Chương 23: Giá cả phải chăng
Quản gia đưa thiếu thần lên một căn phòng cuối dãy hành lang thuộc tầng 2, vừa bước vào trong, sau khi cánh cửa khép lại thiếu thần đã nhận ra đây là một căn phòng được đặc biệt xây dựng để cách ly mọi tín hiệu hay thiết bị điện tử nào khác.
Thôi dự đã ngồi đợi từ lâu, việc cậu ta hôm nay nhờ thiếu thần điều tra chính là vụ chị gái mình tự tử 3 năm về trước, trong đó người có liên trực tiếp nhất là hồ đại nhan, một tên cao to giàu sổi – tình nhân hiện tại của thôi dự, đã từng có qua lại bí ẩn với chị gái mình là thôi hinh.
“mời cậu thiếu ngồi”
Thiếu thần khoang thai ngồi xuống chiếc ghế đối diện. đưa mắt nhìn về phía thôi dự.
Thôi dự tuy không phải là một người đẹp xuất sắc, nhưng cậu ta lại có nét gì đó rất thu hút người nhìn, đặc biệt là đôi mắt hẹp dài có chút sâu vào bên trong, mỗi khi nhắm mắt lại mở mắt ra đều khiến người đối diện không tự chủ được mà nhìn chăm chú lúc nào chẳng hay.
Thiếu thần biết thôi dự chính là kiểu người đặc biệt nguy hiểm, bề ngoài vô hại nhưng quay lưng đi chẳng biết sẽ bị cậu ta cắn xé lúc nào chẳng hay.
Thiếu thần chờ thôi dự lên tiếng trước.
Hai bên dò xét lẫn nhau đủ lâu, thôi dự mới nở một cười thân thiện, nói:
“nhìn cậu thiếu thần đây hẳn không phải người dài dòng, nên tôi sẽ vào việc chính luôn”
“Anh cứ việc nói thẳng”. thiếu thần khiêm tốn trả lời. thôi dự lại tiếp tục.
“việc lần này tôi không thể nói rõ hơn nữa, những manh mối tôi có đều đã đưa hết cho cậu, chắc cậu cũng đã xem qua nên hôm nay mới đến đây”.
Thiếu thần ngiêng người một chút dựa hẳn vào phía sau ghế tựa, nói:
“tôi đã xem qua, nhưng thông tin anh đưa có vẻ rất chấp vá, không biết như vậy là có ý gì, hay chỉ do tôi suy nghĩ nhiều?”
Thôi dự mỉm cười, gật gật đầu:”đúng là rất ít ỏi, nhưng người tình nghi lớn nhất cũng đã dần lộ ra rồi”.
Thiếu thần không nhanh không chậm nói ra một cái tên.
“chính là hồ đại nhan – tình nhân hiện tại của anh?”.
Thôi dự quả thật muốn thử sức của thiếu thần. những thông tin anh ta cung cấp đều bị chính thôi dự cắt xén bớt một phần, nếu người nào biết phân tích thông tin, tổng hợp manh mối, tính suy luận và logic cao sẽ thấy mọi chuyện đều xoay quanh hồ đại nhan. Thôi dự vỗ nhẹ tay khen ngợi một câu:
“cậu thiếu thần đây quả nhiên rất có tố chất nghiệp vụ”.
dừng một chút anh ta mới lấy từ trong ngăn kéo ra một túi giấy dày dặn, thiếu thần đoán là phần thông tin còn lại mà anh ta đã điều tra được.
thôi dự đẩy túi giấy đến trước mặt thiếu thần, nói tiếp: “vậy giờ chắc tôi chỉ việc đợi tin vui của cậu thiếu đây”.
Thiếu thần nhận thấy tô dự không phải hạng tầm thường, cậu ta là người thông minh lại cẩn thận, có tính cảnh giác cao. Vụ án của chị cậu ta, thôi dự tất nhiên sẽ không muốn người ngoài nhúng tay vào, nhưng bây giờ thôi dự lại tìm đến mình. Thiếu thần đoán thôi dự đã bức dây động rừng, kẻ trong tối kia chắc chắn đã để ý đến cậu ta, buộc thôi dự chỉ có thể thu mình lại, diễn vai một người ngồi xem, sau lưng thì mượn đao giết người, cái đao là mình đây, thôi dự buộc phải cầm chắc tay thì mới thành công. Nên thiếu thần đặc biệt an tâm với bước tiếp theo.
Thiếu thần nhìn về phía tô dự mỉm cười: “ nếu thông tin đều đã bàn giao, vụ này tôi cũng đồng ys nhận, vậy bây giờ nên bàn về giá cả hợp đồng, anh thôi thấy có phải không?”
Thôi dự đã được nghe danh từ trước, thiếu thần chính là một con quỷ hút máu có nghề. Anh ta biết chắc mình sẽ mất một khoản không nhỏ, nhưng việc này chẳng còn ai thích hợp hơn người đối diện.
“ dĩ nhiên, dựa theo giá cả niêm yết của “hầm ngầm”, cậu thiếu cứ việc ra giá?”
Thiếu thần từ trước đến giờ vẫn luôn thích nhất là thời khắc này. cậu đổi chân gác từ bên này sang bên kia, miệng từ tốn thốt ra một con số.
“năm mươi nghìn, theo giá niêm yết vừa cập nhật năm nay của “ hầm ngầm”.
Thôi dự cắn răng, quả nhiên danh hiệu quỷ hút máu không phải tự dưng mà có. không hút hết một tầng máu của con mồi tên kia không phải là thiếu thần. thôi dự giật giật khoé miệng cười hỏi:
“ha ha, tôi chắc không nghe nhầm?”.
Thiếu thần lắc đầu:
“ USD, anh không nghe nhầm đâu”. Cậu ta rất có tâm củng cố niềm tin cho khách hàng.
Thôi dự vừa vừa nghe vừa thấy buồn cười, anh ta cợt nhã:
“khoảng này chắc là đã bao gồm thuế rồi ha?”
Thiếu thần rất bình tĩnh giải đáp thắc mắt cho khách hàng.
“haha, anh yên tâm, “hầm ngầm” của chúng tôi miễn thuế cho mọi giao dịch, giá cả rất phải chăng, không bao gồm thuế”.
Thôi dự lần này không nói thêm, cười hai tiếng mà mặt lạnh te:“Haha”.
Giá của cậu mà “phải chăng” chắc toàn bộ giai cấp tư bản đều là thánh mẫu không vướng bận mùi tiền.
Thiếu thần sau khi chốt đơn thành công liền nghênh ngang phòng xe rời đi. Việc kế tiếp chính là cần nhờ đến trình diệt. Hoặc có khi cậu phải diện kiến ông anh cả của mình rồi.
Thôi dự đã ngồi đợi từ lâu, việc cậu ta hôm nay nhờ thiếu thần điều tra chính là vụ chị gái mình tự tử 3 năm về trước, trong đó người có liên trực tiếp nhất là hồ đại nhan, một tên cao to giàu sổi – tình nhân hiện tại của thôi dự, đã từng có qua lại bí ẩn với chị gái mình là thôi hinh.
“mời cậu thiếu ngồi”
Thiếu thần khoang thai ngồi xuống chiếc ghế đối diện. đưa mắt nhìn về phía thôi dự.
Thôi dự tuy không phải là một người đẹp xuất sắc, nhưng cậu ta lại có nét gì đó rất thu hút người nhìn, đặc biệt là đôi mắt hẹp dài có chút sâu vào bên trong, mỗi khi nhắm mắt lại mở mắt ra đều khiến người đối diện không tự chủ được mà nhìn chăm chú lúc nào chẳng hay.
Thiếu thần biết thôi dự chính là kiểu người đặc biệt nguy hiểm, bề ngoài vô hại nhưng quay lưng đi chẳng biết sẽ bị cậu ta cắn xé lúc nào chẳng hay.
Thiếu thần chờ thôi dự lên tiếng trước.
Hai bên dò xét lẫn nhau đủ lâu, thôi dự mới nở một cười thân thiện, nói:
“nhìn cậu thiếu thần đây hẳn không phải người dài dòng, nên tôi sẽ vào việc chính luôn”
“Anh cứ việc nói thẳng”. thiếu thần khiêm tốn trả lời. thôi dự lại tiếp tục.
“việc lần này tôi không thể nói rõ hơn nữa, những manh mối tôi có đều đã đưa hết cho cậu, chắc cậu cũng đã xem qua nên hôm nay mới đến đây”.
Thiếu thần ngiêng người một chút dựa hẳn vào phía sau ghế tựa, nói:
“tôi đã xem qua, nhưng thông tin anh đưa có vẻ rất chấp vá, không biết như vậy là có ý gì, hay chỉ do tôi suy nghĩ nhiều?”
Thôi dự mỉm cười, gật gật đầu:”đúng là rất ít ỏi, nhưng người tình nghi lớn nhất cũng đã dần lộ ra rồi”.
Thiếu thần không nhanh không chậm nói ra một cái tên.
“chính là hồ đại nhan – tình nhân hiện tại của anh?”.
Thôi dự quả thật muốn thử sức của thiếu thần. những thông tin anh ta cung cấp đều bị chính thôi dự cắt xén bớt một phần, nếu người nào biết phân tích thông tin, tổng hợp manh mối, tính suy luận và logic cao sẽ thấy mọi chuyện đều xoay quanh hồ đại nhan. Thôi dự vỗ nhẹ tay khen ngợi một câu:
“cậu thiếu thần đây quả nhiên rất có tố chất nghiệp vụ”.
dừng một chút anh ta mới lấy từ trong ngăn kéo ra một túi giấy dày dặn, thiếu thần đoán là phần thông tin còn lại mà anh ta đã điều tra được.
thôi dự đẩy túi giấy đến trước mặt thiếu thần, nói tiếp: “vậy giờ chắc tôi chỉ việc đợi tin vui của cậu thiếu đây”.
Thiếu thần nhận thấy tô dự không phải hạng tầm thường, cậu ta là người thông minh lại cẩn thận, có tính cảnh giác cao. Vụ án của chị cậu ta, thôi dự tất nhiên sẽ không muốn người ngoài nhúng tay vào, nhưng bây giờ thôi dự lại tìm đến mình. Thiếu thần đoán thôi dự đã bức dây động rừng, kẻ trong tối kia chắc chắn đã để ý đến cậu ta, buộc thôi dự chỉ có thể thu mình lại, diễn vai một người ngồi xem, sau lưng thì mượn đao giết người, cái đao là mình đây, thôi dự buộc phải cầm chắc tay thì mới thành công. Nên thiếu thần đặc biệt an tâm với bước tiếp theo.
Thiếu thần nhìn về phía tô dự mỉm cười: “ nếu thông tin đều đã bàn giao, vụ này tôi cũng đồng ys nhận, vậy bây giờ nên bàn về giá cả hợp đồng, anh thôi thấy có phải không?”
Thôi dự đã được nghe danh từ trước, thiếu thần chính là một con quỷ hút máu có nghề. Anh ta biết chắc mình sẽ mất một khoản không nhỏ, nhưng việc này chẳng còn ai thích hợp hơn người đối diện.
“ dĩ nhiên, dựa theo giá cả niêm yết của “hầm ngầm”, cậu thiếu cứ việc ra giá?”
Thiếu thần từ trước đến giờ vẫn luôn thích nhất là thời khắc này. cậu đổi chân gác từ bên này sang bên kia, miệng từ tốn thốt ra một con số.
“năm mươi nghìn, theo giá niêm yết vừa cập nhật năm nay của “ hầm ngầm”.
Thôi dự cắn răng, quả nhiên danh hiệu quỷ hút máu không phải tự dưng mà có. không hút hết một tầng máu của con mồi tên kia không phải là thiếu thần. thôi dự giật giật khoé miệng cười hỏi:
“ha ha, tôi chắc không nghe nhầm?”.
Thiếu thần lắc đầu:
“ USD, anh không nghe nhầm đâu”. Cậu ta rất có tâm củng cố niềm tin cho khách hàng.
Thôi dự vừa vừa nghe vừa thấy buồn cười, anh ta cợt nhã:
“khoảng này chắc là đã bao gồm thuế rồi ha?”
Thiếu thần rất bình tĩnh giải đáp thắc mắt cho khách hàng.
“haha, anh yên tâm, “hầm ngầm” của chúng tôi miễn thuế cho mọi giao dịch, giá cả rất phải chăng, không bao gồm thuế”.
Thôi dự lần này không nói thêm, cười hai tiếng mà mặt lạnh te:“Haha”.
Giá của cậu mà “phải chăng” chắc toàn bộ giai cấp tư bản đều là thánh mẫu không vướng bận mùi tiền.
Thiếu thần sau khi chốt đơn thành công liền nghênh ngang phòng xe rời đi. Việc kế tiếp chính là cần nhờ đến trình diệt. Hoặc có khi cậu phải diện kiến ông anh cả của mình rồi.