Chương : 162
Sinh Tử Kiều đột nhiên phân giải biến mất, những ma thú cường hoành kia giống như sống lại nhập vào trong thân thể Trương Đức Bưu. Đã không còn Sinh Tử Kiều phong tỏa, thuyền lớn lúc này mới tiếp tục tiến về phía trước.
Lotter ngơ ngác nhìn một màn này, lẩm bẩm nói: "Ta đời này đừng hòng mơ tưởng lại đuổi kịp hắn."
Bọn người Lyon cũng có cảm thụ giống như vậy, không tận mắt nhìn thấy Sinh Tử Kiều quyền ý khảm nhập trong hư không, căn bản không cách nào hiểu rõ cảm giác rung động lúc này, kinh ngạc, hết lần này tới lần khác bị kinh ngạc, làm cho người ta khó có thể sinh ra chống cự chi tâm.
Lilith chứng kiến Sinh Tử Kiều biến mất, lúc này mới hồi phục tinh thần lại, nổi giận đùng đùng nói: "Đức Bưu Man Chuy, ngươi đã cùng Nordinson tiền bối nói cái gì? Vì sao hắn lại rời đi?"
Trương Đức Bưu mở to mắt. Giống như cười mà không phải cười, nói: "Ngươi có lẽ nên cao hứng mới đúng, bởi vì Thú Tộc các ngươi sắp nhiều hơn một vị Kiếm Thánh."
"Kiếm Thánh?" Lilith trừng to mắt, khó có thể tin nói: "Chẳng lẽ nói Nordinson tiền bối hắn… điều này sao có thể?"
Cho dù Thú Tộc ở đại lục, không bị chủng tộc khác quấy nhiễu, nhưng Kiếm Thánh lại không nhiều lắm, xuất hiện một vị Kiếm Thánh, ý nghĩa không thua kém Hoàng kim Bỉ Mông huyết thống tái hiện hậu thế, đồng dạng là một đại sự kinh thiên động địa!
Trong đầu Lilith mơ mơ màng màng, như thế nào cũng nghĩ không thông, Trương Đức Bưu tu vị không cao, vì sao có thể chỉ điểm cho Nordinson tu vi đã đạt tới Đấu Khí Hóa Hình đỉnh phong, lại chỉ điểm hắn cách đột phá Kiếm Thánh.
Trương Đức Bưu không để ý đến nghi vấn của nàng, đột nhiên đem Sinh Tử Kiều quyền ý thu trở về hạ đan điền, phong ấn đấu khí hình liên hoa phong tỏa đan điền của hắn lại. Ngay sau đó, hắn lại phong bế trung đan điền, chỉ giữ lại thượng đan điền để cung ứng đấu khí, khoanh chân ngồi ở mũi thuyền, tinh tế tìm hiểu Tinh Thần Lực Biến Hóa tại mi tâm.
Tinh Thần Lực Biến Hóa của hắn tuy được Nordinson chỉ điểm, gần như hoàn mỹ, nhưng vẫn không có đạt tới trình độ hoàn mỹ vô khuyết, so sánh với các cường giả thời Thượng Cổ thì còn kém xa.
Bởi vậy hắn đem trung hạ đan điền phong tỏa, chỉ lưu lại thượng đan điền, bởi như vậy, mới có thể toàn tâm toàn ý nghiên cứu ảo diệu của Tinh Thần Lực Biến Hóa, hơn nữa còn triệt để hoàn thiện!
Hôm nay, đấu khí của hắn đã có thể biến hóa, nhưng khi Trương Đức Bưu tiếp xúc đến cảnh giới này, mới biết được Đấu Khí Biến Hóa cũng không phải đơn giản như vậy, phỏng đoán đại khái một chút, Đấu Khí Biến Hóa có thể chia làm ba cảnh giới.
Đệ nhất trọng cảnh giới chính là quyền ý biến hóa, Hầu Nhân Ma Ni chính là loại cảnh giới này, Đại Cự Hoàn Long Xà quyền ý ngưng tụ thành thực chất, như long như mãng, uy lực cường hoành.
Đệ nhị trọng cảnh giới là Tứ Tí Hóa Hình(bốn tay biến hóa), Nordinson cùng Kiếm Thánh Torres là những người nổi bật nhất của loại cảnh giới này, tu vị đạt đến một bước này, toàn thân cao thấp khắp nơi đều là tay, lực công kích tăng trưởng gấp bội, nhiều người không thể thủ thắng.
Về phần đệ tam trọng cảnh giới. Chỉ là một loại phỏng đoán của Trương Đức Bưu, chỉ sợ chỉ có khí lực trời sinh cường hoành như người Nam Cương Man tộc mới có thể đạt đến cảnh giới này, cụ thể như thế nào, Nam Cương Man tộc cũng không có tư liệu về phương diện này, Trương Đức Bưu cũng không rõ ràng.
Hiện tại hắn mới tiến vào đệ nhất trọng cảnh giới, quyền ý biến hóa, hơn nữa cảnh giới này còn chưa hoàn thiện.
Muốn triệt để hoàn thiện. Phải đánh tan Sinh Tử Kiều quyền ý. Sau đó một lần nữa dùng phù văn xây dựng Sinh Tử Kiều, làm cho Sinh Tử Kiều càng thêm cứng lại, biến thành cường thuẫn, mà Trương Đức Bưu sẽ biến thành mâu vô kiên bất tồi!
Bất quá muốn trùng kiến Sinh Tử Kiều nói dễ hơn làm, Trương Đức Bưu trước mắt chỉ tinh thông hệ thống phù văn Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết, hệ thống Thập Nhị Ma Thú phù văn luyện kim chỉ mới nhập môn, tinh thông môn phù văn này chính là Thái Ca.
Bởi vậy hắn quyết định trước dùng Thái Thản Phất Năng Thắng Quyết phù văn kiến tạo thân cầu cho Sinh Tử Kiều tạo nền móng vững chắc, đợi đến lúc Thái Ca hoàn thành tiến hóa, bảo nó trợ giúp xây dựng ma thú phù điêu trên lan can Sinh Tử Kiều.
Trương Đức Bưu ngồi xuống, dốc lòng kiến tạo Sinh Tử Kiều, trong khoảng thời gian này Eva ở bên cạnh hắn, giống như một tiểu thị nữ, chiếu cố ăn uống, trời mưa thì đem dù che mưa che gió cho hắn. Mặt Trương Đức Bưu bị bẩn, Eva lại bưng chậu rửa mặt, dùng khăn mặt ướt lao mặt cho hắn.
Bọn người Lotter nhìn thấy. Âm thầm nhíu mày, Eva tương lai sẽ trở thành Thú Tộc nữ vương, thống trị toàn bộ Thú Tộc đại lục, như thế nào có thể đi hầu hạ một tên mọi rợ Nam Cương như thế.
Lilith cũng nhìn không được, ra sức khuyên bảo tiểu nha đầu bướng bỉnh này, nhưng chủ ý trong lòng của Eva không thay đổi.
"Hắn là đạo sư của ta. Đệ tử hầu hạ đạo sư là việc nên làm!" Eva nói.
Lilith không có cách nào. Đành phải giúp nàng làm, một bên lau mặt cho mọi rợ, một bên trong nội tâm oán hận nói: "Tử mọi rợ. Đồ lưu manh, chính mình ngồi xuống giả trang thành thần côn, làm hại người ta phải rửa mặt cho mi."
Hồ nữ Shaman(Tát Mãn) lau vết bẩn trên mặt hắn, không khỏi ngẩn ngơ: "Tên lưu manh chỉ cần tân trang một chút, thì thật anh tuấn, so với bọn Lotter thì đẹp trai hơn nhiều."
Trên mặt Lilith không khỏi hiện ra một vòng đỏ ửng, vụng trộm liếc nhìn bọn người Lotter cách đó không xa, phát hiện những tên Thú Tộc chiến sĩ đang trốn ở đuôi thuyền, lớn tiếng trò chuyện về chủ đề của nữ nhân, không ai chú ý tới nàng, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Hôm nay khí lực Trương Đức Bưu đã cùng Nham Thạch Man Chuy không kém bao nhiêu, dáng người khôi ngô, so với dáng người với các thú nhân khác thì cao lớn hơn nhiều, râu trên cằm và môi đã bắt đầu phát triển, tràn đầy khí chất nam tử, bất đồng hoàn toàn so với vẻ âm nhu của bọn con dòng cháu giống mà nàng đã gặp, trong nội tâm nhộn nhạo mãi không thôi.
Nàng lặng lẽ vươn tay. Sờ ria mép trên cằm của hắn, chỉ cảm thấy có chút nao nao, trong nội tâm nhảy loạn không ngừng, đột nhiên thoáng nhìn thấy Eva đứng ở bên cạnh trừng to mắt nhìn nàng, sắc mặt Thánh nữ đỏ lên, vội vàng đứng dậy, hướng mọi rợ đang ngồi đó, tức giận nói: "Lưu manh!"
Dứt lời, chạy nhanh như thỏ về căn buồng nhỏ trên tàu.
Eva lại mở trừng hai mắt, trong nội tâm có chút không hiểu.
Trương Đức Bưu đã sơ bộ đem Sinh Tử Kiều kiến tạo lại một lần nữa, mất hơn mười ngày thời gian, thuyền lớn đã đến gần Thú Tộc đại lục, bọn người Lotter vui vẻ ra mặt, Lilith cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, bộ dáng như trút được gánh nặng. Bất quá Thánh nữ nhìn thấy mọi rợ, ánh mắt liền né tránh.
Hai mắt của nàng nhìn thấy Trương Đức Bưu, liền nổi giận đùng đùng, một câu "Lưu manh" nện qua, làm cho mọi rợ phiền muộn, muốn đâm đầu đập vào tường cho rồi.
"Đạo sư, ngài lưu manh với Lilith tỷ tỷ bằng cách nào?" Eva mở to mắt, hiếu kỳ hỏi.
Mọi rợ ngửa mặt lên trời thở dài. Lần này thật sự gặp trở ngại rồi.
Thuyền lớn lại đi thêm một buổi tối. Sáng sớm ngày thứ hai, gió nhẹ quất vào mặt mang theo vị mặn của biển.
"A Man, nơi này chính là Thú Tộc đại lục của chúng ta Đỗ Phổ Tư cảng, là bến cảng lớn nhất!" Lotter đứng ở đầu thuyền, chỉ về hải cảng xa xa trước mặt nói với Trương Đức Bưu. (Đỗ Phổ Tư là Hong Kong, vãi bọn khựa ta dịch ra luôn, éo để Hong Kong)
Trương Đức Bưu ngưng mắt nhìn lại. Chỉ thấy hơn mười chiếc lâu thuyền ra ra vào vào Đỗ Phổ Tư cảng, những lâu thuyền kia lớn hơn so với chiếc của bọn hắn, ăn nước rất sâu, hiển nhiên trên thuyền chở hàng hóa rất nặng. Trên lâu thuyền có mấy trăm tên lính, võ trang đầy đủ, cầm đầu lâu thuyền là một vị nữ tướng quân đứng ở đầu thuyền, thân người đuôi rắn, tóc màu lam như là rong biển, lớn tiếng hô hào, quát tháo những thú nhân bốc vác hàng hóa vận chuyển lên thuyền.
Mà hàng hóa của bọn hắn. Ngoại trừ khoáng thạch, cũng không có thiếu Thú Tộc nô lệ bị xích bằng dây kẽm, bọn người Lotter nhìn, trên mặt không có chút vẻ giận dữ nào, ngược lại có chút vui mừng khi thấy người ta gặp nạn.
Trong nội tâm Trương Đức Bưu kỳ quái. Nói: "Những người kia là ai?"
"Ah, những thuyền lớn của hải tộc, những năm này hải tộc buôn bán Thú Tộc chúng ta, vận chuyển hàng hóa từ Bắc Chu bán cho chúng ta, sau đó vận chuyển khoáng thạch cùng nô lệ từ Thú Tộc đại lục về Bắc Chu."
Lotter thấy hắn khó hiểu. Kiên nhẫn giải thích nói: "Hải tộc vốn là một trong Bát Trụ Quốc cấm quân của Chu quốc các ngươi, là chủng tộc sinh hoạt tại đáy biển, về sau Đại Trụ quốc thấy hoàng đế quản hải tộc bọn họ không được, cho nên độc lập tách ra, tự thành lập vương quốc cho riêng mình. Hắc hắc, Thánh nữ đại nhân, nữ nhân Bạch Hồ bộ lạc các ngươi, lại bị bắt không ít, xem ra cùng Tiêm Nha Địch bộ lạc khai chiến, Bạch Hồ bộ lạc các ngươi bị đánh bại!"
Lilith hừ một tiếng. Nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý tới hắn.
Lyon cũng cười hắc hắc nói: "Lotter, Sương Sói bộ lạc các ngươi cũng nếm mùi thất bại, bị bắt đi không ít nô lệ kia kìa!"
"Hừ! Nếu không phải lão tử cùng Thánh nữ đại nhân đi Thần Vương điện, há có thể để cho lũ ranh con đánh lén thành công?"
Mấy cái Thú Tộc chiến sĩ cười nhạo lẫn nhau, không phẫn nộ chút nào khi thấy tộc nhân của mình bị bắt làm nô lệ, Trương Đức Bưu âm thầm lắc đầu, lúc này mới tin tưởng Thú Tộc lục khuyển bộ lạc và 17 tiểu bộ lạc đều bị chia rẽ. (Dịch: ghi theo tác giả)
Các bộ lạc của Nam Cương Man tộc, cho dù có mâu thuẫn, nhưng cũng sẽ không đem tộc nhân các bộ tộc khác biến thành nô lệ để buôn bán, cho dù công hãm những bộ lạc khác, cũng chỉ cướp đoạt nữ nhân cùng tiểu hài tử của đối phương.
Về sau, Trương Đức Bưu trở thành thần miếu trưởng lão, thành lập chủ thành, mâu thuẫn giữa các bộ lạc liền được điều hòa, rất ít xuất hiện chiến tranh giữa các bộ lạc.
"Một chủng tộc ưa thích giết chóc, không có chút đoàn kết dân tộc nào, chuyện kết minh với bọn họ lần này không biết là chuyện tốt hay xấu đây? Khó trách thánh phụ A Mộc lưu lại bản thảo có nói, Thú Tộc không thể tin."
Mọi người rời thuyền, leo lên Đỗ Phổ Tư cảng, hướng chỗ sâu trong đại lục đi đến. Dọc đường Trương Đức Bưu quan sát văn minh của các tòa thành Thú Tộc. Chỉ thấy hoàn cảnh sinh tồn của Thú Tộc còn muốn ác liệt hơn so với Nam Cương Man tộc rất nhiều, khắp nơi đều xuất hiện cảnh giết chóc đánh cướp, tất cả các bộ lạc đều khai chiến với nhau, chiến hỏa liên miên.
Cũng không có thiếu ma thú cường đại từ trong rừng rậm đi ra, nhân lúc cháy nhà hôi của, đánh lén thôn trang, cả Thú Tộc đều sống sót trong một hoàn cảnh như thế.
Trương Đức Bưu không khỏi cảm khái sinh mệnh lực cường đại của dân tộc này, qua đó cũng có thể thấy được một điều, Thú Tộc là một chủng tộc có sức chiến đấu cường đại, vượt xa quân đội Bắc Chu cùng Nam Minh, nếu như có thể đạt được trợ giúp của bọn hắn, hoàn toàn chính xác có thể làm cho thực lực Nam Cương Man tộc bạo tăng.
"Đáng tiếc, dân tộc này thật sự quá loạn rồi, căn bản không có lực ngưng tụ. Dân tộc không có lực ngưng tụ, không thể kích phát ra sức chiến đấu cường đại của dân tộc đó!"
Trương Đức Bưu khẽ lắc đầu. Trong lòng có chút thất vọng. Thời gian đi đến Sương Sói bộ lạc. Lotter đột nhiên cười nói: "A Man, ta không thể cùng ngươi đi Chiến Thần Điện rồi, ta phải chạy về quê quán nhìn một chút, không thể để lũ ranh con này bắt lão cha của ta trở thành nô lệ được!"
Khóe mắt Trương Đức Bưu nhảy lên, bên ngòai cười nhưng trong lòng không cười, nói: "Lotter huynh đệ. Ngươi đi trước đi."
Lyon, Haydn và các thú tộc chiến sĩ khác cũng nhao nhao cáo từ, nóng lòng phản hồi bộ lạc của mình. Trương Đức Bưu tiễn từng người bọn họ, nắm tay Eva, đờ đẫn đứng trong gió.
Lilith hiếu kỳ nói: "Tại sao ngươi không đi? Chiến Thần điện còn rất xa đó!"
Trương Đức Bưu lắc đầu. Nhẹ giọng cười nói: "Thánh nữ đại nhân, ngươi muốn Eva trở thành nữ vương của dân tộc này sao? Ngươi cảm thấy dân tộc này có thể kết minh với Nam Cương của ta sao?"
Trương Đức Bưu cười lạnh: "Thú Tộc các ngươi chia rẽ, cái gì cũng làm không được! Cho ta một ngàn Nam Cương đệ tử, trong vòng ba tháng. Ta có thể đem Thú Tộc đại lục các ngươi san bằng thành bình địa! Ta không thể đem đệ tử của ta giao cho các ngươi, cũng sẽ không kết minh với các ngươi, Eva, chúng ta đi!" Dứt lời, ôm lấy tiểu nữ hài, đặt trên đầu vai của mình, nhanh chóng ly khai.
"Thánh nữ đại nhân. Đợi đến lúc Thú Tộc các ngươi có chung tiếng nói, khi đó hãy đến Thiết Lô Cốc tìm ta!"
Lilith há to miệng. Lại không biết nói cái gì bây giờ, tình cảnh của Thú Tộc nàng tinh tường hơn bất cứ ai, Trương Đức Bưu đột nhiên đổi ý cũng có thể hiểu được.