Chương 4
| Nhà Lâm|
Đó là căn Dinh thự rộng rãi to lớn,sa hoa khác xa với căn nhà Ngụy Gia của cô.
- Đến nơi rồi, xuống đi con
- d.... Dạ!
Vừa mới bước xuống xe thôi,cô đã được lính hậu đứng hai bên cửa cúi đầu chào và được dẫn vào bên trong sân nhà.
Bên trong thật rộng lớn có sân vườn có bể bơi có cả sảnh trà nhỏ, diện tích sân vườn này nó như là diện tích để xây nên căn nhà của cô vậy. Bước vào trong là kiểu trang trí cổ điển trông rất tao nhã và mang phong cách đậm chất châu âu. Những đồ dùng bình thường trong nhà cũng đắp lên mình khối tiền không kém cạnh gì những đồ dùng sa hoa.
- Ngụy tiểu thư, người vất vả rồi! tôi sẽ đưa vali và xếp ngay ngắn vào căn phòng của cô!
Không cần để cô nói gì,đã có người hầu đi tới cầm lấy chiếc vali và nhanh nhẹn mang lên phòng cô cất dữ.
- Thằng nhóc nhà ta đang ở Tập đoàn,con cố gắng chờ một chút nhé!
- Vâng ạ!
| Tại Tập Đoàn PY|
- Có tí việc cũng làm không xong,não các người để đâu vậy hả?
- Lâm Tổng, chúng tôi xin lỗi!
- Xin lỗi à, cái từ này phải nói cho đống nhân viên dưới các người đây này,vì các người làm không xong nên bị liên lụy đấy!
- Lâm tổng.... Lâm tổng thật sự đây là sơ xuất của chúng tôi,xin anh bớt giận và cho chúng tôi một cơ hội!
- cơ hội?có đáng hay không?
- Tôi hứa,chắc chắc tôi sẽ khắc phục chuyện này nhanh và hiệu quả nhất,xin lâm tổng hãy tin tôi lần cuối!
- 24 tiếng!
- 2...24 tiếng???
- không được?
- dạ không.... chỉ là thời gian quá.... quá ngắn ạ!
- 24 tiếng,nếu không cuốn gói ra khỏi PY!
- nhưng.... nhưng việc này!!!
- ĐI!
Người con trai đó quát to lên khiến những người ở đó câm họng, rụt rè như cún con rồi ngoan ngoan dời đi!
người con trai có khuôn mặt rạng ngời đẹp trai như không góc chết,thân hình và tỉ lệ chuẩn dáng là mẫu hình lý tưởng cho biết bao chị em phụ nữ.Sóng mũi cao lông mày rậm chân dài như siêu mẫu,cộng thêm việc có chí thông minh, giàu,quyền lực.thử hỏi ai không mê,ai không thích?
Đúng như đã nghĩ, Người con trai đó là Lâm Bảo Hoàng cháu đít tôn của lâm gia,con trai cưng của ông bà Lâm lão,CEO quyền lực của PY tập đoàn chính khoán hùng mạnh và là người nối dõi gia phả nhà họ lâm lừng lẫy danh tiếng.
Vì sao lại khiến Anh ta quát to như vậy sao? Bời vì anh ta là con người chỉnh chu đúng việc,là người có trách nghiệm của mình đặc biệt là trách nghiệm của một nhà lãnh đạo.Anh ta chu toàn về tất cả những thứ nhỏ vặt nhất trong công ty. Làm là phải đến nơi đến chốn một là đúng 100% hai là sai hoàn toàn.
Đó là quy luật khắt khe của anh ta đưa ra cho PY bởi lẽ vậy, mà PY luôn là tập đoàn có sức kinh tế đứng đầu thế giới chưa có đối thủ nào dám cạnh tranh.
Nhưng không phải anh ta bị tàn tật sao? Anh ta vẫn ở đây chỉ đạo và quát mắng vậy là tàn tật ở chỗ nào?
- Lâm tổng,lâm lão gia và lão phu nhân muốn người về nhà ạ!
- có chuyện gì sao?
- không hẳn,chỉ là xem mắt người phụ nữ được lão gia và lão phu nhân chọn làm thiếu phu nhân cho Lâm gia thôi ạ!
- Lại một người nữa chuẩn bị tôi đạp thẳng ra ngoài rồi đây,Ha!
Nghe xong rồi anh cười khẩy và đứng dậy,lấy áo về thẳng dinh tự của lâm gia.
- Lão gia,lão phu nhân,Kiều tiểu thư cậu chủ đã về ạ!
- nhóc thối về rồi à,bảo vào nhà ngay đi!
- vâng thưa lão phu nhân!
Chưa kịp để người quay ra ngoài mở cửa,anh ta đã tự mở cửa và đi vào,chào hỏi lễ phép với ba mẹ mình và ngồi ngay xuống ghế sofa đối diện,vắt chéo chân và nói:
- Lần thứ mấy rồi ba mẹ?
- con nói cái gì vậy? đây là lần cuối cùng!
- không bao giờ!
- ta đã quyết,và đây là mệnh lệnh!
- gì đây mọi người,con không yêu cô ta, mới chỉ gặp lần đầu đã bắt cưới? ba mẹ nghĩ sao vậy?
- từ rồi sẽ hiểu,cưới trước rồi yêu sau!
- nhàm chán vậy sao, không yêu sao cưới ạ?
- nhưng đây là mệnh lệnh,ta đã giao ước với ông bà bên đó rồi,đám cưới sẽ diễn ra vào cuối tuần sau! con sẽ không để ý gì chứ Tiểu Vy?
- dạ.... vâng!?
thấy biểu cảm với cái mặt khó hiểu của cô khi nhìn thấy anh ta trở về và ngang nhiên bước vào nhà ngồi xuống ghế còn bắt chéo chân ung dung như một người bình thường nhìn là biết trong đầu Cô đang suy nghĩ những thứ khó hiểu gì nên lão phu nhân liền lên tiếng:
- Haiz,Lâm gia ta đây chả lạ gì cái tính rẻ tiền và cái tâm mục nát của ngụy gia con. Ta biết con không phải con gái ruột của phu nhân ngụy gia bây giờ mà con là con cả của vị phu nhân trước!
- D.... Dạ??
- ta cũng biết, người mà gả làm dâu Lâm Gia này không phải là con mà là đứa em cùng cha khác mẹ đó,Ta chỉ muốn xem,nếu con gái của họ bị gả cho người con trai tật nguyền sẽ như thế nào ai ngờ bọn họ lại đổi con để tổ chức Hôn lễ với hai bên Lâm - Ngụy!
- ....
- Ha đúng là những kẻ ngu ngốc hám tiền hám quyền, chỉ nghe nói con trai tật nguyền của lâm gia không được thừa kế gia phả,kẻ tật nguyền yếu đuối vô dụng sẽ không chống đỡ nổi PY nên đã đổi con,cho con đi vào cái chỗ khốn khổ đó.
hóa ra là vậy người con trai, là người thừa kế gia phả nhà họ Lâm không bị tật nguyền mà chỉ là những câu nói thử lòng những kẻ hám tiền hám quyền.
- ba mẹ cũng lợi hại quá nói con bị tật nguyền!
- thà chịu hạ thấp cái danh của con xuống chứ không bao giờ cho cái lâm gia này vào tình cảnh " nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà"
- Nhưng con nói rồi con không cưới là không cưới,nó ảnh hưởng đến tương lai sau này của con và con không đồng ý hôn sự này!
chuyện nọ xọ chuyện kia nhưng anh ta không thể quên được việc mình phải quyết bỏ cái hôn ước rườm rà này. anh ta đứng dậy hùng hổ tuyên bố nói.
- Đó là do ta đã quyết, đây là chuyện quan trọng liên quan đến cả cuộc đời của con, lần này là do ta quyết định con không có quyền được chối bỏ nó. con chỉ có quyền ngoan ngoãn và làm theo.
Cũng không kém cạnh gì lão phu nhân cũng hùng hổ đứng dậy và nói.
- ...... Tùy hai người quyết định!
anh ta như đã câm nín họng dù sao thì cũng là bậc làm con mấy cái việc đại sự này cãi một hai lần thì có thể nhưng không thể cãi đến lần ba lần bốn tiếp theo. quá bất lực anh chỉ phán ra một câu rồi hai tay đút túi, mang theo cơn bất mãn mà trở về phòng.
cô ngồi đấy cũng bối rối không biết nên xử lý thế nào bởi vì đây là lần đầu tiên cô gặp anh ta chưa một lần tiếp xúc chưa một lần được nói chuyện chưa một lần được chạm vào và chưa một lần được thấu hiểu làm sao cô có thể yêu anh ta mà cưới anh ta được cơ chứ?
thử hỏi một cuộc sống hôn nhân không có tình yêu nó sẽ nhàm chán và kỳ quái đến mức nào. bởi vì thông thường những cặp đôi tổ chức đám cưới thường thì họ đã vượt qua giới hạn của việc yêu đương họ đã cùng nhau trải qua những ngày tháng vui vẻ, có buồn,có vất vả có và hạnh phúc có để rồi đến cuối cùng cái kết miễn mãn nhất dành cho họ chính là một đám cưới Linh đình.
- Haiz, con đi nghỉ ngơi xíu đi, sáng nay ta sang sớm quá chắc đánh thức con rồi!
không giống như người ba và người dì kế của cô hai ông bà Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân rất quan tâm tới cô thậm chí cô chưa đường đường chính chính trở thành con dâu của nhà họ Lâm mà hai người đã quan tâm tới sức khỏe của cô đã kêu cô đi nghỉ ngơi vì họ nghĩ chuyện sáng nay đã đánh thức cô khi cô còn ngủ.
một mình trong căn nhà mới nơi ở mới không quen ai cũng như không biết địa vị mình đang nằm ở chỗ nào trong chính căn nhà này cô chỉ khép nép vâng dạ và làm theo.
- Vâng ạ!
Đó là căn Dinh thự rộng rãi to lớn,sa hoa khác xa với căn nhà Ngụy Gia của cô.
- Đến nơi rồi, xuống đi con
- d.... Dạ!
Vừa mới bước xuống xe thôi,cô đã được lính hậu đứng hai bên cửa cúi đầu chào và được dẫn vào bên trong sân nhà.
Bên trong thật rộng lớn có sân vườn có bể bơi có cả sảnh trà nhỏ, diện tích sân vườn này nó như là diện tích để xây nên căn nhà của cô vậy. Bước vào trong là kiểu trang trí cổ điển trông rất tao nhã và mang phong cách đậm chất châu âu. Những đồ dùng bình thường trong nhà cũng đắp lên mình khối tiền không kém cạnh gì những đồ dùng sa hoa.
- Ngụy tiểu thư, người vất vả rồi! tôi sẽ đưa vali và xếp ngay ngắn vào căn phòng của cô!
Không cần để cô nói gì,đã có người hầu đi tới cầm lấy chiếc vali và nhanh nhẹn mang lên phòng cô cất dữ.
- Thằng nhóc nhà ta đang ở Tập đoàn,con cố gắng chờ một chút nhé!
- Vâng ạ!
| Tại Tập Đoàn PY|
- Có tí việc cũng làm không xong,não các người để đâu vậy hả?
- Lâm Tổng, chúng tôi xin lỗi!
- Xin lỗi à, cái từ này phải nói cho đống nhân viên dưới các người đây này,vì các người làm không xong nên bị liên lụy đấy!
- Lâm tổng.... Lâm tổng thật sự đây là sơ xuất của chúng tôi,xin anh bớt giận và cho chúng tôi một cơ hội!
- cơ hội?có đáng hay không?
- Tôi hứa,chắc chắc tôi sẽ khắc phục chuyện này nhanh và hiệu quả nhất,xin lâm tổng hãy tin tôi lần cuối!
- 24 tiếng!
- 2...24 tiếng???
- không được?
- dạ không.... chỉ là thời gian quá.... quá ngắn ạ!
- 24 tiếng,nếu không cuốn gói ra khỏi PY!
- nhưng.... nhưng việc này!!!
- ĐI!
Người con trai đó quát to lên khiến những người ở đó câm họng, rụt rè như cún con rồi ngoan ngoan dời đi!
người con trai có khuôn mặt rạng ngời đẹp trai như không góc chết,thân hình và tỉ lệ chuẩn dáng là mẫu hình lý tưởng cho biết bao chị em phụ nữ.Sóng mũi cao lông mày rậm chân dài như siêu mẫu,cộng thêm việc có chí thông minh, giàu,quyền lực.thử hỏi ai không mê,ai không thích?
Đúng như đã nghĩ, Người con trai đó là Lâm Bảo Hoàng cháu đít tôn của lâm gia,con trai cưng của ông bà Lâm lão,CEO quyền lực của PY tập đoàn chính khoán hùng mạnh và là người nối dõi gia phả nhà họ lâm lừng lẫy danh tiếng.
Vì sao lại khiến Anh ta quát to như vậy sao? Bời vì anh ta là con người chỉnh chu đúng việc,là người có trách nghiệm của mình đặc biệt là trách nghiệm của một nhà lãnh đạo.Anh ta chu toàn về tất cả những thứ nhỏ vặt nhất trong công ty. Làm là phải đến nơi đến chốn một là đúng 100% hai là sai hoàn toàn.
Đó là quy luật khắt khe của anh ta đưa ra cho PY bởi lẽ vậy, mà PY luôn là tập đoàn có sức kinh tế đứng đầu thế giới chưa có đối thủ nào dám cạnh tranh.
Nhưng không phải anh ta bị tàn tật sao? Anh ta vẫn ở đây chỉ đạo và quát mắng vậy là tàn tật ở chỗ nào?
- Lâm tổng,lâm lão gia và lão phu nhân muốn người về nhà ạ!
- có chuyện gì sao?
- không hẳn,chỉ là xem mắt người phụ nữ được lão gia và lão phu nhân chọn làm thiếu phu nhân cho Lâm gia thôi ạ!
- Lại một người nữa chuẩn bị tôi đạp thẳng ra ngoài rồi đây,Ha!
Nghe xong rồi anh cười khẩy và đứng dậy,lấy áo về thẳng dinh tự của lâm gia.
- Lão gia,lão phu nhân,Kiều tiểu thư cậu chủ đã về ạ!
- nhóc thối về rồi à,bảo vào nhà ngay đi!
- vâng thưa lão phu nhân!
Chưa kịp để người quay ra ngoài mở cửa,anh ta đã tự mở cửa và đi vào,chào hỏi lễ phép với ba mẹ mình và ngồi ngay xuống ghế sofa đối diện,vắt chéo chân và nói:
- Lần thứ mấy rồi ba mẹ?
- con nói cái gì vậy? đây là lần cuối cùng!
- không bao giờ!
- ta đã quyết,và đây là mệnh lệnh!
- gì đây mọi người,con không yêu cô ta, mới chỉ gặp lần đầu đã bắt cưới? ba mẹ nghĩ sao vậy?
- từ rồi sẽ hiểu,cưới trước rồi yêu sau!
- nhàm chán vậy sao, không yêu sao cưới ạ?
- nhưng đây là mệnh lệnh,ta đã giao ước với ông bà bên đó rồi,đám cưới sẽ diễn ra vào cuối tuần sau! con sẽ không để ý gì chứ Tiểu Vy?
- dạ.... vâng!?
thấy biểu cảm với cái mặt khó hiểu của cô khi nhìn thấy anh ta trở về và ngang nhiên bước vào nhà ngồi xuống ghế còn bắt chéo chân ung dung như một người bình thường nhìn là biết trong đầu Cô đang suy nghĩ những thứ khó hiểu gì nên lão phu nhân liền lên tiếng:
- Haiz,Lâm gia ta đây chả lạ gì cái tính rẻ tiền và cái tâm mục nát của ngụy gia con. Ta biết con không phải con gái ruột của phu nhân ngụy gia bây giờ mà con là con cả của vị phu nhân trước!
- D.... Dạ??
- ta cũng biết, người mà gả làm dâu Lâm Gia này không phải là con mà là đứa em cùng cha khác mẹ đó,Ta chỉ muốn xem,nếu con gái của họ bị gả cho người con trai tật nguyền sẽ như thế nào ai ngờ bọn họ lại đổi con để tổ chức Hôn lễ với hai bên Lâm - Ngụy!
- ....
- Ha đúng là những kẻ ngu ngốc hám tiền hám quyền, chỉ nghe nói con trai tật nguyền của lâm gia không được thừa kế gia phả,kẻ tật nguyền yếu đuối vô dụng sẽ không chống đỡ nổi PY nên đã đổi con,cho con đi vào cái chỗ khốn khổ đó.
hóa ra là vậy người con trai, là người thừa kế gia phả nhà họ Lâm không bị tật nguyền mà chỉ là những câu nói thử lòng những kẻ hám tiền hám quyền.
- ba mẹ cũng lợi hại quá nói con bị tật nguyền!
- thà chịu hạ thấp cái danh của con xuống chứ không bao giờ cho cái lâm gia này vào tình cảnh " nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà"
- Nhưng con nói rồi con không cưới là không cưới,nó ảnh hưởng đến tương lai sau này của con và con không đồng ý hôn sự này!
chuyện nọ xọ chuyện kia nhưng anh ta không thể quên được việc mình phải quyết bỏ cái hôn ước rườm rà này. anh ta đứng dậy hùng hổ tuyên bố nói.
- Đó là do ta đã quyết, đây là chuyện quan trọng liên quan đến cả cuộc đời của con, lần này là do ta quyết định con không có quyền được chối bỏ nó. con chỉ có quyền ngoan ngoãn và làm theo.
Cũng không kém cạnh gì lão phu nhân cũng hùng hổ đứng dậy và nói.
- ...... Tùy hai người quyết định!
anh ta như đã câm nín họng dù sao thì cũng là bậc làm con mấy cái việc đại sự này cãi một hai lần thì có thể nhưng không thể cãi đến lần ba lần bốn tiếp theo. quá bất lực anh chỉ phán ra một câu rồi hai tay đút túi, mang theo cơn bất mãn mà trở về phòng.
cô ngồi đấy cũng bối rối không biết nên xử lý thế nào bởi vì đây là lần đầu tiên cô gặp anh ta chưa một lần tiếp xúc chưa một lần được nói chuyện chưa một lần được chạm vào và chưa một lần được thấu hiểu làm sao cô có thể yêu anh ta mà cưới anh ta được cơ chứ?
thử hỏi một cuộc sống hôn nhân không có tình yêu nó sẽ nhàm chán và kỳ quái đến mức nào. bởi vì thông thường những cặp đôi tổ chức đám cưới thường thì họ đã vượt qua giới hạn của việc yêu đương họ đã cùng nhau trải qua những ngày tháng vui vẻ, có buồn,có vất vả có và hạnh phúc có để rồi đến cuối cùng cái kết miễn mãn nhất dành cho họ chính là một đám cưới Linh đình.
- Haiz, con đi nghỉ ngơi xíu đi, sáng nay ta sang sớm quá chắc đánh thức con rồi!
không giống như người ba và người dì kế của cô hai ông bà Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân rất quan tâm tới cô thậm chí cô chưa đường đường chính chính trở thành con dâu của nhà họ Lâm mà hai người đã quan tâm tới sức khỏe của cô đã kêu cô đi nghỉ ngơi vì họ nghĩ chuyện sáng nay đã đánh thức cô khi cô còn ngủ.
một mình trong căn nhà mới nơi ở mới không quen ai cũng như không biết địa vị mình đang nằm ở chỗ nào trong chính căn nhà này cô chỉ khép nép vâng dạ và làm theo.
- Vâng ạ!