Chương 14
......
- Thẳng lưng..... Ngẩng cao đầu..... Môi cười mỉm, mắt sắc lên gian xảo lên, Cô biết thế nào là kè quyền lực không?
- Dạ.... Dạ?
Nói đi đôi với làm anh,vừa nói vừa chỉnh tư thế,và nói vài điều cho cô nghe.Lưng thẳng,đầu ngẩng cao,dáng đi phải khoang thai quyền lực.Tuy cô chưa phải dâu chính thức của Lâm gia nhưng với hoàn cảnh ban nãy ai cũng biết đến cô là Lâm Thiếu phu nhân. Sau khi nghe giọng nói quen thuộc từ đằng sau hỏi:
- ể Tiểu Hoàng,con,cũng đến hả
Bấy giờ anh mới bỏ cô ra quay lại và đáp
- Ô kìa,Ba..mẹ
- ừm,đến sao không vào,mà lại ra đây ôm nhau vậy? nhớ quá ạ kkk?
,
- Con vừa đến,thấy cô ấy ở đây nên vào hỏi.
- Khiếp lại nói dối,ta thấy con từ này rồi,nói đỡ cho vợ cơ đấy ngầu lắm!
- D.... Dạ?
- Haiz, không phải giả ngơ,ta với mẹ ở đối diện đã thấy rồi,đúng là con trai của ta!
Hoá ra hành động nãy của Anh đã bị hai ông bà đứng nói chuyện phía đối diện nhìn thấy hết.Thật sự khi chứng kiến vậy ông bà rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên hai ông bà được nhìn thấy con trai họ đứng ra bảo vệ một người con gái.
- Ba mẹ ở vậy không thấy hai người kia sỉ nhục sao? mà còn đứng đó?
,,
- không phải ta đứng đó làm ngơ,chỉ là ta lúc đó ta đã nhìn thấy con đi vào nên muốn xem cách sử lý của con thế nào!
- Ai ngờ,khiến ta hài lòng lắm!
- con thật sự chịu ba mẹ rồi đấy!
4 người trêu đùa nhau anh g có tiếng MC nói rằng buổi lễ đã bắt đầu nên gác lại câu chuyện mà đi vào trong. 4 người họ cùng nhau đi vào ba mẹ đi trước con cái theo sau tạo ra một hình tượng lễ nghi chỉnh chu.Họ được xếp vào vị trí đầu tiên nhất, cũng như là vị trí cao quý nhất chỉ danh cho những con người đặc biệt, những người trong nhà mới được ngồi.
Nhưng sao chỉ có mỗi 3 chiếc vậy? Rõ ràng là đi 4 người cơ mà?Tình huống này đưa cô vào thế khó sử bởi tất cả mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi,ngay cả Anh và ông bà Lâm gia cũng vậy để buổi lễ bắt đầu chỉ có mình cô loay hoay không biết ghế đang ở đâu.Ngước mắt lên nhìn phía sân khâu cô thấy nụ cười thầm đắc ý của Nhiên Y, cô đã ngầm hiểu ra đó là trò đùa tai hại của Nhiên Y.
- Vị tiểu thư bên phía Lâm gia, không biết cô có vấn đề gì ạ?
Thấy cô như vậy MC liền lên tiếng hỏi
Có cần phải cầm mic lên,nói to vậy không? Bây Giờ bao anh mắt nhìn cô và bàn tán cô như người muốn kéo dài thơi gian,câu giờ bữa tiệc này.
- Nè cô gái có nhanh không vậy???
- không có chỗ thì đi tìm chỗ đi trời ơi mấy thời gian quá!
- muốn phá cái đám này hay gì...?
- T....Tôi!
Cô rơi vào tình huống khó sử không biết làm như nào,chỉ quanh quanh lắng nghe lời phàn nàn của những thực khách,cô không dám nhìn lên vì sợ mấy cái môi mấy máy của bọn họ nói về chính cô nhưng thỉnh thoảng cũng ngước nhìn lên chỗ con người giả tạo đó đang cười thỏa mãn như đã thực hiện được kế hoạch của mình là làm cô bị nhục nhã trước đám đông và mang tai tiếng cô ra làm trò đùa....
Thấy sự việc như đi quá giới hạn chịu đựng,anh hùng đứng lên trừng mắt nhìn từng người trong khán phòng một rồi đưa mắt nhìn lên phía A Hạo,Nhiên Y ba cô và dì kế.Ánh mắt sắc lạnh làm cho mọi người ở quanh đấy đều lạnh sống lưng,dụt dè mà không nói lời nào nữa. Rồi anh bước đến lên thềm đi đến ghế đã được chuẩn bị trang trí riêng cho cô dâu,chú rể.Cầm lấy chiếc ghế của cô dâu mà đi lại đếm chỗ ngồi của mình,đặt chiếc ghế đó ngay bên cạnh rồi nói:
- Ngồi xuống đi,Cô ta chưa ngôi xuống, không sợ bẩn đồ đâu!
- À,ừm!
Cô rất ngạc nhiên và có đôi chút cảm kích về hành động của anh,ông bà Lâm gia ngồi cạnh mà nở nụ cười hài lòng.Nhưng những người khác lại vô cùng khó sử đặc biệt là Nhiên Y.Thấy hành động của anh như vậy,MC lên tiếng nói:
- L.... Lâm tổng,như này không được hay cho lắm!,6,6vg
- Sắp xếp thiếu ghế là lỗi sai của bên tổ chức,đó chỉ là cái đối lại sự sai sót đấy thôi??
- A, nhưng thưa Lâm tổng đó là ghế dành cho cô dâu đã được trang,trang sẵn rồi rất là cộm và không thoải mãi, chúng tôi sẽ xếp ghế khác cho vị tiểu thư này đây để cho chỗ ngồi thoải mãi nhất được không ạ?
- Thấy ngồi sao?
- Cũng.... cũng được!
- Hình như phu nhân tôi không càu nhàu gì cả!
Anh nhìn xuống hỏi cô và cô lắc đầu đáp nhẹ.Rồi anh lại nghiêng ngang ngẩng đầu lên khiêu khích nói.
Bây giờ người khó sử không phải là cô mà ngược lại lại là bên phía ba cô,dì kế,A Hạo và Nhiên Y.Họ như không nói được gì mà chỉ biết nắm tay cuộn thành hình nắm đấm chịu đựng.Bỗng MC lên tiếng như muốn chống đỡ cho họ:
- Lâm Tổng như này không hay cho lắm
- Việc này là sai sót vô cùng lớn của nhà chuẩn bị!
- thứ hai là người g
Nhiên Y thấy Anh đang nhìn mình liền rụt lại sợ hãi mà run nhẹ người,thấy vợ mình như vậy A Hạo liền quay sang an ủi và nói lại:
- Ý Lâm tổng là sao vậy? Anh đang nói là Nhiên Y?
- Ai có não người đó sẽ hiểu.Mà nếu không hiểu chẳng khác gì là loại có não mà không có nếp nhăn!
Đó là những câu sắc bén chế diễu đi thẳng vào lòng mà người anh đang nói đến.Nói xong anh cao ngạo ngồi xuống để buổi lễ bắt đầu.Nhưng dường như không khí nó không còn được như ban đầu nữa,ai cũng căng thẳng, không nói nên lời.Dù sao khách đã đến và đang đi đến bước cuối đành phải tiếp tục cho nó diễn ra dưới cái không khí không mấy hay ho này.........
- Thẳng lưng..... Ngẩng cao đầu..... Môi cười mỉm, mắt sắc lên gian xảo lên, Cô biết thế nào là kè quyền lực không?
- Dạ.... Dạ?
Nói đi đôi với làm anh,vừa nói vừa chỉnh tư thế,và nói vài điều cho cô nghe.Lưng thẳng,đầu ngẩng cao,dáng đi phải khoang thai quyền lực.Tuy cô chưa phải dâu chính thức của Lâm gia nhưng với hoàn cảnh ban nãy ai cũng biết đến cô là Lâm Thiếu phu nhân. Sau khi nghe giọng nói quen thuộc từ đằng sau hỏi:
- ể Tiểu Hoàng,con,cũng đến hả
Bấy giờ anh mới bỏ cô ra quay lại và đáp
- Ô kìa,Ba..mẹ
- ừm,đến sao không vào,mà lại ra đây ôm nhau vậy? nhớ quá ạ kkk?
,
- Con vừa đến,thấy cô ấy ở đây nên vào hỏi.
- Khiếp lại nói dối,ta thấy con từ này rồi,nói đỡ cho vợ cơ đấy ngầu lắm!
- D.... Dạ?
- Haiz, không phải giả ngơ,ta với mẹ ở đối diện đã thấy rồi,đúng là con trai của ta!
Hoá ra hành động nãy của Anh đã bị hai ông bà đứng nói chuyện phía đối diện nhìn thấy hết.Thật sự khi chứng kiến vậy ông bà rất ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên hai ông bà được nhìn thấy con trai họ đứng ra bảo vệ một người con gái.
- Ba mẹ ở vậy không thấy hai người kia sỉ nhục sao? mà còn đứng đó?
,,
- không phải ta đứng đó làm ngơ,chỉ là ta lúc đó ta đã nhìn thấy con đi vào nên muốn xem cách sử lý của con thế nào!
- Ai ngờ,khiến ta hài lòng lắm!
- con thật sự chịu ba mẹ rồi đấy!
4 người trêu đùa nhau anh g có tiếng MC nói rằng buổi lễ đã bắt đầu nên gác lại câu chuyện mà đi vào trong. 4 người họ cùng nhau đi vào ba mẹ đi trước con cái theo sau tạo ra một hình tượng lễ nghi chỉnh chu.Họ được xếp vào vị trí đầu tiên nhất, cũng như là vị trí cao quý nhất chỉ danh cho những con người đặc biệt, những người trong nhà mới được ngồi.
Nhưng sao chỉ có mỗi 3 chiếc vậy? Rõ ràng là đi 4 người cơ mà?Tình huống này đưa cô vào thế khó sử bởi tất cả mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi,ngay cả Anh và ông bà Lâm gia cũng vậy để buổi lễ bắt đầu chỉ có mình cô loay hoay không biết ghế đang ở đâu.Ngước mắt lên nhìn phía sân khâu cô thấy nụ cười thầm đắc ý của Nhiên Y, cô đã ngầm hiểu ra đó là trò đùa tai hại của Nhiên Y.
- Vị tiểu thư bên phía Lâm gia, không biết cô có vấn đề gì ạ?
Thấy cô như vậy MC liền lên tiếng hỏi
Có cần phải cầm mic lên,nói to vậy không? Bây Giờ bao anh mắt nhìn cô và bàn tán cô như người muốn kéo dài thơi gian,câu giờ bữa tiệc này.
- Nè cô gái có nhanh không vậy???
- không có chỗ thì đi tìm chỗ đi trời ơi mấy thời gian quá!
- muốn phá cái đám này hay gì...?
- T....Tôi!
Cô rơi vào tình huống khó sử không biết làm như nào,chỉ quanh quanh lắng nghe lời phàn nàn của những thực khách,cô không dám nhìn lên vì sợ mấy cái môi mấy máy của bọn họ nói về chính cô nhưng thỉnh thoảng cũng ngước nhìn lên chỗ con người giả tạo đó đang cười thỏa mãn như đã thực hiện được kế hoạch của mình là làm cô bị nhục nhã trước đám đông và mang tai tiếng cô ra làm trò đùa....
Thấy sự việc như đi quá giới hạn chịu đựng,anh hùng đứng lên trừng mắt nhìn từng người trong khán phòng một rồi đưa mắt nhìn lên phía A Hạo,Nhiên Y ba cô và dì kế.Ánh mắt sắc lạnh làm cho mọi người ở quanh đấy đều lạnh sống lưng,dụt dè mà không nói lời nào nữa. Rồi anh bước đến lên thềm đi đến ghế đã được chuẩn bị trang trí riêng cho cô dâu,chú rể.Cầm lấy chiếc ghế của cô dâu mà đi lại đếm chỗ ngồi của mình,đặt chiếc ghế đó ngay bên cạnh rồi nói:
- Ngồi xuống đi,Cô ta chưa ngôi xuống, không sợ bẩn đồ đâu!
- À,ừm!
Cô rất ngạc nhiên và có đôi chút cảm kích về hành động của anh,ông bà Lâm gia ngồi cạnh mà nở nụ cười hài lòng.Nhưng những người khác lại vô cùng khó sử đặc biệt là Nhiên Y.Thấy hành động của anh như vậy,MC lên tiếng nói:
- L.... Lâm tổng,như này không được hay cho lắm!,6,6vg
- Sắp xếp thiếu ghế là lỗi sai của bên tổ chức,đó chỉ là cái đối lại sự sai sót đấy thôi??
- A, nhưng thưa Lâm tổng đó là ghế dành cho cô dâu đã được trang,trang sẵn rồi rất là cộm và không thoải mãi, chúng tôi sẽ xếp ghế khác cho vị tiểu thư này đây để cho chỗ ngồi thoải mãi nhất được không ạ?
- Thấy ngồi sao?
- Cũng.... cũng được!
- Hình như phu nhân tôi không càu nhàu gì cả!
Anh nhìn xuống hỏi cô và cô lắc đầu đáp nhẹ.Rồi anh lại nghiêng ngang ngẩng đầu lên khiêu khích nói.
Bây giờ người khó sử không phải là cô mà ngược lại lại là bên phía ba cô,dì kế,A Hạo và Nhiên Y.Họ như không nói được gì mà chỉ biết nắm tay cuộn thành hình nắm đấm chịu đựng.Bỗng MC lên tiếng như muốn chống đỡ cho họ:
- Lâm Tổng như này không hay cho lắm
- Việc này là sai sót vô cùng lớn của nhà chuẩn bị!
- thứ hai là người g
Nhiên Y thấy Anh đang nhìn mình liền rụt lại sợ hãi mà run nhẹ người,thấy vợ mình như vậy A Hạo liền quay sang an ủi và nói lại:
- Ý Lâm tổng là sao vậy? Anh đang nói là Nhiên Y?
- Ai có não người đó sẽ hiểu.Mà nếu không hiểu chẳng khác gì là loại có não mà không có nếp nhăn!
Đó là những câu sắc bén chế diễu đi thẳng vào lòng mà người anh đang nói đến.Nói xong anh cao ngạo ngồi xuống để buổi lễ bắt đầu.Nhưng dường như không khí nó không còn được như ban đầu nữa,ai cũng căng thẳng, không nói nên lời.Dù sao khách đã đến và đang đi đến bước cuối đành phải tiếp tục cho nó diễn ra dưới cái không khí không mấy hay ho này.........