Chương : 33
Tần Di cùng Lăng Lâm không quen biết, hơn nữa lại đưa Tiết Vẫn Tình trở về làm khách nên chào hỏi hai câu liền mang theo Tiết Văn Tình lên lầu.
“Tần Di cậu biết người phụ nữ ban nãy không?”.
“Không quen!“ Tần Di lắc đầu, hôm nay là lần đầu tiên cô gặp Lăng Lâm, trước đây cô không biết có người như vậy.
“Không biết mà cậu còn để hai người kia một mình dưới lầu? Trái tim của cậu có quá rộng không?” Tiết Văn Tình phiền muộn nhìn cô, “Có mù cũng thấy Lăng Lâm có ý với Nghiêm Dịch Trạch, nói không chừng trước kia hai người còn có một chân, cô phải trông anh ấy cần thận!”.
“Cậu nghĩ nhiều rồi, Dịch Trạch anh ấy chỉ là đồ ngốc, không hiểu rõ mấy chuyện tình cảm này nọ đâu! Chỉ cân Lăng Lâm là một cô gái bình thường thì sẽ không có ý với anh ấy!”.
Lời này nói ra đến cô còn không dám tin, dù sao biểu hiện vừa rồi Lăng Lâm rõ ràng có vấn đề.
“Cậu cũng là một cô gái bình thường, không phải cũng gả cho Nghiêm Dịch Trạch rồi còn gì? Tần Dị, người phụ nữ chắc chắn đến đây để gặp Nghiêm Dịch Trạch! Nghiêm Dịch Trạch cho dù chỉ là đồ ngốc nhưng tớ thấy anh ấy thật lòng thích cậu, đối xử với cậu rất tốt! Cậu thật sự muốn giao anh ấy cho người phụ nữ kia?”.
Tiết Vấn Tình nhìn chằm chằm, Tân Di gắt gao nhíu mày.
Chuyện này trong lòng cũng không có đáp án chính xác, thậm chí cô cho đến bây giờ cũng không rố tình cảm của mình với anh là gì.
Là tình yêu sao? Nhưng thật ra là cảm động nhiều hơn.
Để Tiết Vãn Tình không quá lo lắng, Tần Di ra vẻ nhẹ nhõm cười cười, “Nếu Lăng Lâm có bản lĩnh để Nghiêm Dịch Trạch thật lòng yêu cô ta thì tớ cũng không ngại tác thành cho hai người! Dù sao tớ gả cho anh ấy cũng chỉ là ngoài ý muốn!”
“Hừ, coi như tớ phí công lo lắng cho cậu!”.
Tiết Văn Tình ở đó đến trời tối mới trở về, lúc xuống lầu đã không thấy Nghiêm Dịch Trạch và Lăng Lâm đâu, không biết là cô ta đi rồi hay là ra ngoài cùng Nghiêm Dịch Trạch.
Tần Di vốn định giữ Tiết Vãn Tình ở lại ăn cơm nhưng cô ấy nói đã hẹn bạn trai nên Tần Di cũng không miễn cưỡng cô nữa, trước khi đi cô còn cố ý dặn Tần Di hãy suy nghĩ cẩn thận, đừng để bản thân hối hận.
Cùng lúc đó, trong một phòng trà cao cấp nhà họ Nghiêm cách hơn mười mấy cây số, Nghiêm Dịch Trạch nhíu mày nhìn Lăng Lâm đang ngồi trước mặt anh, “Cô không phải đang ở Mỹ à? Sao tự dưng lại quay về?”.
“Em quay về tìm anh! Nhưng hình như đã về chậm một bước!” Lăng Lâm vẻ mặt chua chát, “Anh đã kết hôn mất rồi!”.
“Dịch Trạch, anh..còn yêu em không?” Lăng Lâm cúi đầu một lúc lâu, đột nhiên ngầng đầu lên nhìn vào con ngươi thâm thúy của anh, tràn ngập mong đợi.
Yêu hay không yêu, chỉ cần anh nói một lời nhưng câu trả lời của Nghiêm Dịch Trạch lại làm cô vô cùng ngoài ý muốn, “Tôi rất yêu vợ tôi!”.
Nghe thấy người đàn ông từng cùng mình thể non hẹn biển nói yêu một phụ nữ khác, Lăng Lâm cảm giác rất thất vọng, cô còn tưởng anh sẽ không chút do dự nói chỉ yêu mình cô. Nhưng kết quả lại như thế này…
“Đúng rồi, lần này cô quay về bao lâu?“ Nghiêm Dịch Trạch thuận miệng hỏi sang chuyện khác, anh bây giờ đã có Tân Di nên cũng không muốn dây dưa với Lăng Lâm, mặc dù Lăng Lâm từng là người yêu của anh.
“Lần này trở về em không có ý định rời đi! Em muốn ở lại giúp anh”.
Ánh mắt của Lăng Lâm rất kiên định, cô thế này làm anh có chút ngoài ý muốn, khẽ cau mày, “Không cần, tôi có thể tự mình giải quyết!”
“Dịch Trạch, em còn không hiểu rõ anh sao? Nếu mà anh thực sự có thể giải quyết thì một năm này sẽ không tiếp tục giả ngây giả dại trước mặt người khác! Đây không phải là cá tính của anh”.
“Xem ra cũng không giấu được cô”, Nghiêm Dịch Trạch bất đắc dĩ cười cười, năng lực quan sát của Lăng Lâm vẫn nhạy bén như thế, vừa nhìn đã nắm được hoàn cảnh trước mắt của anh.
Nhưng Nghiêm Dịch Trạch cũng không hi vọng cô nhúng tay vào!”
“Tại sao không để em giúp anh? Anh thừa biết năng lực của em, có em giúp anh, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.” Lăng Lâm nhíu mày nhìn anh, có vẻ hơi ngoài ý muốn.
“Cô nói không sai! Nhưng nếu như thế chúng ta cần liên lạc thường xuyên! Tôi không muốn cô ấy hiểu lầm!”.
Khi nói điều này, trong tâm trí của Nghiêm Dịch Trạch đều là nụ cười đơn thuần của Tần Di.
“Xem ra anh rất yêu cô ấy! Có thề nói với em về cô ấy không? Em thực sự tò mò, không biết cô ấy có ma lực gì anh có thể để ý đến cô ấy như thế? Nếu em nhớ không nhầm thì lúc chúng ta ở bên nhau, anh cũng không quan tâm nhiều đến em như thế?”. Lăng Lâm giọng điệu chua chát, trong lòng cảm giác rất khó chịu, nhưng trên mặt vẫn cười cười.
“Cô ấy à..” Nói đến Tần Di trên mặt Nghiêm Dịch Trạch không giấu được ý cười, “Chỉ là một cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn!”.
“Anh đừng có lừa em! Em còn không biết anh sao?“ Lăng Lâm lườm anh một cái, nhíu mày không xác định nói, “Cô ấy chắc không phải là con của nhân vật lớn nào chứ?“.
“Tần Di là trẻ mô côi, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, mấy hôm trước còn là vợ chưa cưới của Tiêu Hạng! Nhưng giờ là vợ tôi!”.
“Em bảo rồi mà! Anh không làm gì mà không có lợi cho anh, sao tự nhiên có thể lấy một người không có bối cảnh gì, không có tác dụng gì! Hoá ra là vì đối phó với Tiêu Hạng. Chuyện một năm trước em đã điều tra rõ ràng chưa? Có thật là Tiêu Hạng sai người làm hay không?”
“Đến giờ còn chưa biết chắc chắn nhưng anh ta đáng nghi nhất!“.
Nghiêm Dịch Trạch nói xong, đột nhiên vô cùng nghiêm túc nói, “Còn một chuyện chắc cô nói sai rồi, tôi lấy Tần Di không phải vì cô ấy là vợ chưa cưới của Tiêu Hạng mà là vì tôi rất yêu cô ấy!”.
“Dịch Trạch, anh nói đùa gì thế?” Lăng Lâm sửng sốt thấy anh sắc mặt không hề thay đổi lập tức chê cười nói, “Chuyện này không buồn cười chút nào!”.
“Cô thấy tôi là người hay lấy chuyện này ra nói đùa sao?“ Nghiêm Dịch Trạch nhưng mày, ánh mắt lạnh lùng “Xin lỗi, em không nên nghi ngờ anh!” Lăng Lâm nhanh chóng xin lỗi mới làm anh thoải mái hơn một chút.
“Trời sắp tối rồi, tôi phải trở về!” Nghiêm Dịch Trạch bỗng nhiên đứng dậy, sải bước đi ra ngoài, đi đến cửa bỗng nhiên dừng lại, mặt không thay đổi quay đầu nhìn Lăng Lâm,“Nhắc nhở cô một chút, đừng có động đến Tân Di! Nếu không… đừng trách tôi không nể tình cũ!”.
Lăng Lâm trợn mắt há mồm nhìn anh ra khỏi phòng bao, sắc mặt dần lạnh đi, đôi môi nhếch lên cười lạnh nói, “Nghiêm Dịch Trạch, sau khi trải qua những chuyện kia anh đã thực sự thay đổi, đến em còn cảm thấy không quen! Nhưng tình yêu của em với anh không thay đổi, anh đợi đấy, một ngày nào đó anh sẽ quay lại bên em. Còn người phụ nữ kia… hừ… anh không cho em động em càng muôn động!”.
“Tần Di cậu biết người phụ nữ ban nãy không?”.
“Không quen!“ Tần Di lắc đầu, hôm nay là lần đầu tiên cô gặp Lăng Lâm, trước đây cô không biết có người như vậy.
“Không biết mà cậu còn để hai người kia một mình dưới lầu? Trái tim của cậu có quá rộng không?” Tiết Văn Tình phiền muộn nhìn cô, “Có mù cũng thấy Lăng Lâm có ý với Nghiêm Dịch Trạch, nói không chừng trước kia hai người còn có một chân, cô phải trông anh ấy cần thận!”.
“Cậu nghĩ nhiều rồi, Dịch Trạch anh ấy chỉ là đồ ngốc, không hiểu rõ mấy chuyện tình cảm này nọ đâu! Chỉ cân Lăng Lâm là một cô gái bình thường thì sẽ không có ý với anh ấy!”.
Lời này nói ra đến cô còn không dám tin, dù sao biểu hiện vừa rồi Lăng Lâm rõ ràng có vấn đề.
“Cậu cũng là một cô gái bình thường, không phải cũng gả cho Nghiêm Dịch Trạch rồi còn gì? Tần Dị, người phụ nữ chắc chắn đến đây để gặp Nghiêm Dịch Trạch! Nghiêm Dịch Trạch cho dù chỉ là đồ ngốc nhưng tớ thấy anh ấy thật lòng thích cậu, đối xử với cậu rất tốt! Cậu thật sự muốn giao anh ấy cho người phụ nữ kia?”.
Tiết Vấn Tình nhìn chằm chằm, Tân Di gắt gao nhíu mày.
Chuyện này trong lòng cũng không có đáp án chính xác, thậm chí cô cho đến bây giờ cũng không rố tình cảm của mình với anh là gì.
Là tình yêu sao? Nhưng thật ra là cảm động nhiều hơn.
Để Tiết Vãn Tình không quá lo lắng, Tần Di ra vẻ nhẹ nhõm cười cười, “Nếu Lăng Lâm có bản lĩnh để Nghiêm Dịch Trạch thật lòng yêu cô ta thì tớ cũng không ngại tác thành cho hai người! Dù sao tớ gả cho anh ấy cũng chỉ là ngoài ý muốn!”
“Hừ, coi như tớ phí công lo lắng cho cậu!”.
Tiết Văn Tình ở đó đến trời tối mới trở về, lúc xuống lầu đã không thấy Nghiêm Dịch Trạch và Lăng Lâm đâu, không biết là cô ta đi rồi hay là ra ngoài cùng Nghiêm Dịch Trạch.
Tần Di vốn định giữ Tiết Vãn Tình ở lại ăn cơm nhưng cô ấy nói đã hẹn bạn trai nên Tần Di cũng không miễn cưỡng cô nữa, trước khi đi cô còn cố ý dặn Tần Di hãy suy nghĩ cẩn thận, đừng để bản thân hối hận.
Cùng lúc đó, trong một phòng trà cao cấp nhà họ Nghiêm cách hơn mười mấy cây số, Nghiêm Dịch Trạch nhíu mày nhìn Lăng Lâm đang ngồi trước mặt anh, “Cô không phải đang ở Mỹ à? Sao tự dưng lại quay về?”.
“Em quay về tìm anh! Nhưng hình như đã về chậm một bước!” Lăng Lâm vẻ mặt chua chát, “Anh đã kết hôn mất rồi!”.
“Dịch Trạch, anh..còn yêu em không?” Lăng Lâm cúi đầu một lúc lâu, đột nhiên ngầng đầu lên nhìn vào con ngươi thâm thúy của anh, tràn ngập mong đợi.
Yêu hay không yêu, chỉ cần anh nói một lời nhưng câu trả lời của Nghiêm Dịch Trạch lại làm cô vô cùng ngoài ý muốn, “Tôi rất yêu vợ tôi!”.
Nghe thấy người đàn ông từng cùng mình thể non hẹn biển nói yêu một phụ nữ khác, Lăng Lâm cảm giác rất thất vọng, cô còn tưởng anh sẽ không chút do dự nói chỉ yêu mình cô. Nhưng kết quả lại như thế này…
“Đúng rồi, lần này cô quay về bao lâu?“ Nghiêm Dịch Trạch thuận miệng hỏi sang chuyện khác, anh bây giờ đã có Tân Di nên cũng không muốn dây dưa với Lăng Lâm, mặc dù Lăng Lâm từng là người yêu của anh.
“Lần này trở về em không có ý định rời đi! Em muốn ở lại giúp anh”.
Ánh mắt của Lăng Lâm rất kiên định, cô thế này làm anh có chút ngoài ý muốn, khẽ cau mày, “Không cần, tôi có thể tự mình giải quyết!”
“Dịch Trạch, em còn không hiểu rõ anh sao? Nếu mà anh thực sự có thể giải quyết thì một năm này sẽ không tiếp tục giả ngây giả dại trước mặt người khác! Đây không phải là cá tính của anh”.
“Xem ra cũng không giấu được cô”, Nghiêm Dịch Trạch bất đắc dĩ cười cười, năng lực quan sát của Lăng Lâm vẫn nhạy bén như thế, vừa nhìn đã nắm được hoàn cảnh trước mắt của anh.
Nhưng Nghiêm Dịch Trạch cũng không hi vọng cô nhúng tay vào!”
“Tại sao không để em giúp anh? Anh thừa biết năng lực của em, có em giúp anh, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.” Lăng Lâm nhíu mày nhìn anh, có vẻ hơi ngoài ý muốn.
“Cô nói không sai! Nhưng nếu như thế chúng ta cần liên lạc thường xuyên! Tôi không muốn cô ấy hiểu lầm!”.
Khi nói điều này, trong tâm trí của Nghiêm Dịch Trạch đều là nụ cười đơn thuần của Tần Di.
“Xem ra anh rất yêu cô ấy! Có thề nói với em về cô ấy không? Em thực sự tò mò, không biết cô ấy có ma lực gì anh có thể để ý đến cô ấy như thế? Nếu em nhớ không nhầm thì lúc chúng ta ở bên nhau, anh cũng không quan tâm nhiều đến em như thế?”. Lăng Lâm giọng điệu chua chát, trong lòng cảm giác rất khó chịu, nhưng trên mặt vẫn cười cười.
“Cô ấy à..” Nói đến Tần Di trên mặt Nghiêm Dịch Trạch không giấu được ý cười, “Chỉ là một cô gái bình thường đến mức không thể bình thường hơn!”.
“Anh đừng có lừa em! Em còn không biết anh sao?“ Lăng Lâm lườm anh một cái, nhíu mày không xác định nói, “Cô ấy chắc không phải là con của nhân vật lớn nào chứ?“.
“Tần Di là trẻ mô côi, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, mấy hôm trước còn là vợ chưa cưới của Tiêu Hạng! Nhưng giờ là vợ tôi!”.
“Em bảo rồi mà! Anh không làm gì mà không có lợi cho anh, sao tự nhiên có thể lấy một người không có bối cảnh gì, không có tác dụng gì! Hoá ra là vì đối phó với Tiêu Hạng. Chuyện một năm trước em đã điều tra rõ ràng chưa? Có thật là Tiêu Hạng sai người làm hay không?”
“Đến giờ còn chưa biết chắc chắn nhưng anh ta đáng nghi nhất!“.
Nghiêm Dịch Trạch nói xong, đột nhiên vô cùng nghiêm túc nói, “Còn một chuyện chắc cô nói sai rồi, tôi lấy Tần Di không phải vì cô ấy là vợ chưa cưới của Tiêu Hạng mà là vì tôi rất yêu cô ấy!”.
“Dịch Trạch, anh nói đùa gì thế?” Lăng Lâm sửng sốt thấy anh sắc mặt không hề thay đổi lập tức chê cười nói, “Chuyện này không buồn cười chút nào!”.
“Cô thấy tôi là người hay lấy chuyện này ra nói đùa sao?“ Nghiêm Dịch Trạch nhưng mày, ánh mắt lạnh lùng “Xin lỗi, em không nên nghi ngờ anh!” Lăng Lâm nhanh chóng xin lỗi mới làm anh thoải mái hơn một chút.
“Trời sắp tối rồi, tôi phải trở về!” Nghiêm Dịch Trạch bỗng nhiên đứng dậy, sải bước đi ra ngoài, đi đến cửa bỗng nhiên dừng lại, mặt không thay đổi quay đầu nhìn Lăng Lâm,“Nhắc nhở cô một chút, đừng có động đến Tân Di! Nếu không… đừng trách tôi không nể tình cũ!”.
Lăng Lâm trợn mắt há mồm nhìn anh ra khỏi phòng bao, sắc mặt dần lạnh đi, đôi môi nhếch lên cười lạnh nói, “Nghiêm Dịch Trạch, sau khi trải qua những chuyện kia anh đã thực sự thay đổi, đến em còn cảm thấy không quen! Nhưng tình yêu của em với anh không thay đổi, anh đợi đấy, một ngày nào đó anh sẽ quay lại bên em. Còn người phụ nữ kia… hừ… anh không cho em động em càng muôn động!”.