết, có cần phải ngu ngốc như thế không?
Triệu Thần Hy nhìn thấy cô không lên tiếng, cúi đầu nhẫn nhịn liền nói thêm:
“ Đứa bé trong bụng … chắc gì đã là con cháu nhà họ Triệu?”.
“ Triệu thiếu, chúng tôi đã tìm hiểu rất kỹ lưỡng rồi, tiểu Uyên nhà tôi cũng không phải loại người không biết xấu hổ, xin cậu đừng có sỉ nhục con bé” - Dương Quân Quân lên tiếng, nghe có vẻ như đang bênh vực, nhưng lại khiến cho sự khinh miệt của Triệu Thần Hy trở nên lớn hơn.
“ Cô ta là loại người nào tôi ít nhiều cũng rõ rồi, không cần bà giải thích đâu. Đừng có đến đây lấy đứa bé mà uy hiếp tôi, nên giải quyết thì gải quyết đi”.
Giải quyết? Hắn cũng giống như đám người họ Lý, muốn hại con cô?
Không, tuyệt đối tôi không bao giờ cho phép việc này xảy ra.