Chương 7
8.
Biết, tôi còn biết bạn trai cô ta tên là Chương Triết Hãn đấy.
“Liên quan gì tôi?” Tôi liếc nhìn hắn một cái, “Từ nay về sau, anh ở cùng ai chẳng liên quan gì đến tôi nữa cả.”
“Em chia tay với anh vì cô ấy còn gì? Bây giờ cô ấy đã có người yêu rồi, em còn gây cái gì nữa?”
Hắn cau mày nhìn tôi khó hiểu.
“Tôi chỉ không thích anh thôi.”
Bây giờ tôi cảm thấy mình không thể ở trong cái nhà này thêm một giây nào nữa!
Tôi xoay người đi về phòng, lấy vali, lúc đi ra, Thẩm Chi Nhiên đã ngủ trên sofa.
Đến phòng tôi vừa thuê, bên trong chỉ có ít nội thất cơ bản, không thể ở ngay.
Tôi trải một cái khăn trên sofa, nằm nghỉ.
Sự xuất hiện của tôi bây giờ đã không có ảnh hưởng gì với cốt truyện nữa cả, tôi đã rời khỏi Thẩm Chi Nhiên rồi, tôi ở thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Rất muốn về nhà, tôi nghĩ trong lòng.
Nhưng phải làm sao mới có thể trở lại thế giới của tôi chứ?
Tôi ngủ nên xuyên đến, có phải chỉ cần ngủ một giấc là về được không?
Tôi vội nhắm mắt lại.
….
Sau khi tỉnh dậy, hay lắm, nhìn căn phòng thuê chỉ có bốn bức tường, tôi biết mình còn ở trong sách chưa trở lại.
Dù mới tỉnh lại nhưng não tôi khá tỉnh táo.
Trong đầu có suy nghĩ, có lẽ sau khi các nhân vật trong truyện đi theo cốt truyện, hoàn thành cốt truyện thì tôi sẽ trở về được.
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu nhưng khiến tôi nghĩ mãi, dù không phải thật nhưng tôi phải thử một lần.
Mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn của Thẩm Chi Nhiên:
“Ở đâu?”
Thấy tôi không đáp lại, hắn nhắn tiếp:
“Anh đã báo với nhân sự rồi, Trần Y Y làm hết tháng sẽ nghỉ việc, em đừng giận nữa, trở về đi.”
Hắn còn tưởng tôi đang giận dỗi cơ đấy, còn đuổi Trần Y Y ư?
Không được, không được, nếu Trần Y Y bị đuổi thì sao lấy cắp thông tin quan trọng của phản diện cho nam chính được?
Không trộm tài liệu thì cốt truyện sẽ bị lệch đi, sao tôi có thể về được chứ?
Tôi cầm di động nghĩ một lát, gửi tin rả lời:
“Anh không cần đuổi Trần Y Y đâu.”
“Tại sao?”
“Cho dù anh có đuổi cô ấy hay không, chúng ta đều phải chia tay, đây là chuyện không thay đổi được.”
Thẩm Chi Nhiên ở bên kia đọc tin nhắn này, cau mày.
Lúc này, cửa phòng bị gõ, là Trần Y Y.
“Giám đốc Thẩm, đây là tài liệu anh cần.”
Cô ta đưa một bản tài liệu qua, lại nhìn Thẩm Chi Nhiên cau mày, lo lắng hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì không vui à?”
“Không có gì, bạn gái đang giận tôi.”
“Có cần tôi giúp đỡ không? Anh hẹn bạn gái anh ra ngoài đi tắm suối với chúng tôi đi, tôi sẽ tạo cơ hội để anh làm lành, thế nào?”
Thẩm Chi Nhiên nghĩ nghĩ, thấy không có biện pháp khác tốt hơn nên đồng ý.
Hắn nhìn wechat của Ôn Vũ, nhắn hỏi thử:
“Cuối tuần Trần Y Y và bạn trai mời chúng ta đi tắm suối, em đi thì anh không đuổi cô ấy nữa.”
Biết, tôi còn biết bạn trai cô ta tên là Chương Triết Hãn đấy.
“Liên quan gì tôi?” Tôi liếc nhìn hắn một cái, “Từ nay về sau, anh ở cùng ai chẳng liên quan gì đến tôi nữa cả.”
“Em chia tay với anh vì cô ấy còn gì? Bây giờ cô ấy đã có người yêu rồi, em còn gây cái gì nữa?”
Hắn cau mày nhìn tôi khó hiểu.
“Tôi chỉ không thích anh thôi.”
Bây giờ tôi cảm thấy mình không thể ở trong cái nhà này thêm một giây nào nữa!
Tôi xoay người đi về phòng, lấy vali, lúc đi ra, Thẩm Chi Nhiên đã ngủ trên sofa.
Đến phòng tôi vừa thuê, bên trong chỉ có ít nội thất cơ bản, không thể ở ngay.
Tôi trải một cái khăn trên sofa, nằm nghỉ.
Sự xuất hiện của tôi bây giờ đã không có ảnh hưởng gì với cốt truyện nữa cả, tôi đã rời khỏi Thẩm Chi Nhiên rồi, tôi ở thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Rất muốn về nhà, tôi nghĩ trong lòng.
Nhưng phải làm sao mới có thể trở lại thế giới của tôi chứ?
Tôi ngủ nên xuyên đến, có phải chỉ cần ngủ một giấc là về được không?
Tôi vội nhắm mắt lại.
….
Sau khi tỉnh dậy, hay lắm, nhìn căn phòng thuê chỉ có bốn bức tường, tôi biết mình còn ở trong sách chưa trở lại.
Dù mới tỉnh lại nhưng não tôi khá tỉnh táo.
Trong đầu có suy nghĩ, có lẽ sau khi các nhân vật trong truyện đi theo cốt truyện, hoàn thành cốt truyện thì tôi sẽ trở về được.
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu nhưng khiến tôi nghĩ mãi, dù không phải thật nhưng tôi phải thử một lần.
Mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn của Thẩm Chi Nhiên:
“Ở đâu?”
Thấy tôi không đáp lại, hắn nhắn tiếp:
“Anh đã báo với nhân sự rồi, Trần Y Y làm hết tháng sẽ nghỉ việc, em đừng giận nữa, trở về đi.”
Hắn còn tưởng tôi đang giận dỗi cơ đấy, còn đuổi Trần Y Y ư?
Không được, không được, nếu Trần Y Y bị đuổi thì sao lấy cắp thông tin quan trọng của phản diện cho nam chính được?
Không trộm tài liệu thì cốt truyện sẽ bị lệch đi, sao tôi có thể về được chứ?
Tôi cầm di động nghĩ một lát, gửi tin rả lời:
“Anh không cần đuổi Trần Y Y đâu.”
“Tại sao?”
“Cho dù anh có đuổi cô ấy hay không, chúng ta đều phải chia tay, đây là chuyện không thay đổi được.”
Thẩm Chi Nhiên ở bên kia đọc tin nhắn này, cau mày.
Lúc này, cửa phòng bị gõ, là Trần Y Y.
“Giám đốc Thẩm, đây là tài liệu anh cần.”
Cô ta đưa một bản tài liệu qua, lại nhìn Thẩm Chi Nhiên cau mày, lo lắng hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì không vui à?”
“Không có gì, bạn gái đang giận tôi.”
“Có cần tôi giúp đỡ không? Anh hẹn bạn gái anh ra ngoài đi tắm suối với chúng tôi đi, tôi sẽ tạo cơ hội để anh làm lành, thế nào?”
Thẩm Chi Nhiên nghĩ nghĩ, thấy không có biện pháp khác tốt hơn nên đồng ý.
Hắn nhìn wechat của Ôn Vũ, nhắn hỏi thử:
“Cuối tuần Trần Y Y và bạn trai mời chúng ta đi tắm suối, em đi thì anh không đuổi cô ấy nữa.”