Chương : 24
Editor: Puck - Diễn đàn
Qua hai ngày, mới gặp lại được Lý Nhạc.
“Lý Nhạc, là tỷ ngươi sao?”
“Đúng là tỷ ta, tỷ ấy thi hội thi được tốt, làm con dâu lão sư tỷ ấy.”
Ta gật đầu, chuyện như vậy rất thường gặp chứ sao, “Vậy cũng không tệ, sau đó thì sao?”
Lý Nhạc hơi buồn bực: “Lão sư tỷ ấy đề cử tỷ ấy vào trong phủ Tri phủ làm phụ tá gì đó, ba năm sau lại thi gì mà Trạng nguyên.”
Chần chừ một chút, Lý Nhạc nói tiếp, “Tỷ ấy định đón chúng ta qua ở.”
“Ngươi phải đi?” Ngũ lang mở to hai mắt.
“Ta không muốn đi, ta thích ở đây, cuộc sống như thế.” Ta còn thích chàng, Ngũ lang, ta đi, gặp lại chàng sẽ khó khăn.
Nhất thời đều im lặng, Lý Nhạc nhất định rất khó xử đi? Một bên là người thân, một bên là cuộc sống mà mình muốn.
“Lá rụng cũng phải về cội!” Lúc Lý Nhạc đi, ta lớn tiếng cảm thán một câu, hy vọng nàng có thể hiểu.
“Lá rụng về cội? Có ý gì?” Lý Nhạc vừa đi vừa nghĩ, nghĩ đi nghĩ lại, khóe miệng toét ra, như vậy có thể lưu lại chứ?
“Nương, tỷ, con không muốn đi cùng mọi người.” Lý Nhạc ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào người một nhà.
“Nha đầu chết tiệt kia, là không bỏ được tên tiểu tử Liễu gia đúng không? Những năm này ngươi một mực ở nhà bọn họ, còn không phải vì hắn?” Lý đại nương đúng là quá thông minh!
“Đúng thì thế nào!”
“Từ từ nói, a Nhạc, đừng mạnh miệng với nương con.” Lý đại bá vội vàng hòa giải.
“Cưới ai mà không giống vậy, ta cưới nhi tử của ân sư, còn không phải sống thật tốt?” Lý Hân mở miệng nói. `l3q21y"d0n
“Tỷ, từ nhỏ muội đã thích hắn, đợi nhiều năm như vậy, khó khăn lắm hắn mới trưởng thành, tại sao muội có thể buông tha chứ?”
“Vậy thì cưới hắn, cùng đi là được, gả thê theo thê.”
“Không được, Ngũ lang sẽ không đồng ý.” Lý Nhạc một miệng phủ quyết, “Ngũ lang chắc chắn sẽ không rời khỏi tỷ tỷ của hắn, lại nói Ngũ lang còn chưa đồng ý gả cho muội đâu?”
Cái gì? Nói hồi lâu như vậy đều toi công, đây còn là chuyện làm chưa chu đáo.
“Vậy đừng nói, cùng đi.” Giọng điệu Lý Hân thật cứng, “Lại nói qua mấy năm, chờ ta đậu Tiến sĩ, nhà nàng ta cũng không xứng với muội, còn nhiều công tử thế gia muốn gả cho muội, Ngũ lang này nhiều lắm chỉ làm người hầu cho muội.”
“Tỷ tỷ nói gì vậy?! Muội không cưới người khác, muội chỉ muốn một Ngũ lang thôi.”
“Nữ nhân tam phu tứ thị vô cùng bình thường, hễ là nhà có chút gia thế, nhà nào mà không cưới nhiều người? Nhiều lắm là muội cưng chiều hắn là được rồi.” Lý Hân rất khinh thường nói.
“Nương, cha, con muốn lưu lại. Không phải đều nói lá rụng về cội sao, con ở lại đây, tương lai hai người khi nào muốn trở về, cũng có chỗ ở.” Lý Nhạc nhịn tức, nói ra tính toán của mình.
“Cái này ––” Lý đại nương chần chừ, đều nói lá rụng về cội, tương lai cũng không thể sẽ không trở lại chứ? “Chúng ta suy nghĩ một chút.”
“Đến chỗ con còn tốt hơn nơi hang cùng ngõ hẻm này nhiều, nương người còn nghĩ gì đây.” Lý Hân không kiên nhẫn, nhà rách này có gì hay mà luyến tiếc?
“Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ rơm nhà mình, nương người không trở lại, bà nội ông nội còn ở đây đó?” Lý Nhạc nặn ra tất cả tế bào não.
Đúng vậy, đều đi hết, ngày lễ ngày tết, ai viếng mồ mả cho cha nương đây? Lý đại nương cũng do dự.
Lý Nhạc vừa nhìn sắc mặt nương và cha, liền biết chuyện tám phần đã xong rồi, “Con lưu lại, có thể coi chừng nhà, lại có thể thay nương hiếu kính bà nội bọn họ.”
Suy nghĩ một chút lại ói: “Nếu cha nhớ con, để cho người gửi thư, con đi thăm mọi người, từ đây đến Tế An phủ cũng chỉ chừng mười ngày, đúng không tỷ?”
“Được rồi, như vậy cũng tốt.” Tất cả mọi người đồng ý.
“Hân nhi còn có thể ở nhà mấy ngày, chúng ta mời mọi người ăn bữa cơm đi, phải đi, cũng nói lời từ biệt, dù sao là nơi sinh sống cả đời.” Lý đại bá đề nghị. dieendaanleequuydonn
“Cũng được, trong hai ngày này đi!”
“Ngũ lang, ta không đi, ngươi vui mừng chứ?” Sáng sớm Lý Nhạc đã chạy tới, cười thấy răng không thấy mắt.
“Ngươi có đi hay không, liên quan gì đến ta?” Ngũ lang liếc mắt một cái, ta chỉ lo lắng ít đi một cu li mà thôi.
“Sao thuyết phục được bọn họ?” Ta rất ngạc nhiên, muốn giải quyết được nương và tỷ tỷ nàng, độ khó hơi cao!
“Ôi chao, nói đến miệng ta đây cũng khô, nhiều năm như vậy cũng chưa từng khẩn trương như thế, cuối cùng thuyết phục được.” Lý Nhạc tỏ vẻ cuối cùng thắng lợi, “Cũng may nhờ nói trúng đáy lòng nương, Tứ nương ngươi thật giỏi.”
Ta vội che miệng nàng, “Không cho nói, nếu không nhà ngươi còn nói ta dạy ngươi, vậy ta có thể có tội.”
“Ha ha…”
Ta thừa nhận ta cũng có lòng riêng, Ngũ lang gả cho nàng, ta cũng yên tâm. Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, phẩm hạnh đều biết, lại ở bên cạnh mình, như thế nào cũng tốt. chỉ có điều, chủ yếu nhất vẫn chính là Lý Nhạc khăng khăng một mực với Ngũ lang, nhưng không biết Ngũ lang nghĩ như thế nào, nhìn dáng dấp vấn đề không lớn, chỉ có điều vẫn phải tìm thời gian hỏi một chút. Ừm, vẫn để cho a Lăng đi hỏi đi, dù sao bọn họ là nam nhi gia dễ nói chuyện.
Bữa tiệc Lý gia bắt đầu, ta cũng mang theo a Lăng và Ngũ lang, ôm Tuyết nhi đi. Diệp Hồng nói không quen cũng không muốn đi, ta liền kêu hắn đóng kỹ cửa tiệm, ở trong nhà ngây ngô là được.
Mặc dù chúng ta lên trấn trên ở, nhưng bình thường cũng sẽ trở về, người trong thôn cũng thường lên trấn trên, có lúc còn có thể đến trong cửa tiệm của chúng ta nghỉ chân một chút, uống chút trà, vì vậy đều rất quen thuộc. A Lăng ôm Tuyết nhi, bị những phu lang gả cho người kia kéo sang bên, nói tới chuyện dạy con, phu lang chung đụng gì đó.
Mặc dù chúng ta rất khiêm tốn, vẫn là người thành danh, trở thành thê phu kiểu mẫu. Trùng hợp trong bát quái, cũng có thể nghe được không ít giọng điệu hâm mộ trong những người đó.
Chúng ta cũng không để ý tới người ngoài bàn luận, đóng cửa lại sống cuộc sống của mình là được rồi, quản khỉ gió bọn họ nói người ta như thế nào! die~nd a4nle^q u21ydo^n
Để Ngũ lang đi chơi với các bạn, ta cũng ngồi vào trong nhóm các tỷ tỷ a di, nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng xen vào đôi câu. Thật hài hòa, trong bừng tỉnh hiểu ra, ta giống như trở lại trước kia lúc ở nhà, nói tới chuyện nhà, bình thản, chân thật.
Ngô đại nhân trấn thủ mới tới, đặc biệt bày tiệc trong tiệc rượu trong Bách Hương cư tửu lâu tốt nhất trên trấn, cùng với người có danh vọng ở trấn trên, làm tiệc đưa tiễn cho Lý Hân, một nhà Lý gia đều đi, nghe nói rất náo nhiệt.
“Nhạc nhi, về sau đi thăm chúng ta.”
“Nhạc nhi, hu hu…” Lý đại bá lau nước mắt.
Ta cũng quen những đại thúc kia chính là khóc lóc rối rít, không cảm thấy hỏng mất.
“Con biết rồi, con nhất định sẽ đi!” Lý Nhạc nói.
Xe ngựa dần dần xa, chúng ta cũng nên trở về. Thật ra thì ta rất ghét cảnh tượng đưa tiễn, buồn bực không biết nói sao.
Cuộc sống vẫn phải trôi qua, tất cả trở về trước kia.
Ba người bọn họ trông nom cửa tiệm, ta chăm sóc a Lăng, bất tri bất giác, bụng của a Lăng càng lúc càng lớn, ta càng trở nên cẩn thận.
Suy nghĩ một chút, ta tìm tiền tích cóp những năm này, hơn ba năm, kiếm không ít tiền, năm ngoái ta liền tốn ba mươi lượng, mua hoàn toàn cửa tiệm này, không cần tiếp tục mướn, hiện giờ tiền tích cóp còn có tám mươi lượng. Tính toán một chút, lấy ra bốn mươi lượng, gói kỹ. Lặng lẽ thương lượng một chút với a Lăng, ta đến trong cửa tiệm kêu Lý Nhạc.
“Tứ nương, có chuyện gì sao?”
“A Nhạc, mấy năm nay nhờ có ngươi, cái này ngươi cầm.” Ta đưa bọc nhỏ qua.
“Cái gì vậy?” Lý Nhạc mở ra nhìn, “Tứ nương, nhiều như vậy, ta không thể nhận! Lại nói, các ngươi còn bao ăn ở.”
“A Nhạc, ngươi cầm đi, ngươi cũng không nhỏ, nên tính toán một chút. Ta nghe nói tiệm tạp hóa bên cạnh định đóng cửa, ngươi nghĩ cách mua xuống, sau này cũng coi như có nghề nghiệp.”
“Cái này ––” Lý Nhạc chần chừ.
“Ngươi không phải vẫn còn định trở về trồng trọt chứ? Địa tô cho người khác trồng, hàng năm thu chút tiền thuê là được.” Ta rèn sắt khi còn nóng, “Ngũ lang cũng đã trưởng thành, có thể lập gia đình!”
“Được, ta đi làm!”
Bạn học Lý Nhạc vẫn rất có tiềm lực. Không tới mấy ngày, đã tuyên bố tin tức tốt cho mọi người, nói là đã mua cửa tiệm bên cạnh, trước cho mướn một thời gian, chờ sau khi a Lăng sinh xong, trong cửa tiệm có thể bớt bận rộn, nàng lại dời qua.
Hiện giờ, bụng a Lăng, thành đối tượng mọi người nhìn chằm chằm, sẽ chờ năm sau tiểu cục cưng ra đời.
Qua hai ngày, mới gặp lại được Lý Nhạc.
“Lý Nhạc, là tỷ ngươi sao?”
“Đúng là tỷ ta, tỷ ấy thi hội thi được tốt, làm con dâu lão sư tỷ ấy.”
Ta gật đầu, chuyện như vậy rất thường gặp chứ sao, “Vậy cũng không tệ, sau đó thì sao?”
Lý Nhạc hơi buồn bực: “Lão sư tỷ ấy đề cử tỷ ấy vào trong phủ Tri phủ làm phụ tá gì đó, ba năm sau lại thi gì mà Trạng nguyên.”
Chần chừ một chút, Lý Nhạc nói tiếp, “Tỷ ấy định đón chúng ta qua ở.”
“Ngươi phải đi?” Ngũ lang mở to hai mắt.
“Ta không muốn đi, ta thích ở đây, cuộc sống như thế.” Ta còn thích chàng, Ngũ lang, ta đi, gặp lại chàng sẽ khó khăn.
Nhất thời đều im lặng, Lý Nhạc nhất định rất khó xử đi? Một bên là người thân, một bên là cuộc sống mà mình muốn.
“Lá rụng cũng phải về cội!” Lúc Lý Nhạc đi, ta lớn tiếng cảm thán một câu, hy vọng nàng có thể hiểu.
“Lá rụng về cội? Có ý gì?” Lý Nhạc vừa đi vừa nghĩ, nghĩ đi nghĩ lại, khóe miệng toét ra, như vậy có thể lưu lại chứ?
“Nương, tỷ, con không muốn đi cùng mọi người.” Lý Nhạc ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào người một nhà.
“Nha đầu chết tiệt kia, là không bỏ được tên tiểu tử Liễu gia đúng không? Những năm này ngươi một mực ở nhà bọn họ, còn không phải vì hắn?” Lý đại nương đúng là quá thông minh!
“Đúng thì thế nào!”
“Từ từ nói, a Nhạc, đừng mạnh miệng với nương con.” Lý đại bá vội vàng hòa giải.
“Cưới ai mà không giống vậy, ta cưới nhi tử của ân sư, còn không phải sống thật tốt?” Lý Hân mở miệng nói. `l3q21y"d0n
“Tỷ, từ nhỏ muội đã thích hắn, đợi nhiều năm như vậy, khó khăn lắm hắn mới trưởng thành, tại sao muội có thể buông tha chứ?”
“Vậy thì cưới hắn, cùng đi là được, gả thê theo thê.”
“Không được, Ngũ lang sẽ không đồng ý.” Lý Nhạc một miệng phủ quyết, “Ngũ lang chắc chắn sẽ không rời khỏi tỷ tỷ của hắn, lại nói Ngũ lang còn chưa đồng ý gả cho muội đâu?”
Cái gì? Nói hồi lâu như vậy đều toi công, đây còn là chuyện làm chưa chu đáo.
“Vậy đừng nói, cùng đi.” Giọng điệu Lý Hân thật cứng, “Lại nói qua mấy năm, chờ ta đậu Tiến sĩ, nhà nàng ta cũng không xứng với muội, còn nhiều công tử thế gia muốn gả cho muội, Ngũ lang này nhiều lắm chỉ làm người hầu cho muội.”
“Tỷ tỷ nói gì vậy?! Muội không cưới người khác, muội chỉ muốn một Ngũ lang thôi.”
“Nữ nhân tam phu tứ thị vô cùng bình thường, hễ là nhà có chút gia thế, nhà nào mà không cưới nhiều người? Nhiều lắm là muội cưng chiều hắn là được rồi.” Lý Hân rất khinh thường nói.
“Nương, cha, con muốn lưu lại. Không phải đều nói lá rụng về cội sao, con ở lại đây, tương lai hai người khi nào muốn trở về, cũng có chỗ ở.” Lý Nhạc nhịn tức, nói ra tính toán của mình.
“Cái này ––” Lý đại nương chần chừ, đều nói lá rụng về cội, tương lai cũng không thể sẽ không trở lại chứ? “Chúng ta suy nghĩ một chút.”
“Đến chỗ con còn tốt hơn nơi hang cùng ngõ hẻm này nhiều, nương người còn nghĩ gì đây.” Lý Hân không kiên nhẫn, nhà rách này có gì hay mà luyến tiếc?
“Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ rơm nhà mình, nương người không trở lại, bà nội ông nội còn ở đây đó?” Lý Nhạc nặn ra tất cả tế bào não.
Đúng vậy, đều đi hết, ngày lễ ngày tết, ai viếng mồ mả cho cha nương đây? Lý đại nương cũng do dự.
Lý Nhạc vừa nhìn sắc mặt nương và cha, liền biết chuyện tám phần đã xong rồi, “Con lưu lại, có thể coi chừng nhà, lại có thể thay nương hiếu kính bà nội bọn họ.”
Suy nghĩ một chút lại ói: “Nếu cha nhớ con, để cho người gửi thư, con đi thăm mọi người, từ đây đến Tế An phủ cũng chỉ chừng mười ngày, đúng không tỷ?”
“Được rồi, như vậy cũng tốt.” Tất cả mọi người đồng ý.
“Hân nhi còn có thể ở nhà mấy ngày, chúng ta mời mọi người ăn bữa cơm đi, phải đi, cũng nói lời từ biệt, dù sao là nơi sinh sống cả đời.” Lý đại bá đề nghị. dieendaanleequuydonn
“Cũng được, trong hai ngày này đi!”
“Ngũ lang, ta không đi, ngươi vui mừng chứ?” Sáng sớm Lý Nhạc đã chạy tới, cười thấy răng không thấy mắt.
“Ngươi có đi hay không, liên quan gì đến ta?” Ngũ lang liếc mắt một cái, ta chỉ lo lắng ít đi một cu li mà thôi.
“Sao thuyết phục được bọn họ?” Ta rất ngạc nhiên, muốn giải quyết được nương và tỷ tỷ nàng, độ khó hơi cao!
“Ôi chao, nói đến miệng ta đây cũng khô, nhiều năm như vậy cũng chưa từng khẩn trương như thế, cuối cùng thuyết phục được.” Lý Nhạc tỏ vẻ cuối cùng thắng lợi, “Cũng may nhờ nói trúng đáy lòng nương, Tứ nương ngươi thật giỏi.”
Ta vội che miệng nàng, “Không cho nói, nếu không nhà ngươi còn nói ta dạy ngươi, vậy ta có thể có tội.”
“Ha ha…”
Ta thừa nhận ta cũng có lòng riêng, Ngũ lang gả cho nàng, ta cũng yên tâm. Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, phẩm hạnh đều biết, lại ở bên cạnh mình, như thế nào cũng tốt. chỉ có điều, chủ yếu nhất vẫn chính là Lý Nhạc khăng khăng một mực với Ngũ lang, nhưng không biết Ngũ lang nghĩ như thế nào, nhìn dáng dấp vấn đề không lớn, chỉ có điều vẫn phải tìm thời gian hỏi một chút. Ừm, vẫn để cho a Lăng đi hỏi đi, dù sao bọn họ là nam nhi gia dễ nói chuyện.
Bữa tiệc Lý gia bắt đầu, ta cũng mang theo a Lăng và Ngũ lang, ôm Tuyết nhi đi. Diệp Hồng nói không quen cũng không muốn đi, ta liền kêu hắn đóng kỹ cửa tiệm, ở trong nhà ngây ngô là được.
Mặc dù chúng ta lên trấn trên ở, nhưng bình thường cũng sẽ trở về, người trong thôn cũng thường lên trấn trên, có lúc còn có thể đến trong cửa tiệm của chúng ta nghỉ chân một chút, uống chút trà, vì vậy đều rất quen thuộc. A Lăng ôm Tuyết nhi, bị những phu lang gả cho người kia kéo sang bên, nói tới chuyện dạy con, phu lang chung đụng gì đó.
Mặc dù chúng ta rất khiêm tốn, vẫn là người thành danh, trở thành thê phu kiểu mẫu. Trùng hợp trong bát quái, cũng có thể nghe được không ít giọng điệu hâm mộ trong những người đó.
Chúng ta cũng không để ý tới người ngoài bàn luận, đóng cửa lại sống cuộc sống của mình là được rồi, quản khỉ gió bọn họ nói người ta như thế nào! die~nd a4nle^q u21ydo^n
Để Ngũ lang đi chơi với các bạn, ta cũng ngồi vào trong nhóm các tỷ tỷ a di, nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng xen vào đôi câu. Thật hài hòa, trong bừng tỉnh hiểu ra, ta giống như trở lại trước kia lúc ở nhà, nói tới chuyện nhà, bình thản, chân thật.
Ngô đại nhân trấn thủ mới tới, đặc biệt bày tiệc trong tiệc rượu trong Bách Hương cư tửu lâu tốt nhất trên trấn, cùng với người có danh vọng ở trấn trên, làm tiệc đưa tiễn cho Lý Hân, một nhà Lý gia đều đi, nghe nói rất náo nhiệt.
“Nhạc nhi, về sau đi thăm chúng ta.”
“Nhạc nhi, hu hu…” Lý đại bá lau nước mắt.
Ta cũng quen những đại thúc kia chính là khóc lóc rối rít, không cảm thấy hỏng mất.
“Con biết rồi, con nhất định sẽ đi!” Lý Nhạc nói.
Xe ngựa dần dần xa, chúng ta cũng nên trở về. Thật ra thì ta rất ghét cảnh tượng đưa tiễn, buồn bực không biết nói sao.
Cuộc sống vẫn phải trôi qua, tất cả trở về trước kia.
Ba người bọn họ trông nom cửa tiệm, ta chăm sóc a Lăng, bất tri bất giác, bụng của a Lăng càng lúc càng lớn, ta càng trở nên cẩn thận.
Suy nghĩ một chút, ta tìm tiền tích cóp những năm này, hơn ba năm, kiếm không ít tiền, năm ngoái ta liền tốn ba mươi lượng, mua hoàn toàn cửa tiệm này, không cần tiếp tục mướn, hiện giờ tiền tích cóp còn có tám mươi lượng. Tính toán một chút, lấy ra bốn mươi lượng, gói kỹ. Lặng lẽ thương lượng một chút với a Lăng, ta đến trong cửa tiệm kêu Lý Nhạc.
“Tứ nương, có chuyện gì sao?”
“A Nhạc, mấy năm nay nhờ có ngươi, cái này ngươi cầm.” Ta đưa bọc nhỏ qua.
“Cái gì vậy?” Lý Nhạc mở ra nhìn, “Tứ nương, nhiều như vậy, ta không thể nhận! Lại nói, các ngươi còn bao ăn ở.”
“A Nhạc, ngươi cầm đi, ngươi cũng không nhỏ, nên tính toán một chút. Ta nghe nói tiệm tạp hóa bên cạnh định đóng cửa, ngươi nghĩ cách mua xuống, sau này cũng coi như có nghề nghiệp.”
“Cái này ––” Lý Nhạc chần chừ.
“Ngươi không phải vẫn còn định trở về trồng trọt chứ? Địa tô cho người khác trồng, hàng năm thu chút tiền thuê là được.” Ta rèn sắt khi còn nóng, “Ngũ lang cũng đã trưởng thành, có thể lập gia đình!”
“Được, ta đi làm!”
Bạn học Lý Nhạc vẫn rất có tiềm lực. Không tới mấy ngày, đã tuyên bố tin tức tốt cho mọi người, nói là đã mua cửa tiệm bên cạnh, trước cho mướn một thời gian, chờ sau khi a Lăng sinh xong, trong cửa tiệm có thể bớt bận rộn, nàng lại dời qua.
Hiện giờ, bụng a Lăng, thành đối tượng mọi người nhìn chằm chằm, sẽ chờ năm sau tiểu cục cưng ra đời.