Chương : 152
Lâu thuyền đi trong đại hải, tiếng sóng rì rầm, mà trong cơ thể Trương Đức Bưu cũng truyền đến trận trận tiếng sóng, cùng đại hải hoà hợp với nhau.
"Đây chính là Đấu Khí Như Sơn?"
Trương Đức Bưu híp mắt, cẩn thận tìm hiểu biến hoá do đấu khí mang đến. Chỉ cảm thấy trong cơ thể đột nhiên nhiều thêm một phiến biển lớn mênh mông, thân thể là bờ, đấu khí là nước, nước biển lưu động thế nào, thuỷ chung đều ở bên trong phạm vi của bờ.
Giờ phút này đấu khí của hắn không hề cuồng dã không bị cản trở như trước, mà trở nên cực kỳ thuần phục, chỉ cần tâm niệm khẽ động sẽ giống như đại hải bộc phát ra năng lượng vô cùng.
"Đột phá lần này lại khiến cho đấu khí của ta tăng trưởng lớn, rốt cuộc không cần giống như trước sử dụng cẩn thận từng li từng tí, e sợ thoáng cái tiêu hao hết tất cả đấu khí nữa rồi."
Đấu Khí Như Sơn không chỉ là đạt được tăng trưởng về lượng, đồng thời cũng là nhảy vọt về chất.
Vô luận là Đấu Khí Ngoại Phóng, Đấu Khí Như Cương hay Đấu Khí Như Đao, mỗi một lần đề thăng đều là một lần nhảy vọt về chất, nhưng lần này có điểm bất đồng hơn những lần trước.
Đấu Khí Như Sơn, tên như ý nghĩa, đấu khí trầm trọng như núi, phất tay liền ép một ngọn núi xuống, khiến người ta không thể ngăn cản, vượt xa tất cả những lần trước.
Hơn nữa với long tượng cự lực, Trương Đức Bưu dám khẳng định cho dù là cao thủ Đấu Khí Hoá Hình cũng không cách nào tạo được lực công kích như hắn được!
Hiện tại đấu khí trong cơ thể hắn tràn ra ngoài chỉ do vừa mới tiếp xúc với cảnh giới này, còn chưa cách nào không chế đấu khí trong thể nội, nhưng hắn rất nhanh liền khống chế những cỗ đấu khí này.
Trương Đức Bưu tâm niệm vừa động, không trung lập tức xuất hiện một thanh hắc sắc ma đao. Ma đao thuần tuý do đấu khí ngưng tụ mà thành, đao thế trên không trung nổi lên biến hoá, trong một chốc liền sử xong sáu mươi bốn biến hoá của Bát Môn Kim Toả, mà đấu khí trong cơ thể giống như không chút tổn hao, vẫn bành trướng cuồn cuộn như trước.
Man tử mở cờ trong bụng. Nếu là lúc trước, đấu khí của hắn gần như chỉ có thể chèo chống tám biến hoá của Bát Môn Kim Toả, mà bây giờ lại có thể đem sáu mươi môn biến hoá nhẹ nhàng hoàn thành.
"Tiểu tử A Man này vậy mà có thể mượn nhờ lực lượng Minh Vương Chi Tâm tạo ra đột phá." Zaid cũng chú ý đến khí thế biến hoá của Trương Đức Bưu, tư vị trong lòng cực kì tệ hại, thầm nói: "Tiểu Man tử này cắn thuốc hay sao vậy ta?(Biên: chắc ăn thuốc lắc ^^) Trước là bạo lực đánh với Torres Kiếm Thánh một trận, sau khi bị thương không bao lâu liền khoẻ mạnh vui vẻ, lại thành công đột phá, thật sự là một tên quái thai!"
Lúc ở Hắc Thạch Thiết Ngục, Zaid cũng không nói dối. Minh Vương Chi Tâm đích thực là vật chứa do Minh Thần chế tạo ra, Minh Thần Chi Huyết cũng có thể dùng để đề thăng thực lực đệ tử Minh Vương điện, bất quá Thánh Ma Đạo Sư cũng không có nói hết.
Minh Vương Chi Tâm chế tạo ra, mục đích hàng đầu cũng không phải cung cấp Minh Thần Chi Huyết, mà còn có tác dụng trong yếu hơn. Tác dụng này chính là cung cấp điều kiện tu luyện vô pháp tưởng tượng cho người tu luyện đấu khí.
Minh Vương Chi Tâm khiêu động, có thể chấn động không gian, tác dụng trên thân người kí sinh, sẽ khiến cho trái tim người kí sinh cung cấp khí huyết không gì so sánh nổi,đấu khí tự nhiên sẽ tạo nên đột phá.
Trương Đức Bưu hồ đồ lộn xộn mò mẫm ra tác dụng này của Minh Vương Chi Tâm, Zaid chỉ có thể nói hắn mệnh tốt.
Bất quá Trương Đức Bưu lúc này căn bản không biết nội tâm Zaid nghĩ gì, mà lại tiếp tục tu luyện, ôn dưỡng đấu khí bản thân lớn mạnh.
Theo lẽ thường mà nói, đấu khí tu luyện giả đạt tới cảnh giới Đấu Khí Như Sơn, đấu khí trong thể nội vô cùng sung túc, muốn tiến thêm một bước đều cực kì khó khăn, nhưng loại tình huống này cũng không thích hợp cho hắn.
Bất đồng với thường nhân, người khác chỉ có một cái đan điền, mà trong người hắn lại mở ba cái đan điền, lượng đấu khí trữ tồn bội tăng, trong đan điền gần như bão hoà, mà mặt khác hai cái đang điền vẫn có lượng trữ tồn thật lớn như cũ.
Nương nhờ chấn động của Minh Vương Chi Tâm, Trương Đức Bưu rất nhanh lấp đầy thượng trung hạ đan điền. Zaid phát hiện khí thế của hắn càng thêm ngưng trọng. Lúc trước Man tử Nam Cương này đứng ở nơi đó như núi cao nguy nga, núi cao tuy rằng nguy nga nhưng vẫn có thể leo. Mà Trương Đức Bưu lúc này lại cho người ta một loại cảm giác không cách nào trèo lên, như là một ngọn núi đứng thẳng ngạo nghễ, độ cao vạn trượng.
Thánh Ma Đạo Sư trong lòng không khỏi hồ nghi vạn phần: "Tiểu tử này đang làm gì? Khí thế sao mà thoáng cái bạo tăng, cơ hồ đạt tới trạng thái đỉnh phong cảnh giới Đấu Khí Như Sơn? Hiện tại cho dù hắn trực tiếp đột phá đến cảnh giới Đấu Khí Hoá Hình, lão tử cũng chẳng thấy kì quái, bởi vì Vận Mệnh Nữ Thần hơn phân nửa là nhân tình của Man tử này…" (Biên: quá chính xác)
Cũng may Man tử không có đột phá đến cảnh giới Đấu Khí Hoá Hình, việc này lại khiến Zaid nhẹ nhõm thở ra. Đấu Khí Hoá Hình cũng không phải chuyện đơn giản như vậy. Đấu Khí Như Sơn đồng dạng với ngũ cấp Ma Đạo Sư, chỉ là làm bền trụ cột, con đường tiếp theo còn rất xa.
Vô luận Kiếm đấu sĩ hay Ma Đạo Sư, sau khi đến ngũ cấp đều gặp phải một nan đề, chính là ma pháp lực cùng đấu khí của bọn hắn đều đạt đến đỉnh phong, muốn lại tiến lên một bước nữa đều cực kì khó khăn, mà càng thêm khó khăn chính là khiến Tinh Thần Lực Hoá Hình!
Mà Tinh Thần Lực Hoá Hình, đúng là điểm căn bản của Nguyên Tố Chi Kiếm cùng Đấu Khí Hoá Hình!
Tinh Thần Lực Hoá Hình cũng không phải tinh thần lực đạt tới trình độ nhất định có thể làm được. Dù ngươi có tinh thần lực khủng bố như Thánh Ma Đạo Sư cũng chưa chắc có thể thành công khiến Tinh Thần Lực Hoá Hình.
Trong lịch sử, từ Thiên Nguyên thời đại đến giờ, vô số tu luyện giả đều không thể không gặp phải nan đề này. Vô luận tu luyện ma pháp hay tu luyện đấu khí, đại bộ phận người bị khốn tại hoàn cảnh kì cục này. Dốc sức liều mạng tu luyện cả đời cũng không thể đột phá, bị khốn ở cảnh giới Đấu Khí Như Sơn hoặc ngũ cấp Ma Đạo Sư.
Thiên tài ngã xuống ở cửa này số lượng đồng dạng cũng chẳng ít.
Đây không chỉ có quan hệ với tư chất cá nhân, đồng thời cũng bởi tâm đắc tu luyện cùng tư liệu tiền nhân lưu lại quá ít, mà những tâm đắc này thường thường nắm giữ trong tay thần điện thần miếu cỡ lớn, thần miếu cỡ nhỏ căn bản không có tư liệu phương diện này.
Zaid sở dĩ có thể đột phá, trừ việc hắn là thiên tài hiếm thấy trong thể hệ Vong Linh ma pháp, phương diện khác vẫn là Minh Vương điện lai lịch cỗ lão, cường giả xuất hiện lớp lớp, bảo tồn không ít tư liệu Tinh Thần Lực Hoá Hình.
"Tanya thần miếu của Nam Cương Man tộc đã xuống dốc mấy ngàn năm, căn bản không có khả năng bảo tồn tri thức phương diện này." Zaid đối với Tanya thần miếu cũng có chỗ hiểu rõ, thầm nghĩ: "Cho nên tu vi tiểu Man tử chỉ có thể dừng ở đây thôi, cho dù hắn có Minh Vương Chi Tâm, cũng không có khả năng đột phá! Chậc chậc chậc, ngươi đến cầu ta đi a, ngươi đến cầu ta, lão tử nếu cao hứng mà nói không chừng sẽ dạy ngươi làm sao khiến Tinh Thần Lực Hoá Hình…"
Đương nhiên, Zaid cũng chỉ nghĩ mà thôi, tuyệt đối không dám đem lời này nói ra.
Hôm nay Man tử khống chế Minh Vương Chi Tâm, cả Kiếm Thánh Torres cũng tổn thất nặng trong tay hắn, không thể không chạy trối chết. Thánh Ma Đạo Sư tuy tự thị rất cao nhưng tự nghĩ còn chưa phải đối thủ của Minh Vương Chi Tâm.
Huống chi ngoại trừ Minh Vương Chi Tâm, bên người tiểu Man tử còn một lão phong tử. Lão phong tử này rõ ràng là trưởng lão Thần Vương điện, giờ phút này lại bị tên Man tử kia đầu độc, lục thân bất nhận.
"Nếu Man tử này khiến lão phong tử kia tiêu diệt ta, chỉ sợ tên hồ đồ này liền không chút do dự động thủ!"
Trương Đức Bưu thấy Zaid như chồn ăn vụng gà mái, trốn một bên cười trộm không thôi, hiếu kì nói: "Thánh Ma Đạo Sư đại nhân, ngài không sao chứ hả?"
Zaid cười hắc hắc nói: "Lão tử đang suy nghĩ một sự tình thú vị, ngươi đừng làm phiền ta!"
Trương Đức Bưu lòng thầm buồn bực, lão phong tử lặng lẽ đi tới, liếc nhìn Zaid, vẻ mặt nghiêm túc, thấp giọng nói: "Ta sớm đã nhìn ra lão tiểu tử đó có chút không bình thường, một mực trốn ở đâu đó lẩm bẩm, lúc thì cười ngây ngô, lúc thì nghiến răng nghiến lợi, ta hoài nghi…" Lão phong tử cảng thêm nghiêm túc, trầm giọng nói: "Ta hoài nghi, lão gia hoả này bị điên rồi!" Dứt lời, phong lão đầu vội vàng cách xa Zaid một ít, tỏ vẻ phân rõ giới tuyến với hắn. (Biên: vãi hàng, thằng điên nói thằng khác bị điên =]] )
Trương Đức Bưu tức cười, lắc đầu thầm nghĩ: "Nếu như hắn thật sự điên rồi cũng tốt, ta có thể đem Minh Vương Chi Tâm làm của riêng, sau đó lừa Zaid nói ngươi cũng là đệ đệ ta. Nếu mà vậy ta liền có hai cao thủ tuỳ tùng Thánh cấp rồi…"
Man tử tính toán trong lòng, có khả năng nào khiến cho Zaid cũng điên điên khùng khùng hay không, sau nửa ngày mới không thể không lắc đầu. Vong Linh Thánh Ma Đạo Sư này cực kì thông minh giảo hoạt, làm hắn điên thực là chuyện không thể nào.
Vứt bỏ tạp niệm, Trương Đức Bưu bắt đầu tiến thêm một bước tu luyện. Lần này hắn đem tinh thần lực chủ yếu đặt ở thượng đan điền nơi mi tâm. Đấu khí ở thượng đan điền ngưng tụ, tinh thần lực cũng lập tức ngưng tụ tại mi tâm, hai chủng lực lượng hội tụ cùng một chỗ, nhảy lên thình thịch.
Từ xa nhìn lại, phía dưới mi tâm hắn phảng phất cất giấu một trái tim khác, cũng theo Minh Vương Chi Tâm mà khiêu động, cực kì quỷ dị.
"Ha!"
Trương Đức Bưu hét lớn một tiếng, duỗi đại thủ hướng đại hải dụng lực một trảo, lập tức một đoàn nước biển bị đấu khí của hắn dẫn dắt, ầm ầm từ trong biển bay lên, trôi nổi trước mặt hắn.
Tâm niệm vừa động, tinh thần lực Trương Đức Bưu từ mi tâm tản ra, bao bọc lấy nước biển.
Đoàn nước biển này bị tinh thần lực của hắn tác dụng, hình thái bắt đầu chậm rãi biến hoá, hoa cỏ trùng cá, chim bay thú chạy, giống như đúc.
Đến tận khi tinh thần lực của hắn khô kiệt, nước biển lúc này mới đình chỉ biến hoá, xôn xao một tiếng rơi vào trong biển.
Zaid thấy thế, sắc mặt biến hoá.
Nước không có hình thể, dễ bị tinh thần lực tác dụng nhất. Cử động lần này của Trương Đức Bưu đúng là bắt đầu tu luyện Tinh Thần Lực Hoá Hình, mà bản thân Zaid lúc tu luyện cũng đồng dạng sử dụng nước để rèn luyện trụ cột Tinh Thần Lực Hoá Hình.
"Tiểu tử này từ đâu tìm ra tư liệu phương diện Tinh Thần Lực Hoá Hình? Chẳng lẽ Nam Cương Man tộc còn bảo lưu tri thức phương diện này?"
Nghĩ tới đây, Zaid lắc đầu thầm nghĩ: "Nam Cương Man tộc ba trăm năm qua đều không xuất hiện cao thủ nổi tiếng, tuyệt đối không có tư liệu phương diện Tinh Thần Lực Hoá Hình. Tiểu Man tử khẳng định là lại vận cứt chó, đánh bừa đánh loạn trùng hợp mà thôi. Minh Thần tại thượng, Vận Mệnh Nữ Thần khẳng định là nhân tình của tiểu tử này!"
Tri thức phương diện Tinh Thần Lực Hoá Hình, Trương Đức Bưu thật ra có được từ Tà Linh Thánh Nữ Yi Aier. Chuyến đi thảo nguyên, thiếu nữ không chút tâm cơ này hướng hắn thuyết minh cặn kẽ trình tự Đấu Khí Hoá Hình, trong đó kể cả Tinh Thần Lực Hoá Hình.
Trương Đức Bưu đạt được những kiến thức này, cho tới hôm nay mới có thể vận dụng vào thực tế trong tu luyện. Trong đầu không khỏi xuất hiện nữ hài chân trần tràn ngập mê luyến đối với những đôi giày, trong lòng Man tử không khỏi ấm áp: "Nếu như có thể lần nữa gặp được nàng, nàng liền không cách nào đánh ta chạy loạn khắp nơi nữa."
Trương Đức Bưu theo quán tính giơ mu bàn tay, lại ngây dại. Chỉ thấy đồ án Ma Huyết Trớ Chú trên mu bàn tay hắn vậy mà không cánh mà bay rồi!
Những ngày này, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, hấp thu nhiều thần tuỷ như vậy, lại dùng Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết hoàn thiện thân thể, rốt cuộc triệt để tẩy đi Ma Huyết Trớ Chú!
"Xem ra Yi Aier có thể vĩnh viễn cũng không tìm thấy ta rồi…"
Trương Đức Bưu trong lòng vậy mà cảm thấy một hồi nhẹ nhõm. Đây có lẽ đối với cô nàng kia mà nói là lựa chọn tốt nhất, bởi vì điều này, nàng không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, liền không cách nào trở lại Tà Linh thần miếu phục mệnh, do đó ở lại trong thế giới đầy màu sắc này.